Mặt Dày Mới Tán Được Em

Chương 24:

Tư Ta

23/09/2024

Tan học, giáo viên Vật Lý gọi Thẩm Thính Ôn.

Thẩm Thính Ôn này xứng đáng là học sinh hàng đầu, xác suất thành tài sau này cao nhất trong toàn trường, nên việc gì giáo viên cũng có khuynh hướng đại khái cho qua.

Chu Thủy Nhung mới vào lớp nằm úp mặt lên bàn tính ngủ một giấc bù lại tinh thần, bên ngoài lại một trận ồn ào quấy nhiễu giấc mộng của cô.

Ốp lưng điện thoại tự làm của Triệu Cô Tình không hiểu sao lại trong tay Lý Cổn, cậu ta qua đây có việc, bị Chúc A Di thấy được nên giữ không cho đi, muốn hỏi rõ ràng sao lại thế này.

Lý Cổn mắt đỏ bừng, trạng thái tẩu hỏa nhập ma tái diễn, hai tay nắm chặt, miệng mím lại thành một đường như muốn giết người.

Triệu Cô Tình thấy cũng không có gì, Chúc A Di cũng hiểu không cần làm to chuyện, nhưng đã làm căng rồi, cô chỉ có thể kiên trì kéo tay Triệu Cô Tình để giữ vững tinh thần. Sau đó nói với Lý Cổn: ''Nói đi, ốp lưng này cậu lấy ở đâu? A, tôi hỏi sai rồi, phải nói là cậu trộm nó ở đâu? Cậu không thấy trên ốp lưng có viết chữ sao?''

Người đến xem náo nhiệt ngày càng nhiều, tiếng huyên náo càng lúc càng lớn, Chu Thủy Nhung lấy quyển sách ụp lên đầu che lỗ tai lại.

Thẩm Thính Ôn quay về thấy một đám người trước cửa, nhìn Chu Thủy Nhung ghé lên bàn trằn trọc khó ngủ nên khoát tay nói: ''Có chuyện gì thì đến sân thể dục đi, đừng làm ồn ở đây.''

Đám đông tan đi.

Quần chúng rời đi, còn lại những nhân vật chính.

Không còn người xem, Chúc A Di hạ giọng xuống hỏi Lý Cổn: ''Cậu nói đi chứ, có chuyện gì khó nói sao?''

Lý Cổn gì cũng chưa nói, đem ốp lưng gác lên cửa sổ, bản thân thì đi xuống lầu.

Chúc A Di hô một tiếng, trong đầu là biểu tình vừa rồi của Lý Cổn, cô hỏi Triệu Cô Tình: ''Mình có quá đáng không?''

Triệu Cô Tình gật đầu: ''Một chút.''

''Quên đi, dù sao mắng cũng mắng rồi, không thu lại được.''



Triệu Cô Tình lấy ốp lưng, kéo bạn quay về lớp: ''Về sau cậu đừng xúc động như vậy, không phải nói bản thân theo chủ nghĩa duy ngã sao? Theo cái này tối kỵ một điều, thà làm ác chứ không nói ác, tuy tớ thấy không có đạo lý nhưng tổn thương từ lời nói vẫn khó lành lại.''

Chúc A Di hiểu ý: ''Ừm.''

Hai người quay về lớp, Triệu Cô Tình lấy ra ốp lưng cô tự tay làm, bên trên còn có tên viết tắt của Thẩm Thính Ôn, khi mới làm xong cô thấy rất đẹp bây giờ lại thấy làm ra quá kém, màu sắc cũng không ổn. Một món đồ thủ công vụng về đến vậy thì Lý Cổn lén lấy làm gì.

*

Trước giờ tan học môn Vật Lý, Thẩm Thính Ôn viết tờ giấy truyền cho Chu Thủy Nhung.

Chu Thủy Nhung cũng không xem trực tiếp ném đi.

Thẩm Thính Ôn lại truyền tờ thứ hai, Chu Thủy Nhung lập tức giơ tay lên nói: ''Thưa cô, Thẩm Thính Ôn cứ truyền giấy làm ảnh hưởng em tập trung học bài.''

Cô giáo liếc mắt nhìn Thẩm Thính Ôn một cái, đặt sách xuống nói: ''Đem tờ giấy lại đây.''

Chu Thủy Nhung đem tờ giấy lên bục giảng.

Cô giáo vừa mở ra đọc liền nhíu mày: ''Hai cô cậu đi ra ngoài cho tôi.''

Chu Thủy Nhung lập tức đoán được trên giấy viết cái gì, chắc chắn có ý hãm hại cô. Thẩm Thính Ôn đầu óc nhanh nhạy, biết mình sắp ngã cũng muốn kéo cô theo làm đệm lưng.

Hai người lại đứng ở vị trí quen thuộc, Thẩm Thính Ôn hỏi cô: ''Cậu không tò mò tớ viết gì sao?''

''Cậu thì có thể viết cái gì tốt?''

Thẩm Thính Ôn khi đi ra cũng cầm sách theo, cậu nói: ''Bài thi của cậu tớ đã xem, cậu bị mất căn bản nên chỗ cần áp dụng công thức cậu sẽ không nắm được, mấy tiết này giảng nội dung nâng cao nên trước đây cậu đã không có căn bản thì nghe tai này qua tai kia thôi.''

''Cho nên là?'' Chu Thủy Nhung nhìn cậu.

Thẩm Thính Ôn mở sách ra đặt lên cửa sổ: ''Cho nên tớ sẽ chỉ cho cậu.''



*

Chuông báo tan học vang lên, Chu Thủy Nhung ghi nhớ công thức. Thẩm Thính Ôn đưa ra một vài ví dụ và ghi chú vào tập để cô có thể áp dụng, không một chỗ dư thừa, trừ bỏ dáng vẻ khốn kiếp trước đây thì hiện tại cũng không có hành vi nào vượt quá khuôn phép.

Chu Thủy Nhung trước đây có dự vài buổi Party ở nhà người ta, vì để tiếp cận các cô gái mà bọn họ thuê xe đắt tiền, chuẩn bị kẹo ngậm thơm miệng để khi đến nói chuyện thì có hơi thở như lan.

Thẩm Thính Ôn người cũng xăm mình thì với mấy trò này hẳn là cũng rành, có phải cũng có cô gái mở lời với cậu rồi?

Nghĩ đến đây thì Chu Thủy Nhung giật mình, cô nghi ngờ bản thân, mình đang nghĩ gì vậy? Cậu ấy cũng không làm gì cô, cô quản cái gì chứ?

Thẩm Thính Ôn không tốn công vô ích, thấy cô đồng ý liền đem điện thoại đặt lên tập của cô.

Chu Thủy Nhung biết đầu óc cậu xoay chuyển như con quay, không lúc nào yên, nhưng cô cũng không ngốc, nếu cậu giỏi như vậy thì dạy kèm cho cô cũng tốt, bản thân cũng không cần tốn sức: ''Kết bạn lại cũng được, về sau có đề nào tôi không hiểu...''

''Tớ kèm tất.''

Chu Thủy Nhung đem bút đến trước mặt cậu: ''Lập cái cam kết đi.''

Thẩm Thính Ôn mở sổ ra, viết lên đó: Thẩm Thính Ôn phụ trách tất cả các vấn đề trong đời mà Chu Thủy Nhung gặp phải, khi nào cô cần thì giá nào cậu cũng hỗ trợ vô điều kiện.

Chu Thủy Nhung nhìn một lượt thấy có chỗ là lạ: ''Này, nói tất cả các vấn đề trong đời thì có phải hơi chung chung không?''

''Chung chung còn không tốt sao? Cậu còn được lợi nhiều.''

Chu Thủy Nhung liếc cậu: ''Bà đây cũng không thiếu.''

Thẩm Thính Ôn sốt ruột muốn cô kết bạn trở lại: ''Cậu không thiếu thì tôi thiếu, mau thêm danh bạ đi.''

Chu Thủy Nhung không tình nguyện đồng ý kết bạn, lại hối hận ngay lập tức, cô cảm thấy mình hoàn toàn bị dắt mũi. Tạp chủng này, xui xẻo muốn chết.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mặt Dày Mới Tán Được Em

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook