Chương 23: . Một Nỗi Khó Chịu Ở Trong Lòng
Trúc Ảnh Tùy Hành
05/12/2021
Điều đáng sợ hơn là hắn thấy mình ngày càng chú ý đến mẹ nhiều hơn. Hôm nay mẹ mặc gì, trang điểm như như thế nào, mỗi khi hắn nhìn thấy nàng mặc quần tất, hắn sẽ có một cỗ dục hỏa vô danh thiêu đốt lên. Nhiều lúc không chịu được, hắn phải liều đi ăn trộm quần tất của mẹ để thẩm du.
Điều kinh hoàng nhất là vào một đêm nọ, hắn có gặp một giấc mơ, trong đó mẹ hắn đã dùng cái miệng nhỏ nhắn gợi cảm của mình để ngậm lấy dương vật của hắn, vừa bú vừa mút rồi lấy đầu lưỡi liếm lên cái khe quy đầu của hắn, để hắn bắn ra một cách điên cuồng.
Kết quả là hôm sau thức dậy, hắn bị mộng tinh, khiến bộ đồ ngủ của hắn nhớp nháp, hắn không dám nói chuyện này với mẹ, chỉ có thể giấu đi việc này.
Khi điều này xảy ra, hắn hơi sợ hãi. Hắn trước kia thỉnh thoảng sẽ cố tình đụng chạm với mẹ, sờ ngực nàng, nhưng hắn biết rất rõ đây là mẹ hắn, chỉ vì hắn quá túng bấn mà thôi. Gần đây hắn nhận ra rằng, bản thân mình càng ngày càng xem mẹ như một nữ nhân để đối xử, một phụ nữ xinh đẹp quyến rũ và trưởng thành, hắn thậm chí còn mơ tưởng về hình ảnh được làm tình với mẹ ở mọi gõ ngách trong nhà.
Hắn biết điều này là điên rồ, là sai lầm, nhưng hắn càng kìm nén, khát vọng trong lòng hắn càng dâng trào, vì để giảm bớt sự ham muốn này, hắn thường tranh thủ lặng lẽ ở bên mẹ, vừa tận hưởng cảm giác phấn khích,nhưng lòng hắn vẫn tự trách mình rất nhiều. Dù gì thì đây vẫn là người mẹ kính yêu của hắn.
Đối với vấn đề ba có thể ngoại tình ở bên ngoài, hắn đã suy nghĩ kỹ sau đó và cảm thấy không thể. Ba già quá rồi, Làm sao bạn có thể ngoại tình với một người chỉ bằng tuổi con mình chứ, ba cũng không hải người lươn lẹo, lại sợ vợ, điều này quá viển vông.
Trong thời gian một tháng tiếp teo hắn phải vật lộn với việc ôn thi đại học và đấu tranh tư tưởng trong đầu của mình.
Một buổi chiều tan học, hăn đi theo vài người bạn thân ra khỏi cổng trường, vô tình nhìn thấy một cô gái xinh đẹp đứng cách đó không xa, cô gái này không thấp, nhưng lại tạo cho người ta cảm giác nhỏ nhắn, có lẽ là do khuôn mặt nhỏ nên đã tạo ra cảm giác đó.
Nàng có một đôi mắt to, một cái miệng nhỏ, tóc buộc hai bím, nàng mặc một chiếc áo bóng chày màu đỏ trắng, phần dưới mặc một cái quần ống rộng, rất phong cách đường phố, tiêu sái lưu loát, nhìn tràn đấy sức trẻ.
Cô gái nhìn thẳng vào bọn hắn, hắn cảm thấy nàng có chút gì đó quen thuộc, như thể nàng đã nhìn thấy nó ở đâu đó.
Bạn hắn Lâm Tử Phàm nói nhỏ với bọn hắn rằng:
"Cô gái đó trông xinh quá, ta chưa gặp bao giờ."
"Không phải của trường chúng ta"
Một bạn học khác thì thầm.
"Tại sao nàng cứ nhìn vào chúng ta? Ai trong các người biết nàng?"
Đôi mắt của cô gái thực sự chuyển động trên người của bọn hắn, nhưng không ai trong đám biết nàng cả.
Chuyện gì đang xảy ra.
Ngày hôm sau, cô gái lại đến, vẫn đứng trước cổng trường khi tan học, nhìn bọn hắn chằm chằm.
Lâm Tử Phàm cười nói:
"Nàng đã thích chúng ta?"
"Nàng thích ai?"
"Ai là người đẹp trai nhất trong chúng ta?"
"Dù sao cũng không phải là ngươi."
"Đó cũng không phải là ngươi."
Lăng Tiểu Đông luôn nghĩ rằng cô gái đó có chút quen thuộc, nhưng hắn không thể nhớ được. Cho đến ngày thứ tư, nàng vẫn đứng đó, nhìn chằm chằm vào bọn hắn. Lầm Tử Phàm không kìm được và đề nghị cử người ra gặp nàng bắt chuyện. Kết quả là mọi người nhất trí đẩy việc này cho hắn, lý do là hắn ăn nói khéo, da mặt dày, không biết xấu hổ.
Hắn không biết là mình có phải da dày không biết xấu hổ không. Dù sao thì hắn cũng bị họ đẩy ra. Có chuyện là hắn cũng vậy
Mang theo một chút tò mò, hắn tiến tới chỗ của cô gái.
Cô gái ngơ ngác nhìn hắn đang đi về phía mình, khi hắn đến gần thì nàng đột ngột quay lưng bước đi.
Nhìn bóng lưng rời đi, hắn chợt nhớ ra là cô gái mà ba khoác vai đi mua sắm.
Ba hắn nói, nàng là con gái của đồng nghiệp ba.
Cô gái này nên hướng về phía hắn, nhưng tại sao lần nào nàng cũng đứng xa, chỉ nhìn cem hắn mà không nói chuyện. Nàng muốn làm cái quái gì vậy?
Sau bữa tối, ba hắn ngồi trên ghế sofa và xem TV, hắn ngồi cạnh ông trong khi mẹ hắn đang dọn dẹp.
Hắn hỏi:
"Ba, không phải tháng trước ba nói đến nhà đồng nghiệp để bàn chuyện thi vào đại học của con gái sao?"
Ba nghe xong thì giật mình, nét mặt trở nên căng thẳng, nghi ngờ nhìn hắn:
“Con hỏi chuyện gì vậy?
"Con chỉ hỏi, cô gái đó, nàng tên là gì, con có biết nàng không?"
"Con gái đồng nghiệp của ta, con làm sao gặp được?"
Điều kinh hoàng nhất là vào một đêm nọ, hắn có gặp một giấc mơ, trong đó mẹ hắn đã dùng cái miệng nhỏ nhắn gợi cảm của mình để ngậm lấy dương vật của hắn, vừa bú vừa mút rồi lấy đầu lưỡi liếm lên cái khe quy đầu của hắn, để hắn bắn ra một cách điên cuồng.
Kết quả là hôm sau thức dậy, hắn bị mộng tinh, khiến bộ đồ ngủ của hắn nhớp nháp, hắn không dám nói chuyện này với mẹ, chỉ có thể giấu đi việc này.
Khi điều này xảy ra, hắn hơi sợ hãi. Hắn trước kia thỉnh thoảng sẽ cố tình đụng chạm với mẹ, sờ ngực nàng, nhưng hắn biết rất rõ đây là mẹ hắn, chỉ vì hắn quá túng bấn mà thôi. Gần đây hắn nhận ra rằng, bản thân mình càng ngày càng xem mẹ như một nữ nhân để đối xử, một phụ nữ xinh đẹp quyến rũ và trưởng thành, hắn thậm chí còn mơ tưởng về hình ảnh được làm tình với mẹ ở mọi gõ ngách trong nhà.
Hắn biết điều này là điên rồ, là sai lầm, nhưng hắn càng kìm nén, khát vọng trong lòng hắn càng dâng trào, vì để giảm bớt sự ham muốn này, hắn thường tranh thủ lặng lẽ ở bên mẹ, vừa tận hưởng cảm giác phấn khích,nhưng lòng hắn vẫn tự trách mình rất nhiều. Dù gì thì đây vẫn là người mẹ kính yêu của hắn.
Đối với vấn đề ba có thể ngoại tình ở bên ngoài, hắn đã suy nghĩ kỹ sau đó và cảm thấy không thể. Ba già quá rồi, Làm sao bạn có thể ngoại tình với một người chỉ bằng tuổi con mình chứ, ba cũng không hải người lươn lẹo, lại sợ vợ, điều này quá viển vông.
Trong thời gian một tháng tiếp teo hắn phải vật lộn với việc ôn thi đại học và đấu tranh tư tưởng trong đầu của mình.
Một buổi chiều tan học, hăn đi theo vài người bạn thân ra khỏi cổng trường, vô tình nhìn thấy một cô gái xinh đẹp đứng cách đó không xa, cô gái này không thấp, nhưng lại tạo cho người ta cảm giác nhỏ nhắn, có lẽ là do khuôn mặt nhỏ nên đã tạo ra cảm giác đó.
Nàng có một đôi mắt to, một cái miệng nhỏ, tóc buộc hai bím, nàng mặc một chiếc áo bóng chày màu đỏ trắng, phần dưới mặc một cái quần ống rộng, rất phong cách đường phố, tiêu sái lưu loát, nhìn tràn đấy sức trẻ.
Cô gái nhìn thẳng vào bọn hắn, hắn cảm thấy nàng có chút gì đó quen thuộc, như thể nàng đã nhìn thấy nó ở đâu đó.
Bạn hắn Lâm Tử Phàm nói nhỏ với bọn hắn rằng:
"Cô gái đó trông xinh quá, ta chưa gặp bao giờ."
"Không phải của trường chúng ta"
Một bạn học khác thì thầm.
"Tại sao nàng cứ nhìn vào chúng ta? Ai trong các người biết nàng?"
Đôi mắt của cô gái thực sự chuyển động trên người của bọn hắn, nhưng không ai trong đám biết nàng cả.
Chuyện gì đang xảy ra.
Ngày hôm sau, cô gái lại đến, vẫn đứng trước cổng trường khi tan học, nhìn bọn hắn chằm chằm.
Lâm Tử Phàm cười nói:
"Nàng đã thích chúng ta?"
"Nàng thích ai?"
"Ai là người đẹp trai nhất trong chúng ta?"
"Dù sao cũng không phải là ngươi."
"Đó cũng không phải là ngươi."
Lăng Tiểu Đông luôn nghĩ rằng cô gái đó có chút quen thuộc, nhưng hắn không thể nhớ được. Cho đến ngày thứ tư, nàng vẫn đứng đó, nhìn chằm chằm vào bọn hắn. Lầm Tử Phàm không kìm được và đề nghị cử người ra gặp nàng bắt chuyện. Kết quả là mọi người nhất trí đẩy việc này cho hắn, lý do là hắn ăn nói khéo, da mặt dày, không biết xấu hổ.
Hắn không biết là mình có phải da dày không biết xấu hổ không. Dù sao thì hắn cũng bị họ đẩy ra. Có chuyện là hắn cũng vậy
Mang theo một chút tò mò, hắn tiến tới chỗ của cô gái.
Cô gái ngơ ngác nhìn hắn đang đi về phía mình, khi hắn đến gần thì nàng đột ngột quay lưng bước đi.
Nhìn bóng lưng rời đi, hắn chợt nhớ ra là cô gái mà ba khoác vai đi mua sắm.
Ba hắn nói, nàng là con gái của đồng nghiệp ba.
Cô gái này nên hướng về phía hắn, nhưng tại sao lần nào nàng cũng đứng xa, chỉ nhìn cem hắn mà không nói chuyện. Nàng muốn làm cái quái gì vậy?
Sau bữa tối, ba hắn ngồi trên ghế sofa và xem TV, hắn ngồi cạnh ông trong khi mẹ hắn đang dọn dẹp.
Hắn hỏi:
"Ba, không phải tháng trước ba nói đến nhà đồng nghiệp để bàn chuyện thi vào đại học của con gái sao?"
Ba nghe xong thì giật mình, nét mặt trở nên căng thẳng, nghi ngờ nhìn hắn:
“Con hỏi chuyện gì vậy?
"Con chỉ hỏi, cô gái đó, nàng tên là gì, con có biết nàng không?"
"Con gái đồng nghiệp của ta, con làm sao gặp được?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.