Chương 494: Ma kính của nữ quỷ
Thanh Tử
11/04/2018
Diệp Thiếu Dương sửng sốt, bắt đầu suy đoán. Đột
nhiên nhớ lại một chuyện quỷ nương thường ăn quỷ thai. Linh quang lóe
lên trong đầu. Nghĩ tới cái gì, cả người run run, sau đó không nói tiếp
nữa, mà liền cất bước chạy.
Nếu thật là con trùm kia. . . đừng nói có dùng đến hai đạo thần phù, mà là thi triển cạn sạch pháp lực, sợ là cũng đánh không lại. Tốt nhất là chaỵ trước bảo toàn cái mạng a. Dưới chân bỗng nhiên địa chấn, quay đầu nhìn lại giữa hai bên sơn cốc không ngừng sụp đổ, âm thanh chấn động của một luồng sức mạnh khủng bố không ngừng tiến lại gần, đuổi theo đằng sau hắn, tựa như tiếng thở nhẹ, lại như tiếng cười lạnh, sởn cả gai ốc.
Lúc này, Diệp Tiểu Manh đã chạy tới cửa cốc, chỉ có thể mơ hồ nghe được trong sơn cốc truyền đến tiếng vang, quay đầu nhìn lại, nhưng khoảng cách quá xa cái gì cũng nhìn không thấy. Diệp Tiểu Manh thở dài, định cất bước rời khỏi sơn cốc, đột nhiên Thất tinh long tuyền kiếm trong tay tỏa ra ánh sang hào quang màu tím, tuy rằng Diệp Tiểu Manh chưa từng thấy qua các cao cấp pháp khí nhưng dựa vào trực giác nàng biết nó dự báo điều nguy hiểm, liền đưa mắt nhìn xung quanh dò xét. Quả nhiên, bên sườn trái vách núi, trên một tang đá nàng thấy được một mỹ nhân đang đứng ở đó, hướng chính mình cười dịu dàng, thân thiện.
Không đượi cho nàng bình ổn tinh thần, mỹ nữ kia phi thân nhảy xuống, đứng trước mặt nàng, Từ hơn mười trượng nhảy xuống mà không có việc gì, kẻ nay đương nhiêu nhiên không phải là người bình thường.
Diệp Tiểu Manh lập tức cảnh giác lui về phía sau vài bước, bắt đầu đánh giá,chỉ thấy mỹ nữ này khoảng 17 18 tuổi, mặc một bộ quàn áo màu trắng, trên áo không hè có bụi đất thập phần mượt mà, tóc búi cao, có căm một cây trâm, đôi mắt sang lấp lánh, Nhìn qua trông rất thanh nhã và cao quý.
Trông nàng vô cùng mỹ lệ. Làn da trắng như tuyết. Thậm chí so sánh với bộ trang phục trắng trên người nàng, thì cũng không kém chút nào. Cứ như vậy, Diệp Thiếu Manh đứng trước nhìn dung mạo và khí chất của cô ta nhất thời ngây ngốc.
Vài giây sau cô mới phục hồi lại tinh thầnm giật mình nghĩ tới đối phương có thể là quỷ, đưa thất tinh long tuyền kiếm lên chỉ vào cô gái nói '' Ngươi muốn gì' '
Nữ quỷ nhìn hướng nàng cười cười "Muội muội nghe ta nói, thần kiếm này tuy sức manh vô hạn nhưng người không phải Diệp Thiếu Dương, nếu ngươi dung nó, căn bản cũng không phải là đói thủ của ta, nhưng bất quá ta cũng không nghĩ sẽ giết ngươi' '
Diệp thiếu manh ngây người nhíu mày nghĩ không ra ý của nàng.
"Trong quỷ tiên thôn, vốn không có cô gái xinh đẹp như vậy lại xấp xỉ tuổi ta, ta vừa thấy ngươi là ta đã thích rồi" . Nữ quỷ đáp
Ả thích mình. Diệp thiếu manh thấy mặt nóng nên, Xấu hổ tức giận đấp "Đừng nói bậy' '
Nữ quỷ đưa tay che miêng cười cười nói "đừng hiểu nhầm, ta xem ngươi như tỉ muội hơn nữa ta đã nhìn thấu tâm tư của ngươi"
Nàng đưa tay vào túi lấy một vật đưa tới. là một mặt gương đồng "Mặt gương này đã hấp thu địa ngục chi khí. Chỉ người ngươi soi liền sẽ xuất hiện hình ảnh chàng trai mà ngươi thích nên ta lấy cho ngươi chiếu thử một lần' '
Diệp thiếu manh ngơ ngản xuất thần nói "Ta không càn, ta chưa thích ai hết' '
Nữ quỷ đưa ánh mắt đánh giá nàng, tràn ngập một cỗ tà khí mê hoặc "Ngươi thích ai chắc có lẽ chính ngươi cũng không biết đâu. Hoặc cũng không dám thừa nhận' '
Diệp thiếu manh trong long bất an, những lời này đã chạm được vào tâm sự trong lòng nàng.
"Ngươi chiếu thử đi, nếu trong lòng không có hắn, thì có thể yên tâm. Nếu đúng cũng có thể biết trong lòng mình đang nghĩ gì và chủ động theo đuổi hăn hoặc là sớm bỏ ý định đó đi. Lựa chọn nào cũng tốt hơn là không biết phải làm gì, đúng không cô gái"
Những câu nói này lam Diệp Thiếu Manh cực kỳ bối rối.
Nhưng lý trí nói cho nàng biết, nữ quỷ làm như vậy, thực sự chẳng có ý tốt, tuyệt không thể nghe lời ả, vì vậy lắc đầu. Hướng phía ngoài cốc chạy đi, đánh thì không lại ả, tốt nhất là rời khỏi đay nhanh. Nhưng lúc này nôi tâm nàng đang suy nghĩ, không tự chủ được sự tồ mỏ, không lẽ trên đời này thực sự có ma kính đó?
Nữ quỷ đi theo cạnh người nàng, Như đã đoán được tâm sự của nàng nói "Ta thực sư với ngươi không hề có ác ý, ta chỉ nhìn ra trong long ngươi rất hoang mang, lên đinh giúp ngươi lần này. Ngươi thử chiếu một lần đi, nếu thực sự ngươi muốn rời khỏi ta quyết không ngăn cản ngươi' '
Diệp Tiểu Manh bỏ mặc lời ả ngoài tai.
"Nếu ta muốn giết ngươi, từ đầu ta đã động thủ, không càn làm những chuyện vô ích' ' nữ quỷ nói xong, đưa tay lên, liền xuất hiện một cỗ hắc khí bao quanh Diệp thiếu manh tạo ra một kết giới, mặc cho nàng hết sức cũng không thể giải trừ phong ấn.
Nữ quỷ cười lạnh, rồi lai đưa tay hóa giải nói "Thấy không, ta thực sự muốn giết ngươi chỉ cần búng một ngón tay, đâu cần rắc rối như vậy' '
Diep tiểu manh ngây ngốc nhìn ả, Nữ quỷ này tu vi . . . rất cường đại a "Ngươi rốt cục là ai, Lý do gì lại không giết ta"
"Ta cũng là một nữ nhân mệnh khổ, vì tình mà chết ta không muốn người khác cũng giống ta, ta nói rồi, ta thích ngươi, ta muốn giúp ngươi thấy được suy nghĩ nội tâm của chính mình' '
Thấy rõ chính y nghĩ nội tâm của mình. . . . Chính mình thực sự cũng không rõ a.
Nhưng lý trí nói cho nàng biết, vẫn không thể để nữ quỷ này giúp, Nàng thản nhiên như không đẻ ý hướng tới phía trước tiếp tực bước đi.
Nư quỷ cũng không nói tiêp, mà đi theo phía sau nàng, lấy bên trong tay áo ra một chiếc sáo ngọc bắt đầu thổi.
Một khúc nhạc bi thương, Diệp thiểu manh nghe như tiếng nhạc đưa tang, như một khúc tình ái thê lương
Tâm trí nàng run rẩy, rốt cuộc chưa đi được khỏi sơn cốc, chỉ còn một bước nhưng không thể bước đi. Vẫn chưa rời khỏi được phạm vi ảnh hưởng của sơn cóc, chỉ còn một bươc nữa, những không thể đặt nỏi chân xuống.
"Thật sư. . . . . có thể nhìn thấy người trong lòng' ' Nàng quay lại nhìn nữ quỷ nói.
Quỷ nữ gật đầu nhìn nàng ra vẻ thành khẩn
" Thật sự. . . . xem xong, ngươi sẽ để ta rời đi' '
"Ta hứa xem xong sẽ để ngươi đi. Dù ta là quỷ nhưng vẫn biết giữ lời hứa' '
Diệp Tiểu Manh thở dài, cắn răng một cái, nói "Đưa nó tơi đây' '
Nữ quỷ đưa tay, chiêc gương đồng chậm chậm bay tới, xung quanh bao trùm một làn hơi mát cảm giác cực kỳ thoải mái bay tới trước mặt Diệp tiểu manh.
Một luồng ánh sáng năm màu băt đàu chuyển động trên mặt kính, sau đó tập trung lại ở giữa, dần dần biến dạng thanh một khuôn mặt người bắt đầu hình thành.
Đột nhiên một đạo cương khí đánh tới đem gương đồng đánh bay ra xa. Diep thieu manh bỗng choc bừng tỉnh, quay đàu nhìn lại, Chính là Diep thiếu dương dang phi than chạy tới, ở phía sau núi hai bên đang sụp đỏ .
Nữ quỷ phi thân tới băt lấy tấm gương, hướng phía nui phóng vè phía diệp thiếu dương vẻ mặt vô cùng tức giận.
Diệp thiếu dương cũng nhìn tưc giận lao tới, nhưng lập tức cả kinh "Quỷ gì mà đẹp vậy' ' . Nhưng mà đẹp vậy, chứ đẹp nữa, thì cũng chỉ là quỷ thôi.
Đói mặt với yêu ma quỷ quai. Diep thiếu dương chưa bao giờ có cảm giác thương hoa tiếc ngọc, liền rút Câu Hồn Tác hướng Quỷ ảnh đánh tới.
Nếu thật là con trùm kia. . . đừng nói có dùng đến hai đạo thần phù, mà là thi triển cạn sạch pháp lực, sợ là cũng đánh không lại. Tốt nhất là chaỵ trước bảo toàn cái mạng a. Dưới chân bỗng nhiên địa chấn, quay đầu nhìn lại giữa hai bên sơn cốc không ngừng sụp đổ, âm thanh chấn động của một luồng sức mạnh khủng bố không ngừng tiến lại gần, đuổi theo đằng sau hắn, tựa như tiếng thở nhẹ, lại như tiếng cười lạnh, sởn cả gai ốc.
Lúc này, Diệp Tiểu Manh đã chạy tới cửa cốc, chỉ có thể mơ hồ nghe được trong sơn cốc truyền đến tiếng vang, quay đầu nhìn lại, nhưng khoảng cách quá xa cái gì cũng nhìn không thấy. Diệp Tiểu Manh thở dài, định cất bước rời khỏi sơn cốc, đột nhiên Thất tinh long tuyền kiếm trong tay tỏa ra ánh sang hào quang màu tím, tuy rằng Diệp Tiểu Manh chưa từng thấy qua các cao cấp pháp khí nhưng dựa vào trực giác nàng biết nó dự báo điều nguy hiểm, liền đưa mắt nhìn xung quanh dò xét. Quả nhiên, bên sườn trái vách núi, trên một tang đá nàng thấy được một mỹ nhân đang đứng ở đó, hướng chính mình cười dịu dàng, thân thiện.
Không đượi cho nàng bình ổn tinh thần, mỹ nữ kia phi thân nhảy xuống, đứng trước mặt nàng, Từ hơn mười trượng nhảy xuống mà không có việc gì, kẻ nay đương nhiêu nhiên không phải là người bình thường.
Diệp Tiểu Manh lập tức cảnh giác lui về phía sau vài bước, bắt đầu đánh giá,chỉ thấy mỹ nữ này khoảng 17 18 tuổi, mặc một bộ quàn áo màu trắng, trên áo không hè có bụi đất thập phần mượt mà, tóc búi cao, có căm một cây trâm, đôi mắt sang lấp lánh, Nhìn qua trông rất thanh nhã và cao quý.
Trông nàng vô cùng mỹ lệ. Làn da trắng như tuyết. Thậm chí so sánh với bộ trang phục trắng trên người nàng, thì cũng không kém chút nào. Cứ như vậy, Diệp Thiếu Manh đứng trước nhìn dung mạo và khí chất của cô ta nhất thời ngây ngốc.
Vài giây sau cô mới phục hồi lại tinh thầnm giật mình nghĩ tới đối phương có thể là quỷ, đưa thất tinh long tuyền kiếm lên chỉ vào cô gái nói '' Ngươi muốn gì' '
Nữ quỷ nhìn hướng nàng cười cười "Muội muội nghe ta nói, thần kiếm này tuy sức manh vô hạn nhưng người không phải Diệp Thiếu Dương, nếu ngươi dung nó, căn bản cũng không phải là đói thủ của ta, nhưng bất quá ta cũng không nghĩ sẽ giết ngươi' '
Diệp thiếu manh ngây người nhíu mày nghĩ không ra ý của nàng.
"Trong quỷ tiên thôn, vốn không có cô gái xinh đẹp như vậy lại xấp xỉ tuổi ta, ta vừa thấy ngươi là ta đã thích rồi" . Nữ quỷ đáp
Ả thích mình. Diệp thiếu manh thấy mặt nóng nên, Xấu hổ tức giận đấp "Đừng nói bậy' '
Nữ quỷ đưa tay che miêng cười cười nói "đừng hiểu nhầm, ta xem ngươi như tỉ muội hơn nữa ta đã nhìn thấu tâm tư của ngươi"
Nàng đưa tay vào túi lấy một vật đưa tới. là một mặt gương đồng "Mặt gương này đã hấp thu địa ngục chi khí. Chỉ người ngươi soi liền sẽ xuất hiện hình ảnh chàng trai mà ngươi thích nên ta lấy cho ngươi chiếu thử một lần' '
Diệp thiếu manh ngơ ngản xuất thần nói "Ta không càn, ta chưa thích ai hết' '
Nữ quỷ đưa ánh mắt đánh giá nàng, tràn ngập một cỗ tà khí mê hoặc "Ngươi thích ai chắc có lẽ chính ngươi cũng không biết đâu. Hoặc cũng không dám thừa nhận' '
Diệp thiếu manh trong long bất an, những lời này đã chạm được vào tâm sự trong lòng nàng.
"Ngươi chiếu thử đi, nếu trong lòng không có hắn, thì có thể yên tâm. Nếu đúng cũng có thể biết trong lòng mình đang nghĩ gì và chủ động theo đuổi hăn hoặc là sớm bỏ ý định đó đi. Lựa chọn nào cũng tốt hơn là không biết phải làm gì, đúng không cô gái"
Những câu nói này lam Diệp Thiếu Manh cực kỳ bối rối.
Nhưng lý trí nói cho nàng biết, nữ quỷ làm như vậy, thực sự chẳng có ý tốt, tuyệt không thể nghe lời ả, vì vậy lắc đầu. Hướng phía ngoài cốc chạy đi, đánh thì không lại ả, tốt nhất là rời khỏi đay nhanh. Nhưng lúc này nôi tâm nàng đang suy nghĩ, không tự chủ được sự tồ mỏ, không lẽ trên đời này thực sự có ma kính đó?
Nữ quỷ đi theo cạnh người nàng, Như đã đoán được tâm sự của nàng nói "Ta thực sư với ngươi không hề có ác ý, ta chỉ nhìn ra trong long ngươi rất hoang mang, lên đinh giúp ngươi lần này. Ngươi thử chiếu một lần đi, nếu thực sự ngươi muốn rời khỏi ta quyết không ngăn cản ngươi' '
Diệp Tiểu Manh bỏ mặc lời ả ngoài tai.
"Nếu ta muốn giết ngươi, từ đầu ta đã động thủ, không càn làm những chuyện vô ích' ' nữ quỷ nói xong, đưa tay lên, liền xuất hiện một cỗ hắc khí bao quanh Diệp thiếu manh tạo ra một kết giới, mặc cho nàng hết sức cũng không thể giải trừ phong ấn.
Nữ quỷ cười lạnh, rồi lai đưa tay hóa giải nói "Thấy không, ta thực sự muốn giết ngươi chỉ cần búng một ngón tay, đâu cần rắc rối như vậy' '
Diep tiểu manh ngây ngốc nhìn ả, Nữ quỷ này tu vi . . . rất cường đại a "Ngươi rốt cục là ai, Lý do gì lại không giết ta"
"Ta cũng là một nữ nhân mệnh khổ, vì tình mà chết ta không muốn người khác cũng giống ta, ta nói rồi, ta thích ngươi, ta muốn giúp ngươi thấy được suy nghĩ nội tâm của chính mình' '
Thấy rõ chính y nghĩ nội tâm của mình. . . . Chính mình thực sự cũng không rõ a.
Nhưng lý trí nói cho nàng biết, vẫn không thể để nữ quỷ này giúp, Nàng thản nhiên như không đẻ ý hướng tới phía trước tiếp tực bước đi.
Nư quỷ cũng không nói tiêp, mà đi theo phía sau nàng, lấy bên trong tay áo ra một chiếc sáo ngọc bắt đầu thổi.
Một khúc nhạc bi thương, Diệp thiểu manh nghe như tiếng nhạc đưa tang, như một khúc tình ái thê lương
Tâm trí nàng run rẩy, rốt cuộc chưa đi được khỏi sơn cốc, chỉ còn một bước nhưng không thể bước đi. Vẫn chưa rời khỏi được phạm vi ảnh hưởng của sơn cóc, chỉ còn một bươc nữa, những không thể đặt nỏi chân xuống.
"Thật sư. . . . . có thể nhìn thấy người trong lòng' ' Nàng quay lại nhìn nữ quỷ nói.
Quỷ nữ gật đầu nhìn nàng ra vẻ thành khẩn
" Thật sự. . . . xem xong, ngươi sẽ để ta rời đi' '
"Ta hứa xem xong sẽ để ngươi đi. Dù ta là quỷ nhưng vẫn biết giữ lời hứa' '
Diệp Tiểu Manh thở dài, cắn răng một cái, nói "Đưa nó tơi đây' '
Nữ quỷ đưa tay, chiêc gương đồng chậm chậm bay tới, xung quanh bao trùm một làn hơi mát cảm giác cực kỳ thoải mái bay tới trước mặt Diệp tiểu manh.
Một luồng ánh sáng năm màu băt đàu chuyển động trên mặt kính, sau đó tập trung lại ở giữa, dần dần biến dạng thanh một khuôn mặt người bắt đầu hình thành.
Đột nhiên một đạo cương khí đánh tới đem gương đồng đánh bay ra xa. Diep thieu manh bỗng choc bừng tỉnh, quay đàu nhìn lại, Chính là Diep thiếu dương dang phi than chạy tới, ở phía sau núi hai bên đang sụp đỏ .
Nữ quỷ phi thân tới băt lấy tấm gương, hướng phía nui phóng vè phía diệp thiếu dương vẻ mặt vô cùng tức giận.
Diệp thiếu dương cũng nhìn tưc giận lao tới, nhưng lập tức cả kinh "Quỷ gì mà đẹp vậy' ' . Nhưng mà đẹp vậy, chứ đẹp nữa, thì cũng chỉ là quỷ thôi.
Đói mặt với yêu ma quỷ quai. Diep thiếu dương chưa bao giờ có cảm giác thương hoa tiếc ngọc, liền rút Câu Hồn Tác hướng Quỷ ảnh đánh tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.