Mạt Thế Chi Hắn Từ Huyệt Mộ Mà Đến

Chương 46: Chơi Một Mình (2)

Thỏ Nguyệt Quan

07/02/2023

“Làm cái gì mà làm, người tối hôm qua trong khách sạn này đều chết hết cả rồi, mọi người nghĩ người ta như vậy, thật là xấu xa a…”

Gia hỏa này đứng lên dùng cái âm thanh quyến rũ mười phần mà nói chuyện với mọi người.

Quả nhiên là cái tên nổi tiếng thích trêu chọc quyến rũ người khác, lúc nào cũng phát động sắc dụ đại pháp, chẳng phân biệt đối tượng, già trẻ công thụ đều là đối tượng hắn đem ra quyến rũ.

Đám người Sở Hoài đều nổi một thân da gà, sau đó mới ngước mắt nhìn động tĩnh trong phòng.

Sau đó bọn họ thấy…

Trong phòng không có ai cả, chỉ có một đống đồ chơi người lớn bày đầy trên đất, cùng với cảnh đặc tả nào đó đang được tạm dừng lại trên TV, chính là hình ảnh không hợp với trẻ em.

Nhìn cái tình trạng này thì chắc chắn vừa rồi tên gia hỏa này đang tự chơi một mình.

“Đạo đức suy đồi quá rồi!”

Khương viện trưởng cuối cùng cũng không nhịn được nữa mà hét lên, mặt già đỏ bừng, hoàn toàn nhận thức thế giới mới.

Hai tiểu thụ nhỏ đứng đó nhìn thấy, cả hai tai cũng đỏ lên, thẹn thùng lập tức che lại mắt mình rồi cúi đầu xuống.

Sở Hoài cùng Viên Hạo Lâm trợn to hai mắt, không nỡ nhìn thẳng mà thu hồi tầm mắt.

Nhưng nội tâm lại bội phục: Tên gia hỏa yêu nghiệt trước mặt này rốt cuộc là cơ khát đến mức nào a…

“Thủ dâm có chút tổn hại thân thể, hai người chẳng phải đã có đôi có cặp sao, cẩu độc thân cũng có nhu cầu trên phương diện này a, các vị đại ca, thích cái nào thì cứ chọn đi, tôi tặng miễn phí cho mọi người a, nếu không có đối tượng, thì có thể tự chơi một mình, cũng vui lắm đấy a.”



Tên yêu nghiệt này đầy mặt mang vẻ nhộn nhạo, mặt còn dày hơn cả tường thành nữa.

Dứt lời, lại hướng về hai thiếu niên đang thẹn thùng cúi đầu, tích cực nhiệt tình dụ dỗ:

“Hai em trai nhỏ à, có muốn anh đây dạy mấy chú hai chiêu không, bảo đảm quay đầu lại sẽ mê hoặc nam nhân của mấy đứa đến độ choáng vãng luôn…”

Đàm Tiểu Kiệt ngẩng đầu, sắc mặt ửng hồng không nói chuyện, nhưng đôi mắt lại như thỏ con mang đầy vẻ mong chờ.

Ngu Kha càng thêm chờ mong, nháy mắt đem tất cả những thù hằn vừa rồi ném ra sau đầu, đôi mắt phát sáng, “Thật sự lợi hại như vậy sao?!”

“Viên ca, dẫn người đi.”

Huyệt thái dương của Sở Hoài nhảy lên tình thịch, không thể nhịn được nữa mà tóm lấy thiếu niên đang hào hứng kia đi, một lần nữa đi tìm phòng, không muốn ở lại thêm một chút nào.

Cứ để tên Du Tiện Khanh yêu nghiệt kia ở lại gieo tai họa cho người khác đi!

Viên Hạo Lâm cực kỳ đồng ý, đem tiểu thụ nhà mình kéo đi, Khương viện trưởng đỉnh đầu đang bốc khói cũng tự giác đi theo.

Nhưng mà ngay khi bọn họ vừa xoay người chuẩn bị rời đi tìm phòng nghỉ một lần nữa, cổng lớn khách sạn bỗng nhiên truyền đến một tiếng ‘ rầm ’ thật lớn.

Tiếp theo là tiếng còi ô tô, có người thô bạo đạp mở cửa lớn khách sạn, động tĩnh quá lớn lập tức khiến cho đám tang thi đang có xung quanh đó chú ý.

Gần như cùng lúc, tiếng kêu của tang thi lập tức vang lên, “Hô hô”

“Bên kia, bên kia có người! Chạy về bên kia đi!”



Bảy tám người nam nữ trẻ tuổi tay cầm rìu dao phay, hoặc gậy gộc coi như vũ khí đang đầy mặt kinh hoảng thét chói tai chạy vào khách sạn.

Nhìn thấy bên này có người, tức khắc kêu gọi chạy về phía bên này, phía sau đang có một đàn tang thi rậm rạp đang đuổi theo, số lượng nhiều đến độ khiến người khác phải khiếp sợ.

Mà trước cửa khách sạn vẫn không ngừng vang lên tiếng ô tô chứng tỏ đám tang thi sẽ bị thu hút đến đây nhiều hơn.

“Vào trong!”

Sở Hoài nhanh chóng quyết định lôi theo Ngu Kha, nhanh chóng kéo vào phòng.

Nhiều tang thi như vậy trong lúc nhất thời căn bản không thể giết chết hết được, hành lang khách sạn có không gian nhỏ hẹp càng không thích hợp để chiến đấu, một khi bị đàn này tang thi này bao vậy thì tuyệt đối không có cơ hội sống sót.

Viên Hạo Lâm cùng mấy người Khương viện trưởng đều mang sắc mặt trắng bạch theo vào trong.

Du Tiện Khanh nhìn thấy cảnh này thì lập tức biến sắc, nhanh chân chạy vào trong phòng, loại này thời điểm này mà ham chiến thì chắc chắn là bị ngu!

Nhưng trong nháy mắt khi hắn chuẩn bị chạy vào phòng, một cây đinh thép lớn như ngón tay đột nhiên đánh lén từ phía sau lưng, hung hăng đâm vào đùi của hắn.

Đau đớn kịch liệt trên đùi khiến cho Du Tiện Khanh lập tức dừng lại tại chỗ, cho nên làm chậm thời gian vào nhà của hắn.

Cũng chính vào lúc này, những người còn sống sót chạy phía sau cũng chạy nhanh vọt tới, nhưng người phía sau xô đẩy chạy vào phòng, ngay thời khắc đám tang thi vọt tới cuối cùng hắn cũng vào được trong phòng sau đó đóng cửa lại

Du Tiện Khanh không chỉ xui xẻo bị đánh lén, còn bị cái đám ngu ngốc này dụ tang thi đành phải chạy trốn nữa chứ…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Mạt Thế Chi Hắn Từ Huyệt Mộ Mà Đến

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook