Mau Xuyên: Hệ Thống Muốn Ta Làm Phản
Chương 56: Một ngàn dặm dưới đáy biển (18)
Tứ Hải Sênh Ca
25/01/2021
Ầm-------------
Ngay vào lúc này, đột nhiên cả phòng điều khiển đều rung lắc dữ dội.
"A, xem ra con thú kia đã mò được mấy cột trụ chính của khu Theta rồi." Lâm Khanh Khanh thấy như vậy thì liền nhíu mày nói.
"Cột trụ chính sao?" Linh Ưu nhíu mày, cố gắng ổn định cơ thể mà nói.
"Đúng vậy, mỗi khu đều có các cột chính được dấu rải rác. Nếu các cột trụ bị phát hết thì toàn khu sẽ sụp xuống. Tiểu Kha, cậu sao vậy?"
"Không biết, chỉ là rất chóng mặt."
"Cậu nên nhanh chóng quay về khoang thủy tinh đi, đây là do cậu bị cưỡng chế lệnh. Lệnh này là để cưỡng chế những ai vô tình tỉnh lại bị lẫn lộn không phân biệt được thật giả, khiến họ mệt mỏi và phải quay về khoang thủy tinh." Lâm Khanh Khanh nói.
'Vậy phải làm sao?' Hạ Tích Thuần đưa cái bảng lên hỏi.
"Bây giờ tôi không kịp giải thích với hai người. Tiểu Kha, cậu mau đưa thiết bị cậu tìm được ở Alpha vào cái ô kia đi, tớ sẽ chuyển bản copy này của tớ vào đó." Lâm Khanh Khanh nhìn trần nhà đang run chuyển, hấp tấp nói.
Linh Ưu nhanh chóng lấy thiết bị ra, để vào trong cái ô trên bàn phím, màn hình thiết bị nhanh chóng sáng lên, một thanh màu xanh hiển thị số phần trăm bắt đầu chạy.
1%
5%
10%
"Đúng rồi, anh trai kia cũng nên nhanh chóng lấy đồ bảo hộ mang vào đi. Nơi này sắp không chịu được rồi." Lâm Khanh Khanh nhìn về phía Hạ Tích Thần mà hối thúc.
Hạ Tích Thần ngơ ngác rồi gật gật đầu.
"Đồ bảo hộ ở đâu?"
"Cậu thử tìm ở cái tủ đằng kia xem sao." Lâm Khanh Khanh chỉ tới mấy cái tủ nằm trong góc phòng mà nói.
Quả nhiên là ở đó có mấy bộ đồ bảo hộ màu đen được treo trong đó.
Linh Ưu nhìn bộ quần áo bảo hộ đó hơi nhíu mày lại, cuối cùng cô cởi bộ trên người ra mà đưa cho Hạ Tích Thần.
Hạ Tích Thần nghiêng đầu nhìn cô như muốn hỏi tại sao.
"Bộ này của tôi lớn hơn, tôi mặc bộ nhỏ màu đen này sẽ thoải mái hơn." Linh Ưu nhét bộ của mình qua cho Hạ Tích Thần rồi nhanh chóng mặc bộ kia vào.
Hạ Tích Thần nhìn bộ đồ bảo hộ trên tay một chút, vành tai hơi đỏ lên, sau đó mới chậm chạp mang vào.
Mà lúc này thì mặt đất cũng đã bắt đầu rung lắc dữ dội hơn.
97%
Dưới chân của mọi người lúc này đã bắt đầu có nước biển đang dâng lên.
Mà ở ngoài phòng điều khiển bắt đầu vang lên các âm thanh ồn ào re ré đến đau tai của mấy con quái vật
98%
Bên ngoài cửa kính bắt đầu nhìn thấy bóng dáng lắc lư của mấy con quái vật kia.
Hạ Tích Thần cầm lấy khẩu súng vẫn luôn mang bên người ra, đầy cảnh giác.
Tình hình hiện tại là không thể dùng điện được.
99%
Lúc này đã có thể nghe thấy tiếng thủy tinh vỡ tan ở bên ngoài, nước biển cũng càng lúc càng chảy vào nhiều hơn.
Cạch--------------
Ở đằng sau Linh Ưu đột nhiên có một âm thanh nhỏ vang lên.
"Tiểu Kha, tớ mở được cho hai người một lối đi bí mật rồi, cẩn thận một chút, sắp tới vì cần đồng bộ hóa dữ liệu nên tớ không thể nói chuyện…" Lâm Khanh Khanh vừa nói tới đó thì hình ảnh liền vụt biến mất.
Thanh màu xanh trên màn hình hiển thị 100%. Sau đó thì toàn bộ ánh sáng đều tắt ngóm.
Linh Ưu nhanh chóng chụp lấy cái điều khiển, cùng với Hạ Tích Thần chạy vào trong lối đi.
Choang----------
Cửa sổ thủy tinh của phòng điều khiển vỡ nát ra, bốn con quái vật nhanh chóng nhảy vào bên trong, sau đó liền tức tốc đuổi theo hai người.
Bên trong lối đi tối đen, nước biển đã dâng lên gần tới cổ người.
Từng cơn địa chấn vẫn không ngừng xảy ra, mà Linh Ưu có thể nghe thấy rất rõ âm thanh nứt ra của kiến trúc xung quanh, cùng với tiếng thét ghê rợn của mấy con quái vật đang đuổi theo đằng sau hai người họ.
"Hệ thống, còn bao xa nữa thì mới ra tới bên ngoài?"
[Cô hỏi Hạ Tích Thần ấy!] Bây giờ mới nhớ đến sự tồn tại của tôi à?!?
Nói là vậy, nhưng mà rất nhanh hệ thống cũng đưa ra một cái bản đồ của đường đi.
Chỉ cần rẽ thêm hai hướng nữa thì sẽ ra ngoài được.
Nước biển đã dâng ngập hết lối đi, dường như là vì dưới nước nên chúng lại càng nhanh hơn.
Linh Ưu bình thường tuy rất nhanh nhưng mà lúc này thì cô rất chậm, đa phần đều là nhờ Hạ Tích Thần kéo cô chạy, cũng may là vì dưới nước nên trọng lượng của cô nhẹ hơn rất nhiều.
Cả hai cố gắng chạy thật nhanh ra bên ngoài.
Nhưng ngay khi vừa mới xông được ra ngoài thì một con quái vật trong số đó đã xông về phía cô và Hạ Tích Thần.
Linh Ưu nhanh chóng đẩy Hạ Tích Thần về một bên khác, còn cô thì nhào qua hướng khác làm Con quái vật bị vồ hụt.
Mà ba con khác cũng nhanh chóng phi ra ngoài.
"Chết tiệt!"
Ngay lúc mà Linh Ưu nghĩ là chuẩn bị kéo ngược lại lần nữa thì đột nhiên một cái xúc tu khổng lồ đột nhiên đánh xuống, hút lấy bốn con quái vật kia.
Hình như là con bạch tuột cảm nhận được cô đang ở đây nhưng mà nó lại không nhìn thấy được nên mới quơ bậy, thế là trúng được ba con quái vật kia.
Nhờ vậy mà cô và Hạ Tích Thần thoát chết trong gan tấc.
Ngay vào lúc này, đột nhiên cả phòng điều khiển đều rung lắc dữ dội.
"A, xem ra con thú kia đã mò được mấy cột trụ chính của khu Theta rồi." Lâm Khanh Khanh thấy như vậy thì liền nhíu mày nói.
"Cột trụ chính sao?" Linh Ưu nhíu mày, cố gắng ổn định cơ thể mà nói.
"Đúng vậy, mỗi khu đều có các cột chính được dấu rải rác. Nếu các cột trụ bị phát hết thì toàn khu sẽ sụp xuống. Tiểu Kha, cậu sao vậy?"
"Không biết, chỉ là rất chóng mặt."
"Cậu nên nhanh chóng quay về khoang thủy tinh đi, đây là do cậu bị cưỡng chế lệnh. Lệnh này là để cưỡng chế những ai vô tình tỉnh lại bị lẫn lộn không phân biệt được thật giả, khiến họ mệt mỏi và phải quay về khoang thủy tinh." Lâm Khanh Khanh nói.
'Vậy phải làm sao?' Hạ Tích Thuần đưa cái bảng lên hỏi.
"Bây giờ tôi không kịp giải thích với hai người. Tiểu Kha, cậu mau đưa thiết bị cậu tìm được ở Alpha vào cái ô kia đi, tớ sẽ chuyển bản copy này của tớ vào đó." Lâm Khanh Khanh nhìn trần nhà đang run chuyển, hấp tấp nói.
Linh Ưu nhanh chóng lấy thiết bị ra, để vào trong cái ô trên bàn phím, màn hình thiết bị nhanh chóng sáng lên, một thanh màu xanh hiển thị số phần trăm bắt đầu chạy.
1%
5%
10%
"Đúng rồi, anh trai kia cũng nên nhanh chóng lấy đồ bảo hộ mang vào đi. Nơi này sắp không chịu được rồi." Lâm Khanh Khanh nhìn về phía Hạ Tích Thần mà hối thúc.
Hạ Tích Thần ngơ ngác rồi gật gật đầu.
"Đồ bảo hộ ở đâu?"
"Cậu thử tìm ở cái tủ đằng kia xem sao." Lâm Khanh Khanh chỉ tới mấy cái tủ nằm trong góc phòng mà nói.
Quả nhiên là ở đó có mấy bộ đồ bảo hộ màu đen được treo trong đó.
Linh Ưu nhìn bộ quần áo bảo hộ đó hơi nhíu mày lại, cuối cùng cô cởi bộ trên người ra mà đưa cho Hạ Tích Thần.
Hạ Tích Thần nghiêng đầu nhìn cô như muốn hỏi tại sao.
"Bộ này của tôi lớn hơn, tôi mặc bộ nhỏ màu đen này sẽ thoải mái hơn." Linh Ưu nhét bộ của mình qua cho Hạ Tích Thần rồi nhanh chóng mặc bộ kia vào.
Hạ Tích Thần nhìn bộ đồ bảo hộ trên tay một chút, vành tai hơi đỏ lên, sau đó mới chậm chạp mang vào.
Mà lúc này thì mặt đất cũng đã bắt đầu rung lắc dữ dội hơn.
97%
Dưới chân của mọi người lúc này đã bắt đầu có nước biển đang dâng lên.
Mà ở ngoài phòng điều khiển bắt đầu vang lên các âm thanh ồn ào re ré đến đau tai của mấy con quái vật
98%
Bên ngoài cửa kính bắt đầu nhìn thấy bóng dáng lắc lư của mấy con quái vật kia.
Hạ Tích Thần cầm lấy khẩu súng vẫn luôn mang bên người ra, đầy cảnh giác.
Tình hình hiện tại là không thể dùng điện được.
99%
Lúc này đã có thể nghe thấy tiếng thủy tinh vỡ tan ở bên ngoài, nước biển cũng càng lúc càng chảy vào nhiều hơn.
Cạch--------------
Ở đằng sau Linh Ưu đột nhiên có một âm thanh nhỏ vang lên.
"Tiểu Kha, tớ mở được cho hai người một lối đi bí mật rồi, cẩn thận một chút, sắp tới vì cần đồng bộ hóa dữ liệu nên tớ không thể nói chuyện…" Lâm Khanh Khanh vừa nói tới đó thì hình ảnh liền vụt biến mất.
Thanh màu xanh trên màn hình hiển thị 100%. Sau đó thì toàn bộ ánh sáng đều tắt ngóm.
Linh Ưu nhanh chóng chụp lấy cái điều khiển, cùng với Hạ Tích Thần chạy vào trong lối đi.
Choang----------
Cửa sổ thủy tinh của phòng điều khiển vỡ nát ra, bốn con quái vật nhanh chóng nhảy vào bên trong, sau đó liền tức tốc đuổi theo hai người.
Bên trong lối đi tối đen, nước biển đã dâng lên gần tới cổ người.
Từng cơn địa chấn vẫn không ngừng xảy ra, mà Linh Ưu có thể nghe thấy rất rõ âm thanh nứt ra của kiến trúc xung quanh, cùng với tiếng thét ghê rợn của mấy con quái vật đang đuổi theo đằng sau hai người họ.
"Hệ thống, còn bao xa nữa thì mới ra tới bên ngoài?"
[Cô hỏi Hạ Tích Thần ấy!] Bây giờ mới nhớ đến sự tồn tại của tôi à?!?
Nói là vậy, nhưng mà rất nhanh hệ thống cũng đưa ra một cái bản đồ của đường đi.
Chỉ cần rẽ thêm hai hướng nữa thì sẽ ra ngoài được.
Nước biển đã dâng ngập hết lối đi, dường như là vì dưới nước nên chúng lại càng nhanh hơn.
Linh Ưu bình thường tuy rất nhanh nhưng mà lúc này thì cô rất chậm, đa phần đều là nhờ Hạ Tích Thần kéo cô chạy, cũng may là vì dưới nước nên trọng lượng của cô nhẹ hơn rất nhiều.
Cả hai cố gắng chạy thật nhanh ra bên ngoài.
Nhưng ngay khi vừa mới xông được ra ngoài thì một con quái vật trong số đó đã xông về phía cô và Hạ Tích Thần.
Linh Ưu nhanh chóng đẩy Hạ Tích Thần về một bên khác, còn cô thì nhào qua hướng khác làm Con quái vật bị vồ hụt.
Mà ba con khác cũng nhanh chóng phi ra ngoài.
"Chết tiệt!"
Ngay lúc mà Linh Ưu nghĩ là chuẩn bị kéo ngược lại lần nữa thì đột nhiên một cái xúc tu khổng lồ đột nhiên đánh xuống, hút lấy bốn con quái vật kia.
Hình như là con bạch tuột cảm nhận được cô đang ở đây nhưng mà nó lại không nhìn thấy được nên mới quơ bậy, thế là trúng được ba con quái vật kia.
Nhờ vậy mà cô và Hạ Tích Thần thoát chết trong gan tấc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.