Mặt Dày Mới Tán Được Em

Chương 23:

Tư Ta

23/09/2024

Sáng hôm sau Ôn Hỏa đến chỗ Thẩm Thính Ôn.

Cô có tiết dạy ở gần đây, sẵn tiện đem bữa sáng cho con trai.

Thẩm Thính Ôn ăn chưa được vài miếng đã hỏi: ''Mẹ, nhìn con có xấu trai không?''

Ôn Hỏa vừa mở Sandwich ra, nghe vậy nhìn cậu một cái: ''So với cha con thì không bằng, bất quá cũng đừng tự ti, ngoại hình của cha con thuộc dạng độc nhất vô nhị, ai cũng không so được.''

Thẩm Thính Ôn hỏi mẹ là dư thừa, tình nhân trong mắt hóa Tây Thi, mẹ cậu dĩ nhiên cảm thấy cha cậu là đẹp trai nhất, người khác chẳng qua cũng bằng vai quần chúng trong phim như Võ Đại Lang thôi. (Võ Đại Lang là anh trai của Võ Tòng - Một anh hùng nổi tiếng trong phim Thủy Hử, so với em trai thì diện mạo kém xa, nên được coi là nhân vật phụ)

Ôn Hỏa cảm thấy việc cậu bắt đầu để ý bề ngoài không phải là điềm tốt: ''Sao rồi? Con gái nhà ai chê con xấu sao?''

Bị chọc trúng nỗi đau Thẩm Thính Ôn thấy thật phiền chán nên không ăn nữa: ''Con đi đây.''

*

Trường học.

Hôm nay có đoàn thanh tra lãnh đạo đến trường kiểm tra, những học sinh phụ trách trực nhật trước giờ học phải đeo thẻ trực nhật và phù hiệu đỏ trên tay áo, hôm nay đến lượt Chu Thủy Nhung, cô cũng mang một bộ như vậy.

Thẩm Thính Ôn cùng mấy học sinh nữa bị thầy dạy nhạc gọi đi hỗ trợ sửa sang phòng học, trên đường đi gặp Chu Thủy Nhung đang quét rác.

Nam sinh khác lớp đi cùng thấy cô thì kích động: ''Hey, hey, hey, Chu Thủy Nhung, Chu Thủy Nhung kìa!''

Thẩm Thính Ôn nghe bọn họ nhắc đến tên cô thì thấy rất phiền, đồng phục vốn đặt trên bả vai bị kéo xuống cầm trên tay.

Bọn họ nháo nhào bàn tán: ''Nghe nói bài kiểm tra tháng trước cổ viết văn được có 3 điểm, ái chà, tớ từng nghe cô ấy nói chuyện, phát âm rất rõ ràng đến người địa phương cũng ngỡ ngàng, như thế nào viết văn lại kém như vậy?''

''Dù sao cũng là học sinh ngoại quốc, thông cảm một chút. Cậu xem đến cả phù hiệu trên tay áo cổ cũng mang ngược, nhìn thật đáng yêu.''

''Thật sự mà nói không phải cô ấy rất dễ thương sao? Có nét ngây thơ cùng một chút quyến rũ, là nét đẹp vừa trong sáng vừa ma mị.''

Người ta hay nói con gái thường bàn tán về diện mạo của con trai, thì đồng thời chủ đề ưa thích của đám con trai cũng là ngoại hình của con gái, cái này rất đúng, rảnh rỗi tán chuyện không phải chỉ có con gái mới làm, con trai khi tụ lại với nhau cũng quản không được cái miệng của mình.

Thẩm Thính Ôn bất ngờ quăng ra một câu: ''Dễ nhìn hay không thì có liên quan gì đến cậu?''

Bọn họ có chỗ mê man, không phải chứ? Anh bạn này bị sao vậy? Mọi lần đều khinh thường không thèm nói lời nào với họ. Lúc nào cũng một thân một mình, ánh mắt hay điệu bộ đều cao không với tới, bông hoa cao ngạo trên vách đá nay muốn xuống nhân gian nếm chút khói lửa sao?

