Mặt Trăng Đỏ

Chương 37: Hắn Ta Rất Nguy Hiểm

Hắc Sơn Lão Quỷ

16/11/2022

“Hắn ta đang làm gì vậy?”

Cùng lúc đó, giữa Đại Hạ thần bí nơi thành phố Thanh Cảng, Trần Tinh và Hàn Băng - thành viên của nhóm phân tích thông tin đang quan sát thông qua màn hình. Do khoảng cách quá xa, hơn nữa cũng vì trăng đỏ nên ánh sáng mờ ảo, cơ mà vẫn đủ để họ nhìn thấy những hành động quái dị và vô cùng điên rồ của Lục Tân.

Động tác vừa linh hoạt lại vô cùng quỷ dị, như một bóng ma.

Hắn lao thẳng về phía những viên đạn và xông thẳng đến trước mặt quái vật tinh thần, vô cùng điên rồ.

“Hắn rất nguy hiểm...”

Không biết có đến bao nhiêu câu từ muốn nói, thế nhưng khi lời nói đến môi Hàn Băng lại chỉ có thể thốt ra một câu vô ích như vậy.

Mỗi thành viên trong nhóm phân tích thông tin đều có thể tiếp cận khối lượng thông tin khổng lồ liên quan đến quái vật tinh thần. Với một mức độ hiểu biết nhất định, họ cũng được coi như là một chuyên gia. Cũng là bởi vì là chuyên gia nên họ mới có thể đưa ra những lời khuyên chuyên nghiệp cũng như đủ năng lực để giải quyết ô nhiễm.

Theo như cô thấy, mọi hành động của Lục Tân bây giờ đều cực kỳ nguy hiểm.

Nguồn ô nhiễm số 41 trong thành phố Vệ Tinh số 2 vẫn chưa thể kết luận được số liệu chính xác.

Thế nhưng theo như phân tích trước mắt, mỗi lần đối phương tấn công tinh thần đã phá huỷ hơn một nửa ánh sáng xung quanh, đồng thời còn có thể ngăn cản ba binh lính được trang bị đầy đủ vũ trang và cả Lục Tân nữa. Điều này có nghĩa là đối phương có cấp bậc năng lượng tinh thần rất cao, vì thế mới có thể khiến ba binh lính vũ trang bay lên không trung trong chớp mắt, điều này càng thể hiện rõ ràng đối phương có khả năng lây nhiễm rất mạnh, có thể đạt được đến mức độ lây nhiễm ngay lập tức.

Trong hoàn cảnh đó, tất cả mọi người cần phải được sơ tán khẩn cấp, đồng thời tổ chức bắn hoả lực mới là sự lựa chọn đúng đắn nhất.

Thậm chí ngay cả ba thành viên của tổ điều tra, trong trường hợp bình thường khi họ thâm nhập sâu vào bên trong nguồn ô nhiễm còn được xem như là đã chết.

Tuy nhiên trong tình huống này, Lục Tân lại bất ngờ lao ra.

Lẽ nào hắn ta không sợ mình sẽ chết trong mưa bom bão đạn sao?



Năng lực của những người thuộc hệ nhện có dữ liệu thí nghiệm liên quan đến việc né đạn, thế nhưng nếu như thật sự bị trúng đạn thì họ sẽ chết!

Vậy mà sau khi Lục Tân làm việc đó, họ nhanh chóng nhìn thấy được Lục Tân nhảy lên không trung ba lần để giải cứu những thành viên trong tổ điều tra đang dần mất đi lý trí, chĩa súng về phía đồng đội của mình. Phương pháp của hắn ta thật khó hiểu. Thế nhưng điều khiến người ta kinh ngạc hơn nữa đó là ba thành viên kia vừa mới rơi xuống đất đã có thể nhanh chóng đứng dậy rồi lùi lại phía sau...

Hành động của họ rất linh hoạt và có trật tự. Điều này cho thấy khả năng cao họ không bị nhiễm...

“Hắn ta...”

Hàn Băng vô thức lên tiếng.

Trần Tinh đang cầm điện thoại trong tay, cô đang định ra lệnh thì động tác cũng chậm lại. Cô vừa cảm thấy ngạc nhiên vừa thấy vui mừng.

Một lúc sau đó, cô mới lập tức ra lệnh: “Mau! Lập tức rút lui cùng với thành viên của tổ điều tra...”

Thế nhưng cô còn chưa nói dứt lời đã nhìn thấy một loạt hành động của Lục Tân trong video mờ ảo trên màn hình, Trần Tinh trợn tròn hai mắt.

“Đến lượt ngươi...”

Lúc này, sau khi giải cứu ba thành viên của tổ điều tra, Lục Tân lại không hề rút lui cùng họ.

Hắn ta không chịu khuất phục, lao nhanh về phía trước.

Mục tiêu của hắn chính là vũng nước ở giữa hồ.

Vừa rồi khi ba binh lính vũ trang bị nhấc lên không trung, hắn đã phát hiện ra manh mối.

Trong mắt của người khác, ba thành viên của tổ điều tra đã hoàn toàn mất đi cảm giác tự nhận thức sau khi bay lên không trung.

Thế nhưng trong mắt Lục Tân, hắn ta lại nhìn thấy vẫn là chiếc bóng mơ hồ đó nhấc ba binh lính vũ trang lên không trung, hơn nữa hành động chuyển hướng rồi nổ súng của họ cũng là do cái bóng đen đang bám lấy phía sau lưng, cuốn lấy họ, siết chặt cánh tay và ngón tay họ lại, buộc họ phải nổ súng. Vì vậy, khi đội trưởng nổ súng mới mơ hồ hét lên một tiếng mau tránh ra!



Cũng vì vậy mà Lục Tân mới chắc rằng họ chỉ bị “khống chế” chứ không phải bị “lây nhiễm”!

Đó là lý do hắn quay lại.

Cái bóng ấy rất kỳ dị, thế nhưng lại không mạnh chút nào, chỉ cần xé nhẹ đã tan nát.

Đương nhiên cũng có thể là do em gái hắn giỏi về việc này, dù sao thì con bé cũng hay xé nát đồ đạc.

Thế nhưng sau khi cứu người xong, hắn vẫn không thể rút lui.

Chủ yếu là do em gái hắn không muốn rút lui.

Lúc này, hai mắt cô bé sáng ngời, nhìn chằm chằm vào vũng nước giữa hồ, lao thẳng về phía trước.

“Go go...”

Tốc độ của Lục Tân rất nhanh. Với tốc độ như vậy, hắn gần như có thể chạm đến vũng nước ở cách xa 7-800 mét trong chớp mắt.

Thế nhưng ngay khi hắn chuẩn bị lao tới vũng nước ở giữa hồ, đột nhiên xung quanh búp bê vải có nước bùn bốc lên, hơn nữa còn sủi bọt lên chỗ mồ mả. Sau đó đột nhiên một bóng đen nổi lên trong đống bùn rồi nhanh chóng nở to ra, chạc cây kéo dài ra bốn phương tám hướng, vô số chiếc xúc tu kỳ dị quấn lấy xung quanh một cách điên cuồng, dữ dội.

Lúc này, Lục Tân nhíu mày lại, ngẩng đầu nhìn lên.

Đây là một cái cây. Một cái cây mọc ra vô số dây leo với rất nhiều quả phía cuối dây leo.

Mà những quả mọc ra từng “người” một.

Những người này từ giữa không trung lao xuống, mạnh mẽ dang rộng tay chân và cơ thể mình, như thế muốn ôm mạnh lấy Lục Tân.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mặt Trăng Đỏ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook