Mặt Trăng Của Quỷ (The Moon Of Devil)
Chương 12
Girlchibi
31/03/2014
Nó ngáp ngắn ngáp dài bò dậy sau một đêm “ ngon lành “ với đống chăn gối. Hom nay là thứ 7 nên được nghỉ nhưng nếu có học sinh nào “ chăm “ thì vẫn lên lớp tự học được
Và nó cũng không ngoại lệ nhưng không đến lớp học mà là đến thư viện . Nó đang kiếm một cuốn sách có tất cả các loại cây ( biết sao không , chút xíu nữa bít )
Hôm nay trời bỗng dưng có nắng , nên bầu trời sáng và ấm hơn không còn lạnh lẽo cho những ngày cuối năm . Chính vì trời nắng thế nên nó cũng mới nóng theo .
-Mặc gì được ta ?
Nó mở tủ quần áo mà thấy hoa cả mắt ,bình thường có Rin thì Rin chọn cho nó nhưng hôm nay thì chịu rồi “ Rin chưa về” nên nó mới phải khổ sở thế này đây . Quần áo nó không nhiều nhưng nó không biết cách ăn mặc làm sao cho hợp cả ngay cả khi chưa vào trường này cũng thế nó đều phải nhờ người chọn bộ quần áo phù hợp :
-Cái nào được ? Hay là cái này
Nó lôi ra một cái váy màu trắng nhưng khổ nỗi cái váy trông như bị thiếu vải trầm trọng :
-Mùa đông mặc cái này có mà hâm ? Hay là cái này
Mọt bộ khác nữa :
-Không được cái này chặt mà
Cái nào…..
Cái nào……….
A..B..C…X..Y..Z
Nó mệt nhoài ngồi lên giường :
-Đúng là cái boai đỳ mình xấu nên chọn cái gì cũng khổ , ngực thì lép , chân thì……cũng chả dài
Nó sờ sờ vào chân mình :
-Nhưng cũng có ngắn đâu ?
Nó trầm ngâm một lúc :
-Hay là mặc quần jeans nhỉ , mặc cho lộ rõ chữ S đáng nể của mình
Nó ưỡn ẹo một lúc trước gương và quyết định mặc quần Jeans với áo sơ mi sơ viên đơn giản :
-Oà mặc vào mới biết mình cũng cao lắm chứ bộ !!!!!!
Let’s go !!!!!!!!!!!!!
+++++++++
Nó lượn khắp thư viện một vòng rồi hỏi cô trưởng phòng :
-Cô ơi , có loại sách nào tổng hợp tất cả các loài cây không ạ ?
- Uk , không đủ nhưng cũng gần gần có được không ?
Hai mắt nó sáng lên như sao :
-Được ạ , ở đâu hả cô
Cô nhẹ nhàng :
-Góc trong cùng kệ cao nhất đó
Nó reo lên :
-Cám ơn cô ạ !
Nó chạy loạn cả phòng thư viện , lại cái bệnh mù phương hướng đáng ghét , mặc dù đã được hướng dẫn kĩ như thế rồi nhưng thực chất nó chỉ biết đơn giản là ở góc , còn thư viện cả bốn bề góc như thế này thì nó biết góc nào . Mệt nhoài nó ngồi xuống đất chán nản , có lẽ phải mất cả ngày để tìm mất :
-Hài , ba mẹ đẻ ra thế lào hôn biết có cái phương hướng mà lúc nào cũng mù , mà mắt mình cũng đẹp lắm chứ bộ !
Nó bóp bóp cái chân đau tê tái , nó dựa vào kệ sách . Sức nặng “ đáng nể “ của nó làm cho cái kệ sách “ mất thăng bằng “
-Ối ối !
Nó hốt hoảng giữ cho cái kệ sách đứng yên rồi thở phào nhẹ nhõm :
-Suýt nữa thì chết
Nó ngước mắt lên nhìn , dòng chữ “ Sách về các loại cây “ làm mắt nó sáng quoắc lên . Nó reo lên vui mừng như vớ được vàng :
-HUra , cuối cùng thì cũng thấy
Nó thoăn thoắt lấy cái thang và trèo lên :
-Ừm , xem nào sách nào được ta . Thôi thì bắt đầu từ dưới lên trên vậy
Thế là nó lại trèo xuống
Sách được đánh dấu theo thứ tự , kệ này có 700 quyển vào từ dưới lên trên theo số 1, 2,3 ….
-Quyển này …không phải
Tiếp theo
-Cũng không phải
Tiếp ……..quyển thứ 402
-Sao không thấy
511…
512…513..514
……………
Một lúc lâu sau đó
601…602…603…
695…696…..697…698…699…
Nó cằn nhằn :
-700 !
Nó than vãn :
-Không có nữa là bõ công từ sáng đến giờ
Nó lật trang sách , cuốn sách đã vô cung cũ kỹ , giấy đã ố vàng và mép giấy đã cong :
-Xem nào ! A đây rồi “ Kỳ lạ loài cây làm thay đổi tính cách con người “
Hê hê đợi đi tên Mỹ nhân!
Và nó cũng không ngoại lệ nhưng không đến lớp học mà là đến thư viện . Nó đang kiếm một cuốn sách có tất cả các loại cây ( biết sao không , chút xíu nữa bít )
Hôm nay trời bỗng dưng có nắng , nên bầu trời sáng và ấm hơn không còn lạnh lẽo cho những ngày cuối năm . Chính vì trời nắng thế nên nó cũng mới nóng theo .
-Mặc gì được ta ?
Nó mở tủ quần áo mà thấy hoa cả mắt ,bình thường có Rin thì Rin chọn cho nó nhưng hôm nay thì chịu rồi “ Rin chưa về” nên nó mới phải khổ sở thế này đây . Quần áo nó không nhiều nhưng nó không biết cách ăn mặc làm sao cho hợp cả ngay cả khi chưa vào trường này cũng thế nó đều phải nhờ người chọn bộ quần áo phù hợp :
-Cái nào được ? Hay là cái này
Nó lôi ra một cái váy màu trắng nhưng khổ nỗi cái váy trông như bị thiếu vải trầm trọng :
-Mùa đông mặc cái này có mà hâm ? Hay là cái này
Mọt bộ khác nữa :
-Không được cái này chặt mà
Cái nào…..
Cái nào……….
A..B..C…X..Y..Z
Nó mệt nhoài ngồi lên giường :
-Đúng là cái boai đỳ mình xấu nên chọn cái gì cũng khổ , ngực thì lép , chân thì……cũng chả dài
Nó sờ sờ vào chân mình :
-Nhưng cũng có ngắn đâu ?
Nó trầm ngâm một lúc :
-Hay là mặc quần jeans nhỉ , mặc cho lộ rõ chữ S đáng nể của mình
Nó ưỡn ẹo một lúc trước gương và quyết định mặc quần Jeans với áo sơ mi sơ viên đơn giản :
-Oà mặc vào mới biết mình cũng cao lắm chứ bộ !!!!!!
Let’s go !!!!!!!!!!!!!
+++++++++
Nó lượn khắp thư viện một vòng rồi hỏi cô trưởng phòng :
-Cô ơi , có loại sách nào tổng hợp tất cả các loài cây không ạ ?
- Uk , không đủ nhưng cũng gần gần có được không ?
Hai mắt nó sáng lên như sao :
-Được ạ , ở đâu hả cô
Cô nhẹ nhàng :
-Góc trong cùng kệ cao nhất đó
Nó reo lên :
-Cám ơn cô ạ !
Nó chạy loạn cả phòng thư viện , lại cái bệnh mù phương hướng đáng ghét , mặc dù đã được hướng dẫn kĩ như thế rồi nhưng thực chất nó chỉ biết đơn giản là ở góc , còn thư viện cả bốn bề góc như thế này thì nó biết góc nào . Mệt nhoài nó ngồi xuống đất chán nản , có lẽ phải mất cả ngày để tìm mất :
-Hài , ba mẹ đẻ ra thế lào hôn biết có cái phương hướng mà lúc nào cũng mù , mà mắt mình cũng đẹp lắm chứ bộ !
Nó bóp bóp cái chân đau tê tái , nó dựa vào kệ sách . Sức nặng “ đáng nể “ của nó làm cho cái kệ sách “ mất thăng bằng “
-Ối ối !
Nó hốt hoảng giữ cho cái kệ sách đứng yên rồi thở phào nhẹ nhõm :
-Suýt nữa thì chết
Nó ngước mắt lên nhìn , dòng chữ “ Sách về các loại cây “ làm mắt nó sáng quoắc lên . Nó reo lên vui mừng như vớ được vàng :
-HUra , cuối cùng thì cũng thấy
Nó thoăn thoắt lấy cái thang và trèo lên :
-Ừm , xem nào sách nào được ta . Thôi thì bắt đầu từ dưới lên trên vậy
Thế là nó lại trèo xuống
Sách được đánh dấu theo thứ tự , kệ này có 700 quyển vào từ dưới lên trên theo số 1, 2,3 ….
-Quyển này …không phải
Tiếp theo
-Cũng không phải
Tiếp ……..quyển thứ 402
-Sao không thấy
511…
512…513..514
……………
Một lúc lâu sau đó
601…602…603…
695…696…..697…698…699…
Nó cằn nhằn :
-700 !
Nó than vãn :
-Không có nữa là bõ công từ sáng đến giờ
Nó lật trang sách , cuốn sách đã vô cung cũ kỹ , giấy đã ố vàng và mép giấy đã cong :
-Xem nào ! A đây rồi “ Kỳ lạ loài cây làm thay đổi tính cách con người “
Hê hê đợi đi tên Mỹ nhân!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.