Chương 488: Quỷ sinh con
Thanh Tử
09/04/2018
Diệp Thiếu Dương đảo mắt nhìn quanh, chợt thấy một
con nữ quỷ tầm hai mươi mấy tuổi, nhìn qua không có gì đặc biệt, ngoại
trừ cái bụng bị phồng lên. Hắn bỗng nhiên ngẩn ra, chăm chú nhìn kỹ,
càng nhìn càng thấy giống người phụ nữ đang mang thai.
"Chẳng lẽ là Di Phúc Quỷ Tử?" Diệp Tiểu Manh thấp giọng nói.
Diệp Thiếu Dương chậm rãi lắc đầu, "Di Phúc Quỷ Tử, là quỷ mẹ sinh ra con khi ở trong quan tài. Chứ không phải chết rồi thành quỷ, còn mang cái bụng bầu như kia. Trường hợp này, tôi nghĩ là "xyz với quỷ khác, dẫn tới có thai" .
Diệp Tiểu Manh nghe vậy thì ngơ ngẩn, miệng khe khẽ nói:
- "Có thai với quỷ" .
Trong những tài liệu, sách sử mà nàng đã đọc qua, "trần sao âm vậy" . Từ đó suy ra, người có abc thì quỷ cũng có xyz, tất nhiên vẫn phải một nam một nữ, sẽ có tỉ lệ nhất định sinh ra quỷ con.
Nhưng là tình huống này tỉ lệ phát sinh là cực nhỏ, bởi vì đại bộ phận quỷ sau khi chết liền sẽ đi đến âm phủ, coi như là cô hồn dã quỷ không muốn siêu sinh, cũng cực hiếm chuyện kết đôi với nhau, việc sinh ra quỷ con còn hiếm hoi hơn nữa.
"Ta đã nghe qua truyền thuyết quỷ sinh con, trên đời thực sự có loại chuyện này sao?" Diệp Tiểu Manh thất thanh nói.
Diệp Thiếu Dương chậm rãi hít một hơi, rồi nói:
"Quỷ con là do oán khí của hai con quỷ kết sinh mà ra, căn bản không tính là một sinh linh, trong Sổ Sinh Tử cũng sẽ không có ghi tên nó. Nói ngắn gọn, nó cùng tà linh không khác nhau là mấy. m ty đối với việc quỷ sinh con là tuyệt đối cấm, nếu cố tình sinh ra, một khi phát hiện, tất nhiên sẽ bi tru diệt nguyên thần, vạn kiếp không thể siêu sinh. Bởi vậy, khả năng xảy ra chuyện này, đã nhỏ, càng nhỏ hơn.
Chính là khi hai người đang nói chuyện, từ bên cạnh lại đi tới một cái nữ quỷ, mà cn quỷ này bụng cũng to không kém con lúc nãy.
Thấy nó tiến lại gần, Tam Thúc cùng nó cất tiếng chào hỏi:
"Được mấy tháng rồi? Trộm via, to thế này chắc là sắp sinh rồi nhỉ. Chúc mừng, chúc mừng."
Nếu một con quỷ hoài thai, còn có thể giải thích là trót lỡ, vỡ kế hoạch. Nếu xuất hiện trường hợp thứ hai, câu chuyện liền có gì đó sai sai rồi.
Diệp Thiếu Dương liếc nhìn cái bụng của hai con nữ quỷ. Trong đầu miên man suy nghĩ, càng nghĩ càng thấy hoảng sợ. Cái nơi gọi là "Quỷ tiên thôn" này, xem ra cũng không phải là một cái Bách Quỷ m Sào đơn giản. Đây rốt cuộc cái nơi quỷ quái gì, như thế nào sẽ có nhiều sự tình quái dị như vậy?
Cuối cùng tam thúc dừng chân ở trước một gian phòng, đẩy cửa đi vào, trong miệng hưng phấn nói: "Lão bà, có người than tới thăm tới thăm ngươi!"
Một tiếng nói của nữ nhân vang lên: "Ai nha, là Quyên Tử hay là Lệ Lệ?"
"Đều không phải, là người than đến từ nhân gian."
Tam thúc tiếng nói nhỏ dần, sau đó hai vợ chồng thì thầm với nhau vài câu, nghe không rõ ràng lắm. Một lát sau, tam thúc đi ra trước cửa, hướng Diệp Thiếu Dương hai người cười nói:
"Xin lỗi đã phải đợi lâu, tam thẩm của các ngươi vừa thay quần áo, vào đi nào" .
Diệp Thiếu Dương không có lời nào để nói, cái cảm giác này, giống như đi thăm người thân nhân gian.
Hai người để hắn đi vào trong phòng, một người mặc sườn xám nữ nhân lập tức chào đón, lúm đồng tiền như hoa nhìn hai người, thân mật kéo tay Diệp Tiểu Manh, "Tiểu Manh đó à, thật nhiều năm rồi không gặp cháu, giờ đã trở thành một đại cô nương xinh đẹp thế này rồi. Có còn nhớ tam thẩm ko?"
Diệp Tiểu Manh biết rõ nàng là quỷ, nhưng dù sao cũng là họ hàng gần, hơn nữa đối phương nhiệt tình như vậy, chính mình cũng thực dễ dàng tiếp nhận, gật gật đầu, nhìn từ trên xuống dưới tam thẩm, nói: "Tam thẩm vẫn là xinh đẹp như xưa, lại diện bộ trang phục này, thì đúng là tuyệt vời . Cháu thật không nghĩ tới. . . còn có ngày được nhìn thấy thẩm."
Tam thẩm cười nói: "Đây là của anh họ ngươi đốt cho ta, ta ngày thường luyến tiếc không dám mặc. Ta cũng không ngờ có ngày gặp ngươi ở đây, ta vẫn nhớ ngươi là con gái của bác Cả, còn có vị này chính là Thiếu Dương đi, mau tới đây ngồi nào.
Bà ta vừa nói, vừa vươn tay đem Diệp Thiếu Dương kéo đến bên người ngồi xuống, bắt đầu hỏi thăm.
"Ngươi là không nhớ rõ ta đi, ngươi khi còn nhỏ còn uống sữa của ta vài lần rồi đấy"
"Ách. . ." Diệp Thiếu Dương không tự chủ nhìn vòng một bự chảng của bà ta, thật muốn hỏi một câu khi đó bà đã chết chưa, nếu chết rồi, chả lẽ mình đã uống sữa của quỷ từ lúc nhỏ.
Tam thẩm đột nhiên thở dài, có chút thương cảm nói: "Ngươi khả năng không biết, ta là ở cùng thôn với nhà bà ngoại ngươi. Ta cùng mẹ ngươi từ nhỏ cùng nhau đi học, lớn lên bên nhau, trở thành chị em tốt, đáng tiếc mười mấy năm không gặp."
Tam thúc để cho bọn họ tùy ý trò chuyện, còn chính mình đi ra ngoài tìm những người họ hàng Diệp gia gọi tới cho đông đủ.
Diệp Thiếu Dương cùng Diệp Tiểu Manh bất đắc dĩ nhìn nhau, vốn là tới điều tra, kết quả cư nhiên biến thành nhận thân. Pháp sư cùng quỷ nhận họ hàng, loại cảm giác này nói ra thật là kỳ quái.
Diệp Tiểu Manh tầm mắt dừng ở tam thẩm hơi hơi phồng lên trên bụng nhỏ, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, cả kinh nói: "Tam thẩm, bụng của ngươi"
"Ta là đang mang thai" .
Tam thẩm đưa tay vuốt vuốt bụng, hơi hơi mỉm cười, "Còn có mấy tháng mới có thể sinh."
Diệp Thiếu Dương nhịn không được nhắc nhở nói: "Thẩm là quỷ mà" .
"Đúng thế, quỷ ở nơi này, tất cả đều muốn sinh con. Cũng không có gì khó khăn cả, dù sao chúng ta lại không phải nuôi chúng" .
Diệp Thiếu Dương ngơ ngẩn nhìn nàng, "Không nuôi dưỡng, vì cái gì muốn sinh ra chúng?"
Tam thẩm nói: "Ngươi cho rằng chúng ta tại đây là ăn chùa ở chùa à. Muốn ở lại quỷ tiên thôn, phải không ngừng sinh con, đem quỷ con đưa cho tiên nương, tiên nương còn sẽ khen thưởng quỷ hà sa cho chúng ta ăn."
Nhắc tới "Quỷ hà sa", tam thẩm không tự chủ được mà thèm chảy nước miếng, vươn đầu lưỡi liếm liếm môi, Diệp Thiếu Dương phát hiện, đầu lưỡi bà ta là màu trắng.
"Quỷ hà sa" Diệp Thiếu Dương lẩm bẩm nói, ở trung y, đoạn dây nối với cuống rốn của thai nhi kêu nhau thai, quỷ hà sa. . . phải chẳng chính là đoạn cuống rốn của quỷ con? Những con quỷ ở nơi đây, sinh ra quỷ con để đổi lấy cái thứ quỷ quái này.
Diệp Thiếu Dương nháy mắt có điểm hỗn độn, hắn là thiên sư, các chuyện quỷ quái khủng bố ly kỳ, người khác chưa thấy qua hắn đều gặp qua, nhưng là từ tiến vào này quỷ tiên thôn tới nay, cảm giác trong nháy mắt chính mình thành một cái người mới tập tễnh bước vào giới pháp thuật, chứng kiến hết thảy đều là vô cùng quái đản, tức khắc cảm cả người đều không tốt.
"Tam thẩm, tiên nương là ai?" Diệp Tiểu Manh hỏi.
Nhắc tới tiên nương, tam thẩm lập tức thu hồi tươi cười, mang theo cung kính nói: "Tiên nương là thần tiên, là nàng sáng tạo quỷ tiên thôn, ngày đó cưu mang dã quỷ chúng ta, còn cung cấp Vong Xuyên Thủy cùng oán linh quả cho chúng ta tu luyện, chúng ta duy nhất hồi báo chính là sinh con cho nàng, nàng còn đem quỷ hà sa cho chúng ta, đó chính là thứ bảo bối tốt nhất, dùng một lần, tu vi liền tăng lên một tầng đâu."
"Cái kia. . . Tiên nương, muốn quỷ con làm gì?" Diệp Thiếu Dương lẩm bẩm hỏi.
"Quỷ con, đương nhiên là dùng để ăn." Tam thẩm dứt khoát trả lời, "Tiên nương ăn quỷ con, tu vi tăng tiến, mới có đầy đủ tu vi để duy trì quỷ tiên thôn tồn tại."
Diệp Thiếu Dương cùng Diệp Tiểu Manh nhìn nhau nhìn lại, đều là khiếp sợ không thôi. Ăn quỷ thai. . . Loại sự tình này Diệp Thiếu Dương căn bản không nghe nói qua, nhưng có thể khẳng định đây là một loại phương thức tu tà, tiên nương này, không biết lão quỷ này là từ đâu ra, dù sao không phải là thần tiên gì cả !
Diệp Thiếu Dương còn tưởng hỏi lại, lúc này cửa bị đẩy ra, tam thúc mang theo mấy cái quỷ hồn đi đến, nam nữ già trẻ đều có, vừa vào cửa liền nhiệt tình cùng Diệp Thiếu Dương hai người chào hỏi, mừng rỡ giống người như người thân lâu ngày gặp mặt.
Có một cái lão nhân tiến lên vỗ vỗ Diệp Thiếu Dương bả vai, "Cẩu nhi, còn nhận thức ta sao?"
Diệp Thiếu Dương nhìn chăm chú nhìn lại, có chút quen mặt, thực mau nhớ tới, vui vẻ nói: "Phúc bá!" Phúc bá là hàng xóm nhà mình, một cái lão già độc thân vui tính, khi còn nhỏ gặp mặt tương đối nhiều, bởi vậy còn có ấn tượng.
Phúc bá mười phần hưng phấn cùng hắn bắt tay, từ trong ánh mắt lão, Diệp Thiếu Dương nhìn ra đây là một loại chân thành vui sướng, không phải ngụy trang mà ra, mặt khác mấy cái thân thích cũng giống nhau, tuy rằng rất nhiều người chưa thấy qua, nhưng là nghe nói là người thân trên dương gian trước kia cũng đều phi thường hưng phấn nhiệt tình.
"Chẳng lẽ là Di Phúc Quỷ Tử?" Diệp Tiểu Manh thấp giọng nói.
Diệp Thiếu Dương chậm rãi lắc đầu, "Di Phúc Quỷ Tử, là quỷ mẹ sinh ra con khi ở trong quan tài. Chứ không phải chết rồi thành quỷ, còn mang cái bụng bầu như kia. Trường hợp này, tôi nghĩ là "xyz với quỷ khác, dẫn tới có thai" .
Diệp Tiểu Manh nghe vậy thì ngơ ngẩn, miệng khe khẽ nói:
- "Có thai với quỷ" .
Trong những tài liệu, sách sử mà nàng đã đọc qua, "trần sao âm vậy" . Từ đó suy ra, người có abc thì quỷ cũng có xyz, tất nhiên vẫn phải một nam một nữ, sẽ có tỉ lệ nhất định sinh ra quỷ con.
Nhưng là tình huống này tỉ lệ phát sinh là cực nhỏ, bởi vì đại bộ phận quỷ sau khi chết liền sẽ đi đến âm phủ, coi như là cô hồn dã quỷ không muốn siêu sinh, cũng cực hiếm chuyện kết đôi với nhau, việc sinh ra quỷ con còn hiếm hoi hơn nữa.
"Ta đã nghe qua truyền thuyết quỷ sinh con, trên đời thực sự có loại chuyện này sao?" Diệp Tiểu Manh thất thanh nói.
Diệp Thiếu Dương chậm rãi hít một hơi, rồi nói:
"Quỷ con là do oán khí của hai con quỷ kết sinh mà ra, căn bản không tính là một sinh linh, trong Sổ Sinh Tử cũng sẽ không có ghi tên nó. Nói ngắn gọn, nó cùng tà linh không khác nhau là mấy. m ty đối với việc quỷ sinh con là tuyệt đối cấm, nếu cố tình sinh ra, một khi phát hiện, tất nhiên sẽ bi tru diệt nguyên thần, vạn kiếp không thể siêu sinh. Bởi vậy, khả năng xảy ra chuyện này, đã nhỏ, càng nhỏ hơn.
Chính là khi hai người đang nói chuyện, từ bên cạnh lại đi tới một cái nữ quỷ, mà cn quỷ này bụng cũng to không kém con lúc nãy.
Thấy nó tiến lại gần, Tam Thúc cùng nó cất tiếng chào hỏi:
"Được mấy tháng rồi? Trộm via, to thế này chắc là sắp sinh rồi nhỉ. Chúc mừng, chúc mừng."
Nếu một con quỷ hoài thai, còn có thể giải thích là trót lỡ, vỡ kế hoạch. Nếu xuất hiện trường hợp thứ hai, câu chuyện liền có gì đó sai sai rồi.
Diệp Thiếu Dương liếc nhìn cái bụng của hai con nữ quỷ. Trong đầu miên man suy nghĩ, càng nghĩ càng thấy hoảng sợ. Cái nơi gọi là "Quỷ tiên thôn" này, xem ra cũng không phải là một cái Bách Quỷ m Sào đơn giản. Đây rốt cuộc cái nơi quỷ quái gì, như thế nào sẽ có nhiều sự tình quái dị như vậy?
Cuối cùng tam thúc dừng chân ở trước một gian phòng, đẩy cửa đi vào, trong miệng hưng phấn nói: "Lão bà, có người than tới thăm tới thăm ngươi!"
Một tiếng nói của nữ nhân vang lên: "Ai nha, là Quyên Tử hay là Lệ Lệ?"
"Đều không phải, là người than đến từ nhân gian."
Tam thúc tiếng nói nhỏ dần, sau đó hai vợ chồng thì thầm với nhau vài câu, nghe không rõ ràng lắm. Một lát sau, tam thúc đi ra trước cửa, hướng Diệp Thiếu Dương hai người cười nói:
"Xin lỗi đã phải đợi lâu, tam thẩm của các ngươi vừa thay quần áo, vào đi nào" .
Diệp Thiếu Dương không có lời nào để nói, cái cảm giác này, giống như đi thăm người thân nhân gian.
Hai người để hắn đi vào trong phòng, một người mặc sườn xám nữ nhân lập tức chào đón, lúm đồng tiền như hoa nhìn hai người, thân mật kéo tay Diệp Tiểu Manh, "Tiểu Manh đó à, thật nhiều năm rồi không gặp cháu, giờ đã trở thành một đại cô nương xinh đẹp thế này rồi. Có còn nhớ tam thẩm ko?"
Diệp Tiểu Manh biết rõ nàng là quỷ, nhưng dù sao cũng là họ hàng gần, hơn nữa đối phương nhiệt tình như vậy, chính mình cũng thực dễ dàng tiếp nhận, gật gật đầu, nhìn từ trên xuống dưới tam thẩm, nói: "Tam thẩm vẫn là xinh đẹp như xưa, lại diện bộ trang phục này, thì đúng là tuyệt vời . Cháu thật không nghĩ tới. . . còn có ngày được nhìn thấy thẩm."
Tam thẩm cười nói: "Đây là của anh họ ngươi đốt cho ta, ta ngày thường luyến tiếc không dám mặc. Ta cũng không ngờ có ngày gặp ngươi ở đây, ta vẫn nhớ ngươi là con gái của bác Cả, còn có vị này chính là Thiếu Dương đi, mau tới đây ngồi nào.
Bà ta vừa nói, vừa vươn tay đem Diệp Thiếu Dương kéo đến bên người ngồi xuống, bắt đầu hỏi thăm.
"Ngươi là không nhớ rõ ta đi, ngươi khi còn nhỏ còn uống sữa của ta vài lần rồi đấy"
"Ách. . ." Diệp Thiếu Dương không tự chủ nhìn vòng một bự chảng của bà ta, thật muốn hỏi một câu khi đó bà đã chết chưa, nếu chết rồi, chả lẽ mình đã uống sữa của quỷ từ lúc nhỏ.
Tam thẩm đột nhiên thở dài, có chút thương cảm nói: "Ngươi khả năng không biết, ta là ở cùng thôn với nhà bà ngoại ngươi. Ta cùng mẹ ngươi từ nhỏ cùng nhau đi học, lớn lên bên nhau, trở thành chị em tốt, đáng tiếc mười mấy năm không gặp."
Tam thúc để cho bọn họ tùy ý trò chuyện, còn chính mình đi ra ngoài tìm những người họ hàng Diệp gia gọi tới cho đông đủ.
Diệp Thiếu Dương cùng Diệp Tiểu Manh bất đắc dĩ nhìn nhau, vốn là tới điều tra, kết quả cư nhiên biến thành nhận thân. Pháp sư cùng quỷ nhận họ hàng, loại cảm giác này nói ra thật là kỳ quái.
Diệp Tiểu Manh tầm mắt dừng ở tam thẩm hơi hơi phồng lên trên bụng nhỏ, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, cả kinh nói: "Tam thẩm, bụng của ngươi"
"Ta là đang mang thai" .
Tam thẩm đưa tay vuốt vuốt bụng, hơi hơi mỉm cười, "Còn có mấy tháng mới có thể sinh."
Diệp Thiếu Dương nhịn không được nhắc nhở nói: "Thẩm là quỷ mà" .
"Đúng thế, quỷ ở nơi này, tất cả đều muốn sinh con. Cũng không có gì khó khăn cả, dù sao chúng ta lại không phải nuôi chúng" .
Diệp Thiếu Dương ngơ ngẩn nhìn nàng, "Không nuôi dưỡng, vì cái gì muốn sinh ra chúng?"
Tam thẩm nói: "Ngươi cho rằng chúng ta tại đây là ăn chùa ở chùa à. Muốn ở lại quỷ tiên thôn, phải không ngừng sinh con, đem quỷ con đưa cho tiên nương, tiên nương còn sẽ khen thưởng quỷ hà sa cho chúng ta ăn."
Nhắc tới "Quỷ hà sa", tam thẩm không tự chủ được mà thèm chảy nước miếng, vươn đầu lưỡi liếm liếm môi, Diệp Thiếu Dương phát hiện, đầu lưỡi bà ta là màu trắng.
"Quỷ hà sa" Diệp Thiếu Dương lẩm bẩm nói, ở trung y, đoạn dây nối với cuống rốn của thai nhi kêu nhau thai, quỷ hà sa. . . phải chẳng chính là đoạn cuống rốn của quỷ con? Những con quỷ ở nơi đây, sinh ra quỷ con để đổi lấy cái thứ quỷ quái này.
Diệp Thiếu Dương nháy mắt có điểm hỗn độn, hắn là thiên sư, các chuyện quỷ quái khủng bố ly kỳ, người khác chưa thấy qua hắn đều gặp qua, nhưng là từ tiến vào này quỷ tiên thôn tới nay, cảm giác trong nháy mắt chính mình thành một cái người mới tập tễnh bước vào giới pháp thuật, chứng kiến hết thảy đều là vô cùng quái đản, tức khắc cảm cả người đều không tốt.
"Tam thẩm, tiên nương là ai?" Diệp Tiểu Manh hỏi.
Nhắc tới tiên nương, tam thẩm lập tức thu hồi tươi cười, mang theo cung kính nói: "Tiên nương là thần tiên, là nàng sáng tạo quỷ tiên thôn, ngày đó cưu mang dã quỷ chúng ta, còn cung cấp Vong Xuyên Thủy cùng oán linh quả cho chúng ta tu luyện, chúng ta duy nhất hồi báo chính là sinh con cho nàng, nàng còn đem quỷ hà sa cho chúng ta, đó chính là thứ bảo bối tốt nhất, dùng một lần, tu vi liền tăng lên một tầng đâu."
"Cái kia. . . Tiên nương, muốn quỷ con làm gì?" Diệp Thiếu Dương lẩm bẩm hỏi.
"Quỷ con, đương nhiên là dùng để ăn." Tam thẩm dứt khoát trả lời, "Tiên nương ăn quỷ con, tu vi tăng tiến, mới có đầy đủ tu vi để duy trì quỷ tiên thôn tồn tại."
Diệp Thiếu Dương cùng Diệp Tiểu Manh nhìn nhau nhìn lại, đều là khiếp sợ không thôi. Ăn quỷ thai. . . Loại sự tình này Diệp Thiếu Dương căn bản không nghe nói qua, nhưng có thể khẳng định đây là một loại phương thức tu tà, tiên nương này, không biết lão quỷ này là từ đâu ra, dù sao không phải là thần tiên gì cả !
Diệp Thiếu Dương còn tưởng hỏi lại, lúc này cửa bị đẩy ra, tam thúc mang theo mấy cái quỷ hồn đi đến, nam nữ già trẻ đều có, vừa vào cửa liền nhiệt tình cùng Diệp Thiếu Dương hai người chào hỏi, mừng rỡ giống người như người thân lâu ngày gặp mặt.
Có một cái lão nhân tiến lên vỗ vỗ Diệp Thiếu Dương bả vai, "Cẩu nhi, còn nhận thức ta sao?"
Diệp Thiếu Dương nhìn chăm chú nhìn lại, có chút quen mặt, thực mau nhớ tới, vui vẻ nói: "Phúc bá!" Phúc bá là hàng xóm nhà mình, một cái lão già độc thân vui tính, khi còn nhỏ gặp mặt tương đối nhiều, bởi vậy còn có ấn tượng.
Phúc bá mười phần hưng phấn cùng hắn bắt tay, từ trong ánh mắt lão, Diệp Thiếu Dương nhìn ra đây là một loại chân thành vui sướng, không phải ngụy trang mà ra, mặt khác mấy cái thân thích cũng giống nhau, tuy rằng rất nhiều người chưa thấy qua, nhưng là nghe nói là người thân trên dương gian trước kia cũng đều phi thường hưng phấn nhiệt tình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.