Chương 65
Lê Thúy Diễm
11/08/2020
Ngày hôm sau vừa mới sáng Kha Ly đã diện trên người chiếc đầm body mang thêm đôi giày cao gót đến nhà Thiên Vương.
Bà giúp việc đang ở nhà sau nghe tiếng chuông cửa liền vội vàng chạy ra.
_Cô Kha Ly đến sớm vậy.
_Mau mở cửa đi giờ này còn sớm gì nữa.
_Vâng. Cô đợi tôi tí.
Bà giúp việc bấm vào dãy số trên hộp điện tử cánh cửa liền mở ra, Kha Ly lướt qua người bà ấy đi thẳng vào nhà.
Nhìn quanh phòng khách ko thấy Thiên Vương, cô ta liền mỉm cười bước nhanh lên lầu. Đúng như những gì cô ta nghĩ, Thiên Vương vẫn chưa dậy, a ta với nửa thân trên ở trần đang nằm ngủ trên giường.
Kha Ly đi vào trong, đặt chiếc túi xuống bàn, cởi bỏ đôi giày cao gót nhẹ nhàng trèo lên giường nằm xuống bên cạnh Thiên Vương, dùng bàn tay của mình vuốt ve bờ ngực rắn chắc của a ta.
Vốn là người đứng đầu của một tổ chức cho nên giác quan của Lão Vương rất nhạy bén, chỉ cần một tiếng động nhỏ a ta cũng có thể nghe thấy chỉ là lười biến mở mắt mà thôi.
Kha Ly vuốt ve khuôn ngực Thiên Vương rồi từ từ đưa bàn tay của mình trượt xuống dưới cậu nhỏ của a ta. Đôi mắt nhắm ghiền, Thiên Vương dùng tay mình nắm lấy tay Kha Ly đặt lên bụng.
_Đừng làm loạn nữa để yên cho a ngủ.
_A ko nhớ e sao. Đã lâu rồi chúng ta chưa làm gì với nhau.
_A đã nói với em rồi phải ko. Thời gian đầu mang thai nên hạn chế. Những việc đó quan trọng hơn con của em à.
Kha Ly sợ bản thân làm cho Thiên Vương tức giận cho nên cô ta liền dùng giọng điệu ngọt ngào.
_Ý em ko phải như thế. Em chỉ lo cho a thôi.
_Em ko phải lo. Thời gian ko có em a vẫn nhịn đấy thôi.
_Nếu a cảm thấy ko sao thì e yên tâm rồi. A định khi nào sẽ đưa em đi thử váy cưới. Bụng em càng ngày càng to lên rồi đấy.
Thiên Vương mở mắt nhìn lên trần nhà, bờ môi mấp máy.
_A đã nói cưới thì sẽ cưới. Đợi a giải quyết xong việc đã. Còn việc váy cưới,e cứ tự mình đi chọn, thích cái nào thì lấy. A bận lắm ko đi cùng em được.
Kha Ly ngồi dậy, quay lưng về phía Lão Vương bắt đầu giở giọng giận dỗi.
_Đám cưới của hai người mà a cứ làm như của mình em ko bằng.
Thiên Vương ngồi dậy đi vào tolec vệ sinh cá nhận,sau đó mặc một bộ quần áo chỉnh tề bước ra ngoài.
_A còn nhiều việc phải lo. Nếu muốn làm người phụ nữ bên cạnh a, em nên tập dần đi là vừa. A ko thể lúc nào cũng kè kè bên cạnh em được. Bây giờ thì đứng dậy, xuống nhà ăn sáng thôi.
Thiên Vương quay người rời khỏi phòng đi xuống dưới Kha Ly hậm hực đứng dậy. Hai người bọn họ một trước một sau đi xuống nhà ngồi vào bàn ăn sáng.
Ngày hôm sau vừa mới sáng Kha Ly đã diện trên người chiếc đầm body mang thêm đôi giày cao gót đến nhà Thiên Vương.
Bà giúp việc đang ở nhà sau nghe tiếng chuông cửa liền vội vàng chạy ra.
_Cô Kha Ly đến sớm vậy .
_Mau mở cửa đi giờ này còn sớm gì nữa.
_Vâng. Cô đợi tôi tí.
Bà giúp việc bấm vào dãy số trên hộp điện tử cánh cửa liền mở ra, Kha Ly lướt qua người bà ấy đi thẳng vào nhà.
Nhìn quanh phòng khách ko thấy Thiên Vương, cô ta liền mỉm cười bước nhanh lên lầu. Đúng như những gì cô ta nghĩ, Thiên Vương vẫn chưa dậy, a ta với nửa thân trên ở trần đang nằm ngủ trên giường.
Kha Ly đi vào trong , đặt chiếc túi xuống bàn, cởi bỏ đôi giày cao gót nhẹ nhàng trèo lên giường nằm xuống bên cạnh Thiên Vương, dùng bàn tay của mình vuốt ve bờ ngực rắn chắc của a ta.
Vốn là người đứng đầu của một tổ chức cho nên giác quan của Lão Vương rất nhạy bén , chỉ cần một tiếng động nhỏ a ta cũng có thể nghe thấy chỉ là lười biến mở mắt mà thôi.
Kha Ly vuốt ve khuôn ngực Thiên Vương rồi từ từ đưa bàn tay của mình trượt xuống dưới cậu nhỏ của a ta. Đôi mắt nhắm ghiền, Thiên Vương dùng tay mình nắm lấy tay Kha Ly đặt lên bụng.
_Đừng làm loạn nữa để yên cho a ngủ.
_A ko nhớ e sao. Đã lâu rồi chúng ta chưa làm gì với nhau.
_A đã nói với em rồi phải ko. Thời gian đầu mang thai nên hạn chế. Những việc đó quan trọng hơn con của em à.
Kha Ly sợ bản thân làm cho Thiên Vương tức giận cho nên cô ta liền dùng giọng điệu ngọt ngào.
_Ý em ko phải như thế . Em chỉ lo cho a thôi.
_Em ko phải lo. Thời gian ko có em a vẫn nhịn đấy thôi.
_Nếu a cảm thấy ko sao thì e yên tâm rồi. A định khi nào sẽ đưa em đi thử váy cưới . Bụng em càng ngày càng to lên rồi đấy.
Thiên Vương mở mắt nhìn lên trần nhà, bờ môi mấp máy.
_A đã nói cưới thì sẽ cưới. Đợi a giải quyết xong việc đã. Còn việc váy cưới ,e cứ tự mình đi chọn, thích cái nào thì lấy. A bận lắm ko đi cùng em được.
Kha Ly ngồi dậy, quay lưng về phía Lão Vương bắt đầu giở giọng giận dỗi.
_Đám cưới của hai người mà a cứ làm như của mình em ko bằng.
Thiên Vương ngồi dậy đi vào tolec vệ sinh cá nhận ,sau đó mặc một bộ quần áo chỉnh tề bước ra ngoài.
_A còn nhiều việc phải lo. Nếu muốn làm người phụ nữ bên cạnh a, em nên tập dần đi là vừa. A ko thể lúc nào cũng kè kè bên cạnh em được. Bây giờ thì đứng dậy, xuống nhà ăn sáng thôi.
Thiên Vương quay người rời khỏi phòng đi xuống dưới Kha Ly hậm hực đứng dậy. Hai người bọn họ một trước một sau đi xuống nhà ngồi vào bàn ăn sáng.
***
Tại Việt Nam.
Trong phòng khách sạn Kiên ngồi trên giường bấm số điện thoại gọi cho sếp để xin nghỉ phép. Kiên là một người có chuyên môn cao, lại lập nhiều thành tích trong thời gian công tác cho nên chỉ cần cậu nói một tiếng thì sếp liền đồng ý.
_Vâng... Em cảm ơn sếp. Mọi thứ em sẽ bàn giao qua cho Trung, cậu ta sẽ thay em trong vài ngày.... Tạm biệt sếp...
Cất chiếc điện thoại vào túi, Kiên quay sang người đồng nghiệp đi cùng mình nói.
_Cậu về cơ quan trước đi. Những thứ cần thiết tôi sẽ gửi qua mail cho . Cậu thay tôi hoàn tất trình lên sếp nhé. Tôi sẽ mau chóng đi làm lại thôi.
_Vâng. A cứ nghỉ ngơi đi ạ. Cái gì ko biết e sẽ gọi hỏi a.
_Ừ. Thôi cậu về đi ko lại trễ. Đi đường cẩn thận.
_Em chào sếp.
Sau khi cấp dưới rời đi, Kiên liền cầm lấy chiếc điện thoại bàn gọi xuống lễ tân.
_Quý khách cần gì ạ.
_Tầm 20p nữa tôi muốn thuê một chiếc xe máy. Cô giúp tôi được ko.
_Khách sạn chúng tôi đã có sẵn xe rồi ạ. Quý khách chỉ cần xuống đăng ký là dùng thôi.
_Vậy tốt rồi. Tôi xuống ngay đây.
Kiên đi nhanh xuống quầy lễ tân làm thủ tục thuê xe xong xuôi thì quay lại phòng của Lệ.
***
Tôi đang ngồi trong phòng thì nghe tiếng gõ cửa cùng tiếng gọi của Kiên.
_Lệ ơi mở cửa cho mình.
Tôi đi ra mở cửa, Kiên thấy tôi thì nói.
_Đi thôi. Mình đưa cậu đi tìm nhà.
_Ừ ...đi thôi.
Chúng tôi ngồi trên chiếc xe máy lượn lờ hết khu này vẫn ko tìm được căn nhà nào vừa ý, tấp vào quán nước bên đường, kêu ra hai ly nước mía. Di chuyển nhiều dưới trời nắng khiến cho tôi và Kiên khát khô cả họng. Cầm ly nước mía lên cả hai tu một hơi hết sạch .
Đưa mắt nhìn xung quanh bất chợt tôi dừng lại trên một tờ giấy được dán trên thân cây trụ điện, tôi đứng dậy đi lại gần đọc kĩ và ghi nhớ số điện thoại trong đầu.
_Cái gì vậy.
Tiếng nói Kiên vang lên từ phía sau, tôi quay lại nhìn cậu ta tay chỉ về tờ giấy.
_Có căn nhà cho thuê kìa. Cậu lấy điện thoại gọi thử đi . Xem xong nhà này ko được thì về khách sạn tính tiếp.
Kiên rút chiếc điện thoại trong túi của mình ra gọi, sau khi trao đổi qua lại với họ thì họ hướng dẫn chúng tôi đường đến ngôi nhà.
Sau khi xem qua nhà ko hiểu sao tôi lại thích nó, tuy chỉ là một căn nhà nhỏ nhưng được cái nó gần chợ tôi sẽ dễ dàng buôn bán, hay làm cái gì cũng tiện.
Bà giúp việc đang ở nhà sau nghe tiếng chuông cửa liền vội vàng chạy ra.
_Cô Kha Ly đến sớm vậy.
_Mau mở cửa đi giờ này còn sớm gì nữa.
_Vâng. Cô đợi tôi tí.
Bà giúp việc bấm vào dãy số trên hộp điện tử cánh cửa liền mở ra, Kha Ly lướt qua người bà ấy đi thẳng vào nhà.
Nhìn quanh phòng khách ko thấy Thiên Vương, cô ta liền mỉm cười bước nhanh lên lầu. Đúng như những gì cô ta nghĩ, Thiên Vương vẫn chưa dậy, a ta với nửa thân trên ở trần đang nằm ngủ trên giường.
Kha Ly đi vào trong, đặt chiếc túi xuống bàn, cởi bỏ đôi giày cao gót nhẹ nhàng trèo lên giường nằm xuống bên cạnh Thiên Vương, dùng bàn tay của mình vuốt ve bờ ngực rắn chắc của a ta.
Vốn là người đứng đầu của một tổ chức cho nên giác quan của Lão Vương rất nhạy bén, chỉ cần một tiếng động nhỏ a ta cũng có thể nghe thấy chỉ là lười biến mở mắt mà thôi.
Kha Ly vuốt ve khuôn ngực Thiên Vương rồi từ từ đưa bàn tay của mình trượt xuống dưới cậu nhỏ của a ta. Đôi mắt nhắm ghiền, Thiên Vương dùng tay mình nắm lấy tay Kha Ly đặt lên bụng.
_Đừng làm loạn nữa để yên cho a ngủ.
_A ko nhớ e sao. Đã lâu rồi chúng ta chưa làm gì với nhau.
_A đã nói với em rồi phải ko. Thời gian đầu mang thai nên hạn chế. Những việc đó quan trọng hơn con của em à.
Kha Ly sợ bản thân làm cho Thiên Vương tức giận cho nên cô ta liền dùng giọng điệu ngọt ngào.
_Ý em ko phải như thế. Em chỉ lo cho a thôi.
_Em ko phải lo. Thời gian ko có em a vẫn nhịn đấy thôi.
_Nếu a cảm thấy ko sao thì e yên tâm rồi. A định khi nào sẽ đưa em đi thử váy cưới. Bụng em càng ngày càng to lên rồi đấy.
Thiên Vương mở mắt nhìn lên trần nhà, bờ môi mấp máy.
_A đã nói cưới thì sẽ cưới. Đợi a giải quyết xong việc đã. Còn việc váy cưới,e cứ tự mình đi chọn, thích cái nào thì lấy. A bận lắm ko đi cùng em được.
Kha Ly ngồi dậy, quay lưng về phía Lão Vương bắt đầu giở giọng giận dỗi.
_Đám cưới của hai người mà a cứ làm như của mình em ko bằng.
Thiên Vương ngồi dậy đi vào tolec vệ sinh cá nhận,sau đó mặc một bộ quần áo chỉnh tề bước ra ngoài.
_A còn nhiều việc phải lo. Nếu muốn làm người phụ nữ bên cạnh a, em nên tập dần đi là vừa. A ko thể lúc nào cũng kè kè bên cạnh em được. Bây giờ thì đứng dậy, xuống nhà ăn sáng thôi.
Thiên Vương quay người rời khỏi phòng đi xuống dưới Kha Ly hậm hực đứng dậy. Hai người bọn họ một trước một sau đi xuống nhà ngồi vào bàn ăn sáng.
Ngày hôm sau vừa mới sáng Kha Ly đã diện trên người chiếc đầm body mang thêm đôi giày cao gót đến nhà Thiên Vương.
Bà giúp việc đang ở nhà sau nghe tiếng chuông cửa liền vội vàng chạy ra.
_Cô Kha Ly đến sớm vậy .
_Mau mở cửa đi giờ này còn sớm gì nữa.
_Vâng. Cô đợi tôi tí.
Bà giúp việc bấm vào dãy số trên hộp điện tử cánh cửa liền mở ra, Kha Ly lướt qua người bà ấy đi thẳng vào nhà.
Nhìn quanh phòng khách ko thấy Thiên Vương, cô ta liền mỉm cười bước nhanh lên lầu. Đúng như những gì cô ta nghĩ, Thiên Vương vẫn chưa dậy, a ta với nửa thân trên ở trần đang nằm ngủ trên giường.
Kha Ly đi vào trong , đặt chiếc túi xuống bàn, cởi bỏ đôi giày cao gót nhẹ nhàng trèo lên giường nằm xuống bên cạnh Thiên Vương, dùng bàn tay của mình vuốt ve bờ ngực rắn chắc của a ta.
Vốn là người đứng đầu của một tổ chức cho nên giác quan của Lão Vương rất nhạy bén , chỉ cần một tiếng động nhỏ a ta cũng có thể nghe thấy chỉ là lười biến mở mắt mà thôi.
Kha Ly vuốt ve khuôn ngực Thiên Vương rồi từ từ đưa bàn tay của mình trượt xuống dưới cậu nhỏ của a ta. Đôi mắt nhắm ghiền, Thiên Vương dùng tay mình nắm lấy tay Kha Ly đặt lên bụng.
_Đừng làm loạn nữa để yên cho a ngủ.
_A ko nhớ e sao. Đã lâu rồi chúng ta chưa làm gì với nhau.
_A đã nói với em rồi phải ko. Thời gian đầu mang thai nên hạn chế. Những việc đó quan trọng hơn con của em à.
Kha Ly sợ bản thân làm cho Thiên Vương tức giận cho nên cô ta liền dùng giọng điệu ngọt ngào.
_Ý em ko phải như thế . Em chỉ lo cho a thôi.
_Em ko phải lo. Thời gian ko có em a vẫn nhịn đấy thôi.
_Nếu a cảm thấy ko sao thì e yên tâm rồi. A định khi nào sẽ đưa em đi thử váy cưới . Bụng em càng ngày càng to lên rồi đấy.
Thiên Vương mở mắt nhìn lên trần nhà, bờ môi mấp máy.
_A đã nói cưới thì sẽ cưới. Đợi a giải quyết xong việc đã. Còn việc váy cưới ,e cứ tự mình đi chọn, thích cái nào thì lấy. A bận lắm ko đi cùng em được.
Kha Ly ngồi dậy, quay lưng về phía Lão Vương bắt đầu giở giọng giận dỗi.
_Đám cưới của hai người mà a cứ làm như của mình em ko bằng.
Thiên Vương ngồi dậy đi vào tolec vệ sinh cá nhận ,sau đó mặc một bộ quần áo chỉnh tề bước ra ngoài.
_A còn nhiều việc phải lo. Nếu muốn làm người phụ nữ bên cạnh a, em nên tập dần đi là vừa. A ko thể lúc nào cũng kè kè bên cạnh em được. Bây giờ thì đứng dậy, xuống nhà ăn sáng thôi.
Thiên Vương quay người rời khỏi phòng đi xuống dưới Kha Ly hậm hực đứng dậy. Hai người bọn họ một trước một sau đi xuống nhà ngồi vào bàn ăn sáng.
***
Tại Việt Nam.
Trong phòng khách sạn Kiên ngồi trên giường bấm số điện thoại gọi cho sếp để xin nghỉ phép. Kiên là một người có chuyên môn cao, lại lập nhiều thành tích trong thời gian công tác cho nên chỉ cần cậu nói một tiếng thì sếp liền đồng ý.
_Vâng... Em cảm ơn sếp. Mọi thứ em sẽ bàn giao qua cho Trung, cậu ta sẽ thay em trong vài ngày.... Tạm biệt sếp...
Cất chiếc điện thoại vào túi, Kiên quay sang người đồng nghiệp đi cùng mình nói.
_Cậu về cơ quan trước đi. Những thứ cần thiết tôi sẽ gửi qua mail cho . Cậu thay tôi hoàn tất trình lên sếp nhé. Tôi sẽ mau chóng đi làm lại thôi.
_Vâng. A cứ nghỉ ngơi đi ạ. Cái gì ko biết e sẽ gọi hỏi a.
_Ừ. Thôi cậu về đi ko lại trễ. Đi đường cẩn thận.
_Em chào sếp.
Sau khi cấp dưới rời đi, Kiên liền cầm lấy chiếc điện thoại bàn gọi xuống lễ tân.
_Quý khách cần gì ạ.
_Tầm 20p nữa tôi muốn thuê một chiếc xe máy. Cô giúp tôi được ko.
_Khách sạn chúng tôi đã có sẵn xe rồi ạ. Quý khách chỉ cần xuống đăng ký là dùng thôi.
_Vậy tốt rồi. Tôi xuống ngay đây.
Kiên đi nhanh xuống quầy lễ tân làm thủ tục thuê xe xong xuôi thì quay lại phòng của Lệ.
***
Tôi đang ngồi trong phòng thì nghe tiếng gõ cửa cùng tiếng gọi của Kiên.
_Lệ ơi mở cửa cho mình.
Tôi đi ra mở cửa, Kiên thấy tôi thì nói.
_Đi thôi. Mình đưa cậu đi tìm nhà.
_Ừ ...đi thôi.
Chúng tôi ngồi trên chiếc xe máy lượn lờ hết khu này vẫn ko tìm được căn nhà nào vừa ý, tấp vào quán nước bên đường, kêu ra hai ly nước mía. Di chuyển nhiều dưới trời nắng khiến cho tôi và Kiên khát khô cả họng. Cầm ly nước mía lên cả hai tu một hơi hết sạch .
Đưa mắt nhìn xung quanh bất chợt tôi dừng lại trên một tờ giấy được dán trên thân cây trụ điện, tôi đứng dậy đi lại gần đọc kĩ và ghi nhớ số điện thoại trong đầu.
_Cái gì vậy.
Tiếng nói Kiên vang lên từ phía sau, tôi quay lại nhìn cậu ta tay chỉ về tờ giấy.
_Có căn nhà cho thuê kìa. Cậu lấy điện thoại gọi thử đi . Xem xong nhà này ko được thì về khách sạn tính tiếp.
Kiên rút chiếc điện thoại trong túi của mình ra gọi, sau khi trao đổi qua lại với họ thì họ hướng dẫn chúng tôi đường đến ngôi nhà.
Sau khi xem qua nhà ko hiểu sao tôi lại thích nó, tuy chỉ là một căn nhà nhỏ nhưng được cái nó gần chợ tôi sẽ dễ dàng buôn bán, hay làm cái gì cũng tiện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.