Mạt Thế Chung Cư Trữ Vật Tư Sinh Tồn
Chương 30:
Nam Lăng
05/10/2023
Em gái của Nguyên Kỳ là Nguyên Nịnh, nữ đặc công có giá trị vũ lực cao.
Trước trận sóng thần, đội thể thao dưới nước mà Nguyên Nịnh tham gia với đội thể thao dưới nước của công ty Vưu Khê đã chơi trên cùng khu vực.
Tất cả đều đăng ký nhảy dù trên biển, người đầu tiên nhận thấy mặt biển có gì đó không ổn là Nguyên Nịnh, lúc ấy cô ấy đang bay giữa không trung nên có tầm nhìn rõ ràng.
Khi sóng thần ập vào đảo L ngày hôm qua, nó cuộn lên những con sóng khổng lồ cao hàng chục mét nhưng khi đi qua vùng biển này, sóng chỉ cao năm, sáu mét. Nguyên Nịnh lập tức hét lên, muốn để những người trên cano thu dù lại nhưng người phía dưới không nghe thấy và cũng không chú ý đến sóng biển phía xa.
Nguyên Nịnh nhanh chóng quyết định cởi dây an toàn để nhảy dù, trực tiếp nhảy xuống biển, khi cô ấy rơi xuống nước, góc độ hơi lệch khiến cánh tay bị thương và trật khớp, người trên cano phát hiện cô ấy rơi xuống biển lập tức lùi lại để cứu cô ấy lên.
Cô ấy chịu đựng cơn đau dữ dội, lập tức yên cầu người lái thuyền điều chỉnh phương hướng, lái hết tốc lực về hướng sóng thần.
Khi đó trên cano ngoài người lái tàu thì còn có một huấn luyện viên bản địa hỗ trợ công việc nhảy dù và bảy, tám du khách chờ đợi để chơi nhảy dù.
Hành động của Nguyên Nịnh khiến tất cả mọi người bối rối, hơn nữa người dân đảo L không thông thạo ngôn ngữ quốc tế, điều này gây ra rắc rối trong giao tiếp, mồm năm miệng người dò hỏi khiến thời gian bị trì hoãn một chút.
Cuối cùng Nguyên Nịnh trực tiếp đánh huấn luyện viên bất tỉnh, đưa người lái thuyền vào khu vực điều khiển và dùng vũ lực buộc người lái thuyền phải hỗ trợ để cô điều khiển.
Nguyên Nịnh đã được huấn luyện về nhiều mặt, có thể lái cano, sau khi làm quen thì cô lập tức quay đầu, lao hết tốc lực về phía cơn sóng thần.
Người lái cano sửng sốt một lúc mới nhận thấy vùng biển phía trước có điều gì đó bất thường, anh ta sợ hãi hét lên rồi lao về phía bộ đàm liên lạc phía sau, thông báo cho nhân viên trên đài để sơ tán mọi người ngay lập tức.
Tuy nhiên trong lúc nguy cấp, có bao nhiêu người có thể bình tĩnh xử lý như Nguyên Nịnh.
Lúc đó Tiểu Lộ đang ở trên cano do Nguyên Nịnh lái, cô ta, Phương Tử Thần và một nữ đồng nghiệp tên là Mang Mang đang định chơi hạng mục nhảy dù trên biển này.
Lúc đầu cô ta còn tưởng Nguyên Nịnh là một kẻ tâm thần hoặc là một phần tử chống đối xã hội đang có ý định tự tử. Kết quả khi nghe tin sóng thần, cô ta sợ hãi đến tái mặt, ôm chặt lấy Tử Thần bên cạnh, run rẩy nhìn những người trên biển trước mặt.
Sàn nổi trên biển rất lớn, có sức chứa hơn một trăm người, có mái che nắng, phòng tắm, phòng thay đồ đơn giản và một bàn phục vụ.
Xung quanh còn rất nhiều hạng mục trên biển: Thuyền chuối, lặn ngắm san hô, lái motor, nhảy dù trên biển...
Khi bọn họ thấy du thuyền nghiêng về phía sóng thần, những người còn mắc kẹt dưới biển chỉ có thể la hét trong vô vọng.
Có người lái motor muốn vượt qua sóng thần như bọn họ nhưng mới đi được nửa đường thì bị sóng lật úp; có người bị treo lơ lửng trên không trung, kêu gào bất lực nhưng khi cano bên dưới lật úp, người đó giống như bị xúc tua cuốn lấy, ngay lập tức bị cuốn vào trong biển; bệ nổi trên biển bị lật và vỡ tan, còn con người giống như khối gỗ mỏng manh, khi bệ nổi sập thì bị phân tán và nhấn chìm.
Trước trận sóng thần, đội thể thao dưới nước mà Nguyên Nịnh tham gia với đội thể thao dưới nước của công ty Vưu Khê đã chơi trên cùng khu vực.
Tất cả đều đăng ký nhảy dù trên biển, người đầu tiên nhận thấy mặt biển có gì đó không ổn là Nguyên Nịnh, lúc ấy cô ấy đang bay giữa không trung nên có tầm nhìn rõ ràng.
Khi sóng thần ập vào đảo L ngày hôm qua, nó cuộn lên những con sóng khổng lồ cao hàng chục mét nhưng khi đi qua vùng biển này, sóng chỉ cao năm, sáu mét. Nguyên Nịnh lập tức hét lên, muốn để những người trên cano thu dù lại nhưng người phía dưới không nghe thấy và cũng không chú ý đến sóng biển phía xa.
Nguyên Nịnh nhanh chóng quyết định cởi dây an toàn để nhảy dù, trực tiếp nhảy xuống biển, khi cô ấy rơi xuống nước, góc độ hơi lệch khiến cánh tay bị thương và trật khớp, người trên cano phát hiện cô ấy rơi xuống biển lập tức lùi lại để cứu cô ấy lên.
Cô ấy chịu đựng cơn đau dữ dội, lập tức yên cầu người lái thuyền điều chỉnh phương hướng, lái hết tốc lực về hướng sóng thần.
Khi đó trên cano ngoài người lái tàu thì còn có một huấn luyện viên bản địa hỗ trợ công việc nhảy dù và bảy, tám du khách chờ đợi để chơi nhảy dù.
Hành động của Nguyên Nịnh khiến tất cả mọi người bối rối, hơn nữa người dân đảo L không thông thạo ngôn ngữ quốc tế, điều này gây ra rắc rối trong giao tiếp, mồm năm miệng người dò hỏi khiến thời gian bị trì hoãn một chút.
Cuối cùng Nguyên Nịnh trực tiếp đánh huấn luyện viên bất tỉnh, đưa người lái thuyền vào khu vực điều khiển và dùng vũ lực buộc người lái thuyền phải hỗ trợ để cô điều khiển.
Nguyên Nịnh đã được huấn luyện về nhiều mặt, có thể lái cano, sau khi làm quen thì cô lập tức quay đầu, lao hết tốc lực về phía cơn sóng thần.
Người lái cano sửng sốt một lúc mới nhận thấy vùng biển phía trước có điều gì đó bất thường, anh ta sợ hãi hét lên rồi lao về phía bộ đàm liên lạc phía sau, thông báo cho nhân viên trên đài để sơ tán mọi người ngay lập tức.
Tuy nhiên trong lúc nguy cấp, có bao nhiêu người có thể bình tĩnh xử lý như Nguyên Nịnh.
Lúc đó Tiểu Lộ đang ở trên cano do Nguyên Nịnh lái, cô ta, Phương Tử Thần và một nữ đồng nghiệp tên là Mang Mang đang định chơi hạng mục nhảy dù trên biển này.
Lúc đầu cô ta còn tưởng Nguyên Nịnh là một kẻ tâm thần hoặc là một phần tử chống đối xã hội đang có ý định tự tử. Kết quả khi nghe tin sóng thần, cô ta sợ hãi đến tái mặt, ôm chặt lấy Tử Thần bên cạnh, run rẩy nhìn những người trên biển trước mặt.
Sàn nổi trên biển rất lớn, có sức chứa hơn một trăm người, có mái che nắng, phòng tắm, phòng thay đồ đơn giản và một bàn phục vụ.
Xung quanh còn rất nhiều hạng mục trên biển: Thuyền chuối, lặn ngắm san hô, lái motor, nhảy dù trên biển...
Khi bọn họ thấy du thuyền nghiêng về phía sóng thần, những người còn mắc kẹt dưới biển chỉ có thể la hét trong vô vọng.
Có người lái motor muốn vượt qua sóng thần như bọn họ nhưng mới đi được nửa đường thì bị sóng lật úp; có người bị treo lơ lửng trên không trung, kêu gào bất lực nhưng khi cano bên dưới lật úp, người đó giống như bị xúc tua cuốn lấy, ngay lập tức bị cuốn vào trong biển; bệ nổi trên biển bị lật và vỡ tan, còn con người giống như khối gỗ mỏng manh, khi bệ nổi sập thì bị phân tán và nhấn chìm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.