Mặt Trăng Của Quỷ (The Moon Of Devil)
Chương 11
Girlchibi
31/03/2014
Nó ngồi bên cửa sổ , một mình trong căn phòng tối mờ . Một đêm đông giá lạnh làm cho con tim người ta cũng lạnh theo . Những lúc thế này có lẽ một ngụm máu ấm tươi sẽ làm cho bọn quỷ cảm thấy thích thú hơn . Bầu trời đêm đẹp hơn nó nghĩ có những vì sao lấp lánh trên dải thiên hà cùng một sự sống vô tận “ Mặt trăng “ . Nó nhìn mặt trăng đêm nay là đêm trăng tròn nên trăng sáng hơn bình thường
Có một sự cuốn hút lạ thường khiến nó cảm thấy khi nhìn mặt trăng có một nguồn sức mạnh lạ thường dâng lên trong nó cùng với một tâm trạng lâng lâng khó tả của nó kể từ khi đến ngôi trường này
“Giữa bầu trời đêm tối mịt mờ
Em ngồi lặng im và suy ngẫm
Chợt thấy vầng trăng lung linh
Hiện lên như mở cửa tâm hồn em
Vầng trăng nhìn em như đang tâm sự
Em đáp trả lại bằng một nụ hôn
Và linh hồn em bỗng bị mặt trăng cướp mất
Và em đã trở thành cái xác hư không
Chợt con time m nhận ra rằng
Mặt trăng là ác quỷ chẳng phải thiên thần
Mặt trăng cướp em đi rồi anh có buồn không ?
Có phải con tim em đang nhớ
Nhớ tên anh ~ vị thiên sứ giải ngân “(Mn nhận xét xem mình làm thơ thế nào)
Nó vẫn ngồi lặng im như thế , chưa bao giờ nó chịu ngồi im và nhìn một cái gì ( trừ cái tivi ). Nó ngồi lảm nhảm chửi Rin lại để nó ở lại phòng một mình
Thực ra thì hôm nay Rin đi thăm cha nên nó cũng không trách nhiều . Nó ghét ở một mình vì ở một mình rất cô đơn và lạnh lẽo ……cái lạnh buốt giá ấy làm nó chợt nghĩ đến hắn .NÓ rất muốn làm hắn thay đổi vì nó rất ghét những người lạnh lùng . Nó cảm thấy tiếc cho những người không có tâm hồn và chẳng biết suy nghĩ . Tại sao cuộc sống lại vô vị với hắn nhỉ , cuộc sống luôn tươi đẹp khi mà ta biết giữ lấy nó .Cuộc sống lúc nào cũng chờ đợi ta , đón nhận ta mà không bao giờ ghét bỏ nhưng tại sao hắn lại nỡ ghét bỏ cuộc sống nhỉ . Cuộc sống chẳng bao giờ nhạt nhẽo mà là do hắn không biết cách làm cho nó đẹp hơn mà thôi . Ta chỉ cần thêm vào đó một nụ cười , một tình yêu thì khi đó cuộc sống sẽ thay đổi . Hắn không thích cuộc sống vì hắn chưa bao giờ thấy cuộc sống quan trọng với hắn cả hắn chưa bao giwof thử nghĩ rằng “ Hắn sống làm gì , vì ai , cho ai hay hắn chỉ sống để trả thù và chán ghét chính mình “
Nó hiểu cảm giác của hắn chứ hắn vô cảm vì hắn cho rằng hắn không thuộc thế giới này một thế giới có tình yêu có niềm vui và có tất cả những gì hắn cần . Nhưng những tội lỗi và thù hận đã tạo một lớp vỏ tách biệt hắn làm cho hắn xa tầm tay hơn so với cuộc sống mà hắn đang hưởng thụ . Hắn đã giết mẹ hắn ư ?
Không hẳn vậy , chính hắn giết mẹ hắn thật nhưng tâm hồn hắn con tim hắn không muốn vậy , trái tim hắn lúc ấy đã bị những thứ cặn bã . mục nát của bọn Vampire làm cho mềm mỏng và đã bị cám dỗ vào cuồng quay hận thù và đau thương của cuộc đời hắn .Cái hố đen ấy chỉ đợi đến khi trái tim người ta mất cảnh giác mà vồ lấy đẩy hắn ra khỏi cuộc sống thực tại để cho trái tim hắn lại vào cái hang sâu , càng đi sâu vào trong thì càng tối chẳng tìm thấy đường để thoát ra nữa . Lúc này hắn có lẽ rất tuyệt vọng và đau đớn nhưng ai biết được kể cả hắn rằng vẫn có một người hiểu hắn , quan tâm hắn yêu thương hắn , lo lắng cho hắn . Nhưng trái tim hắn đã băng giá………và hắn cũng không muốn lặp lại ký ức kinh hoàng năm xưa mà đã buông đi mà chẳng thể nắm lại…..Ai ngờ lại không thể buông mà cũng chẳng thể nắm , buông cũng đau đớn mà nắm cũng tổn thương và cuối cùng hắn đã chọn cách hy sinh chính mình ……..
Nó chợt giật mình , gió thổi vào làm mắt nó cay sè . Bây giờ nó mới biết là mình đang lên “ mây “
Nó chợt nhìn xuống khuôn viên trường và thấy một bóng người , Là hắn :
-Anh ta làm gì mờ ám vậy?
Nó ngỏ xuông nhìn cái hành động kỳ lạ đến đáng sợ của hắn :
Ủa?Cho mèo ăn
Nó hét lên làm hắn giật bắn mình quay lại , bắt gặp ánh mắt ngạc nhiên của nó , hắn chẳng nói gì . Chỉ vội hoà tan vào màn đêm
Có một sự cuốn hút lạ thường khiến nó cảm thấy khi nhìn mặt trăng có một nguồn sức mạnh lạ thường dâng lên trong nó cùng với một tâm trạng lâng lâng khó tả của nó kể từ khi đến ngôi trường này
“Giữa bầu trời đêm tối mịt mờ
Em ngồi lặng im và suy ngẫm
Chợt thấy vầng trăng lung linh
Hiện lên như mở cửa tâm hồn em
Vầng trăng nhìn em như đang tâm sự
Em đáp trả lại bằng một nụ hôn
Và linh hồn em bỗng bị mặt trăng cướp mất
Và em đã trở thành cái xác hư không
Chợt con time m nhận ra rằng
Mặt trăng là ác quỷ chẳng phải thiên thần
Mặt trăng cướp em đi rồi anh có buồn không ?
Có phải con tim em đang nhớ
Nhớ tên anh ~ vị thiên sứ giải ngân “(Mn nhận xét xem mình làm thơ thế nào)
Nó vẫn ngồi lặng im như thế , chưa bao giờ nó chịu ngồi im và nhìn một cái gì ( trừ cái tivi ). Nó ngồi lảm nhảm chửi Rin lại để nó ở lại phòng một mình
Thực ra thì hôm nay Rin đi thăm cha nên nó cũng không trách nhiều . Nó ghét ở một mình vì ở một mình rất cô đơn và lạnh lẽo ……cái lạnh buốt giá ấy làm nó chợt nghĩ đến hắn .NÓ rất muốn làm hắn thay đổi vì nó rất ghét những người lạnh lùng . Nó cảm thấy tiếc cho những người không có tâm hồn và chẳng biết suy nghĩ . Tại sao cuộc sống lại vô vị với hắn nhỉ , cuộc sống luôn tươi đẹp khi mà ta biết giữ lấy nó .Cuộc sống lúc nào cũng chờ đợi ta , đón nhận ta mà không bao giờ ghét bỏ nhưng tại sao hắn lại nỡ ghét bỏ cuộc sống nhỉ . Cuộc sống chẳng bao giờ nhạt nhẽo mà là do hắn không biết cách làm cho nó đẹp hơn mà thôi . Ta chỉ cần thêm vào đó một nụ cười , một tình yêu thì khi đó cuộc sống sẽ thay đổi . Hắn không thích cuộc sống vì hắn chưa bao giờ thấy cuộc sống quan trọng với hắn cả hắn chưa bao giwof thử nghĩ rằng “ Hắn sống làm gì , vì ai , cho ai hay hắn chỉ sống để trả thù và chán ghét chính mình “
Nó hiểu cảm giác của hắn chứ hắn vô cảm vì hắn cho rằng hắn không thuộc thế giới này một thế giới có tình yêu có niềm vui và có tất cả những gì hắn cần . Nhưng những tội lỗi và thù hận đã tạo một lớp vỏ tách biệt hắn làm cho hắn xa tầm tay hơn so với cuộc sống mà hắn đang hưởng thụ . Hắn đã giết mẹ hắn ư ?
Không hẳn vậy , chính hắn giết mẹ hắn thật nhưng tâm hồn hắn con tim hắn không muốn vậy , trái tim hắn lúc ấy đã bị những thứ cặn bã . mục nát của bọn Vampire làm cho mềm mỏng và đã bị cám dỗ vào cuồng quay hận thù và đau thương của cuộc đời hắn .Cái hố đen ấy chỉ đợi đến khi trái tim người ta mất cảnh giác mà vồ lấy đẩy hắn ra khỏi cuộc sống thực tại để cho trái tim hắn lại vào cái hang sâu , càng đi sâu vào trong thì càng tối chẳng tìm thấy đường để thoát ra nữa . Lúc này hắn có lẽ rất tuyệt vọng và đau đớn nhưng ai biết được kể cả hắn rằng vẫn có một người hiểu hắn , quan tâm hắn yêu thương hắn , lo lắng cho hắn . Nhưng trái tim hắn đã băng giá………và hắn cũng không muốn lặp lại ký ức kinh hoàng năm xưa mà đã buông đi mà chẳng thể nắm lại…..Ai ngờ lại không thể buông mà cũng chẳng thể nắm , buông cũng đau đớn mà nắm cũng tổn thương và cuối cùng hắn đã chọn cách hy sinh chính mình ……..
Nó chợt giật mình , gió thổi vào làm mắt nó cay sè . Bây giờ nó mới biết là mình đang lên “ mây “
Nó chợt nhìn xuống khuôn viên trường và thấy một bóng người , Là hắn :
-Anh ta làm gì mờ ám vậy?
Nó ngỏ xuông nhìn cái hành động kỳ lạ đến đáng sợ của hắn :
Ủa?Cho mèo ăn
Nó hét lên làm hắn giật bắn mình quay lại , bắt gặp ánh mắt ngạc nhiên của nó , hắn chẳng nói gì . Chỉ vội hoà tan vào màn đêm
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.