Chương 493: Tiên Nương Giá Lâm
Thanh Tử
11/04/2018
Âm trận đem quỷ khí hội tụ với nhau, trong đó những quỷ anh thì càng ngày càng giống lên giận dữ, càng phóng nhiều oán khí
ra hơn, hình thành một khối năng lượng mạnh mẽ, phát sinh sau khi va
chạm với Dây Câu Hồn.
Quỷ lồng đèn tách ra, chia năm xẻ bảy, nhưng trong khi đó Diệp Thiếu Dương cũng bị quỷ khí chặn lại, cảm giác cổ họng khó chịu, phun ra một ngụm máu.
Không thể lãng phí máu thiên sư, Diệp Thiếu Dương hết sức tiết kiệm, không đợi máu mồm rơi xuống đất, hắn quét Thái Ất Phất Trần lên phía trước, vừa lúc hứng được máu thiên sư, đuôi phất trần rung lên, lăng không về phía sau vẽ một đạo phù ấn, đánh một con quỷ lồng đèn bay đi.
Lại thêm một đợt nữa, Diệp Thiếu Dương bị đánh bay ra ngoài, hắn lăn trên mặt đất một vòng, bò dậy, ngẩng đầu nhìn lại, hầu hết quỷ đèn lồng đều rách nát, nghĩ thầm cũng đáng.
Một thiếu niên áo xanh, từ trên cao nhảy xuống, hai tay huy động, hấp thu hết những con quỷ anh và quỷ lồng đèn xung quanh lại, kết hợp thành một đạo quỷ ảnh khổng lồ.
Vẫn mang trong mình hình dáng trẻ con, trên đầu có hơn mười vết cắt, hẳn là dấu vết lưu lại sau khi kết hợp quỷ hồn, chỉ là nhìn qua trông rất giống miệng vết thương, phần môi ngoài, lộ ra hai chiếc răng nanh đan xen, nhìn qua có vẻ khá dữ tợn.
Nếu là người nhát gan mà nhìn thấy thứ này, đương nhiên là bị hù chết khiếp.
Diệp Thiếu Dương lắc đầu, ánh mắt hắn hướng lên, nhìn mặt sau của thiếu niên trong bộ dáng quỷ anh, liếc mắt qua là nhận ra, hắn chính là diệp Tiểu Thước!
Tuy rằng đã chết từ mười năm trước, nhưng hắn bây giờ không khác là mấy so với trong bức ảnh, chỉ là có vẻ già đi vài phần, taầm hai mươi mấy tuổi, dáng người đĩnh đạc, lớn lên còn có vẻ đẹp trai, trách sao mấy con quỷ kia lại gọi là "Kim Đồng Ngọc Nữ", chỉ là. . ."Ngọc Nữ" đi đâu?
Diệp Thiếu Dương nhìn xung quanh, nhưng không thấy gì.
"Ngươi. . . Không nên trở về, lại càng không nên ở nơi này." Diệp Tiểu Thước nhìn hắn, nhàn nhạt nói.
Diệp Thiếu Dương cười cười, "Sợ ta diệt Quỷ Tiên Thôn sao?"
Diệp Tiểu Thước cười lạnh, mở hai tay ra, điều khiển quỷ ảnh kia đánh về phía Diệp Thiếu Dương.
Diệp Thiếu Dương lui về phía sau một bước, lấy ra ống mực, rút ra tơ hồng chu sa, cắt qua bụng chỉ, thấm máu vào, dán lên trên mặt chỉ bảy tấm Diệt Hồn Phù, giữ chặt tơ hồng, dùng sức bắn ra, một tia hồng quang, mang theo bảy tấm phù lao tới, đối diện quỷ ảnh, Diệp Thiếu Dương hai tay kết ấn, hồng quang chợt lóe lên, đánh trúng quỷ ảnh, hóa thành ba tấm lưới, khóa quỷ ảnh bên trong.
Bảy tấm linh phù mà Diệp Thiếu Dương dán lên, cứ lao về phía trước, vây quanh Diệp Tiểu Thước, không ngừng xoay tròn, tạo ra uy lực mạnh mẽ.
Diệp Tiểu Thước lạnh lùng cười, nói: "Chút tài mọn." Cả người hắn chấn động, quỷ lực bùng nổ, chống đỡ lại pháp lực, sau đó vươn hai ngón tay ra, bắt lấy một tấm phù, ném qua một bên, lập tức pháp lực của lá linh phù biến mất, rơi xuống. Sau đó hắn tiếp tục bắt tấm phù thứ hai.
Cùng lúc đó, quỷ ảnh kia rống to một tiếng thật lớn, quỷ khí thoát ra, không ngừng xé rách tấm lưới, Diệp Thiếu Dương triển khai Mao Sơn Lăng Không Bộ chạy như bay đến, trước khi tấm lưới cuối cùng bị xé rách, hắn dán lên trên gáy quỷ ảnh, lui ra phía sau hai bước, đôi tay kết ấn, trong miệng thì thầm:
"Cửu Diệu Hành Thuận, Bối Thủy Hối Nguyên, Hỏa Tình Anh Minh, Nguyên Linh Tứ Tán, Khai Vô Vàn Nhãn, Quang Huy Hàng Ma, Tru Tiễn Yêu Tà, Cửu Tinh Tế Minh!"
Cửu Tinh Thần Phù! Chính là một đạo thần phù mà hắn học được gần đây trong thiên thư, theo lời chú, kim phấn trên linh phù lưu động, hóa thành chín đạo linh quang, đánh lần lượt vào chín quỷ huyệt trên thân thể quỷ ảnh.
Trong tiếng gầm rú khủng khiếp, thân thể to lớn của quỷ anh tan ra, hóa thành sương khói, Diệp Thiếu Dương lập tức dùng Thái Ất Phất Trần, khiến một trận gió đảo tới, quỷ ảnh tiêu tán.
Cùng thời điểm này, ở bên kia Diệp Tiểu Thước bị một trận sấm sét đánh ầm ầm, hàng loạt lượt sét thật lớn bay trong không trung, đánh lên trên người Diệp Tiểu Thước, đồng thời cũng chiếu sáng sơn cốc, lệnh cho đám quỷ hồn xa gần phải quỳ rạp xuống đất, phải chôn đầu dưới hai chân, cảm thấy ánh sáng của sấm sét chiếu vào mắt đau nhói, chịu không được phải kêu rên.
"p/s --> theo tương truyền hồn ma sợ mưa nhất là sấm sét nhé mn"
Khóe miệng Diệp Thiếu Dương lộ ra một nụ cười giả tạo, vì khi nãy chính hắn đã vẽ hai tấm Thần Phù, một lá dùng trên người quỷ anh, lá này bỏ chung với sáu lá Diệt Hồn Phù, ngụy trang thành bảy lá Diệt Hồn phù, dụ hắn bắt lấy.
Trên thực tế lá Thần Phù đó là "Thiên Địa Lôi Hỏa Phù" . Cửu thiên thần lôi, là một loại huyền linh chi lực, tồn tại trong cùng thánh minh, nếu không phải pháp sư có pháp lực cường đại thì không thể thi triển.
Cửu Thiên Thần Lôi tiêu diệt hết các đặc tính của Quỷ Yêu, mà "Thiên Địa Lôi Hỏa Phù" một khi tiếp xúc với tà khí, nó sẽ giống một cột thu lôi cỡ lớn, lập tức có thể hút hết sấm sét của Lôi Thần, giết hết tất cả quỷ, yêu, tà linh.
"A. . ." Diệp Tiểu Thước quay cuồng trên không trung, sấm sét vẫn đánh về phía hắn, phát ra thống khổ kêu rên.
Diệp Thiếu Dương lui qua một bên, trong lòng vui sướng rạo rực, chỉ chờ Lôi Thần đánh nát Diệp Tiểu Thước, đột nhiên, một cổ oán khí cực lớn từ trên núi tràn xuống, sau khi hội tu xong, bỗng nhiên sấm sét ngưng bặt.
Chỉ trong nháy mắt, Diệp Tiểu Thước chớp lấy cơ hội, thân ảnh nhanh chóng vút ra, quay cuồng tại chỗ, trong chớp mắt biến ra xa mấy chục mét.
Tiếp sau đó oán khí lại bị sấm sét đánh nát, nhưng bởi vì mục tiêu chính đã tháo thân, lôi thần cũng nhanh chóng rời khỏi, trở về chín tầng mây.
"Diệp Thiếu Dương, được lắm!" Tiếng Diệp Tiểu Thước vang xa, bị thần lôi đánh đến thân thể nát bét, da thịt bong tróc, không ngừng toát ra quỷ khí màu đen, hắn không ngừng che chắn thân thể, sau vài giây, quỷ khí hội tụ, lại bị hắn hấp thu.
Diệp Thiếu Dương khiếp sợ phát hiện, dung mạo của Diệp Tiểu Thước, biến thành một thứ tóc tai bù xù, một thân cây thô có đầu và chân trông rất quái dị, nhe răng trợn mắt nhìn Diệp Thiếu Dương.
Chân thân của hắn, lại xuất hiện!
Diệp Thiếu Dương chậm rãi hít sâu, trong lòng vô cùng hoảng sợ, tên này bị lôi thần đánh đến trọng thương, buộc phải hiện ra chân thân, phải nói rằng, nhìn qua cũng đã thấy đây là một trận huyết chiến, trình độ mà tên này đạt được đến mức nào?
Bất quá điều làm hắn càng lo ngại, trên đỉnh núi sự việc phát sinh:
Có một cỗ oán khí từ trên núi tràn xuống, làm tán cây bạch quả co rút hết lại, cành lá quấn lấy nhau, tạo thành một khuôn mặt, ngũ quan mơ hồ, nhìn qua có vẻ giống khuôn mặt nữ nhân, núi đá rung chuyển, dòng chất lỏng màu đỏ, nhan thạch không ngừng phun ra từ khe núi, chảy thành dòng sông.
Một âm thanh ghê rơn, từ trong núi truyền ra, giống khóc lại giống cười, văng vẳng bên tai Diệp Thiếu Dương.
Đây là. . . Có đại nhân vật rời núi?
Tất cả quỷ yêu đều quỳ xuống, nhìn ngọn núi dập đầu, miệng không ngừng đồng thanh cung kính: "Cung thỉnh tiên nương giá lâm! Cung thỉnh tiên nương giá lâm. . ."
Khốn kiếp, xem bộ dạng này, thứ này là tiên nương gì, không phải quỷ khấu địa sát tinh đấy chứ?
"Mẹ nó, phiền toái lớn rồi." Diệp Thiếu Dương âm thầm mắng một câu thô tục.
"Diệp Thiếu Dương, huynh thực không đơn giản, có thể làm cho tiên nương kia bế quan giá lâm."
Diệp Thiếu Dương nhổ một ngụm nói: "Tiên nương cái gì, còn không bằng cả Quỷ Mẫu."
Hắn vốn chỉ thuận miệng nói, nhưng trong mắt Diệp Tiểu Thước, lộ ra một ánh mắt kinh ngạc, vừa bị Diệp Thiếu Dương bắt giữ, trong lòng khẽ động, lẽ nào lời hắn nói là đúng?
Quỷ lồng đèn tách ra, chia năm xẻ bảy, nhưng trong khi đó Diệp Thiếu Dương cũng bị quỷ khí chặn lại, cảm giác cổ họng khó chịu, phun ra một ngụm máu.
Không thể lãng phí máu thiên sư, Diệp Thiếu Dương hết sức tiết kiệm, không đợi máu mồm rơi xuống đất, hắn quét Thái Ất Phất Trần lên phía trước, vừa lúc hứng được máu thiên sư, đuôi phất trần rung lên, lăng không về phía sau vẽ một đạo phù ấn, đánh một con quỷ lồng đèn bay đi.
Lại thêm một đợt nữa, Diệp Thiếu Dương bị đánh bay ra ngoài, hắn lăn trên mặt đất một vòng, bò dậy, ngẩng đầu nhìn lại, hầu hết quỷ đèn lồng đều rách nát, nghĩ thầm cũng đáng.
Một thiếu niên áo xanh, từ trên cao nhảy xuống, hai tay huy động, hấp thu hết những con quỷ anh và quỷ lồng đèn xung quanh lại, kết hợp thành một đạo quỷ ảnh khổng lồ.
Vẫn mang trong mình hình dáng trẻ con, trên đầu có hơn mười vết cắt, hẳn là dấu vết lưu lại sau khi kết hợp quỷ hồn, chỉ là nhìn qua trông rất giống miệng vết thương, phần môi ngoài, lộ ra hai chiếc răng nanh đan xen, nhìn qua có vẻ khá dữ tợn.
Nếu là người nhát gan mà nhìn thấy thứ này, đương nhiên là bị hù chết khiếp.
Diệp Thiếu Dương lắc đầu, ánh mắt hắn hướng lên, nhìn mặt sau của thiếu niên trong bộ dáng quỷ anh, liếc mắt qua là nhận ra, hắn chính là diệp Tiểu Thước!
Tuy rằng đã chết từ mười năm trước, nhưng hắn bây giờ không khác là mấy so với trong bức ảnh, chỉ là có vẻ già đi vài phần, taầm hai mươi mấy tuổi, dáng người đĩnh đạc, lớn lên còn có vẻ đẹp trai, trách sao mấy con quỷ kia lại gọi là "Kim Đồng Ngọc Nữ", chỉ là. . ."Ngọc Nữ" đi đâu?
Diệp Thiếu Dương nhìn xung quanh, nhưng không thấy gì.
"Ngươi. . . Không nên trở về, lại càng không nên ở nơi này." Diệp Tiểu Thước nhìn hắn, nhàn nhạt nói.
Diệp Thiếu Dương cười cười, "Sợ ta diệt Quỷ Tiên Thôn sao?"
Diệp Tiểu Thước cười lạnh, mở hai tay ra, điều khiển quỷ ảnh kia đánh về phía Diệp Thiếu Dương.
Diệp Thiếu Dương lui về phía sau một bước, lấy ra ống mực, rút ra tơ hồng chu sa, cắt qua bụng chỉ, thấm máu vào, dán lên trên mặt chỉ bảy tấm Diệt Hồn Phù, giữ chặt tơ hồng, dùng sức bắn ra, một tia hồng quang, mang theo bảy tấm phù lao tới, đối diện quỷ ảnh, Diệp Thiếu Dương hai tay kết ấn, hồng quang chợt lóe lên, đánh trúng quỷ ảnh, hóa thành ba tấm lưới, khóa quỷ ảnh bên trong.
Bảy tấm linh phù mà Diệp Thiếu Dương dán lên, cứ lao về phía trước, vây quanh Diệp Tiểu Thước, không ngừng xoay tròn, tạo ra uy lực mạnh mẽ.
Diệp Tiểu Thước lạnh lùng cười, nói: "Chút tài mọn." Cả người hắn chấn động, quỷ lực bùng nổ, chống đỡ lại pháp lực, sau đó vươn hai ngón tay ra, bắt lấy một tấm phù, ném qua một bên, lập tức pháp lực của lá linh phù biến mất, rơi xuống. Sau đó hắn tiếp tục bắt tấm phù thứ hai.
Cùng lúc đó, quỷ ảnh kia rống to một tiếng thật lớn, quỷ khí thoát ra, không ngừng xé rách tấm lưới, Diệp Thiếu Dương triển khai Mao Sơn Lăng Không Bộ chạy như bay đến, trước khi tấm lưới cuối cùng bị xé rách, hắn dán lên trên gáy quỷ ảnh, lui ra phía sau hai bước, đôi tay kết ấn, trong miệng thì thầm:
"Cửu Diệu Hành Thuận, Bối Thủy Hối Nguyên, Hỏa Tình Anh Minh, Nguyên Linh Tứ Tán, Khai Vô Vàn Nhãn, Quang Huy Hàng Ma, Tru Tiễn Yêu Tà, Cửu Tinh Tế Minh!"
Cửu Tinh Thần Phù! Chính là một đạo thần phù mà hắn học được gần đây trong thiên thư, theo lời chú, kim phấn trên linh phù lưu động, hóa thành chín đạo linh quang, đánh lần lượt vào chín quỷ huyệt trên thân thể quỷ ảnh.
Trong tiếng gầm rú khủng khiếp, thân thể to lớn của quỷ anh tan ra, hóa thành sương khói, Diệp Thiếu Dương lập tức dùng Thái Ất Phất Trần, khiến một trận gió đảo tới, quỷ ảnh tiêu tán.
Cùng thời điểm này, ở bên kia Diệp Tiểu Thước bị một trận sấm sét đánh ầm ầm, hàng loạt lượt sét thật lớn bay trong không trung, đánh lên trên người Diệp Tiểu Thước, đồng thời cũng chiếu sáng sơn cốc, lệnh cho đám quỷ hồn xa gần phải quỳ rạp xuống đất, phải chôn đầu dưới hai chân, cảm thấy ánh sáng của sấm sét chiếu vào mắt đau nhói, chịu không được phải kêu rên.
"p/s --> theo tương truyền hồn ma sợ mưa nhất là sấm sét nhé mn"
Khóe miệng Diệp Thiếu Dương lộ ra một nụ cười giả tạo, vì khi nãy chính hắn đã vẽ hai tấm Thần Phù, một lá dùng trên người quỷ anh, lá này bỏ chung với sáu lá Diệt Hồn Phù, ngụy trang thành bảy lá Diệt Hồn phù, dụ hắn bắt lấy.
Trên thực tế lá Thần Phù đó là "Thiên Địa Lôi Hỏa Phù" . Cửu thiên thần lôi, là một loại huyền linh chi lực, tồn tại trong cùng thánh minh, nếu không phải pháp sư có pháp lực cường đại thì không thể thi triển.
Cửu Thiên Thần Lôi tiêu diệt hết các đặc tính của Quỷ Yêu, mà "Thiên Địa Lôi Hỏa Phù" một khi tiếp xúc với tà khí, nó sẽ giống một cột thu lôi cỡ lớn, lập tức có thể hút hết sấm sét của Lôi Thần, giết hết tất cả quỷ, yêu, tà linh.
"A. . ." Diệp Tiểu Thước quay cuồng trên không trung, sấm sét vẫn đánh về phía hắn, phát ra thống khổ kêu rên.
Diệp Thiếu Dương lui qua một bên, trong lòng vui sướng rạo rực, chỉ chờ Lôi Thần đánh nát Diệp Tiểu Thước, đột nhiên, một cổ oán khí cực lớn từ trên núi tràn xuống, sau khi hội tu xong, bỗng nhiên sấm sét ngưng bặt.
Chỉ trong nháy mắt, Diệp Tiểu Thước chớp lấy cơ hội, thân ảnh nhanh chóng vút ra, quay cuồng tại chỗ, trong chớp mắt biến ra xa mấy chục mét.
Tiếp sau đó oán khí lại bị sấm sét đánh nát, nhưng bởi vì mục tiêu chính đã tháo thân, lôi thần cũng nhanh chóng rời khỏi, trở về chín tầng mây.
"Diệp Thiếu Dương, được lắm!" Tiếng Diệp Tiểu Thước vang xa, bị thần lôi đánh đến thân thể nát bét, da thịt bong tróc, không ngừng toát ra quỷ khí màu đen, hắn không ngừng che chắn thân thể, sau vài giây, quỷ khí hội tụ, lại bị hắn hấp thu.
Diệp Thiếu Dương khiếp sợ phát hiện, dung mạo của Diệp Tiểu Thước, biến thành một thứ tóc tai bù xù, một thân cây thô có đầu và chân trông rất quái dị, nhe răng trợn mắt nhìn Diệp Thiếu Dương.
Chân thân của hắn, lại xuất hiện!
Diệp Thiếu Dương chậm rãi hít sâu, trong lòng vô cùng hoảng sợ, tên này bị lôi thần đánh đến trọng thương, buộc phải hiện ra chân thân, phải nói rằng, nhìn qua cũng đã thấy đây là một trận huyết chiến, trình độ mà tên này đạt được đến mức nào?
Bất quá điều làm hắn càng lo ngại, trên đỉnh núi sự việc phát sinh:
Có một cỗ oán khí từ trên núi tràn xuống, làm tán cây bạch quả co rút hết lại, cành lá quấn lấy nhau, tạo thành một khuôn mặt, ngũ quan mơ hồ, nhìn qua có vẻ giống khuôn mặt nữ nhân, núi đá rung chuyển, dòng chất lỏng màu đỏ, nhan thạch không ngừng phun ra từ khe núi, chảy thành dòng sông.
Một âm thanh ghê rơn, từ trong núi truyền ra, giống khóc lại giống cười, văng vẳng bên tai Diệp Thiếu Dương.
Đây là. . . Có đại nhân vật rời núi?
Tất cả quỷ yêu đều quỳ xuống, nhìn ngọn núi dập đầu, miệng không ngừng đồng thanh cung kính: "Cung thỉnh tiên nương giá lâm! Cung thỉnh tiên nương giá lâm. . ."
Khốn kiếp, xem bộ dạng này, thứ này là tiên nương gì, không phải quỷ khấu địa sát tinh đấy chứ?
"Mẹ nó, phiền toái lớn rồi." Diệp Thiếu Dương âm thầm mắng một câu thô tục.
"Diệp Thiếu Dương, huynh thực không đơn giản, có thể làm cho tiên nương kia bế quan giá lâm."
Diệp Thiếu Dương nhổ một ngụm nói: "Tiên nương cái gì, còn không bằng cả Quỷ Mẫu."
Hắn vốn chỉ thuận miệng nói, nhưng trong mắt Diệp Tiểu Thước, lộ ra một ánh mắt kinh ngạc, vừa bị Diệp Thiếu Dương bắt giữ, trong lòng khẽ động, lẽ nào lời hắn nói là đúng?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.