Chương 227: Cây hoè già vạn năm
Mị Vũ Tử Đồng
28/09/2022
Nhưng tất cả hỏa hệ dị năng giả cộng với người một nhà Tần gia, cũng chỉ mới 30 người, hơn nữa trừ người Tần gia, Thượng Quan Vân và Tất Sĩ Kiệt mấy người đã đạt cấp ba trở lên, những người khác dị năng cũng chỉ là cấp hai mà thôi.
Làm Tần Hiểu Nguyệt bọn họ khϊếp sợ chính là Thượng Quan Vân dị năng đã tới cấp bốn, không thể không nói người này quá lợi hại, tốc độ tăng cấp dị năng lại nhanh như vậy.
Nhưng nghĩ lại cũng là bình thường, Thượng Quan Vân người này ở trước mạt thế đã chuẩn bị rất lâu, nếu tốc độ tăng chậm, vậy mới kỳ quái.
Hỏa hệ dị năng giả đều chậm rãi đi về phía trước, nhưng lúc bọn họ tiến lên, Tần Hiểu Nguyệt và Tiêu Thần đã tạo thêm cho mọi người thổ hệ phòng ngự, như thế làm mọi người có thêm một ít bảo đảm, lúc cách rừng cây khoảng 50 mét, cây mây trong rừng cây nhanh chóng mà quấn quanh bọn họ.
Tần Hiểu Nguyệt bọn họ dùng hỏa cầu toàn bộ ném về phía rừng cây nhỏ, ngay cả những dị năng giả cấp bậc thấp, cũng chỉ có thể bắn được một chút cây mây duỗi lại đây, sau khi cảm giác được hỏa cầu nóng cháy, những cây mây nhanh chóng mà lùi trở về, thậm chí Tần Hiểu Nguyệt bọn họ cũng cảm giác được rừng cây lùi về phía sau, tuy rằng tốc độ cũng không nhanh, nhưng chúng nó thật sự là lùi lại.
Lần này ra ngoài, chỉ huy đội chính là cháu trai Tân tướng quân Tân thượng úy, lúc anh ra ngoài, chú đã ngàn giao đãi vạn dặn dò, ngàn vạn không thể đắc tội Tần Hiểu Nguyệt bọn họ, anh rất nghe lời chú nói, người vừa rồi vẫn luôn chú ý Tần Hiểu Nguyệt cũng là anh ta an bài, anh ta cảm thấy lần này nghe Tần Hiểu Nguyệt thật sự đúng rồi, rừng cây lùi lại, chứng tỏ những tiểu người lùn màu xanh lục đang sợ hãi.
Rừng cây lui về phía sau, Tần Hiểu Nguyệt bọn họ liền tới gần, dù sao hỏa cầu giống như không cần tiền cứ rơi xuống rừng cây nhỏ, rừng cây nhỏ nhanh chóng truyền đến tiếng kêu thảm thiết.
Tần Hiểu Nguyệt cũng chú ý tới tiểu người lùn dị năng cấp năm đang chỉ huy tiểu người lùn khác lùi về phía sau, ngôn ngữ của bọn họ Tần Hiểu Nguyệt vẫn nghe không hiểu như cũ, cái này khiến Tần Hiểu Nguyệt buồn bực, nhưng rất nhanh cô nghĩ tới tinh thần lực cường đại của mình, không biết tinh thần lực của mình có thể xâm nhập vào trong đầu những tiểu người lùn đó không?
Tần Hiểu Nguyệt nhanh chóng tìm kiếm một tiểu người lùn có dị năng tương đối thấp, sau đó thử dùng tinh thần lực xâm nhập vào đại não nó, rất nhanh, Tần Hiểu Nguyệt phát hiện, kết cấu cơ thể những tiểu người lùn này cùng nhân loại cũng không giống nhau, những tiểu người lùn này là thực vật hệ tinh quái.
Tần Hiểu Nguyệt nhanh chóng đọc được đại não tiểu người lùn này, từ trong đầu nó đã biết rõ ngọn nguồn về những tiểu người lùn này.
Kỳ thật toàn bộ tiểu người lùn này là thực vật hình thành, không chỉ như thế, bọn chúng còn có một lão tổ, vị lão tổ kia là một cây hoè già sinh sống vạn năm, nếu không phải mạt thế đến, có lẽ cây cây hòe già này sẽ chết, nhưng bởi vì mạt thế đến, cây cây hòe già trong lúc vô ý hấp thụ một ít tinh hạch, sau đó liền có ý thức. Không thể không nói cây hòe già này rất cường đại, chẳng những nó tự mình có ý thức, còn tạo cho mình một đàn tiểu đệ.
Cây hòe già kia ở chính giữa phiến rừng cây này, tinh thần lực của Tần Hiểu Nguyệt nhìn qua bên kia, cô nhanh chóng phát hiện, ở một bên rừng cây, có một cây hòe già thật lớn, nó chiếm địa diện tích gần ngàn mét vuông.
“Chào ông!” Tần Hiểu Nguyệt đánh một lời chào hỏi với nó.
“Ân? Thế mà lại bị cô phát hiện.” Đại thụ bắt đầu nói chuyện với Tần Hiểu Nguyệt.
“Tôi muốn hỏi một chút, ông muốn tới gần căn cứ, là muốn làm gì?” Tần Hiểu Nguyệt lên tiếng hỏi.
“Chúng ta cũng muốn cùng nhân loại các cô giao lưu một chút a.” Cây hòe già đương nhiên biết, nó từ nhỏ chính là được nhân loại trồng trọt, thực chất cũng vẫn luôn sinh hoạt ở trong đám người, cũng là sau khi mạt thế tới, muốn tìm tiểu đệ nên nó mới chậm rãi đi chuyển tới cái rừng cây nhỏ này.
“Giao lưu một chút, cũng không phải muốn mạng người chứ?” Tần Hiểu Nguyệt không biết những tiểu người lùn đó đã ăn bao nhiêu người đâu!
“Chúng ta cũng muốn tiến hóa a.” Cây hòe già nhịn không được nghĩ tới những dị năng giả mỹ vị lần trước.
“Tinh hạch tang thi cũng có thể giúp các ông tiến hóa.” Tần Hiểu Nguyệt nhíu mày, lúc cô cùng cây hòe già này giao tiếp, công kích cũng không yếu bớt một chút nà
Làm Tần Hiểu Nguyệt bọn họ khϊếp sợ chính là Thượng Quan Vân dị năng đã tới cấp bốn, không thể không nói người này quá lợi hại, tốc độ tăng cấp dị năng lại nhanh như vậy.
Nhưng nghĩ lại cũng là bình thường, Thượng Quan Vân người này ở trước mạt thế đã chuẩn bị rất lâu, nếu tốc độ tăng chậm, vậy mới kỳ quái.
Hỏa hệ dị năng giả đều chậm rãi đi về phía trước, nhưng lúc bọn họ tiến lên, Tần Hiểu Nguyệt và Tiêu Thần đã tạo thêm cho mọi người thổ hệ phòng ngự, như thế làm mọi người có thêm một ít bảo đảm, lúc cách rừng cây khoảng 50 mét, cây mây trong rừng cây nhanh chóng mà quấn quanh bọn họ.
Tần Hiểu Nguyệt bọn họ dùng hỏa cầu toàn bộ ném về phía rừng cây nhỏ, ngay cả những dị năng giả cấp bậc thấp, cũng chỉ có thể bắn được một chút cây mây duỗi lại đây, sau khi cảm giác được hỏa cầu nóng cháy, những cây mây nhanh chóng mà lùi trở về, thậm chí Tần Hiểu Nguyệt bọn họ cũng cảm giác được rừng cây lùi về phía sau, tuy rằng tốc độ cũng không nhanh, nhưng chúng nó thật sự là lùi lại.
Lần này ra ngoài, chỉ huy đội chính là cháu trai Tân tướng quân Tân thượng úy, lúc anh ra ngoài, chú đã ngàn giao đãi vạn dặn dò, ngàn vạn không thể đắc tội Tần Hiểu Nguyệt bọn họ, anh rất nghe lời chú nói, người vừa rồi vẫn luôn chú ý Tần Hiểu Nguyệt cũng là anh ta an bài, anh ta cảm thấy lần này nghe Tần Hiểu Nguyệt thật sự đúng rồi, rừng cây lùi lại, chứng tỏ những tiểu người lùn màu xanh lục đang sợ hãi.
Rừng cây lui về phía sau, Tần Hiểu Nguyệt bọn họ liền tới gần, dù sao hỏa cầu giống như không cần tiền cứ rơi xuống rừng cây nhỏ, rừng cây nhỏ nhanh chóng truyền đến tiếng kêu thảm thiết.
Tần Hiểu Nguyệt cũng chú ý tới tiểu người lùn dị năng cấp năm đang chỉ huy tiểu người lùn khác lùi về phía sau, ngôn ngữ của bọn họ Tần Hiểu Nguyệt vẫn nghe không hiểu như cũ, cái này khiến Tần Hiểu Nguyệt buồn bực, nhưng rất nhanh cô nghĩ tới tinh thần lực cường đại của mình, không biết tinh thần lực của mình có thể xâm nhập vào trong đầu những tiểu người lùn đó không?
Tần Hiểu Nguyệt nhanh chóng tìm kiếm một tiểu người lùn có dị năng tương đối thấp, sau đó thử dùng tinh thần lực xâm nhập vào đại não nó, rất nhanh, Tần Hiểu Nguyệt phát hiện, kết cấu cơ thể những tiểu người lùn này cùng nhân loại cũng không giống nhau, những tiểu người lùn này là thực vật hệ tinh quái.
Tần Hiểu Nguyệt nhanh chóng đọc được đại não tiểu người lùn này, từ trong đầu nó đã biết rõ ngọn nguồn về những tiểu người lùn này.
Kỳ thật toàn bộ tiểu người lùn này là thực vật hình thành, không chỉ như thế, bọn chúng còn có một lão tổ, vị lão tổ kia là một cây hoè già sinh sống vạn năm, nếu không phải mạt thế đến, có lẽ cây cây hòe già này sẽ chết, nhưng bởi vì mạt thế đến, cây cây hòe già trong lúc vô ý hấp thụ một ít tinh hạch, sau đó liền có ý thức. Không thể không nói cây hòe già này rất cường đại, chẳng những nó tự mình có ý thức, còn tạo cho mình một đàn tiểu đệ.
Cây hòe già kia ở chính giữa phiến rừng cây này, tinh thần lực của Tần Hiểu Nguyệt nhìn qua bên kia, cô nhanh chóng phát hiện, ở một bên rừng cây, có một cây hòe già thật lớn, nó chiếm địa diện tích gần ngàn mét vuông.
“Chào ông!” Tần Hiểu Nguyệt đánh một lời chào hỏi với nó.
“Ân? Thế mà lại bị cô phát hiện.” Đại thụ bắt đầu nói chuyện với Tần Hiểu Nguyệt.
“Tôi muốn hỏi một chút, ông muốn tới gần căn cứ, là muốn làm gì?” Tần Hiểu Nguyệt lên tiếng hỏi.
“Chúng ta cũng muốn cùng nhân loại các cô giao lưu một chút a.” Cây hòe già đương nhiên biết, nó từ nhỏ chính là được nhân loại trồng trọt, thực chất cũng vẫn luôn sinh hoạt ở trong đám người, cũng là sau khi mạt thế tới, muốn tìm tiểu đệ nên nó mới chậm rãi đi chuyển tới cái rừng cây nhỏ này.
“Giao lưu một chút, cũng không phải muốn mạng người chứ?” Tần Hiểu Nguyệt không biết những tiểu người lùn đó đã ăn bao nhiêu người đâu!
“Chúng ta cũng muốn tiến hóa a.” Cây hòe già nhịn không được nghĩ tới những dị năng giả mỹ vị lần trước.
“Tinh hạch tang thi cũng có thể giúp các ông tiến hóa.” Tần Hiểu Nguyệt nhíu mày, lúc cô cùng cây hòe già này giao tiếp, công kích cũng không yếu bớt một chút nà
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.