Mặt Dày Mới Tán Được Em

Chương 11:

Tư Ta

18/09/2024

Kết quả bài kiểm tra hàng tháng của Chu Thủy Nhung không tốt lắm, lớp học thành tích trung bình, môn tự nhiên thì ổn, còn các môn xã hội thì không nói nên lời. Cô chủ nhiệm nêu lên vài cái tên điểm thi xấu với lời nói khó nghe, đến lượt Chu Thủy Nhung thì rất nhẹ nhàng, lúc phân tổ còn xếp cô vào tổ có điểm thi xã hội tốt nhất.

Chuyện này khiến cô đã bị ghét nay càng ghét hơn.

Chu Thủy Nhung vừa chuyển đến liền có tin đồn không hay với Thẩm Thính Ôn và Lương Kế Phàm, Trần Phúc Ức đứng ra ''Nói sự thật'' về cô miễn cho người khác bị lừa gạt thì bị bức đăng bài giải thích cùng hình chụp chứng minh thư. giáo viên chủ nhiệm còn đối tốt với cô, điểm thi môn xã hội của cô như vậy cũng được xếp vào tổ có thành tích tốt nhất...Cô thật là đáng sợ, rất đáng sợ, trường học vốn bình thường của họ từ khi nào có một học sinh khó dò như vậy chứ?

Mọi người bắt đầu bàn tán rần rần trên mạng, giới hạn chỉ bạn bè xem, đăng lên nhanh chóng. Không dám nói trước mặt, thì nói sau lưng, dựng chuyện cô có nhiều ''Cha nuôi'', qua tay nhiều người, có không ít đàn ông bảo kê cho cô, muốn ác miệng bao nhiêu thì có bấy nhiêu.

Nếu Chu Thủy Nhung không chuyển đến thì đối tượng bị đặt điều sẽ là Triệu Cô Tình, chuyện gọi là ''Đưa ra ánh sáng'' của Trần Phúc Ức vốn không phải nhằm vào cô, tên bay đạn lạc vốn dành cho người khác bây giờ liền nhắm tới Chu Thủy Nhung.

Triệu Cô Tình ở WC nghe người ta gọi cô là ''gái'' cũng không vui vẻ, mà đồng cảm, cô ấy biết Chu Thủy Nhung vô tội.

*

Tiết thể dục buổi sáng, lớp Triệu Cô Tình học cùng giờ với lớp Chu Thủy Nhung, lúc được tự do sinh hoạt, Triệu Cô Tình và Chúc A Di nghe hai nữ sinh cùng lớp bàn tán về Chu Thủy Nhung.

Chu Thủy Nhung đang chơi Tennis, hôm nay cô cài băng đô, tóc cột cao kiểu đuôi gà, bên dưới là áo sơ mi trắng và quần đùi đen dài đến đầu gối, chân mang giày thể thao trắng và đôi tất cùng màu.

So ra thật là bình thường với những nữ sinh mặc quần ngắn cũn trên sân, vậy mà vẫn bị nói xấu.

Hai nữ sinh mạnh miệng nói bậy: ''Lại tỏ ra lẳng lơ kìa.''

Một nữ sinh phụ họa: ''Mới nãy thấy cơ bụng của nó, cậu thấy ai tuổi này có cơ bụng chưa? Tớ từng nghe bác sĩ bên nhà bà nội nói là kiểu có cơ bụng thế này là để che giấu điều gì đó.''

''Che giấu cái gì?''

''Giấu vết chém hoặc là vết sinh nở, con này chắc chắn từng có bầu.''

''Thật hay giả vậy?''

''Tớ lừa cậu làm gì? Tớ biết bác sĩ đó, người ta du học nước ngoài, có trình độ chuyên môn, lời nói có thể giả sao?''



''Thật không nghĩ tới, Chu Thủy Nhung đã nhúng chàm như vậy, còn từng sinh con, không biết Thẩm Thính Ôn biết chuyện này không.''

''Tội nghiệp Thẩm Thính Ôn, Chu Thủy Nhung còn không bằng Triệu Cô Tình. Triệu Cô Tình tuy hơi phiền nhưng ít ra đời tư không bị đồn đại như vậy.''

''Đừng nói rằng tụi mình ghen tị, Chu Thủy Nhung dám làm mà không để người ta nói sao?''

''Đúng đúng, trước còn có con chó nào đó bênh nó nói tụi mình đỏ mắt ghen tị nó được nhiều người chú ý nên mới nói như vậy. Tớ thiếu điều cười phun nước miếng, ai đỏ mắt ha, nhìn nó không thuận mắt thôi.''

''Muốn ở vị trí được nhiều người chú ý, thì phải chịu cảm giác bị bàn tán thôi.''

''Đúng vậy, nếu nó không làm bộ như vậy thì ai nói đâu? Tuổi còn cài băng đô mà đã lòng thòng với đàn ông rồi.''

...

Chúc A Di nghe không nổi nữa liền vịn cánh tay Triệu Cô Tình: ''Tụi mình qua sân nhỏ đi?''

Triệu Cô Tình gỡ tay bạn ra, đi đến trước mặt hai nữ sinh kia: ''Cậu cũng nói đó là đồn đại, sự thật thì phải nghe tận tai thấy tận mắt, trước kia còn có bài viết, giờ không còn gì cả mà cũng bịa đặt được sao?''

Hai nữ sinh cũng không hiền lành gì, bị cô nói vậy cũng không đỏ mặt, liền phản bác: ''Còn chưa nói cậu, cậu gấp cái gì?''

Cô bạn bên cạnh kẻ xướng người họa: ''Ha, Chu Thủy Nhung chuyển đến không ai để ý cậu nên cậu khó chịu chứ gì? Vậy cậu đi tìm cô ta, không dám ra mặt với kẻ mạnh lại đi ăn hiếp tụi này yếu ớt.''

Chúc A Di nghe không vô liền đi lên: ''Mẹ nó miệng hay là lỗ đ*t vậy? Sao cứ mở mồm là khiến người khác khó chịu như vậy?''

Triệu Cô Tình giữ chặt cánh tay Chúc A Di, ngẩng đầu nói: ''Có một loại người, suốt ngày săm soi khuyết điểm của người khác, sau đó đem nó phóng đại lên trăm lần cho bằng với tâm ganh ghét của họ, người như thế mãi mãi chỉ có thể nhìn theo sự xuất sắc của người ta chứ không đời nào xuất sắc được như vậy.''

Cô nói xong liền kéo Chúc A Di đi.

Đi được một đoạn, Triệu Cô Tình thở ra: ''Lần đầu tiên nổi giận với người khác, cũng hơi run hahaha.''

''Vậy cậu còn lên tiếng giùm Chu Thủy Nhung, không phải vì Thẩm Thính Ôn tốt với cô ta nên cậu khóc thầm mất hai ngày đó sao?''



''Tớ đau lòng vì Thẩm Thính Ôn không thích mình, đi thích cô ấy, nhưng chuyện này với Chu Thủy Nhung có liên quan gì? Hơn nữa tụi mình đều biết lời đồn kia là giả, cô ấy từ nước ngoài chuyển đến, Trần Phúc Ức sao có thể biết chuyện trước kia của cổ?''

Chúc A Di nói: ''Cậu cho rằng vì họ tin đó là sự thật nên mới truyền tai nhau sao?''

Triệu Cô Tình đương nhiên biết bọn họ vì sao lan truyền tin đồn như vậy: ''Bọn họ chỉ tìm một lý do để công kích Chu Thủy Nhung, chẳng sợ nó không đúng, họ cũng sẽ thêm thắt vào thành câu chuyện cho nó hợp lý lên.''

Chúc A Di liếc nhìn Chu Thủy Nhung đang ở xa: ''Nhưng tớ cảm thấy Chu Thủy Nhung không quan tâm đến lời đồn.''

Triệu Cô Tình cũng nhìn qua, giọng nói xen lẫn hâm mộ còn có chút tự ti mặc cảm: ''Nên đó là sức hút của cổ.''

Chúc A Di ôm bả vai cô: ''Không nghĩ nữa, tan học cùng đi ăn thịt nướng đi, có chỗ kia mới mở cũng không tệ.''

*

Chu Thủy Nhung đánh Tennis xong, nam sinh trong nhóm mà cô chủ nhiệm phân cho cô đi tới, cậu đưa nước qua, Chu Thủy Nhung không tiếp: ''Nói thẳng đi.''

Nam sinh kia nói: ''Làm quen nhé, về sau có vấn đề gì cậu có thể hỏi tớ, tớ là Phó Lân Anh.''

Chu Thủy Nhung đã xem qua trang mạng của cậu ta, cậu có niềm đam mê với văn học cổ trong và ngoài nước, cũng thích đồ cổ trang, còn tự Cosplay thành nhân vật lịch sử rồi chụp hình lại. Chu Thủy Nhung lạnh nhạt: ''Xin chào.''

''Tớ có soạn lại một số bài viết, cậu có thể xem một chút để biết được cách hành văn ở đây như thế nào.''

Hai người họ sánh vai đi về lớp, Thẩm Thính Ôn đang chơi bóng rổ nhìn thấy cảnh này, cú ném ba điểm trong tầm tay tự nhiên chệch đi 3 cm, bóng va vào khung nẩy lên, trượt xuống.

Tỉnh Hạ muốn khóc: ''Vậy cũng không vô, không phải chứ...Anh trai à tối qua ngủ không đã sao? Mấy cái này dễ như ăn cơm mà.''

Cậu bạn bên cạnh thông cảm với Thẩm Thính Ôn: ''Tay cậu ấy chưa được đâu, giảm phong độ cũng là bình thường mà.''

Thẩm Thính Ôn bị thương đến nay đã qua vài ngày, vết thương trên tay sắp lành. Từ đợt lan tin Trần Tự Khiêm đến trại giam trẻ vị thành niên, Chu Thủy Nhung cũng không để ý đến cậu nữa, hôm qua cậu làm rớt hộp đinh trên bàn thiết bị, khó khăn khom xuống lấy mà Chu Thủy Nhung đi ngang không chớp mắt lấy một cái.

Thẩm Thính Ôn đã sớm lường trước kết cục này, Chu Thủy Nhung thông minh như vậy, cô có thể bị lừa trong chốc lát nhưng cũng không lừa được lâu dài. Chỉ cần cô bắt đầu hoài nghi thì cậu không thể che giấu được nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Mặt Dày Mới Tán Được Em

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook