Chương 5: Chương
Lá Óc Chó
08/09/2023
9
Mẹ tôi tiến tới đá thật mạnh vào ngực bà ta, túm tóc và tát thật mạnh.
Tất cả chúng tôi đều bị đưa đến đồn cảnh sát, tôi đã khai toàn bộ sự thật.
Bố tôi đã đánh Lý Kiên và ba người họ ngay trước mặt cảnh sát, nhưng cảnh sát không ngăn cản ông.
Kết quả họ vẫn ngụy biện.
Tôi lấy đoạn ghi âm ra.
Mẹ tôi đã thuê luật sư và kiện họ.
Nhìn thấy biểu cảm khó tin trên khuôn mặt bọn họ, trong lòng tôi thật sảng khoái.
Khi nghe tin mình có thể phải vào tù, Ngọc Chi và anh trai thứ hai lập tức bùng nổ: "Mẹ, không phải mẹ nói cô ta không dám nói chuyện này ra ngoài sao?"
Nếu tôi là cô gái thôn quê chưa từng đến trường, có lẽ tôi sẽ không dám nói chuyện này cho ai biết.
Thật đáng tiếc, tôi là một cô gái được ăn học đàng hoàng, biết nhìn nhận thế giới và có những ý tưởng mới.
Giờ thì hay rồi, thực sự là tự mình tự chuốc lấy.
Cuối cùng, tất cả những người này đều bị kết án.
Ban đầu, Ngọc Chi cũng bị kết án, nhưng bản án của cô ta được đình chỉ vì mới sinh con trai.
Thậm chí cô ta còn đến yêu cầu chúng tôi rút đơn kiện và nói tôi vẫn chưa bị tổn hại gì.
Không thể chịu đựng nổi, bố mẹ tôi đã trực tiếp đuổi cô ta ra ngoài và ra tòa đòi lại nhà và xe đã tặng cho họ.
Kẻ ác sẽ gặp ác báo.
Sau khi tốt nghiệp trung học, tôi được nhận vào một trường đại học ở phía nam, kể từ đó tôi chưa bao giờ gặp lại đám người Lý Kiên nữa.
Vào năm cuối cấp tôi mới nghe được tin tức của họ.
"Con gái, hôm nay mẹ nghe được một tin nóng." Mẹ thì thầm với tôi.
"Tin tức gì thế?"
"Lý Kiên bị cắm sừng?"
"Sao cơ? Không phải anh ta đang ở trong tù à?" Tôi nghi ngờ hỏi.
"Ừ, cha của Ngọc Chi chỉ là cha dượng thôi, cô ta có quan hệ bất chính với ông ấy, Lý Kiên ra tù mới biết."
Chuyện này quá máu chó rồi.
Mẹ tôi tiếp tục nói: "Đứa trẻ đó không phải là con của Lý Kiên, nó là kết tinh của Ngọc Chi và cha dượng cô ta.”
Tôi cảm thấy như bị sét đánh, gia đình này thật là kinh tởm.
"Sau khi Lý Kiên phát hiện ra chuyện này, cậu ta tức giận đến mức dùng dao đâm người khác, sau đó lại vào tiếp tục vào tù.”
Lý Kiên thực sự rất ngu ngốc, nếu anh ta có chút đầu óc thì sẽ không bị gia đình Ngọc Chi lôi kéo, bố mẹ tôi cũng sẽ không bao giờ đối xử tệ với anh ta, nhưng bây giờ thì hay rồi, tự đẩy mình vào mớ hỗn độn như vậy.
Có điều những điều này không liên quan gì đến chúng tôi.
(Kết thúc)
Mẹ tôi tiến tới đá thật mạnh vào ngực bà ta, túm tóc và tát thật mạnh.
Tất cả chúng tôi đều bị đưa đến đồn cảnh sát, tôi đã khai toàn bộ sự thật.
Bố tôi đã đánh Lý Kiên và ba người họ ngay trước mặt cảnh sát, nhưng cảnh sát không ngăn cản ông.
Kết quả họ vẫn ngụy biện.
Tôi lấy đoạn ghi âm ra.
Mẹ tôi đã thuê luật sư và kiện họ.
Nhìn thấy biểu cảm khó tin trên khuôn mặt bọn họ, trong lòng tôi thật sảng khoái.
Khi nghe tin mình có thể phải vào tù, Ngọc Chi và anh trai thứ hai lập tức bùng nổ: "Mẹ, không phải mẹ nói cô ta không dám nói chuyện này ra ngoài sao?"
Nếu tôi là cô gái thôn quê chưa từng đến trường, có lẽ tôi sẽ không dám nói chuyện này cho ai biết.
Thật đáng tiếc, tôi là một cô gái được ăn học đàng hoàng, biết nhìn nhận thế giới và có những ý tưởng mới.
Giờ thì hay rồi, thực sự là tự mình tự chuốc lấy.
Cuối cùng, tất cả những người này đều bị kết án.
Ban đầu, Ngọc Chi cũng bị kết án, nhưng bản án của cô ta được đình chỉ vì mới sinh con trai.
Thậm chí cô ta còn đến yêu cầu chúng tôi rút đơn kiện và nói tôi vẫn chưa bị tổn hại gì.
Không thể chịu đựng nổi, bố mẹ tôi đã trực tiếp đuổi cô ta ra ngoài và ra tòa đòi lại nhà và xe đã tặng cho họ.
Kẻ ác sẽ gặp ác báo.
Sau khi tốt nghiệp trung học, tôi được nhận vào một trường đại học ở phía nam, kể từ đó tôi chưa bao giờ gặp lại đám người Lý Kiên nữa.
Vào năm cuối cấp tôi mới nghe được tin tức của họ.
"Con gái, hôm nay mẹ nghe được một tin nóng." Mẹ thì thầm với tôi.
"Tin tức gì thế?"
"Lý Kiên bị cắm sừng?"
"Sao cơ? Không phải anh ta đang ở trong tù à?" Tôi nghi ngờ hỏi.
"Ừ, cha của Ngọc Chi chỉ là cha dượng thôi, cô ta có quan hệ bất chính với ông ấy, Lý Kiên ra tù mới biết."
Chuyện này quá máu chó rồi.
Mẹ tôi tiếp tục nói: "Đứa trẻ đó không phải là con của Lý Kiên, nó là kết tinh của Ngọc Chi và cha dượng cô ta.”
Tôi cảm thấy như bị sét đánh, gia đình này thật là kinh tởm.
"Sau khi Lý Kiên phát hiện ra chuyện này, cậu ta tức giận đến mức dùng dao đâm người khác, sau đó lại vào tiếp tục vào tù.”
Lý Kiên thực sự rất ngu ngốc, nếu anh ta có chút đầu óc thì sẽ không bị gia đình Ngọc Chi lôi kéo, bố mẹ tôi cũng sẽ không bao giờ đối xử tệ với anh ta, nhưng bây giờ thì hay rồi, tự đẩy mình vào mớ hỗn độn như vậy.
Có điều những điều này không liên quan gì đến chúng tôi.
(Kết thúc)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.