Chương 539: Âm Ty Chư Thần Phổ
Thanh Tử
23/04/2018
Tiêu Dật Vân cũng đứng dậy, đưa bọn họ vào rừng
trúc, đi đến bên một giếng nước, nước giếng tràn đầy, không ngừng xoáy
vào nhau, khói bốc lên ùng ục, giống hệt như nước sôi.
Tiêu Dật Vân vỗ vỗ bả vai Diệp Thiếu Dương, "Đã một thời gian chúng ta không gặp nhau, đúng rồi, đạo sĩ kia của ngươi level bao nhiêu rồi?"
"Không chơi nữa, chán rồi."
Tiêu Dật Vân thở dài nói: "Uổng công ta ở âm phủ ngày ngày nhớ mong. . . Đi thôi, ta sẽ cố gắng giúp đỡ phụ thân ngươi. . . Và con ngươi nữa chứ!"
Hai chân Diệp Thiếu Dương mềm nhũn, thiếu chút nữa không đứng vững, không ngờ Tiêu Dật Vân còn biết mình có con trai. . . Lập tức nhảy vào giếng, nháy mắt thân hình hắn biến mất.
Đến lượt Tiểu Mã, nhìn nước giếng "Nóng bỏng' ', tỏ ra chần chừ. "Nhảy xuống. . . Sẽ không thành thịt người hầm đó chứ?"
Qua Qua nói: "Đây Hóa Sinh Trì, loại này dùng để cho người phàm hoàn dương, xuống đi!" Nói xong Qua Qua đá Tiểu Mã xuống, quay đầu nhìn Tiêu Dật Vân cười hắc hắn.
"Tam ca, ta đi đây."
Sắc mặt Tiêu Dật Vân lập tức có vẻ mất tự nhiên, quay đầu đi, lạnh lùng nói: "Đi đi!"
"Tiểu đệ đi đây, Tam ca đừng tiễn!" Qua Qua cũng chui tọt vào giếng.
Sau khi tiến vào giếng nước, cảm giác bên người không phải là nước, mà là một sơn động thẳng tắp, bốn phía tối om, chỉ thấy phía trước có một lỗ hổng sáng chói, dẫm chân lên, có một cảm giác nhẹ tựa lông hồng xuất hiện.
Diệp Thiếu Dương chờ bọn Tiểu Mã và Qua Qua lại, cùng nhau đi về phía trước.
"Từ đây đi ra ngoài, chính là dương gian?" Tiểu Mã hỏi, sau khi được xác nhận, hắn lại hỏi: "Phải đi bao lâu?"
"Đây là đường dẫn Hóa Sinh Trì và dương gian, kết hợp hai cõi âm dương, nhưng cũng có chút khoảng cách, đi bộ thì tầm mười phút." Diệp Thiếu Dương đáp.
Qua Qua vừa đi vừa cảm khái nói: "Nếu không phải ta từng nghe truyền thuyết về Hóa Sinh Trì, ta cũng không biết nó nằm trong rừng cây nhỏ kia, giấu cũng kĩ thật."
Đi được một hồi, Tiểu Mã hỏi: "Không đúng a Tiểu Diệp Tử, không phải trước kia lão Quách cũng từng đi âm ty sao, sao lại về bằng cách khác, không đi bằng nơi này?"
"Hắn là từ không gian kẽ nứt đi vào, cũng đi bằng đường đó ra ngoài, chúng ta đi thế này gần hơn, gần hơn không phải tiện hơn sao."
Tiểu Mã "À" một tiếng, đột nhiên lại nghĩ đến một việc, vội hỏi: "Đúng rồi, vừa nãu nghe tên Tiểu Bạch Áp Tư kia nói, hình như là game online?"
"Kiếm Hiệp Online." Diệp Thiếu Dương cười cười, "Năm đó là lúc hắn lên dương gian khảo sát các đạo môn, trú lại Mao Sơn khoảng hơn một tháng, khi đó tôi mới hơn mười tuổi, thích chơi game chém giết cổ trang, mỗi ngày hắn bám lên người ta, cùng ta đi chơi game, xem ta đánh. . ."
Tiểu Mã khiếp sợ, cảm thấy một sự hỗn độn. "Áp Tư Minh Ty. . . lại đi theo cậu chơi game!"
Diệp Thiếu Dương nhún nhún vai, "Không thì làm sao quan hệ giữa tôi và hắn lại tốt như vậy ." Nghĩ lại chuyện lúc nãy, hắn cảm thấy bực tức nói, "Cũng là tại mình xui xẻo, lại gặp Nhị Pháp Vương và tên kia, luân hồi ty lại không phải khu vực cai quản của đại đế, bên trong quỷ sai đều trâu bò, không thèm nể mặt ai, nếu là phủ điện khác, ai dám đánh nhau."
Tiểu Mã suy nghĩ, nói: "Tôi nghe Tiểu Áp Tư kia nói. . ."
Diệp Thiếu Dương quay đầu lại mắng: "Cậu suốt ngày chỉ lo nói lão Tiêu, tôi nói cho cậu biết, tai hắn rất thính so với bình thường, nói không chừng còn nghe thấy những gì cậu nói!"
Tiểu Mã nói: "Thì làm sao, không lẽ hắn định đuổi theo tôi sao?"
Diệp Thiếu Dương nhàn nhạt nói: "Hắn không hại cậu, cùng lắm tra Sổ Sinh Tử của cậu, giảm mười năm dương thọ thôi."
Tiểu Mã đứng lại, sau khi ngây ngốc một lúc, hắn vội nói: "Kỳ thật hắn rất tuấn tú, có khi còn đẹp trai hơn Lý Dịch Phong, hơn nữa hắn trông bình dị gần gũi, tuy rằng mới gặp hắn lần đầu, nhưng tôi đã cảm thấy ngưỡng mộ hắn." Vừa nói Tiểu Mã vừa lét nhìn bốn phía, sợ Tiêu Dật Vân đang nấp tại nơi nào nghe thấy.
Diệp Thiếu Dương cùng Qua Qua cảm thấy nôn mửa.
"Khụ khụ, nói tử tế này," Tiểu Mã cũng có chút ngượng ngùng, nhanh chóng đổi đề tài hỏi, "Trước khi hắn nói, cậu là. . . đệ tử của Phong Đô đại đế?"
"Bằng không thì làm sao Phong Đô Đại Đế chịu ra mặt giúp tôi?" Diệp Thiếu Dương cười đắc ý, "Phong Đô Đại Đế, còn mang thân phận khác trong đạo môn là Tử Vi Đại Đế, có thể coi là tổ sư gia của tôi, ít nhiều thì phải giúp đỡ tôi một chút chứ."
Tiểu Mã vô ngữ, trách sao khi ở luân hồi ty, Diệp Thiếu Dương tại địa phủ hoành hành không kiêng kỵ, hóa ra phía sau có một tổ sư gia trâu bò chống lưng.
"Tại sao, lúc mà Diệp Tiểu Thước đại náo luân hồi điện, Phong Đô đại đế không ra tay?"
Diệp Thiếu Dương nói: "Người ta là Đại Đế, sao có thể tùy tiện ra mặt xử lí một tên quỷ hồn dương gian? Âm ty cũng có quy củ, các nha môn độc lập, không ai được xen vào chuyện của người khác, bằng không vạn nhất bọn chúng dùng kế điệu hổ li sơn? Chỉ cần địa phủ không bị người khác công phá, đứng nói Phong Đô Đại Đế không thể ra tay, ngay cả thập điện Diêm Vương cũng không thể tùy tiện đối phó quỷ hồn."
Tiểu Mã chậm rãi gật đầu, hình như hắn quá tò mò, lại đi được một đoạn, nhịn không được hỏi: "Hỏi một câu mà lần trước không câu trả lời nhé, âm ty rốt cuộc ai lớn nhất, Phong Đô đại đế, Diêm Vương gia, còn có Địa Tạng vương Bồ Tát, bọn họ có quan hệ gì với nhau? Cậu xem, tôi cũng được đi âm phủ tham quan một chuyến, kiến thức nhiều như vậy, biết nhiều hơn một chút cũng không có vấn đề gì, thôi cậu nói cho tôi biết đi, bằng không tôi bám theo cậu cả ngày mà hỏi."
Diệp Thiếu Dương thật sư lo lắng cho chính mình mỗi ngày có một tên bám theo hỏi đủ thứ, hơn nữa hắn trông phía trước cũng còn một đoạn đường dài, cũng không làm gì, không bằng nói chuyện giải khuây, vì thế nói: "Âm phủ Phong Đô đại đế lớn nhất, phía dưới là thập điện Diêm vương, trong đó Sở Giang vương cùng cùng lão đại bảy điện khác, đều là trông coi địa phủ và Quỷ Vực, nói đúng ra vị trông coi việc nha môn là Tần quảng vương, Diêm La Vương, Chuyển Luân Vương, xưng là ' Tam Đại Minh Vương ' .
Cùng cấp bậc với ba vị đại vương, chính là phán quan Thôi Phủ Quân, Thôi Phủ Quân tọa trấn Thiên Tử Điện, cai quản Sổ Sinh Tử, cũng chẳng khác gì quản sinh lão bệnh tử của hàng tỷ sinh linh, quyền lực lớn nhất, giống như quỷ hồn khi chết, đều phải gặp hắn đưu tin, nếu ngày chết trùng với ngày định trong sổ Sinh Tử, thì được gạch bỏ, liền được chuyển tới Luân Hồi Ty, nếu có điểm đáng ngờ, thì phải điều tra gĩ càng, rồi mới thận trọng chuyển điện.
Tần Quảng Vương sẽ phải quỷ sai đi điều tra, viết ra báo cáo, sau đó mang sang Diêm Vương điện, để Diêm La Vương thẩm vấn kĩ càng, sau khi biết rõ vụ án, căn cứ theo hành vi phạm tội của ác quỷ, bắt chúng xuống âm phủ chịu hình, quỷ mà tốt sẽ được chuyển qua Luân Hồi Điện, để Chuyển Luân Vương khảo sát rồi cho hồi dương theo đạo đường.
Ba cơ quan này, tương đương với ba cơ quan Hành Pháp – Công Vụ - Kiếm Sở, chỉ là không giống quá so với cơ quan ban hành quyền lực tại dương gian, cậu không cần biết nhiều quá, Bên trong Tam Đại Vương, Diêm La Vương quyền lực lớn nhất, chủ quản của Hắc Bạch Vô Thường, Ngưu Thủ Mã Điện, chuyện phụ trách điều tra thẩm vấn, cho nên công vụ bận rộn, thường xuyên lên dương gian bắt người, đi âm ty đối chứng, xong việc thì cho hoàn dương.
Người còn sống hoàn dương trong tàn niệm lưu một chút kí ức, truyền miệng cho nhau, cho nên phán quan từ đó mà nổi danh trên thiên hạ, Hắc Bạch Vô Thường cùng Ngưu Thủ Mã Điện nổi danh cũng từ nguyên nhân.
Ngoài ' Tam Vương Nhất Phán' này, âm ty còn có một vị đại ca, chính là Chung Quỳ thiên sư, ông này là chủ quản của mười vạn âm binh, không làm gì hết, chỉ phụ trách đánh giặc, thời điểm không đánh giặc, cũng hay hiển linh lên nhân gian, khảo sát pháp sư nhân gian, nhân tiện bắt quỷ hàng yêu cứu giúp dân chúng. . ."
Tiêu Dật Vân vỗ vỗ bả vai Diệp Thiếu Dương, "Đã một thời gian chúng ta không gặp nhau, đúng rồi, đạo sĩ kia của ngươi level bao nhiêu rồi?"
"Không chơi nữa, chán rồi."
Tiêu Dật Vân thở dài nói: "Uổng công ta ở âm phủ ngày ngày nhớ mong. . . Đi thôi, ta sẽ cố gắng giúp đỡ phụ thân ngươi. . . Và con ngươi nữa chứ!"
Hai chân Diệp Thiếu Dương mềm nhũn, thiếu chút nữa không đứng vững, không ngờ Tiêu Dật Vân còn biết mình có con trai. . . Lập tức nhảy vào giếng, nháy mắt thân hình hắn biến mất.
Đến lượt Tiểu Mã, nhìn nước giếng "Nóng bỏng' ', tỏ ra chần chừ. "Nhảy xuống. . . Sẽ không thành thịt người hầm đó chứ?"
Qua Qua nói: "Đây Hóa Sinh Trì, loại này dùng để cho người phàm hoàn dương, xuống đi!" Nói xong Qua Qua đá Tiểu Mã xuống, quay đầu nhìn Tiêu Dật Vân cười hắc hắn.
"Tam ca, ta đi đây."
Sắc mặt Tiêu Dật Vân lập tức có vẻ mất tự nhiên, quay đầu đi, lạnh lùng nói: "Đi đi!"
"Tiểu đệ đi đây, Tam ca đừng tiễn!" Qua Qua cũng chui tọt vào giếng.
Sau khi tiến vào giếng nước, cảm giác bên người không phải là nước, mà là một sơn động thẳng tắp, bốn phía tối om, chỉ thấy phía trước có một lỗ hổng sáng chói, dẫm chân lên, có một cảm giác nhẹ tựa lông hồng xuất hiện.
Diệp Thiếu Dương chờ bọn Tiểu Mã và Qua Qua lại, cùng nhau đi về phía trước.
"Từ đây đi ra ngoài, chính là dương gian?" Tiểu Mã hỏi, sau khi được xác nhận, hắn lại hỏi: "Phải đi bao lâu?"
"Đây là đường dẫn Hóa Sinh Trì và dương gian, kết hợp hai cõi âm dương, nhưng cũng có chút khoảng cách, đi bộ thì tầm mười phút." Diệp Thiếu Dương đáp.
Qua Qua vừa đi vừa cảm khái nói: "Nếu không phải ta từng nghe truyền thuyết về Hóa Sinh Trì, ta cũng không biết nó nằm trong rừng cây nhỏ kia, giấu cũng kĩ thật."
Đi được một hồi, Tiểu Mã hỏi: "Không đúng a Tiểu Diệp Tử, không phải trước kia lão Quách cũng từng đi âm ty sao, sao lại về bằng cách khác, không đi bằng nơi này?"
"Hắn là từ không gian kẽ nứt đi vào, cũng đi bằng đường đó ra ngoài, chúng ta đi thế này gần hơn, gần hơn không phải tiện hơn sao."
Tiểu Mã "À" một tiếng, đột nhiên lại nghĩ đến một việc, vội hỏi: "Đúng rồi, vừa nãu nghe tên Tiểu Bạch Áp Tư kia nói, hình như là game online?"
"Kiếm Hiệp Online." Diệp Thiếu Dương cười cười, "Năm đó là lúc hắn lên dương gian khảo sát các đạo môn, trú lại Mao Sơn khoảng hơn một tháng, khi đó tôi mới hơn mười tuổi, thích chơi game chém giết cổ trang, mỗi ngày hắn bám lên người ta, cùng ta đi chơi game, xem ta đánh. . ."
Tiểu Mã khiếp sợ, cảm thấy một sự hỗn độn. "Áp Tư Minh Ty. . . lại đi theo cậu chơi game!"
Diệp Thiếu Dương nhún nhún vai, "Không thì làm sao quan hệ giữa tôi và hắn lại tốt như vậy ." Nghĩ lại chuyện lúc nãy, hắn cảm thấy bực tức nói, "Cũng là tại mình xui xẻo, lại gặp Nhị Pháp Vương và tên kia, luân hồi ty lại không phải khu vực cai quản của đại đế, bên trong quỷ sai đều trâu bò, không thèm nể mặt ai, nếu là phủ điện khác, ai dám đánh nhau."
Tiểu Mã suy nghĩ, nói: "Tôi nghe Tiểu Áp Tư kia nói. . ."
Diệp Thiếu Dương quay đầu lại mắng: "Cậu suốt ngày chỉ lo nói lão Tiêu, tôi nói cho cậu biết, tai hắn rất thính so với bình thường, nói không chừng còn nghe thấy những gì cậu nói!"
Tiểu Mã nói: "Thì làm sao, không lẽ hắn định đuổi theo tôi sao?"
Diệp Thiếu Dương nhàn nhạt nói: "Hắn không hại cậu, cùng lắm tra Sổ Sinh Tử của cậu, giảm mười năm dương thọ thôi."
Tiểu Mã đứng lại, sau khi ngây ngốc một lúc, hắn vội nói: "Kỳ thật hắn rất tuấn tú, có khi còn đẹp trai hơn Lý Dịch Phong, hơn nữa hắn trông bình dị gần gũi, tuy rằng mới gặp hắn lần đầu, nhưng tôi đã cảm thấy ngưỡng mộ hắn." Vừa nói Tiểu Mã vừa lét nhìn bốn phía, sợ Tiêu Dật Vân đang nấp tại nơi nào nghe thấy.
Diệp Thiếu Dương cùng Qua Qua cảm thấy nôn mửa.
"Khụ khụ, nói tử tế này," Tiểu Mã cũng có chút ngượng ngùng, nhanh chóng đổi đề tài hỏi, "Trước khi hắn nói, cậu là. . . đệ tử của Phong Đô đại đế?"
"Bằng không thì làm sao Phong Đô Đại Đế chịu ra mặt giúp tôi?" Diệp Thiếu Dương cười đắc ý, "Phong Đô Đại Đế, còn mang thân phận khác trong đạo môn là Tử Vi Đại Đế, có thể coi là tổ sư gia của tôi, ít nhiều thì phải giúp đỡ tôi một chút chứ."
Tiểu Mã vô ngữ, trách sao khi ở luân hồi ty, Diệp Thiếu Dương tại địa phủ hoành hành không kiêng kỵ, hóa ra phía sau có một tổ sư gia trâu bò chống lưng.
"Tại sao, lúc mà Diệp Tiểu Thước đại náo luân hồi điện, Phong Đô đại đế không ra tay?"
Diệp Thiếu Dương nói: "Người ta là Đại Đế, sao có thể tùy tiện ra mặt xử lí một tên quỷ hồn dương gian? Âm ty cũng có quy củ, các nha môn độc lập, không ai được xen vào chuyện của người khác, bằng không vạn nhất bọn chúng dùng kế điệu hổ li sơn? Chỉ cần địa phủ không bị người khác công phá, đứng nói Phong Đô Đại Đế không thể ra tay, ngay cả thập điện Diêm Vương cũng không thể tùy tiện đối phó quỷ hồn."
Tiểu Mã chậm rãi gật đầu, hình như hắn quá tò mò, lại đi được một đoạn, nhịn không được hỏi: "Hỏi một câu mà lần trước không câu trả lời nhé, âm ty rốt cuộc ai lớn nhất, Phong Đô đại đế, Diêm Vương gia, còn có Địa Tạng vương Bồ Tát, bọn họ có quan hệ gì với nhau? Cậu xem, tôi cũng được đi âm phủ tham quan một chuyến, kiến thức nhiều như vậy, biết nhiều hơn một chút cũng không có vấn đề gì, thôi cậu nói cho tôi biết đi, bằng không tôi bám theo cậu cả ngày mà hỏi."
Diệp Thiếu Dương thật sư lo lắng cho chính mình mỗi ngày có một tên bám theo hỏi đủ thứ, hơn nữa hắn trông phía trước cũng còn một đoạn đường dài, cũng không làm gì, không bằng nói chuyện giải khuây, vì thế nói: "Âm phủ Phong Đô đại đế lớn nhất, phía dưới là thập điện Diêm vương, trong đó Sở Giang vương cùng cùng lão đại bảy điện khác, đều là trông coi địa phủ và Quỷ Vực, nói đúng ra vị trông coi việc nha môn là Tần quảng vương, Diêm La Vương, Chuyển Luân Vương, xưng là ' Tam Đại Minh Vương ' .
Cùng cấp bậc với ba vị đại vương, chính là phán quan Thôi Phủ Quân, Thôi Phủ Quân tọa trấn Thiên Tử Điện, cai quản Sổ Sinh Tử, cũng chẳng khác gì quản sinh lão bệnh tử của hàng tỷ sinh linh, quyền lực lớn nhất, giống như quỷ hồn khi chết, đều phải gặp hắn đưu tin, nếu ngày chết trùng với ngày định trong sổ Sinh Tử, thì được gạch bỏ, liền được chuyển tới Luân Hồi Ty, nếu có điểm đáng ngờ, thì phải điều tra gĩ càng, rồi mới thận trọng chuyển điện.
Tần Quảng Vương sẽ phải quỷ sai đi điều tra, viết ra báo cáo, sau đó mang sang Diêm Vương điện, để Diêm La Vương thẩm vấn kĩ càng, sau khi biết rõ vụ án, căn cứ theo hành vi phạm tội của ác quỷ, bắt chúng xuống âm phủ chịu hình, quỷ mà tốt sẽ được chuyển qua Luân Hồi Điện, để Chuyển Luân Vương khảo sát rồi cho hồi dương theo đạo đường.
Ba cơ quan này, tương đương với ba cơ quan Hành Pháp – Công Vụ - Kiếm Sở, chỉ là không giống quá so với cơ quan ban hành quyền lực tại dương gian, cậu không cần biết nhiều quá, Bên trong Tam Đại Vương, Diêm La Vương quyền lực lớn nhất, chủ quản của Hắc Bạch Vô Thường, Ngưu Thủ Mã Điện, chuyện phụ trách điều tra thẩm vấn, cho nên công vụ bận rộn, thường xuyên lên dương gian bắt người, đi âm ty đối chứng, xong việc thì cho hoàn dương.
Người còn sống hoàn dương trong tàn niệm lưu một chút kí ức, truyền miệng cho nhau, cho nên phán quan từ đó mà nổi danh trên thiên hạ, Hắc Bạch Vô Thường cùng Ngưu Thủ Mã Điện nổi danh cũng từ nguyên nhân.
Ngoài ' Tam Vương Nhất Phán' này, âm ty còn có một vị đại ca, chính là Chung Quỳ thiên sư, ông này là chủ quản của mười vạn âm binh, không làm gì hết, chỉ phụ trách đánh giặc, thời điểm không đánh giặc, cũng hay hiển linh lên nhân gian, khảo sát pháp sư nhân gian, nhân tiện bắt quỷ hàng yêu cứu giúp dân chúng. . ."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.