Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 470: Những người mất tích

Thanh Tử

08/04/2018

-"Tam Nương đâu?"

Diệp Thiếu Dương hỏi Diệp Tiểu Manh.

-"Ở nhà ta chứ đâu, ta đã sắp xếp cho bà ta ở 1 gian phòng, bà ta vẫn ngồi đấy, không nhúc nhích, mẹ ta đang ở bên cạnh chăm sóc."

Diệp Tiểu Manh dừng một chút, nói:

-" Ba ba ta và ba thôn trưởng cùng nhau đi khắp 4 thôn, có thể loại trừ những người thường gặp, cho nên cũng không uổng công, chỉ có một số ít là không thấy, đều đã tra xét hết, ba thôn trưởng kia cũng rất nhiệt tình, chắn chắn là sẽ không để sót, có không ít người đi ra ngoài làm công, Tưởng cảnh sát cũng đã thông qua hệ thống điều tra của cảnh sát, cơ bản đều có thể tra được tin tức, xác nhận những người này còn sống."

Diệp Thiếu Dương nghe thế, không yên tâm hỏi Tưởng kiến hoa:

-"Ngươi điều tra như thế nào ?"

-"Đầu tiên là điện thoại xác minh,nếu điện thoại không ai bắt máy, sẽ tra ra số thẻ ngân hàng, xem số tài khoản có duy trì ko ? Và tra luôn số phòng khách sạn đã và đang ở trên cả nước . . . nên 1 con chuột cũng ko lọt dc."

Tưởng kiến hoa cười nói.

Diệp Thiếu Dương ko nói lời nào, cảnh sát chính là quá nhanh, chỉ từ 1 manh mối cũng có thể phán đoán ra,, Tưởng kiến hoa chức vị hẳn là không thấp,nếu chỉ là một cảnh sát bình thường chỉ bằng nói vài câu mà có thể vận dụng cảnh vụ điều tra, chỉ sợ cũng không dễ dàng.

Tưởng kiến hoa nói tiếp :

- " điều tra cũng chưa tới đâu, trước nạn hạn hán xảy ra, tổng cộng có bốn người mất tích, một là 1 cô gái vị thành niên, cãi nhau với người nhà, rồi bỏ nhà đi, đến giờ cũng chưa trở về. Một người khác là ông lão có chứng đãng trí cũng mất tích. Người thứ 3 là 1 bà vợ cãi nhau với chồng sau đó bỏ nhà trốn đi không có 1 chút manh mối.

Tôi hoài nghi nhất chính là ngưởi phụ nữ này, bởi vì cô gái vị thành niên kia không mang chứng minh, ông lão đãng trí kia cũng vậy, ko thể tra ra tin tức thân phận ở các nơi,thì có thể lý giải dc, nhưng người phụ nữ này thì hoàn toàn ko tra được,vé xe lửa,thẻ ngân hàng,và khách sạn cũng ko thấy . . . rất kỳ lạ ."

Diệp Thiếu Dương nói:

- "ko phải ngươi nói có bốn người sao, còn một người đâu?"

"Còn có 1 người, là 1 người đàn ông cùng người phụ nữ kia mất tích 1 lượt, là hàng xóm, cũng không rõ giống như vậy."

-"tào lao."

Diệp Thiếu Dương đầu chảy mồ hôi.

-"quái vật gây hạn hán thì ko tìm ra, ông còn đi tìm hiểu một chuyện tình tay ba này ."

Tưởng kiến hoa nói:

-"chồng của người phụ nữ mất tích kia báo án 1 tháng liền, cảnh sát cũng có điều tra, bất quá bởi vì là tự cùng người ta bỏ đi, xét ra là vì ngoại tình nên sẽ dấu diếm hành tung, cũng không trở thành án kiện hình sự để có thể điều tra dc."



Diệp Thiếu Dương trầm ngâm nói: -"Nếu quái vật gây hạn hán ở đây là do mấy người dân mất tích này, tất nhiên sẽ có dính đến án kiện hình sự ."

Tưởng kiến hoa gật đầu nói:

-"Các người chỉ cần tra ra quái vật gây hạn hán là được, vụ án hình sự khác, sẽ có người tới xử lý."

Diệp Tiểu Manh nghe 2 người nói chuyện, nhìn Diệp Thiếu Dương nói:

-"Ngươi đối với việc này hiểu nhiều hơn ta ngươi thử suy nghỉ lại, có biện pháp nào tìm ra nhà có thi sát ko, Tưởng cảnh sát tưởng có thể sử dụng cách điều tra của cảnh sát, từ người nhà của mấy người mất tích, nhưng như vậy tốn rất nhiều thời gian, còn không hiệu quã nữa"

Diệp Thiếu Dương tự hỏi rồi, phân tích cho bọn hắn nghe:

-"Nếu mấy người dân mất tích này đã tử vong, biến thành quái vật gây hạn hán, chắc chắn sẽ còn ở trong thôn, nếu chết ở nơi khác sẽ biến thành bạt, đó chính là nơi xảy ra nạn hạn hán, sẽ không ảnh hưởng đến quê nhà.

Chỉ có 1 khả năng có người chết ở trong thôn, nhưng người nhà lại dấu diếm, công bố bọn họ đã mất tích, lại không đem bọn họ hạ táng ở đây, rồi: Trộm chôn ở 1 nơi khác .

-"Nếu đúng là vậy, thì địa phương quê nhà mới có khả năng xảy ra hạn hán, điều tra thì vô dụng, cái này cũng không phải hình sự án kiện, ko có biện pháp tra ."

Diệp Thiếu Dương nói,

-" huống chi thẩm vấn người nhà của họ,họ cũng sẽ không nói thật."

Diệp Tiểu Manh hai người gật đầu, chuyện này bọn họ đã sớm nghĩ tới.

-"Hiện tại toàn bộ núi đầu trâu có 1 trận pháp phong ấn, ko thể cảm nhận được tà khí, kể cả thi khí, bằng không chỉ cần đi 1 vòng là có thể tìm ra dễ dàng . . ."

Diệp Tiểu Manh nghe xong vội nói: -"ý ngươi là, phải phá bỏ trận pháp phong ấn?"

-"Tôi có 1 kế hoạch này, căn bản không biết phong ấn như thế nào, không thể nào phá dc, hiện tại có 1 ý tưởng."

Diệp Thiếu Dương xua xua tay nói, -"Chuyện này tôi tính 1 mình làm, nên chưa nói ra."

Diệp Tiểu Manh không kiên nhẫn nói:

-"Vậy ngươi còn nói, ngươi rốt cuộc có biện pháp nào tìm được quái vật gây hạn hán!"

-"Có biện pháp, quái vật gây hạn hán buổi tối sẽ gánh nước cho nhà mình, tránh cho người nhà khát mà chết, nhưng nếu nó là bị người nhà hại chết, chắc chắn sẽ không gánh nước, nhưng trong nhà quái vật gây hạn hán tuyệt đối sẽ không xảy ra hiện tượng hạn hán

Đây là một loại cảm ứng thi linh, có liên quan đến phong thuỷ, giải thích thì phiền toái, không nói, nhưng chúng ta có thể lợi dụng điểm này, tìm ba người đến nhà bọn họ, đánh dấu ký hiệu mực nước trong lu, chờ một hai canh giờ, nếu mực nước giảm xuống, thuyết minh nước là bị quái vật gây hạn hán hấp thu, đó là bình thường, nếu không có, tất nhiênđó chính là nhà của quái vật gây hạn hán kia "

Diệp Tiểu Manh giật mình, nói:



-"Biện pháp này rất hay!"

Tưởng kiến hoa cũng gật đầu nói: -"vậy làm liền đi, chúng ta đủ ba người ?"

-"Ách. . . 3 người chúng ta?"

Diệp Thiếu Dương thật sự không nghĩ là phải ở trong nhà người khác một hai canh giờ.

Tưởng kiến hoa nghe hiểu ý tứ hắn nói

- " nếu cậu ko đi, tôi sẽ lên đồn công an tìm 3 người . . . chuyện này cũng không thành vấn đề, bất quá vạn nhất nếu quái vật gây hạn hán ở trong 1 nhà nào đó. . ,thì bọn họ có thể có nguy hiểm ko ?"

Diệp Thiếu Dương nhìn nhìn sắc trời nói:

-"Hiện tại là năm giờ, mùa hè nên trời lâu tối, chúng ta chỉ cần trước khi trời tối làm xong mọi việc là được, quái vật gây hạn hán ban ngày không thể ra vào, chỉ có buổi tối mới ra hành động."

Tưởng kiến hoa yên lòng, tỏ vẻ muốn lập tức đi đồn công an tìm người.

-"còn ngươi, giờ làm gì?" Diệp Tiểu Manh hỏi Diệp Thiếu Dương.

-"Tôi đang suy nghĩ xem phong ấn này là phong ấn gì,biết rõ thì mới có biện pháp phá bỏ phong ấn, nếu không thì bị quỷ đánh lén cũng không biết vì sao mà chết"

Diệp Tiểu Manh nhíu mày gật gật đầu,

-"Cái này xác thật rất quan trọng, nhưng chỉ bằng pháp lực của ngươi, có thể làm được sao sao?"

Diệp Thiếu Dương nói:

-"Thử thôi"

Diệp Tiểu Manh hiển nhiên ko tin tưởng hắn, nói:

- "Vậy ngươi đi thử ngay đi, ta ở nhà nói chuyện với Tam Nương, lấy cảm tình."

Diệp Thiếu Dương nhìn nàng hoài nghi, nhưng cũng không đả kích nàng, cùng Tưởng kiến hoa ước định nếu có tin tức thì phải gọi điện thoại ngay sau đó phân công nhau hành động.

Diệp Thiếu Dương nghĩ nghĩ, chuyện này phải cần 1 người giúp, vì thế gọi điện thoại cho Tiểu Mã, hẹn gặp ở đầu thôn, rồi cùng nhau đi tới núi đầu trâu .

Từ ngày đầu tiên vào thôn, biết dc có trận pháp tồn tại, Diệp Thiếu Dương nghĩ ngay là mình phải phá giải, nhưng vẫn chưa tìm ra được biện pháp, trải qua mấy ngày suy xét, hắn cuối cùng nghĩ đến một biện pháp tốt, kỳ thật biện pháp này rất đơn giản:

-Đi bắt một con quỷ, tìm đại 1 hướng đi, thẳng đến chổ mà có thể cảm giác sự tồn tại của quỷ, thì nơi đó chính là biên giới của trận pháp, sau đó vẽ lại phương thức, khoanh vùng biên giới, rồi vây quanh trận pháp

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook