Mạt Thế Này Đến Cũng Quá Dễ Chịu Đi

Chương 42:

Tinh Linh Phục Hoạt

15/10/2024

Lưu Vũ Cường về đến tầng 17 thì Tần Ngạo Đông nghe thấy tiếng cũng đi ra xem: "Thế nào anh Cường? Còn chỗ đỗ xe không?"

Lưu Vũ Cường vẫn còn sợ hãi: "Ngạo Đông, may mà hai người nhắc nhở, lúc tôi đến còn khá nhiều chỗ đỗ xe, bây giờ chắc chắn là không còn nữa. Nước dâng hơi nhanh, xe trên mặt đất chắc chắn sẽ hỏng."

Tần Ngạo Đông gật đầu, kiếp trước nước dâng đến tầng bảy mới mất mười ngày: "Ừ, mưa này có vẻ sẽ kéo dài lâu lắm, ngày mai xem sao, anh Cường anh mau đi thay quần áo đi."

Tần Ngạo Đông về đến nhà, Đinh Thiến Thiến đã nấu xong thức ăn, bên ngoài đã hơi tối.

Ngày hôm sau thức dậy, nhiệt độ lại giảm xuống một chút, Đinh Thiến Thiến nhìn nhiệt kế trong phòng khách là 38 độ. Sau khi trải qua cái nóng cực độ 58 độ, nhiệt độ 38 độ này đã rất dễ chịu.

Hai người nấu hai bát hoành thánh ăn sáng, ăn sáng xong định xuống dưới xem mực nước, vừa lúc Lưu Vũ Cường cũng mở cửa ra, ba người cùng nhau xuống lầu. Từ tầng 10 trở lên không nghe thấy tiếng gì, đến tầng 10 thì mơ hồ nghe thấy tiếng nói chuyện, tiếng khóc và tiếng chửi bới.



Hành lang tầng 2 và tầng 3 đều là cư dân tầng 1, còn có quần áo chăn màn thức ăn mà cư dân tầng 1 mang theo từ nhà. Mực nước đã ngập hơn nửa tầng 1, bên ngoài mênh mông một màu nước.

Ba người trở lại tầng 17, nhìn ra ngoài cửa sổ, trên mặt nước đã có tàu cứu hộ chính thức đang di chuyển cư dân ở các tầng thấp, trên tàu có nhân viên cứu hộ cầm loa hét: "Các cư dân ở các tầng thấp xin chú ý, theo dự báo khí tượng thì tiếp theo sẽ có mưa lớn đến rất to, mực nước sẽ tiếp tục dâng cao. Dân cư dân tầng 1 và tầng 2 mang theo chứng minh thư và đồ dùng cá nhân theo chúng tôi di chuyển có trật tự, chính phủ sẽ không bỏ rơi bất kỳ ai..."

Tiếng loa rất lớn, bốn hộ gia đình ở tầng 1 nhanh chóng được đưa lên thuyền cứu hộ, những người ở tầng 2 có vẻ đang do dự, hai nhân viên cứu hộ trên thuyền đi vào cầu thang, hơn mười phút sau bốn hộ dân ở tầng 2 mới đeo quần áo chăn màn và thức ăn lên thuyển.

Đinh Thiến Thiến nhìn từng thuyền người được đưa đi: "A Đông, đến tối mai tầng 2 chắc sẽ ngập hết, chúng ta có muốn đến nơi lần trước không đến được không?"

Tần Ngạo Đông biết cô ấy đang nói đến câu lạc bộ bắn súng, câu lạc bộ có tổng cộng 3 tầng, nếu không đi nữa thì sẽ bị ngập hết: "Được, vậy tối mai đi."

Tần Ngạo Đông ngồi xuống, kéo người bên cạnh lại: "Thiến Thiến, em có thấy mực nước dâng nhanh hơn kiếp trước không? Anh nhớ kiếp trước là đến ngày thứ ba sau trận động đất nước mới dâng."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Mạt Thế Này Đến Cũng Quá Dễ Chịu Đi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook