Mật Yêu 100%: Bảo Bối Thuộc Về Nam Thần
Chương 159: Ăn dấm (3)
An Hướng Noãn
23/04/2019
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Cậu ta lạnh nhạt lau đi vết nước miếng còn lưu lại trên môi, chậm rãi nói: “Bà không có tư cách đánh giá mẹ em, bà ấy tốt xấu gì thì cũng không liên quan đến bà. Bây giờ bà đánh em, chẳng lẽ không sợ em nói với cha và ông nội sao? Càng quan trọng hơn là, bà không sợ một ngày nào đó, em sẽ đánh lại trên mặt bà hay sao?”
Giọng điệu lạnh lùng lãnh đạm, Cố Ly ở trên lầu hai ngây ngẩn cả người.
Diệp Tư Vân mới là người kinh ngạc nhất, không nghĩ tới một đứa trẻ bảy tuổi sẽ nói lời như vậy, lúc nhìn thoáng qua con ngươi đen như mực của cậu ta, trong nội tâm bà ta có ý nghĩ muốn rút lui.
Bàn tay bà ta treo trên không trung, không dám hạ xuống, Cố Tử Thần nhàn nhạt quay người, trở về phòng, giống như chưa hề xảy ra chuyện gì.
Đó là ấn tượng ban đầu của Cố Ly về Cố Tử Thần, đến mức cho tới bây giờ, anh ta vẫn nghĩ, người lạnh lùng lãnh đạm như cậu ta, hẳn là sẽ không dính tới khói lửa nhân gian, không có thất tình lục dục mới đúng.
Nhưng anh ta cảm thấy mình đã sai rồi, mà lại còn quá sai.
Từ sự kiện kí tên vừa rồi cho đến việc đuổi một người ra để ngồi cạnh cô bé kia, đây không giống chuyện Cố Tử Thần sẽ làm.
Nhưng khi anh ta thấy Cố Tử Thần dịu dàng thậm chí ánh mắt cưng chiều nhìn Tô Niên Niên, anh ta chợt tỉnh ngộ.
Hóa ra khối băng này cũng có ngày tan chảy.
Anh ta bất động thanh sắc, mang tâm lý xem kịch vui, đi tới bàn kia.
Cố Ly ngồi xuống bên cạnh Cố Tử Thần, mặt đầy nét cười, ngữ khí mang theo vài phần trêu đùa: “Nữ thần Nam Chi, không ngại để em ngồi cạnh em chứ?”
Hồi nhỏ Nam Chi đã từng gặp qua anh ta, quan hệ với anh ta không tệ, chỉ có thể dở khóc dở cười gật đầu, không biết anh ta định làm gì.
Tô Niên Niên ăn rất vui vẻ, nhìn thấy Cố Ly thì giật nảy mình, thiếu chút nữa mắc xương cá.
Oh my God! Nếu như để Nhu Nhu biết mình và ME ăn cơm cùng nhau, khẳng định cô ấy hâm mộ đến chết!
Để so sánh với nhan sắc của Cố Ly, Tô Niên Niên nghĩ đến một câu: tú sắc khả xan.
Cố Tử Thần gắp thức ăn cho cô, kết quả phát hiện cô không ăn, trầm mặc đem đồ ăn bỏ vào bát mình.
Thật sự là đủ rồi, không phải chỉ là minh tinh thôi sao, có cần phải nhìn người ta như vậy không!
Cố Tử Thần cảm thấy đầu bếp hôm nay làm đồ ăn quá kém, tại sao món cá sốt này lại chua như vậy! Chua đến nỗi răng anh đều đau!
Cố Ly giống như ngửi được trên bàn vị chua như ẩn như hiện, cười càng thêm xán lạn, chủ động gắp một miếng thịt cho Tô Niên Niên, cười nói: “Ăn nhiều một chút, con gái đừng nghĩ đến chuyện giảm béo, thân thể mới là quan trọng nhất.”
Sắc đẹp trước mắt, nam thần lại dịu dàng như thế, Tô Niên Niên trong lòng nở hoa, hai ba miếng ăn xong miếng thịt kia.
Cố Tử Thần nghiến răng, vào lúc Cố Ly lại gắp thịt vào bát Tô Niên Niên, đưa đũa chặn anh ta lại.
“Cô ấy không thích ăn thịt, không cần hao tâm tổn trí.” Trong giọng nói đầy mùi thuốc súng.
Tô Niên Niên kinh ngạc không thôi, cô nhớ đến lần trước khi Đường Dư chuyển trường tới mọi người cùng nhau tới nhà ăn ăn cơm, Đường Dư nói qua mình không thích ăn thịt, không nghĩ tới tên này vẫn còn nhớ kỹ.
Cố Ly cười cười:“Thế à...Tử Thần cậu thật cẩn thận, hiếm khi thấy có người cậu để ý như vậy.”
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều tỉnh ngộ.
Đúng vậy a, mấy người bọn họ ít nhiều cũng có mấy năm giao tình với Cố Tử Thần, nhưng đã bao giờ thấy cậu ta tốt với người khác như vậy đâu?
Cậu ta lạnh nhạt lau đi vết nước miếng còn lưu lại trên môi, chậm rãi nói: “Bà không có tư cách đánh giá mẹ em, bà ấy tốt xấu gì thì cũng không liên quan đến bà. Bây giờ bà đánh em, chẳng lẽ không sợ em nói với cha và ông nội sao? Càng quan trọng hơn là, bà không sợ một ngày nào đó, em sẽ đánh lại trên mặt bà hay sao?”
Giọng điệu lạnh lùng lãnh đạm, Cố Ly ở trên lầu hai ngây ngẩn cả người.
Diệp Tư Vân mới là người kinh ngạc nhất, không nghĩ tới một đứa trẻ bảy tuổi sẽ nói lời như vậy, lúc nhìn thoáng qua con ngươi đen như mực của cậu ta, trong nội tâm bà ta có ý nghĩ muốn rút lui.
Bàn tay bà ta treo trên không trung, không dám hạ xuống, Cố Tử Thần nhàn nhạt quay người, trở về phòng, giống như chưa hề xảy ra chuyện gì.
Đó là ấn tượng ban đầu của Cố Ly về Cố Tử Thần, đến mức cho tới bây giờ, anh ta vẫn nghĩ, người lạnh lùng lãnh đạm như cậu ta, hẳn là sẽ không dính tới khói lửa nhân gian, không có thất tình lục dục mới đúng.
Nhưng anh ta cảm thấy mình đã sai rồi, mà lại còn quá sai.
Từ sự kiện kí tên vừa rồi cho đến việc đuổi một người ra để ngồi cạnh cô bé kia, đây không giống chuyện Cố Tử Thần sẽ làm.
Nhưng khi anh ta thấy Cố Tử Thần dịu dàng thậm chí ánh mắt cưng chiều nhìn Tô Niên Niên, anh ta chợt tỉnh ngộ.
Hóa ra khối băng này cũng có ngày tan chảy.
Anh ta bất động thanh sắc, mang tâm lý xem kịch vui, đi tới bàn kia.
Cố Ly ngồi xuống bên cạnh Cố Tử Thần, mặt đầy nét cười, ngữ khí mang theo vài phần trêu đùa: “Nữ thần Nam Chi, không ngại để em ngồi cạnh em chứ?”
Hồi nhỏ Nam Chi đã từng gặp qua anh ta, quan hệ với anh ta không tệ, chỉ có thể dở khóc dở cười gật đầu, không biết anh ta định làm gì.
Tô Niên Niên ăn rất vui vẻ, nhìn thấy Cố Ly thì giật nảy mình, thiếu chút nữa mắc xương cá.
Oh my God! Nếu như để Nhu Nhu biết mình và ME ăn cơm cùng nhau, khẳng định cô ấy hâm mộ đến chết!
Để so sánh với nhan sắc của Cố Ly, Tô Niên Niên nghĩ đến một câu: tú sắc khả xan.
Cố Tử Thần gắp thức ăn cho cô, kết quả phát hiện cô không ăn, trầm mặc đem đồ ăn bỏ vào bát mình.
Thật sự là đủ rồi, không phải chỉ là minh tinh thôi sao, có cần phải nhìn người ta như vậy không!
Cố Tử Thần cảm thấy đầu bếp hôm nay làm đồ ăn quá kém, tại sao món cá sốt này lại chua như vậy! Chua đến nỗi răng anh đều đau!
Cố Ly giống như ngửi được trên bàn vị chua như ẩn như hiện, cười càng thêm xán lạn, chủ động gắp một miếng thịt cho Tô Niên Niên, cười nói: “Ăn nhiều một chút, con gái đừng nghĩ đến chuyện giảm béo, thân thể mới là quan trọng nhất.”
Sắc đẹp trước mắt, nam thần lại dịu dàng như thế, Tô Niên Niên trong lòng nở hoa, hai ba miếng ăn xong miếng thịt kia.
Cố Tử Thần nghiến răng, vào lúc Cố Ly lại gắp thịt vào bát Tô Niên Niên, đưa đũa chặn anh ta lại.
“Cô ấy không thích ăn thịt, không cần hao tâm tổn trí.” Trong giọng nói đầy mùi thuốc súng.
Tô Niên Niên kinh ngạc không thôi, cô nhớ đến lần trước khi Đường Dư chuyển trường tới mọi người cùng nhau tới nhà ăn ăn cơm, Đường Dư nói qua mình không thích ăn thịt, không nghĩ tới tên này vẫn còn nhớ kỹ.
Cố Ly cười cười:“Thế à...Tử Thần cậu thật cẩn thận, hiếm khi thấy có người cậu để ý như vậy.”
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều tỉnh ngộ.
Đúng vậy a, mấy người bọn họ ít nhiều cũng có mấy năm giao tình với Cố Tử Thần, nhưng đã bao giờ thấy cậu ta tốt với người khác như vậy đâu?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.