Chương 42: Đảo ngược
Lục Manh Tinh
30/11/2018
Lúc ăn cơm, Du Vãn phát hiện trên internet truyền phát mạnh mẽ video phỏng vấn Thẩm Thanh Châu ở sân bay.
Lời thuyết minh trong video: Thẩm Thanh Châu chính miệng thừa nhận hẹn hò với em gái của Du Hoán, nhưng bày tỏ có dự tính kết hôn... Hai nhà Thẩm - Du kết thân, sự kiện lớn trong vòng giải trí...
Du Vãn nhìn trong video, Thẩm Thanh Châu quay về phía ống kính, trong ánh mắt hơi mỉm cười nói có dự tính kết hôn thì tim cô đập mãnh liệt, cô ngước mắt nhìn Thẩm Thanh Châu ở phòng khách đang cho Du Điểm Điểm cùng Đậu Đỏ ăn cơm, hình như kết hôn... cũng không tệ.
Đối tượng kết hôn là Thẩm Thanh Châu, em gái ruột của Du Hoán, hai sự kiện lớn tập kích, Du Vãn rất tự nhiên trở thành đối tượng được cư dân mạng để ý. Có người hâm mộ có người chúc phúc dĩ nhiên cũng sẽ có người ghen ghét đố kỵ.
"Thẩm đạo làm sao lại thích người này, tôi cho là người phụ nữ xinh đẹp Lâm Diệp Dư mới xứng đôi với anh ấy."
"Couple scandal của Lâm Diệp Dư bị đoạt mất, cô gái này hình như cũng hợp với Thẩm Thanh Châu hơn Lâm Diệp Dư."
"Trợn to con mắt của ngươi ra mà nhìn, hợp hơn Lâm Diệp Dư ở chỗ nào, người ta có anh trai trâu bò nha."
"À, ý tứ dựa vào anh trai để quyến rũ Thẩm Thanh Châu, nếu như không có bối cảnh thì làm sao cô ta có thể gặp được Thẩm Thanh Châu."
"Đúng thế, có một núi dựa lót đường thật là tốt."
"Không ăn được nho thì nói nho chua."
...
Một nửa người đang chê bai, nói cho cùng sự xuất hiện của Du Vãn cũng khiến người khác cảm thấy khó tin và hâm mộ. Giản Vũ Nùng ném một cái gối lên ghế sofa, "Cái quỷ gì chứ, vậy mà nói Du Vãn dựa vào anh để đi quyến rũ Thẩm đạo, nói bậy!"
Du Hoán nhìn tin tức trên điện thoại di động, trấn an nói, "Đừng kích động."
"Mọi người thích bôi đen thì mày cứ để cho người ta nói, dù sao qua một thời gian ngắn cũng sẽ quên đi." Du Vãn ăn một miếng salad, quay đầu nhìn Thẩm Thanh Châu bị cô kéo đến bên này, "Muốn ăn không, táo nhé."
Thẩm Thanh Châu nhìn Du Vãn, cầm dĩa lên ăn một miếng, sau đó rất thuận tay cắm một miếng đưa tới bên miệng Du Vãn, Du Vãn há miệng ăn vào, "Em muốn ăn chuối."
"Ừ."Thẩm Thanh Châu lại xiên chuối.
Giản Vũ Nùng, "..."
Tình yêu là khiến một người trở nên kích động?
Du Hoán nhìn Giản Vũ Nùng bị gạt ở một bên, đưa tay lôi kéo cô ấy, "Ngồi xuống, chuyện này sẽ đảo ngược rất nhanh, sự thật là như thế nào thì sẽ là như thế, em không cần lo lắng."
Giản Vũ Nùng nhướng mày, "Được rồi, nhìn trạng thái bây giờ của Du Vãn, trên internet có nói cái gì cũng không vào được mắt của nó."
Hai người kia còn đang tình nồng ý mật, trước mặt mọi người còn xiên hoa quả cho nhau, thật là!!
Du Hoán nhìn hai người bên kia, lắc đầu, tùy bọn họ đi, dù sao Du Vãn cũng đã hoàn toàn phớt lờ lời nói của người anh trai này, haizzz!!
Lúc này, điện thoại của Giản Vũ Nùng vang lên, "Alo."
"Nùng Nùng, lại chạy đi đâu rồi."
"Con ở nhà Du Vãn chứ đâu, làm sao vậy mẹ?"
"Mày bây giờ về nhà ngay, con trai nhà chú Trương đã trở lại rồi, tối nay chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm."
"... Con trai nhà chú Trương về thì đâu có gì liên quan đến con."
"Mày nói mày có về hay không!"
"Không về." Giản Vũ Nùng hừ hừ, "Con còn có việc."
"Không về... Mày lại không về nhà, nghỉ bao lâu rồi mà mày vẫn còn ở bên ngoài, mày có còn muốn người mẹ là tao đây không..." Đầu dây bên kia, mẫu thân đại nhân lại bắt đầu đi lên con đường đau khổ giả sống giả chết.
Giản Vũ Nùng một đầu vạch đen, "Được rồi được rồi, con về còn không được sao."
"Cứ quyết định như vậy đi, trước sáu giờ nhất định phải về đến nhà, biết chưa?"
Giọng điệu biến hóa đúng là nhanh thật. Giản Vũ Nùng cúp điện thoại, nói với Du Vãn, "Tối nay tao về nhà."
Du Vãn cũng nghe Giản Vũ Nùng nói chuyện điện thoại, "Này là chuyện gì, mày muốn đi xem mắt hả?"
"Thì cái đại tài tử gì gì đó mà hôm trước tao nói với mày đấy, mẹ tao vô cùng muốn hai người bọn tao gặp mặt một lần, không có biện pháp, tao thật sự không thể lay chuyển được mẹ tao." Giản Vũ Nùng đứng lên, "Bây giờ tao phải đi rồi."
"Em thật sự muốn đi xem mắt?" Du Hoán đột nhiên mở miệng nói.
Giản Vũ Nùng dừng một chút, "Ừm... cũng không tính là xem mắt, chỉ là gặp mặt để cho mẹ em yên lòng thôi."
Du Vãn vội vã nói tiếp, "Nếu như gặp mặt mà cảm thấy được thì có thể tiến thêm một bước, đến lúc đó chính là qua lại nhằm mục đích kết hôn! Đúng không, Nùng Nùng."
Giản Vũ Nùng nhìn Du Vãn với ánh mắt quái dị, nói cái gì đó, cũng không có dự định tiến thêm một bước nha...
Du Hoán nhíu mày, "Không đáng tin cậy, không nên bởi vì quan hệ của bố mẹ mà phải đi gặp những người không thích, đừng đi."
Giản Vũ Nùng nghe xong lời nói của Du Hoán liền trầm mặc trong chốc lát, đột nhiên nói ra, "Em cảm thấy, cách làm này của mẹ em cũng không tệ, vạn nhất, hắn quả thực rất tốt thì sao."
Du Hoán, "Thời gian ngắn như vậy làm sao em biết hắn ta rất tốt?"
Giản Vũ Nùng, "Sau này từ từ tìm hiểu. Du ca, em phải nắm chắc thời cơ này... đúng không?"
Du Hoán, "..."
Giản Vũ Nùng cười cười, "Em đi trước đây."
"Nùng Nùng." Du Vãn kêu một tiếng.
Giản Vũ Nùng khoát khoát tay, cầm túi rồi đi ra cửa.
Du Vãn nhìn về phía Du Hoán, "Anh, sao anh không ngăn cản Nùng Nùng?"
Du Hoán dừng một chút, "Nhìn em ấy xem, chúng ta nói gì cũng vô dụng."
"Ai nói vô dụng?" Du Vãn im lặng thở dài, "Em nói vô dụng, nhưng anh nói nhất định có tác dụng, chỉ cần anh ngăn cản nó nhất định sẽ nghe theo. Anh, Nùng Nùng luôn nghe lời anh, không phải sao."
Thẩm Thanh Châu liếc mắt nhìn Du Hoán, lại nhìn về phía Du Vãn, "Giản Vũ Nùng thích Du Hoán?"
Một câu nói bất thình lình khiến Du Vãn sợ hết hồn, Du Vãn nói cũng ngập ngừng, "Cái, cái gì? Em chưa nói nó thích anh ấy..."
Thẩm Thanh Châu nghi hoặc, "Không phải ý này sao?"
Trong đầu Du Vãn đầy vạch đen, sao lúc này lại nhạy cảm thế, Thẩm Thanh Châu anh thật là!
Du Hoán cũng giật mình, Thẩm Thanh Châu đột nhiên nói ra một câu khiến hắn hơi thất thần. Tối hôm qua, câu nói cuối cùng của Giản Vũ Nùng trước khi đóng cửa "Không phải như anh nói, chính là không có ai cả" cũng hiện ra, Du Hoán lắc đầu, một mớ hỗn độn...
Tin đồn trên internet vẫn đang lan truyền, Du Vãn cũng không có tâm tư đi quản, nhưng cô không nghĩ tới người thay cô giải quyết tin đồn trên internet lại là Lý Manh Manh và Hướng Trạch Nhiên đã lâu không gặp.
Hai người cùng nhau tham dự hoạt động của một hãng châu báu nào đó, phóng viên vây quanh phỏng vấn.
"Mấy ngày trước hai người còn đang quay đúng không, luôn ở cùng Thẩm đạo có phát hiện manh mối gì về Thẩm đạo và bạn gái không?"
Phóng viên hỏi.
Hai người nhìn nhau cười, Lý Manh Manh nói, "Đoạn thời gian trước thì không, nhưng trước đó thì có, lúc quay phim ở Bắc Kinh thì mỗi ngày đều nhìn thấy."
Ánh mắt các phóng viên sáng lên, "Là Du muội muội đi tham ban sao? Hay là hai người thường xuyên nói chuyện điện thoại?"
Hướng Trạch Nhiên nói, "Tham ban, nói chuyện điện thoại? Người vẫn ở đoàn phim, cần gì phải như vậy."
Lý Manh Manh gật đầu, "Chính là, Du Vãn đi dạo ở đoàn phim."
"Du Vãn? Đây là tên thật của Du muội muội đúng không?!" Các phóng viên kích động, "Luôn luôn ở đoàn phim, Thẩm đạo vậy mà đưa Du muội muội đến đoàn phim?"
Lý Manh Manh, "Không phải, Du Vãn sao phải cần Thẩm đạo dẫn tới, cô ấy là biên kịch, vốn chính là phải ở đoàn phim."
Các phóng viên, "!!!"
Hướng Trạch Nhiên hảo tâm nhắc nhở, "Du Vãn là tác giả của, Vị Vãn."
"Tác giả? Du Vãn là Vị Vãn?!"
"Đúng vậy, mọi người không biết sao." Vẻ mặt Lý Manh Manh nghi ngờ, "Du Vãn chính là Vị Vãn - đại biên kịch của đoàn phim chúng tôi."
Sau khi phỏng vấn xong, Lý Manh Manh lập tức gọi điện thoại cho Thẩm Thanh Châu, "Thẩm đạo, những gì nên nói tôi đã nói hết rồi."
"Ừ, rất tốt."
"Vậy Thẩm đạo, tôi có thể được nghỉ mấy ngày?"
"Một tuần."
"Yes!!" Lý Manh Manh nhẩy cẫng hoan hô.
Hướng Trạch Nhiên vội vàng cầm lấy điện thoại di động, "Nữ chính được nghỉ thì tôi có thể được nghỉ không, Thẩm đạo, tôi cũng có nói."
Thẩm Thanh Châu, "Được."
"Tốt quá."
Cúp điện thoại, Lý Manh Manh rất đắc ý, "Đúng là chuyện tốt."
Hướng Trạch Nhiên, "Thẩm đạo chính là đúng lúc thấy hai chúng ta phải phỏng vấn, bằng không chuyện này để cho Du Hoán nói cũng thỏa đáng."
"Cũng đúng, nhưng cũng không quan trọng, dù sao cũng là chúng ta có lợi."
Trong nhà.
Du Vãn nhìn thấy lượng người theo dõi trên weibo của mình tăng vọt.
Cô vừa vào trang cá nhân liền cảm thấy có gì đó không đúng, đột nhiên tăng nhiều người theo dõi như thế này, trước giờ chưa từng có. Trạng thái weibo cập nhật mới nhất, "Phương xa có tòa núi băng, một người đang đi bộ đến chỗ tòa núi băng đó thì phát hiện núi băng đó cũng đang di động qua chỗ mình *icon mặt cười*".
Dưới weibo này, bình luận, chia sẻ, lượt thích liên tục tăng lên.
Vẻ mặt Du Vãn như đang trong mơ, cô còn không biết có chuyện gì xảy ra, vì vậy liền vội vàng vào weibo xem.
"Đại Đại, nói thật, ta vẫn cho rằng ngươi là nam!!!!"
"Hóa ra tác giả tôi vẫn luôn theo dõi là Du muội muội gần đây hay lên hotsearch."
"Dáng dấp Đại Đại lại còn dễ thương như vậy, lại là tiểu loli!! Ông trời ơi!!!"
"Trạng thái weibo này có dụng ý khác, tôi cảm thấy tòa núi băng này chính là Thẩm Thanh Châu!!!"
"Những người nói dựa vào anh trai để dụ dỗ đã thấy mất mặt chưa? là của Du Vãn, tác phẩm của người ta phải quay chụp, như vậy
nhận biết Thẩm đạo là rất bình thường, cái gì mà dựa vào anh trai hả..."
Giữa một loạt bình luận, cũng có những người trước đó không biết Vị Vãn.
"Để cho Thẩm Thanh Châu tới quay tiểu thuyết của mình, cũng không phải dựa vào thủ đoạn của Du Hoán sao, chỉ dựa vào cô ta thì làm gì có chuyện Thẩm Thanh Châu đến quay."
Sau đó, dưới bình luận này được rất nhiều người đến hỏi thăm.
"Vị bằng hữu này, vừa nhìn là biết ngươi chưa có xem qua sách của Vị Vãn, làm một fan của tiểu thuyết này đã lâu, ta đến để nói cho ngươi biết, sách của cô ấy có rất nhiều người muốn tranh giành đến quay chụp, không cần phải sử dụng thủ đoạn."
"Không nói gì khác, chỉ riêng tình tiết tiểu thuyết của Vị Vãn cũng khiến ta bội phục."
"Một cô gái viết tiểu thuyết như thế này, rõ ràng không phải là người bình thường..."
"Người ta rõ ràng có bối cảnh nhưng lại hết lần này đến lần khác đều dựa vào tài năng, chủ top nói như vậy, ta thấy buồn cho chỉ số IQ của ngươi."
...
Bút danh Vị Vãn này đối với nhiều người cũng không xa lạ gì, đọc qua tiểu thuyết của cô có cả nam lẫn nữ, thậm chí đa phần là nam. Bây giờ tuôn ra Vị Vãn chính là Du Vãn, các fan lão làng bùng nổ, những người chưa đọc qua tiểu thuyết của cô cũng ồn ào đi nhìn một lần. Nói chung, sách của Du Vãn bán hết sạch, một nhóm lại một nhóm đến dưới weibo của cô gào khóc.
Du Vãn bày tỏ không biết nói gì, cô không biết nên cao hứng hay nên buồn phiền đây.
Buổi tối, lúc cập nhật chương mới của tiểu thuyết, bình luận của mọi người không giống hàng ngày thảo luận nội dung, mọi người đều đang gầm thét.
"Đại Đại! Ngươi là nữ!! Ta không tin!!!"
"Cầu viết một bộ tiểu thuyết lấy Thẩm đạo làm nguyên mẫu, cảm ơn."
"Ta điên rồi! Đại Đại nhà ta thực sự là em gái của Du Hoán, là bạn gái của Thẩm đạo... ta thật sự điên rồi."
"Hình ảnh đại thúc cao lãnh trong nháy mắt biến thành em gái loli dễ thương, ta có chút bất lực?"
"Đại Đại chính là lúc ở đoàn phim cùng Thẩm đạo rơi vào bể tình sao, ta đã bắt đầu bổ não bằng một kịch bản phim thần tượng rồi."
...
Du Vãn dở khóc dở cười, dựa theo cách làm bình thường trả lời: Ta vẫn là ta, vẫn ăn thức ăn giống người thường.
Lời thuyết minh trong video: Thẩm Thanh Châu chính miệng thừa nhận hẹn hò với em gái của Du Hoán, nhưng bày tỏ có dự tính kết hôn... Hai nhà Thẩm - Du kết thân, sự kiện lớn trong vòng giải trí...
Du Vãn nhìn trong video, Thẩm Thanh Châu quay về phía ống kính, trong ánh mắt hơi mỉm cười nói có dự tính kết hôn thì tim cô đập mãnh liệt, cô ngước mắt nhìn Thẩm Thanh Châu ở phòng khách đang cho Du Điểm Điểm cùng Đậu Đỏ ăn cơm, hình như kết hôn... cũng không tệ.
Đối tượng kết hôn là Thẩm Thanh Châu, em gái ruột của Du Hoán, hai sự kiện lớn tập kích, Du Vãn rất tự nhiên trở thành đối tượng được cư dân mạng để ý. Có người hâm mộ có người chúc phúc dĩ nhiên cũng sẽ có người ghen ghét đố kỵ.
"Thẩm đạo làm sao lại thích người này, tôi cho là người phụ nữ xinh đẹp Lâm Diệp Dư mới xứng đôi với anh ấy."
"Couple scandal của Lâm Diệp Dư bị đoạt mất, cô gái này hình như cũng hợp với Thẩm Thanh Châu hơn Lâm Diệp Dư."
"Trợn to con mắt của ngươi ra mà nhìn, hợp hơn Lâm Diệp Dư ở chỗ nào, người ta có anh trai trâu bò nha."
"À, ý tứ dựa vào anh trai để quyến rũ Thẩm Thanh Châu, nếu như không có bối cảnh thì làm sao cô ta có thể gặp được Thẩm Thanh Châu."
"Đúng thế, có một núi dựa lót đường thật là tốt."
"Không ăn được nho thì nói nho chua."
...
Một nửa người đang chê bai, nói cho cùng sự xuất hiện của Du Vãn cũng khiến người khác cảm thấy khó tin và hâm mộ. Giản Vũ Nùng ném một cái gối lên ghế sofa, "Cái quỷ gì chứ, vậy mà nói Du Vãn dựa vào anh để đi quyến rũ Thẩm đạo, nói bậy!"
Du Hoán nhìn tin tức trên điện thoại di động, trấn an nói, "Đừng kích động."
"Mọi người thích bôi đen thì mày cứ để cho người ta nói, dù sao qua một thời gian ngắn cũng sẽ quên đi." Du Vãn ăn một miếng salad, quay đầu nhìn Thẩm Thanh Châu bị cô kéo đến bên này, "Muốn ăn không, táo nhé."
Thẩm Thanh Châu nhìn Du Vãn, cầm dĩa lên ăn một miếng, sau đó rất thuận tay cắm một miếng đưa tới bên miệng Du Vãn, Du Vãn há miệng ăn vào, "Em muốn ăn chuối."
"Ừ."Thẩm Thanh Châu lại xiên chuối.
Giản Vũ Nùng, "..."
Tình yêu là khiến một người trở nên kích động?
Du Hoán nhìn Giản Vũ Nùng bị gạt ở một bên, đưa tay lôi kéo cô ấy, "Ngồi xuống, chuyện này sẽ đảo ngược rất nhanh, sự thật là như thế nào thì sẽ là như thế, em không cần lo lắng."
Giản Vũ Nùng nhướng mày, "Được rồi, nhìn trạng thái bây giờ của Du Vãn, trên internet có nói cái gì cũng không vào được mắt của nó."
Hai người kia còn đang tình nồng ý mật, trước mặt mọi người còn xiên hoa quả cho nhau, thật là!!
Du Hoán nhìn hai người bên kia, lắc đầu, tùy bọn họ đi, dù sao Du Vãn cũng đã hoàn toàn phớt lờ lời nói của người anh trai này, haizzz!!
Lúc này, điện thoại của Giản Vũ Nùng vang lên, "Alo."
"Nùng Nùng, lại chạy đi đâu rồi."
"Con ở nhà Du Vãn chứ đâu, làm sao vậy mẹ?"
"Mày bây giờ về nhà ngay, con trai nhà chú Trương đã trở lại rồi, tối nay chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm."
"... Con trai nhà chú Trương về thì đâu có gì liên quan đến con."
"Mày nói mày có về hay không!"
"Không về." Giản Vũ Nùng hừ hừ, "Con còn có việc."
"Không về... Mày lại không về nhà, nghỉ bao lâu rồi mà mày vẫn còn ở bên ngoài, mày có còn muốn người mẹ là tao đây không..." Đầu dây bên kia, mẫu thân đại nhân lại bắt đầu đi lên con đường đau khổ giả sống giả chết.
Giản Vũ Nùng một đầu vạch đen, "Được rồi được rồi, con về còn không được sao."
"Cứ quyết định như vậy đi, trước sáu giờ nhất định phải về đến nhà, biết chưa?"
Giọng điệu biến hóa đúng là nhanh thật. Giản Vũ Nùng cúp điện thoại, nói với Du Vãn, "Tối nay tao về nhà."
Du Vãn cũng nghe Giản Vũ Nùng nói chuyện điện thoại, "Này là chuyện gì, mày muốn đi xem mắt hả?"
"Thì cái đại tài tử gì gì đó mà hôm trước tao nói với mày đấy, mẹ tao vô cùng muốn hai người bọn tao gặp mặt một lần, không có biện pháp, tao thật sự không thể lay chuyển được mẹ tao." Giản Vũ Nùng đứng lên, "Bây giờ tao phải đi rồi."
"Em thật sự muốn đi xem mắt?" Du Hoán đột nhiên mở miệng nói.
Giản Vũ Nùng dừng một chút, "Ừm... cũng không tính là xem mắt, chỉ là gặp mặt để cho mẹ em yên lòng thôi."
Du Vãn vội vã nói tiếp, "Nếu như gặp mặt mà cảm thấy được thì có thể tiến thêm một bước, đến lúc đó chính là qua lại nhằm mục đích kết hôn! Đúng không, Nùng Nùng."
Giản Vũ Nùng nhìn Du Vãn với ánh mắt quái dị, nói cái gì đó, cũng không có dự định tiến thêm một bước nha...
Du Hoán nhíu mày, "Không đáng tin cậy, không nên bởi vì quan hệ của bố mẹ mà phải đi gặp những người không thích, đừng đi."
Giản Vũ Nùng nghe xong lời nói của Du Hoán liền trầm mặc trong chốc lát, đột nhiên nói ra, "Em cảm thấy, cách làm này của mẹ em cũng không tệ, vạn nhất, hắn quả thực rất tốt thì sao."
Du Hoán, "Thời gian ngắn như vậy làm sao em biết hắn ta rất tốt?"
Giản Vũ Nùng, "Sau này từ từ tìm hiểu. Du ca, em phải nắm chắc thời cơ này... đúng không?"
Du Hoán, "..."
Giản Vũ Nùng cười cười, "Em đi trước đây."
"Nùng Nùng." Du Vãn kêu một tiếng.
Giản Vũ Nùng khoát khoát tay, cầm túi rồi đi ra cửa.
Du Vãn nhìn về phía Du Hoán, "Anh, sao anh không ngăn cản Nùng Nùng?"
Du Hoán dừng một chút, "Nhìn em ấy xem, chúng ta nói gì cũng vô dụng."
"Ai nói vô dụng?" Du Vãn im lặng thở dài, "Em nói vô dụng, nhưng anh nói nhất định có tác dụng, chỉ cần anh ngăn cản nó nhất định sẽ nghe theo. Anh, Nùng Nùng luôn nghe lời anh, không phải sao."
Thẩm Thanh Châu liếc mắt nhìn Du Hoán, lại nhìn về phía Du Vãn, "Giản Vũ Nùng thích Du Hoán?"
Một câu nói bất thình lình khiến Du Vãn sợ hết hồn, Du Vãn nói cũng ngập ngừng, "Cái, cái gì? Em chưa nói nó thích anh ấy..."
Thẩm Thanh Châu nghi hoặc, "Không phải ý này sao?"
Trong đầu Du Vãn đầy vạch đen, sao lúc này lại nhạy cảm thế, Thẩm Thanh Châu anh thật là!
Du Hoán cũng giật mình, Thẩm Thanh Châu đột nhiên nói ra một câu khiến hắn hơi thất thần. Tối hôm qua, câu nói cuối cùng của Giản Vũ Nùng trước khi đóng cửa "Không phải như anh nói, chính là không có ai cả" cũng hiện ra, Du Hoán lắc đầu, một mớ hỗn độn...
Tin đồn trên internet vẫn đang lan truyền, Du Vãn cũng không có tâm tư đi quản, nhưng cô không nghĩ tới người thay cô giải quyết tin đồn trên internet lại là Lý Manh Manh và Hướng Trạch Nhiên đã lâu không gặp.
Hai người cùng nhau tham dự hoạt động của một hãng châu báu nào đó, phóng viên vây quanh phỏng vấn.
"Mấy ngày trước hai người còn đang quay
Hai người nhìn nhau cười, Lý Manh Manh nói, "Đoạn thời gian trước thì không, nhưng trước đó thì có, lúc quay phim ở Bắc Kinh thì mỗi ngày đều nhìn thấy."
Ánh mắt các phóng viên sáng lên, "Là Du muội muội đi tham ban sao? Hay là hai người thường xuyên nói chuyện điện thoại?"
Hướng Trạch Nhiên nói, "Tham ban, nói chuyện điện thoại? Người vẫn ở đoàn phim, cần gì phải như vậy."
Lý Manh Manh gật đầu, "Chính là, Du Vãn đi dạo ở đoàn phim."
"Du Vãn? Đây là tên thật của Du muội muội đúng không?!" Các phóng viên kích động, "Luôn luôn ở đoàn phim, Thẩm đạo vậy mà đưa Du muội muội đến đoàn phim?"
Lý Manh Manh, "Không phải, Du Vãn sao phải cần Thẩm đạo dẫn tới, cô ấy là biên kịch, vốn chính là phải ở đoàn phim."
Các phóng viên, "!!!"
Hướng Trạch Nhiên hảo tâm nhắc nhở, "Du Vãn là tác giả của
"Tác giả? Du Vãn là Vị Vãn?!"
"Đúng vậy, mọi người không biết sao." Vẻ mặt Lý Manh Manh nghi ngờ, "Du Vãn chính là Vị Vãn - đại biên kịch của đoàn phim chúng tôi."
Sau khi phỏng vấn xong, Lý Manh Manh lập tức gọi điện thoại cho Thẩm Thanh Châu, "Thẩm đạo, những gì nên nói tôi đã nói hết rồi."
"Ừ, rất tốt."
"Vậy Thẩm đạo, tôi có thể được nghỉ mấy ngày?"
"Một tuần."
"Yes!!" Lý Manh Manh nhẩy cẫng hoan hô.
Hướng Trạch Nhiên vội vàng cầm lấy điện thoại di động, "Nữ chính được nghỉ thì tôi có thể được nghỉ không, Thẩm đạo, tôi cũng có nói."
Thẩm Thanh Châu, "Được."
"Tốt quá."
Cúp điện thoại, Lý Manh Manh rất đắc ý, "Đúng là chuyện tốt."
Hướng Trạch Nhiên, "Thẩm đạo chính là đúng lúc thấy hai chúng ta phải phỏng vấn, bằng không chuyện này để cho Du Hoán nói cũng thỏa đáng."
"Cũng đúng, nhưng cũng không quan trọng, dù sao cũng là chúng ta có lợi."
Trong nhà.
Du Vãn nhìn thấy lượng người theo dõi trên weibo của mình tăng vọt.
Cô vừa vào trang cá nhân liền cảm thấy có gì đó không đúng, đột nhiên tăng nhiều người theo dõi như thế này, trước giờ chưa từng có. Trạng thái weibo cập nhật mới nhất, "Phương xa có tòa núi băng, một người đang đi bộ đến chỗ tòa núi băng đó thì phát hiện núi băng đó cũng đang di động qua chỗ mình *icon mặt cười*".
Dưới weibo này, bình luận, chia sẻ, lượt thích liên tục tăng lên.
Vẻ mặt Du Vãn như đang trong mơ, cô còn không biết có chuyện gì xảy ra, vì vậy liền vội vàng vào weibo xem.
"Đại Đại, nói thật, ta vẫn cho rằng ngươi là nam!!!!"
"Hóa ra tác giả tôi vẫn luôn theo dõi là Du muội muội gần đây hay lên hotsearch."
"Dáng dấp Đại Đại lại còn dễ thương như vậy, lại là tiểu loli!! Ông trời ơi!!!"
"Trạng thái weibo này có dụng ý khác, tôi cảm thấy tòa núi băng này chính là Thẩm Thanh Châu!!!"
"Những người nói dựa vào anh trai để dụ dỗ đã thấy mất mặt chưa?
Giữa một loạt bình luận, cũng có những người trước đó không biết Vị Vãn.
"Để cho Thẩm Thanh Châu tới quay tiểu thuyết của mình, cũng không phải dựa vào thủ đoạn của Du Hoán sao, chỉ dựa vào cô ta thì làm gì có chuyện Thẩm Thanh Châu đến quay."
Sau đó, dưới bình luận này được rất nhiều người đến hỏi thăm.
"Vị bằng hữu này, vừa nhìn là biết ngươi chưa có xem qua sách của Vị Vãn, làm một fan của tiểu thuyết này đã lâu, ta đến để nói cho ngươi biết, sách của cô ấy có rất nhiều người muốn tranh giành đến quay chụp, không cần phải sử dụng thủ đoạn."
"Không nói gì khác, chỉ riêng tình tiết tiểu thuyết của Vị Vãn cũng khiến ta bội phục."
"Một cô gái viết tiểu thuyết như thế này, rõ ràng không phải là người bình thường..."
"Người ta rõ ràng có bối cảnh nhưng lại hết lần này đến lần khác đều dựa vào tài năng, chủ top nói như vậy, ta thấy buồn cho chỉ số IQ của ngươi."
...
Bút danh Vị Vãn này đối với nhiều người cũng không xa lạ gì, đọc qua tiểu thuyết của cô có cả nam lẫn nữ, thậm chí đa phần là nam. Bây giờ tuôn ra Vị Vãn chính là Du Vãn, các fan lão làng bùng nổ, những người chưa đọc qua tiểu thuyết của cô cũng ồn ào đi nhìn một lần. Nói chung, sách của Du Vãn bán hết sạch, một nhóm lại một nhóm đến dưới weibo của cô gào khóc.
Du Vãn bày tỏ không biết nói gì, cô không biết nên cao hứng hay nên buồn phiền đây.
Buổi tối, lúc cập nhật chương mới của tiểu thuyết, bình luận của mọi người không giống hàng ngày thảo luận nội dung, mọi người đều đang gầm thét.
"Đại Đại! Ngươi là nữ!! Ta không tin!!!"
"Cầu viết một bộ tiểu thuyết lấy Thẩm đạo làm nguyên mẫu, cảm ơn."
"Ta điên rồi! Đại Đại nhà ta thực sự là em gái của Du Hoán, là bạn gái của Thẩm đạo... ta thật sự điên rồi."
"Hình ảnh đại thúc cao lãnh trong nháy mắt biến thành em gái loli dễ thương, ta có chút bất lực?"
"Đại Đại chính là lúc ở đoàn phim
...
Du Vãn dở khóc dở cười, dựa theo cách làm bình thường trả lời: Ta vẫn là ta, vẫn ăn thức ăn giống người thường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.