Mang Không Gian Linh Tuyền, Ta Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Trong Truyện Tam Quan Lệch Lạc

Chương 16: Những Lời Trước Kia Không Tính, Được Không?

Đào Tử Tu Tu

06/01/2025

Hai món này được xem là khá sang chảnh trong đội, chưa kể còn có trứng và dầu ăn để kho cà tím. Nhà thường dân bình thường còn chẳng nỡ ăn như vậy.

Dù mới đến đây, nhưng Giang Ý biết rõ nếu nâng tiêu chuẩn ăn uống trong nhà lên quá cao ngay từ đầu thì không thực tế. Thận trọng vẫn hơn.

Chuẩn bị xong nguyên liệu, thấy còn sớm để nấu cơm tối, Giang Ý nghĩ chi bằng đi gặp đội trưởng để bàn chuyện làm việc.

Rửa tay sạch sẽ và thu dọn gọn gàng, cô đi đến văn phòng của đội trưởng.

Đội trưởng đang cặm cụi viết gì đó trong văn phòng. Nghe tiếng gõ cửa của Giang Ý, ông mới đóng quyển sổ lại và nói: “Vào đi.”

Giang Ý bước vào, đội trưởng thấy cô thì hơi muốn nhíu mày. Không phải vì gì khác, mà bởi khả năng lao động của Giang Ý thực sự không được đánh giá cao.

Với những người vừa làm việc đã kêu đau chỗ này mỏi chỗ kia, đội trưởng không có ấn tượng tốt, và Giang Ý cũng chẳng ngoại lệ.

“Thanh niên tri thức Giang, cô tìm tôi có việc gì?” Đội trưởng hỏi, ánh mắt đầy nghi vấn.

Giang Ý vội giải thích: “Đội trưởng, tôi muốn xin một công việc đi hái cỏ heo. Thân thể tôi không được khỏe, nhưng tôi cũng muốn tham gia lao động!”

Nghe vậy, đội trưởng thay đổi đôi chút cái nhìn về cô. Không ngờ cô lại tích cực như vậy.

“Hái cỏ heo à? Công việc này điểm công không cao đâu, một ngày làm tròn lắm cũng chỉ được hai điểm. Nhưng nhà cô có Tần Xuyên khỏe mạnh, chắc cũng không thiếu mấy điểm này.”

Đội trưởng suy nghĩ một lúc, thấy việc này cũng hợp lý. Ít nhất thì không để cô cả ngày không làm gì, đến cuối năm lại chỉ ăn không ngồi rồi.



Giang Ý vội gật đầu đồng tình: “Đúng là Tần Xuyên rất giỏi giang, nhưng tôi nghĩ mình cũng nên làm việc, không thể để anh ấy vất vả một mình.”

Đội trưởng gật đầu hài lòng: “Cô nghĩ được như vậy là tốt. Thế này đi, từ ngày mai tôi sẽ sắp xếp cô đi hái cỏ heo. Trước khi tan ca, chỉ cần mang được hai sọt cỏ là hoàn thành nhiệm vụ.”

Giang Ý vui vẻ đồng ý ngay, hai sọt cỏ heo với cô chẳng là vấn đề gì cả!

Sau khi cảm ơn đội trưởng, cô hài lòng về nhà, trong lòng đã bắt đầu nghĩ xem mai sẽ ăn thịt thỏ hay gà rừng.

Về đến nhà, tâm trạng của Giang Ý vẫn rất tốt. Cô cùng Tiểu Chiêu nấu xong bữa tối, nhưng đợi mãi vẫn không thấy Tần Xuyên về. Điều này khiến cô hơi thắc mắc.

Bình thường giờ này anh ấy đã về nhà từ lâu. Hôm nay là chuyện gì mà đến giờ vẫn chưa về?

Đang suy nghĩ không biết có nên ra đồng tìm anh không, thì Tần Xuyên bước vào sân, tay cầm theo một chiếc túi vải.

“Anh về rồi à? Mau rửa tay ăn cơm thôi, em đợi anh lâu lắm rồi.”

Giang Ý vội vàng gọi Tần Xuyên vào ăn cơm, Tần Xuyên gật đầu, đặt túi vải xuống, rửa tay xong lại mang túi vải vào nhà chính.

Tần Xuyên không vội ngồi xuống ăn cơm mà mở túi vải ra cho Giang Ý xem: "Đây là mười quả trứng gà và một ít bột mì trắng, em cầm lấy đi."

Giang Ý có chút nghi ngờ: "Cho em sao? Anh lấy ở đâu ra thế?"

Tần Xuyên im lặng một lúc, rồi đáp nhỏ: "Đổi với thím Mã Ngũ, bố mẹ em cho em lương thực tinh, anh và Tiểu Chiêu ăn cũng không ít, anh dùng công điểm đổi lại một ít, trả trước cho em."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Mang Không Gian Linh Tuyền, Ta Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Trong Truyện Tam Quan Lệch Lạc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook