Mau Xuyên: Hệ Thống Muốn Ta Làm Phản
Chương 31: Đệ nhất tổng tài (31)
Tứ Hải Sênh Ca
24/01/2021
Nếu nói lúc mà cha Nhậm nhìn thấy Nhậm Thanh Thanh thì có chút tức giận,
vậy thì ngay khi nhìn thấy người phụ nữ đó thì cả người đều chết lặng.
Mà mẹ Nhậm lúc này cũng cúi đầu thấp hơn.
Linh Ưu liếc nhìn biểu cảm của hai người họ, có chút ý vị sờ sờ cằm, trong lòng lại thầm chửi con mẹ nó.
“Ông Nhậm, tôi nghĩ người phụ nữ này là người đứng sau mọi chuyện, hơn cả Nhậm Thanh Thanh. Ông nhận ra người phụ nữ này chứ?” Thịnh Hải bấm ngừng video lại ngay lúc mà khuôn mặt của người phụ nữ kia rõ nét nhất rồi mới quay người lại hỏi.
“Cậu zoom tay trái của bà ta lên có được không?” Cha Nhậm nhíu mày hỏi.
Thịnh Hải gật đầu một cái rồi nhanh chóng tìm đoạn mà zoom bàn tay trái của người phụ nữ kia lên.
Ngay khi zoom lên thì anh ấy liền có chút bất ngờ, bàn tay trái của người phụ nữ này chỉ có ba ngón.
“Hà Linh.” Cha Nhậm bất giác thốt lên.
“Ông Nhậm, ông có quen biết với người phụ nữ này sao?” Thịnh Hải hỏi lại.
“Có quen biết.” Cha Nhậm gật đầu.
“Ba, bà ta là ghệ cũ của ba đó à?” Linh Ưu ngồi trên cái bàn đằng sau chống cằm hỏi.
“Ừm.” Cha Nhậm vừa nghe cô hỏi như vậy thì liền khó khăn hít sâu một hơi rồi mới ừm một tiếng.
Thịnh Hải và những cảnh sát khác “...” Đây là thể loại chuyện máu chó gì?
Bồ cũ và con gái riêng bắt cóc vợ của ông để mà thuê người làm chuyện đồi bại?
Nhà giàu a, thật lắm drama!
Bọn họ có nên hít không?
“Khụ khụ, vậy xin hỏi là lần cuối ông gặp bà ta là lúc nào?” Thịnh Hải ho khan hai tiếng rồi mới hỏi.
“Lần cuối gặp là hơn 18 năm trước. Chỉ là một thời gian trước khi Nhậm Thanh Thanh tới nhà tôi thì con bé nói với tôi là Hà Linh đã mất rồi.” Cha Nhậm lúc này đã coi như là bình tĩnh lại, nhàn nhạt nói, không nghe ra ông đang có tâm trạng gì.
Đã xác nhận được nghi phạm, bên phía cảnh sát nhanh chóng làm ra một số thủ tục khác, rất nhanh thì cả ba người có thể về.
“Ông Nhậm, sắp tới chúng tôi sẽ cử người nằm vùng quanh nhà của ông, và một số người sẽ đi theo bảo vệ gia đình ông. Còn Hà Linh và Nhậm Thanh Thanh chúng tôi sẽ cho người nhanh chóng tìm ra hai người họ.” Thịnh Hải đi theo ba người ra ngoài.
“Được, cám ơn các cậu.” Cha Nhậm gật gật đầu, sau đó cũng lên xe, nhanh chóng lái xe rời đi.
Thịnh Hải đứng yên trước sở cảnh sát mà nhìn theo chiếc xe.
“Người ta đã đi rồi, còn nhìn theo làm gì nữa?”
Bên vai của Thịnh Hải lúc này lại nhiều thêm một cánh tay khoác lên.
Thịnh Hải liếc nhìn người cười đến tóe nắng đang khoác tay lên vai của mình, ghét bỏ hất tay của anh ta ra rồi đi vào bên trong.
Mà cái người đàn ông cười tóe nắng nhún nhún vai, không để ý lắm, bày tỏ anh ta đã rất quen rồi.
…
Về tới nhà.
Mẹ Nhậm lấy lý do mệt mỏi mà đi tắm.
Linh Ưu thì dặn dò dì Lâm nấu một ít cháo sau đó thì cô vốn định đi về phòng, nhưng lại nghĩ nghĩ một chút rồi đi vào trong thư phòng của cha Nhậm.
“Ba, con vào trong được không?” Cô gõ gõ cửa, sau khi nhận được câu trả lời của cha Nhậm rồi thì mới đi vào.
Cô đi vào bên trong thư phòng, ngồi trên ghế sopha, chống cằm nhìn cha Nhậm.
Cha Nhậm lúc này đang ngồi trên cái ghế sopha ở phía đối diện cô, đang mệt mỏi day day thái dương.
“Sock quá ba nhỉ?” Linh Ưu nhìn cha Nhậm cười đến rạng rỡ.
Cha Nhậm giật giật khóe môi nhìn cô, sau đó hít sâu một hơi rồi ngồi thẳng dậy.
“Hôm nay cám ơn con.” Nếu không có cô thì hiện tại không biết vợ của ông đã ra sao rồi.
“Chuyện nên làm mà thôi.” Linh Ưu bĩu môi nhìn ông, sau đó lại đột nhiên chuyển đề tài: “Ba có muốn biết ai là người đang chủ mưu thu mua cổ phần không?”
“Con biết sao? Làm sao con biết?”
“Con đoán mò.”
“...”
“Con đùa thôi. Là Vương Cẩn Mặc.”
“Làm sao con biết được?” Cha Nhậm nhíu mày nhìn cô.
“Vương Cẩn Mặc và Nhậm Thanh Thanh thông đồng với nhau.” Linh Ưu vừa nói vừa mở điện thoại ra, mở video lên đưa tới trước mặt cha Nhậm.
Tôi đã thấy thì chỉ cần tôi có cơ hội tôi sẽ khiến cho người khác cũng phải thấy!
[Ác như mẹ ghẻ!]
Vì đam mê, dù có là mẹ ghẻ tôi cũng sẽ làm!
[Thể loại đam mê biến thái!]
Còn hơn là kiểu đam mê hóa trang thành người mẹ bận rộn của anh! (Mời xem lại chương… Chương nào đó ở đầu ấy! Không nhớ nữa, mọi người tự nhớ hoặc tự tìm đi.)
[...] Cô nhớ kỹ như vậy làm gì!
Rất đáng quan ngại đó có biết không!
Mà cha Nhậm nhìn thấy cái video đó thì sắc mặt cũng không có quá nhiều biến chuyển.
Dù sao thì ngay cả việc hãm hại mẹ Nhậm cô ta cũng dám làm, mấy việc vô liêm sỉ thế này cô ta có gì mà không dám.
Ông lại nhìn về phía Linh Ưu, khẽ thở dài.
Dạo gần đây quả thật ông phát hiện ra là con gái ông có chút thay đổi, bây giờ nghĩ lại thì có lẽ là do cô phát hiện ra những chuyện này nên mới có thay đổi lớn như vậy.
Chỉ là rất may là đây là những chuyển biến tốt đẹp.
Xem ra cũng là coi như trong họa có phúc, con gái ông đã trưởng thành hơn.
Mà mẹ Nhậm lúc này cũng cúi đầu thấp hơn.
Linh Ưu liếc nhìn biểu cảm của hai người họ, có chút ý vị sờ sờ cằm, trong lòng lại thầm chửi con mẹ nó.
“Ông Nhậm, tôi nghĩ người phụ nữ này là người đứng sau mọi chuyện, hơn cả Nhậm Thanh Thanh. Ông nhận ra người phụ nữ này chứ?” Thịnh Hải bấm ngừng video lại ngay lúc mà khuôn mặt của người phụ nữ kia rõ nét nhất rồi mới quay người lại hỏi.
“Cậu zoom tay trái của bà ta lên có được không?” Cha Nhậm nhíu mày hỏi.
Thịnh Hải gật đầu một cái rồi nhanh chóng tìm đoạn mà zoom bàn tay trái của người phụ nữ kia lên.
Ngay khi zoom lên thì anh ấy liền có chút bất ngờ, bàn tay trái của người phụ nữ này chỉ có ba ngón.
“Hà Linh.” Cha Nhậm bất giác thốt lên.
“Ông Nhậm, ông có quen biết với người phụ nữ này sao?” Thịnh Hải hỏi lại.
“Có quen biết.” Cha Nhậm gật đầu.
“Ba, bà ta là ghệ cũ của ba đó à?” Linh Ưu ngồi trên cái bàn đằng sau chống cằm hỏi.
“Ừm.” Cha Nhậm vừa nghe cô hỏi như vậy thì liền khó khăn hít sâu một hơi rồi mới ừm một tiếng.
Thịnh Hải và những cảnh sát khác “...” Đây là thể loại chuyện máu chó gì?
Bồ cũ và con gái riêng bắt cóc vợ của ông để mà thuê người làm chuyện đồi bại?
Nhà giàu a, thật lắm drama!
Bọn họ có nên hít không?
“Khụ khụ, vậy xin hỏi là lần cuối ông gặp bà ta là lúc nào?” Thịnh Hải ho khan hai tiếng rồi mới hỏi.
“Lần cuối gặp là hơn 18 năm trước. Chỉ là một thời gian trước khi Nhậm Thanh Thanh tới nhà tôi thì con bé nói với tôi là Hà Linh đã mất rồi.” Cha Nhậm lúc này đã coi như là bình tĩnh lại, nhàn nhạt nói, không nghe ra ông đang có tâm trạng gì.
Đã xác nhận được nghi phạm, bên phía cảnh sát nhanh chóng làm ra một số thủ tục khác, rất nhanh thì cả ba người có thể về.
“Ông Nhậm, sắp tới chúng tôi sẽ cử người nằm vùng quanh nhà của ông, và một số người sẽ đi theo bảo vệ gia đình ông. Còn Hà Linh và Nhậm Thanh Thanh chúng tôi sẽ cho người nhanh chóng tìm ra hai người họ.” Thịnh Hải đi theo ba người ra ngoài.
“Được, cám ơn các cậu.” Cha Nhậm gật gật đầu, sau đó cũng lên xe, nhanh chóng lái xe rời đi.
Thịnh Hải đứng yên trước sở cảnh sát mà nhìn theo chiếc xe.
“Người ta đã đi rồi, còn nhìn theo làm gì nữa?”
Bên vai của Thịnh Hải lúc này lại nhiều thêm một cánh tay khoác lên.
Thịnh Hải liếc nhìn người cười đến tóe nắng đang khoác tay lên vai của mình, ghét bỏ hất tay của anh ta ra rồi đi vào bên trong.
Mà cái người đàn ông cười tóe nắng nhún nhún vai, không để ý lắm, bày tỏ anh ta đã rất quen rồi.
…
Về tới nhà.
Mẹ Nhậm lấy lý do mệt mỏi mà đi tắm.
Linh Ưu thì dặn dò dì Lâm nấu một ít cháo sau đó thì cô vốn định đi về phòng, nhưng lại nghĩ nghĩ một chút rồi đi vào trong thư phòng của cha Nhậm.
“Ba, con vào trong được không?” Cô gõ gõ cửa, sau khi nhận được câu trả lời của cha Nhậm rồi thì mới đi vào.
Cô đi vào bên trong thư phòng, ngồi trên ghế sopha, chống cằm nhìn cha Nhậm.
Cha Nhậm lúc này đang ngồi trên cái ghế sopha ở phía đối diện cô, đang mệt mỏi day day thái dương.
“Sock quá ba nhỉ?” Linh Ưu nhìn cha Nhậm cười đến rạng rỡ.
Cha Nhậm giật giật khóe môi nhìn cô, sau đó hít sâu một hơi rồi ngồi thẳng dậy.
“Hôm nay cám ơn con.” Nếu không có cô thì hiện tại không biết vợ của ông đã ra sao rồi.
“Chuyện nên làm mà thôi.” Linh Ưu bĩu môi nhìn ông, sau đó lại đột nhiên chuyển đề tài: “Ba có muốn biết ai là người đang chủ mưu thu mua cổ phần không?”
“Con biết sao? Làm sao con biết?”
“Con đoán mò.”
“...”
“Con đùa thôi. Là Vương Cẩn Mặc.”
“Làm sao con biết được?” Cha Nhậm nhíu mày nhìn cô.
“Vương Cẩn Mặc và Nhậm Thanh Thanh thông đồng với nhau.” Linh Ưu vừa nói vừa mở điện thoại ra, mở video lên đưa tới trước mặt cha Nhậm.
Tôi đã thấy thì chỉ cần tôi có cơ hội tôi sẽ khiến cho người khác cũng phải thấy!
[Ác như mẹ ghẻ!]
Vì đam mê, dù có là mẹ ghẻ tôi cũng sẽ làm!
[Thể loại đam mê biến thái!]
Còn hơn là kiểu đam mê hóa trang thành người mẹ bận rộn của anh! (Mời xem lại chương… Chương nào đó ở đầu ấy! Không nhớ nữa, mọi người tự nhớ hoặc tự tìm đi.)
[...] Cô nhớ kỹ như vậy làm gì!
Rất đáng quan ngại đó có biết không!
Mà cha Nhậm nhìn thấy cái video đó thì sắc mặt cũng không có quá nhiều biến chuyển.
Dù sao thì ngay cả việc hãm hại mẹ Nhậm cô ta cũng dám làm, mấy việc vô liêm sỉ thế này cô ta có gì mà không dám.
Ông lại nhìn về phía Linh Ưu, khẽ thở dài.
Dạo gần đây quả thật ông phát hiện ra là con gái ông có chút thay đổi, bây giờ nghĩ lại thì có lẽ là do cô phát hiện ra những chuyện này nên mới có thay đổi lớn như vậy.
Chỉ là rất may là đây là những chuyển biến tốt đẹp.
Xem ra cũng là coi như trong họa có phúc, con gái ông đã trưởng thành hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.