Chương 228:
Mị Vũ Tử Đồng
29/09/2022
Cây hòe già không hé răng, tang thi ở xung quanh đây đã sớm bị bọn họ như tằm ăn dâu, tốc độ bọn họ cũng không nhanh, cho nên muốn tìm được đồ ăn thích hợp cũng không phải dễ dàng như vậy.
Tần Hiểu Nguyệt nhíu mày, cũng không biết nước suối trong không gian của mình đối với cây hòe già này có tác dụng gì hay không? Tần Hiểu Nguyệt lên tiếng nói, “Ông bảo trước thuộc hạ của ông đình chỉ chiến đấu đi, hai chúng ta nói chuyện trước.”
Cây hòe già có thể cảm nhận được tinh thần lực của Tần Hiểu Nguyệt, nhưng cũng không biết trong nhóm người chiến đấu ai mới là Tần Hiểu Nguyệt.
“Chúng ta ngừng chiến, các cô cũng sẽ ngừng chiến chứ?” Cây hòe già rất sợ lửa.
Lúc này Tần Hiểu Nguyệt nói, “Mọi người lùi về phía sau, tạm thời ngừng chiến.”
Lời Tần Hiểu Nguyệt vừa dứt, cây mây trong rừng cây cũng đều rút trở về, nhóm người Tần Hiểu Nguyệt cũng rút về trong đội ngũ, kỳ thật ngoại trừ Tần Hiểu Nguyệt bọn họ cấp bậc cao một chút, những người khác hiện tại cũng đã rất mệt.
“Tần thượng úy, xảy ra chuyện gì?” Tân thượng úy đi tới.
“Tôi tìm được lão đại bọn chúng, tôi muốn đi vào giao lưu cùng ông ta một chút, các anh ở chỗ này trước, tạm thời không cần đi tới.” Tần Hiểu Nguyệt nói.
“Nguyệt Nhi, anh và em cùng nhau đi vào.” Tiêu Thần có chút lo lắng.
Tần Hiểu Nguyệt lắc đầu, “Anh ở lại đây cùng bọn họ đi, nếu hai chúng ta đều bị vây trong đó, đối với bọn chúng sẽ không còn cái gì uy hϊếp.”
Tiêu Thần gật đầu, “Cũng được, bản thân em tự cận thận một chút.”
Tần Hiểu Nguyệt chậm rãi đi vào rừng cây nhỏ, bởi vì trước đó đã cùng cây hòe già tiến hành giao lưu, cho nên những tiểu lùn người màu xanh lục cũng không làm khó cô.
Rất nhanh Tần Hiểu Nguyệt đã đi tới dưới gốc cây hòe già, “Lão tiền bối!”
“Cô tuổi còn nhỏ, gọi ta là lão tiền bối cũng coi như là phải, không biết cô muốn cùng ta đàm phán cái gì?” Cây hòe già mở miệng hỏi.
“Kỳ thật tôi muốn hỏi ông một chuyện, loại nước này đối với các ông có trợ giúp gì hay không?” Tần Hiểu Nguyệt lấy ra một lọ nước suối.
Lúc Tần Hiểu Nguyệt vừa mới mở nắp bình ra, cây hòe già liền hưng phấn, “Loại nước này tôi rất thích.” Khi nói chuyện, nó đã đoạt lấy cái chai, trong nháy mắt cái chai nước đều biến mất ở cành của nó.
Tần Hiểu Nguyệt nhướng mày, xem ra thứ này đối với họ là có lợi.
Cây hòe già nói, “Nếu còn có năm bình, ta liền có thể thăng cấp.”
Tần Hiểu Nguyệt lại lấy ra năm bình, sau khi cây hòe già uống hết năm bình nước, cành của nó lập tức lại thô to gấp đôi, cây hòe già hưng phấn đưa một cái cành của mình đến trước mặt Tần Hiểu Nguyệt, “Mười viên tinh hạch này tặng cho cô.”
Tần Hiểu Nguyệt nhận lấy, tinh hạch đều là mộc hệ tinh hạch, hơn nữa đều là cấp bốn, “Đây là trên người tiền bối?”
“Ân, bằng không ta làm sao có thể làm những thực vật đó đều biến thành tiểu người lùn được?” Lão hòe kiêu ngạo mà nói.
Đôi mắt Tần Hiểu Nguyệt sáng ngời, cây hòe già này lại có thể kết ra tinh hạch, không biết nó có nguyện ý đến không gian của mình an gia không? Nếu nó có thể sinh ra tinh hạch cấp năm thì tốt rồi, chẳng qua những tinh hạch này tất cả đều là mộc hệ, không biết đối với dị năng hệ khác có ảnh hưởng hay không?
“Tiền bối, nếu còn có loại nước suối này, không biết tiền bối còn dùng hay không?” Tần Hiểu Nguyệt lên tiếng hỏi.
“Vừa rồi co cho ta những chai nước đó đối với thực vật chúng ta mà nói, đó là nước thánh, mặc kệ khi nào, đều hữu dụng.” Cây hòe già còn có chút dư vị vô cùng, “Không biết cô còn bao nhiêu?”
Tần Hiểu Nguyệt cười cười nói, “ Tôi có một không gian, nước suối ở đó rất nhiều, không biết tiền bối có nghĩ đến nơi đó sống không?”
Tần Hiểu Nguyệt nói làm cây hòe già suy tư, “Nếu không để một thuộc hạ của ta đi vào trước nhìn xem đi, chờ hắn ra lại nói cho ta tình huống.” Khi nói chuyện, cây hòe già trực tiếp gọi tiểu người lùn cấp năm lại đây.
Đây là lần đầu tiên Tần Hiểu Nguyệt nhìn những tiểu người lùn gần như vậy, chờ tiểu người lùn tới gần, Tần Hiểu Nguyệt cẩn thận mà quan sát, tiểu người lùn này kỳ thật chính là một cái cây nhỏ, cũng không biết chúng nó bị cây hòe già này gia công thành bộ dáng hiện tại này như thế nào, nhưng thoạt nhìn, thật sự giống nhân loại như đúc.
Tần Hiểu Nguyệt nhíu mày, cũng không biết nước suối trong không gian của mình đối với cây hòe già này có tác dụng gì hay không? Tần Hiểu Nguyệt lên tiếng nói, “Ông bảo trước thuộc hạ của ông đình chỉ chiến đấu đi, hai chúng ta nói chuyện trước.”
Cây hòe già có thể cảm nhận được tinh thần lực của Tần Hiểu Nguyệt, nhưng cũng không biết trong nhóm người chiến đấu ai mới là Tần Hiểu Nguyệt.
“Chúng ta ngừng chiến, các cô cũng sẽ ngừng chiến chứ?” Cây hòe già rất sợ lửa.
Lúc này Tần Hiểu Nguyệt nói, “Mọi người lùi về phía sau, tạm thời ngừng chiến.”
Lời Tần Hiểu Nguyệt vừa dứt, cây mây trong rừng cây cũng đều rút trở về, nhóm người Tần Hiểu Nguyệt cũng rút về trong đội ngũ, kỳ thật ngoại trừ Tần Hiểu Nguyệt bọn họ cấp bậc cao một chút, những người khác hiện tại cũng đã rất mệt.
“Tần thượng úy, xảy ra chuyện gì?” Tân thượng úy đi tới.
“Tôi tìm được lão đại bọn chúng, tôi muốn đi vào giao lưu cùng ông ta một chút, các anh ở chỗ này trước, tạm thời không cần đi tới.” Tần Hiểu Nguyệt nói.
“Nguyệt Nhi, anh và em cùng nhau đi vào.” Tiêu Thần có chút lo lắng.
Tần Hiểu Nguyệt lắc đầu, “Anh ở lại đây cùng bọn họ đi, nếu hai chúng ta đều bị vây trong đó, đối với bọn chúng sẽ không còn cái gì uy hϊếp.”
Tiêu Thần gật đầu, “Cũng được, bản thân em tự cận thận một chút.”
Tần Hiểu Nguyệt chậm rãi đi vào rừng cây nhỏ, bởi vì trước đó đã cùng cây hòe già tiến hành giao lưu, cho nên những tiểu lùn người màu xanh lục cũng không làm khó cô.
Rất nhanh Tần Hiểu Nguyệt đã đi tới dưới gốc cây hòe già, “Lão tiền bối!”
“Cô tuổi còn nhỏ, gọi ta là lão tiền bối cũng coi như là phải, không biết cô muốn cùng ta đàm phán cái gì?” Cây hòe già mở miệng hỏi.
“Kỳ thật tôi muốn hỏi ông một chuyện, loại nước này đối với các ông có trợ giúp gì hay không?” Tần Hiểu Nguyệt lấy ra một lọ nước suối.
Lúc Tần Hiểu Nguyệt vừa mới mở nắp bình ra, cây hòe già liền hưng phấn, “Loại nước này tôi rất thích.” Khi nói chuyện, nó đã đoạt lấy cái chai, trong nháy mắt cái chai nước đều biến mất ở cành của nó.
Tần Hiểu Nguyệt nhướng mày, xem ra thứ này đối với họ là có lợi.
Cây hòe già nói, “Nếu còn có năm bình, ta liền có thể thăng cấp.”
Tần Hiểu Nguyệt lại lấy ra năm bình, sau khi cây hòe già uống hết năm bình nước, cành của nó lập tức lại thô to gấp đôi, cây hòe già hưng phấn đưa một cái cành của mình đến trước mặt Tần Hiểu Nguyệt, “Mười viên tinh hạch này tặng cho cô.”
Tần Hiểu Nguyệt nhận lấy, tinh hạch đều là mộc hệ tinh hạch, hơn nữa đều là cấp bốn, “Đây là trên người tiền bối?”
“Ân, bằng không ta làm sao có thể làm những thực vật đó đều biến thành tiểu người lùn được?” Lão hòe kiêu ngạo mà nói.
Đôi mắt Tần Hiểu Nguyệt sáng ngời, cây hòe già này lại có thể kết ra tinh hạch, không biết nó có nguyện ý đến không gian của mình an gia không? Nếu nó có thể sinh ra tinh hạch cấp năm thì tốt rồi, chẳng qua những tinh hạch này tất cả đều là mộc hệ, không biết đối với dị năng hệ khác có ảnh hưởng hay không?
“Tiền bối, nếu còn có loại nước suối này, không biết tiền bối còn dùng hay không?” Tần Hiểu Nguyệt lên tiếng hỏi.
“Vừa rồi co cho ta những chai nước đó đối với thực vật chúng ta mà nói, đó là nước thánh, mặc kệ khi nào, đều hữu dụng.” Cây hòe già còn có chút dư vị vô cùng, “Không biết cô còn bao nhiêu?”
Tần Hiểu Nguyệt cười cười nói, “ Tôi có một không gian, nước suối ở đó rất nhiều, không biết tiền bối có nghĩ đến nơi đó sống không?”
Tần Hiểu Nguyệt nói làm cây hòe già suy tư, “Nếu không để một thuộc hạ của ta đi vào trước nhìn xem đi, chờ hắn ra lại nói cho ta tình huống.” Khi nói chuyện, cây hòe già trực tiếp gọi tiểu người lùn cấp năm lại đây.
Đây là lần đầu tiên Tần Hiểu Nguyệt nhìn những tiểu người lùn gần như vậy, chờ tiểu người lùn tới gần, Tần Hiểu Nguyệt cẩn thận mà quan sát, tiểu người lùn này kỳ thật chính là một cái cây nhỏ, cũng không biết chúng nó bị cây hòe già này gia công thành bộ dáng hiện tại này như thế nào, nhưng thoạt nhìn, thật sự giống nhân loại như đúc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.