Thẩm Thính Ôn buông ra một câu rồi ngang nhiên đi tới chỗ Chu Thủy Nhung, giữ chặt lấy cánh tay khiến cô phải nhìn cậu.



Chu Thủy Nhung thấy cậu thì nét mặt không hòa nhã lắm: ''Tối qua tôi nói chưa rõ ràng sao?''

Thẩm Thính Ôn giống như không nghe thấy, nhẹ nhàng chỉnh lại phù hiệu trên tay áo cho cô.

Chu Thủy Nhung cúi đầu nhìn tay cậu, rồi lại ngẩng lên nhìn ánh mắt ấy, động tác của cậu còn thật sự cẩn thận, tựa như ngày đó ở bệnh viện, Chu Thủy Nhung không hiểu sao nuốt ực một cái, bắt đầu có chút phản ứng lạ lùng.

Lúc nhận ra lý trí không thể khống chế phản ứng này, Chu Thủy Nhung liền gạt phắt tay Thẩm Thính Ôn đi: ''Đừng động vào bà.''*

(Nguyên văn là ‘’Đừng bính cha ngươi.’’, có thể hiểu là ‘’Đừng động vào bố mày’’ nhưng nếu xưng ‘’bà’’ thay ‘’bố mày’’ thì có vẻ hợp hoàn cảnh hơn)

Thẩm Thính Ôn nói: ''Cậu mang ngược rồi.''

Chu Thủy Nhung dày dạn trả lời: ''Tôi thích ngược vậy đấy.''

''Cho nên cậu nói tôi xấu trai cũng là nói mát thôi.''

Chu Thủy Nhung á khẩu

Thẩm Thính Ôn giúp cô chỉnh lại xong xuôi, cúi gần đến lỗ tai cô nói: ''Muốn từ chối tôi có thể dụng tâm một chút không, loại lý do này vừa nghe là biết dối lòng, chỉ khiến tôi thấy cậu đang trốn tránh, mà như vậy tôi lại nghĩ cậu tựa hồ cũng bị tôi ảnh hưởng rồi.''

Chu Thủy Nhung bị sự mặt dày của cậu làm cho kinh sợ, quá dày rồi, cô cũng lười nói, dùng chổi quét đến chân cậu: ''Cút chỗ khác đi.''

Mấy nam sinh vừa rồi bàn luận về Chu Thủy Nhung thấy Thẩm Thính Ôn vốn không nóng không lạnh lại quấn quít lấy cô, nhìn nhau trao đổi tin tức: Quên mất có lời đồn hai người họ có chuyện ám muội, khó trách Thẩm Thính Ôn vừa rồi phát hỏa.

*

Thứ năm, giờ tự học buổi chiều.

Chu Thủy Nhung có điểm thi môn Vật Lý thấp nhất trong lịch sử, đứng thứ 3 trong lớp từ dưới đếm lên. Các môn tự nhiên với cô vốn không thành vấn đề, giáo dục ngoại quốc tuy hời hợt nhưng môn Lý, Hóa là theo Tư Văn học, Tư Văn khi đi học thường xuyên cúp cua, dạy cô giống như chơi trò chơi vậy. Huống chi cô còn mang gen của cha.

Giáo viên Vật Lý đứng trên bục giảng với vẻ mặt nghiêm túc: ''Các cô cậu tự kiểm điểm bản thân lại! Trình độ này tôi dạy không nổi, năng lực tiếp thu như vậy có làm ruộng cũng không thu hoạch được đâu!''

Tiếp theo cô giáo gọi tên từng người một phê bình, theo vị trí từ dưới chót lên rất nhanh đã đến tên Chu Thủy Nhung.

Chu Thủy Nhung đứng lên nhận phê bình.

Thẩm Thính Ôn nhìn cô một cái, cô không phải dạng người yếu ớt nên đả kích như vậy vẫn có thể chịu được, nhưng mức độ này hơi quá sức chịu đựng của Thẩm Thính Ôn.

Nghe người khác la rầy cô, là điều khiến cậu khó nhịn.

Nên cậu đứng lên cắt ngang lời của giáo viên Vật Lý: ''Bộ đề này có những câu thuộc trình độ đại học, trong số 120 câu thì đạt tiêu chuẩn trung học chỉ có 6 câu thôi ạ, cho thấy đề khó như thế nào. Lần này cô giáo làm lớn chuyện lên, hình như có điểm lấy việc công nói chuyện tư, gần đây cô giáo gặp được chuyện gì không như ý hay sao ạ?''



Cô giáo bị nghẹn đến đỏ mặt tía tai: ''Cậu đừng nghĩ mình điểm cao là không cần tôn trọng thầy cô nữa, tôi đang nói tới cậu sao? Không nói đến cậu thì cậu không phục à?''

Thẩm Thính Ôn ăn ngay nói thật: ''Đề đã khó cô còn đả kích tinh thần học sinh, về sau bị ám ảnh môn Vật Lý thì còn học sao được?''

Giáo viên nghe cậu nói tức đến ho khan, chỉ vào cửa nói: ''Cút ra ngoài cho tôi!''

Thẩm Thính Ôn giữa giờ học đứng dậy đi ra ngoài, không ngập ngừng giây phút nào.

Cả lớp câm như hến, mọi người không dám ho một tiếng sợ liên lụy đến mình.

Cô giáo điều chỉnh lại cảm xúc, thấy Chu Thủy Nhung đứng đó càng nhìn càng nổi nóng: ''Cô cũng đi ra ngoài đi!''

Phòng học chưa mở máy lạnh do cô chủ nhiệm chủ trương tinh thần tiết kiệm, vừa lúc Chu Thủy Nhung cũng thấy nóng nên sảng khoái đi ra ngoài.

Thẩm Thính Ôn thấy cô đi ra liền nhường chỗ.

Chu Thủy Nhung đứng bên cạnh cậu.

Thẩm Thính Ôn nói: ''Cậu làm liên lụy tớ rồi, phải bù lại thế nào đây?''

Chu Thủy Nhung liếc qua: ''Hợp lý mà nói nếu không phải cậu không trâu bắt chó đi cày thì tôi bị mắng hai câu là được ngồi rồi, hiện tại nhờ cậu ban tặng nên tôi mất một tiết học, tôi còn chưa tìm cậu tính sổ, cậu còn mặt mũi kêu tôi đền bù sao?''

''Tớ đền cho cậu cũng đúng, cậu muốn gì nào?''

''Tôi muốn cậu tránh xa tôi một chút.''

''Đổi cái khác đi.''

Vậy không còn gì nữa, Chu Thủy Nhung không muốn nói chuyện với cậu nên tựa vào tường nhắm mắt lại.

Thẩm Thính Ôn cũng không vội, thấy trên trán cô chảy xuống giọt mồ hôi, nhìn có vẻ nóng. Cậu cầm quyển tập, nhẹ nhàng quạt cho cô, lực tay không nặng không nhẹ, sức gió vừa đủ.

Chu Thủy Nhung dạo gần đây thức đêm ôn Văn, có thể do sức tàn lực kiệt nên điểm môn Vật Lý đứng vị trí áp chót, cô bắt đầu cảm thấy phương thức học tập của mình có vấn đề nên tập trung suy nghĩ tìm cách điều chỉnh.

Cô không để ý xung quanh, chỉ thấy có gió thổi đến nhưng không biết là do Thẩm Thính Ôn quạt cho mình.

Thẩm Thính Ôn giống một tên khờ đứng quạt cho cô hết một tiết, quạt đến muốn phế cánh tay đi.

Cậu cũng không thấy mệt, một chút cũng không, dù là thêm mấy tiết nữa cậu cũng sẽ không mệt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mặt Dày Mới Tán Được Em

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook