Mau Xuyên: Pháo Hôi Vả Mặt Công Lược

Chương 112: Cổ Xuyên Kim :vả Mặt Nữ Thiên Tài Cổ Võ Xuyên Không ( 15 )

Hắc Tâm Nữ Vương

02/10/2022

Trong phòng khói hương lượn lờ, Lý Tuyết Thanh gương mặt đỏ bừng ngồi trên sô pha, trong mắt hung ác khiến người sợ hãi.

Lý Tuyết Lan chết tiệt, mày còn tưởng mày là đại tiểu thư Lý gia sao? Mày chỉ là thứ vô dụng bị gia tộc vứt bỏ thôi, giờ địa vị mày ở gia tộc không bằng tao, mị lực không bằng tao, thiên phú cổ võ cũng không bằng tao, mày còn có cái gì có thể so sánh với tao? Cũng dám làm tao bẽ mặt trước nhiều người như vậy, tiện nhân ——

Âm thanh loảng xoảng giòn vang, sau đó phòng Lý Tuyết Thanh được thay mới một loạt những món đồ sứ.

Tiếc là không chờ Lý Tuyết Thanh nghĩ ra biện pháp giáo huấn Lý Tuyết Lan thì Lý Chính Phong đã tuyên bố một tin tức kinh thiên động địa, làm quấy nhiễu hết toàn bộ kế hoạch của Lý Tuyết Thanh.

“Cái gì? Ý ba đứa nhỏ này là con trai ruột của người, là em trai ruột của con?” Lý Tuyết Thanh trừng lớn mắt, không dám tin mở miệng.

“Đúng vậy, Tiểu Trúc chính là con trai ruột của ba, tuyệt đối không sai được, từ hôm nay trở đi nó chính là thiếu chủ Lý gia chúng ta.” Ánh mắt Lý Chính Phong tràn đầy đắc ý, có thể thấy được sự xuất hiện của Tiểu Trúc với ông ta mà nói có biết bao hưng phấn.

Nếu Lý Chính Phong cũng đã nói như vậy thì chắc chắn không phải giả, ông ta có hồ đồ thế nào đi nữa cũng không đến mức nhận sai con trai mình, nhất định là đã ngầm điều tra rồi.

Lý Tuyết Thanh rũ mắt xuống, ánh mắt ác độc tàn nhẫn thẳng tắp nhìn vào Lý Trúc đang ngồi bên cạnh Lý Chính Phong, Lý Trúc hình như có cảm giác nên quay sang, nhưng nhìn qua cũng chỉ nhìn được đỉnh đầu đen như mực.

Thân phận thiếu chủ là của tao, tương lai Lý gia cũng sẽ là của tao, tuyệt đối không thể để một tên nhóc miệng còn hôi sữa chiếm tiên cơ, Lý Tuyết Thanh trong mắt một mảnh thâm trầm, cô ta giờ chỉ lo mưu tính cho địa vị gia chủ của mình, cũng không rảnh đi quan tâm đến chuyện Tuyết Lan nữa.

Tuyết Lan lúc này cũng không ở lại Lý gia mà nhàn nhã chạy đi gặp Diệp Hoa, dù sao hai người vừa mới ở bên nhau nên hãy còn đang trong thời kỳ tình yêu cuồng nhiệt.

“Tuyết Lan, em chuẩn bị làm thế nào?” Diệp Hoa ôm vòng eo người yêu, giống y như con chó lớn quấn người.

“Hiện giờ hậu bối ưu tú nhất Lý gia chính là Lý Tuyết Thanh, bản thân cô ta cũng rất có dã tâm, nhất định sẽ tìm cách đối phó Tiểu Trúc.” Tuyết Lan nói ra ý nghĩ, cho dù Lý Tuyết Thanh không phải mục tiêu trả thù của mình đi nữa, nhưng một khi cùng tồn tại trong một gia tộc thì đã định sẵn bọn họ sẽ là kẻ địch.

“Sao em lại không tính cả mình vào? Rõ ràng là em ưu tú hơn cả Lý Tuyết Thanh.” Diệp Hoa không hài lòng Tuyết Lan tự hạ thấp mình mà nâng người khác lên, ở trong lòng anh Tuyết Lan là cô gái ưu tú nhất, trên thực tế Tuyết Lan quả thực rất xuất sắc, chỉ mới hai mươi tuổi đã là cường giả cảnh giới tiên thiên.

Tuyết Lan nghe vậy thì khẽ cười một tiếng, hôn lên cái cái cằm cương nghị của nam nhân một cái, dựa người lên cánh tay anh: “Em nào phải người của Lý gia chứ! Em là người của Diệp gia, là vợ của Diệp Hoa anh đó.”



Câu nói này làm Diệp Hoa mở cờ trong bụng, cả người khí lạnh như mùa đông giá rét gần như hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại hơi ấm sau khi băng tuyết tan chảy, khuôn mặt tuấn mỹ càng thêm làm người khác không rời được mắt.

Thực chất Tuyết Lan rất hiểu Lý Tuyết Thanh, không cần bọn họ chủ động xuất kích, Lý Tuyết Thanh cũng sẽ gấp gáp động thủ, đến lúc đó chỉ cần tóm lấy nhược điểm Lý Tuyết Thanh và công khai chúng ra thì toàn bộ mưu tính Lý Tuyết Thanh sẽ thất bại.

Lý Tuyết Thanh bên này nghĩ tới nghĩ lui cảm thấy mình tuyệt đối không thể ngồi chờ chết, bèn trang điểm tinh xảo rồi ra cửa.

Trong quán bar đông đúc, một người người phụ nữ mặc áo khoác đỏ đeo kính râm đi xuyên qua giữa đám người, cuối cùng trong một phòng bao.

“Tuyết Thanh, hiếm khi thấy em đến gặp anh đó, quả là khách quý.” Người đàn ông diện mạo anh tuấn bất phàm đứng lên, đáy mắt ẩn chứa một chút ái mộ.

Thế lực hắc đạo của người đàn ông này rất mạnh, tuy rằng chỉ là một người thường giữa thế tục nhưng cũng là gia tài bạc triệu, lại them anh ta vẻ ngoài anh tuấn nên rất được nữ giới yêu thích.

Anh ta trong một lần ngẫu nhiên quen biết với Lý Tuyết Thanh, từ đây bị bao phủ bởi quang hoàn của nữ chủ, trở thành một tên trung khuyển ẩn hình. Đáng tiếc chính là Lý Tuyết Thanh chướng mắt người đàn ông này, dù sao cô ta là người thừa kế tương lai của Lý gia cũng là người có thiên phú ưu tú nhất, người đàn ông tương lai của cô ta nhất định là nam nhân ưu tú nhất, tuyệt đối không thể là người bình thường vô năng được.

“A Thần, em có việc muốn nhờ anh hỗ trợ.” Lý Tuyết Thanh điềm đạm đáng yêu năn nỉ, tên đàn ông này cuối cùng cũng có tác dụng, không uổng công cô ta nhẫn nhịn dây dưa với gã.

“Nếu Tuyết Thanh đã mở miệng, tôi tất nhiên sẽ cố gắng hết sức.”

Vì thế, cứ như vậy đạt thành một cuộc giao dịch.

Những ngày sau đó, Lý gia đắm chìm trong yên bình quỷ dị, trong thời gian ngắn Lý Trúc trở thành đối tượng được mọi người nịnh bợ lấy lòng, nhất thời nổi bật vô song.

Lý Trúc tuy rằng tuổi còn nhỏ nhưng xử sự nho nhã lễ độ, mang khí chất quý tộc nên rất được lòng Lý Chính Phong, cho nên ngay từ đầu đã được ông ta trực tiếp đưa lên làm người thừa kế.

Dù cho ngay từ đầu ông ta đã từng để lộ ra người thừa kế Lý gia sẽ là Lý Tuyết Thanh, hơn nữa còn ám chỉ gia tăng bồi dưỡng, nhưng chung quy là con gái cuối cùng phải gả đi, nếu không phải không có con trai thì ông ta tuyệt đối sẽ không làm ra lựa chọn bất đắc dĩ như vậy.



Cũng may ông ta vẫn được trời cao chiếu cố, đứa con trai mong ngóng nhiều năm cuối cùng vẫn về bên cạnh ông ta. Có thể nói, hiện tại Lý Trúc chính là nghịch lân của Lý Chính Phong, nếu ai dám động đến Lý Trúc - độc đinh của ông ta, Lý Chính Phong nhất định sẽ nổi điên.

Lý Trúc rất thích ở cùng Tuyết Lan, trong nhiều người chị như vậy cậu chỉ thích chị Tuyết Lan, việc này khiến những kẻ ý đồ vuốt mông ngựa lôi kéo làm quen vô cùng bực bội.

Hôm nay Tuyết Lan mang theo Lý Trúc đi ra ngoài giải sầu, dẫu sao ở Lý gia quá mức áp lực, Lý Trúc chỉ là đứa trẻ, Tuyết Lan rất thông cảm cho tâm hồn nhỏ bé của cậu.

“Chị, chúng ta đi gặp anh rể sao?” Lý Trúc ngồi ở ghế phụ tò mò mở miệng.

Chỉ sợ cũng chỉ có ở trước mặt những người thân thiết như Tuyết Lan, Lý Trúc mới có thể lộ ra dáng vẻ ngây thơ đáng yêu thuộc về độ tuổi này chứ không còn là dáng vẻ lạnh lùng như ông cụ non như vậy.

Lý Tuyết Thanh từ xa nhìn chiếc xe từ từ lăn bánh kia, cô ta cười lạnh một tiếng rồi gọi điện thoại, đây là một cơ hội tốt nhất tiễn hạ song điêu. Đã vừa trừ khử được Lý Tuyết Lan báo mối thù nhục nhã lúc trước, vừa trừ bỏ được mối họa lớn Lý Trúc này.

Tuyết Lan lái xe chuẩn bị đi tìm Diệp Hoa, lại cảm giác được một âm thanh kỳ lạ vang lên bên tai làm cô không nhịn được nhíu mày.

“Chị?” Lý Trúc thoáng nhìn vẻ mặt Tuyết Lan, thấy lạ hỏi.

Tuyết Lan thận trọng cảm giác một chốc, sau đó đưa mắt ra hiệu với Lý Trúc, cuối cùng phát hiện được một thiết bị theo dõi ở cạnh ghế.

Tuyết Lan vẫn bình thản lái xe, không cần nghĩ cũng biết ngọn nguồn mọi chuyện, xem ra Lý Tuyết Thanh sắp động thủ rồi.

“Tiểu Trúc, phá hủy nó.” Tuyết Lan nhẹ giọng nói, nếu đã muốn chơi cái trò theo dõi, sao có thể dễ dàng đã bị người tìm được như vậy, tất nhiên là phải tăng thêm chút khó khan rồi.

Lý Trúc trầm giọng đáp, sau đó nhẹ nhàng bóp vỡ dụng cụ trên tay, mặc cho ai cũng sẽ không nghĩ đến một thiếu niên nhỏ tuối như vậy lại là cổ võ giả cấp bốn đâu nhỉ?

Dụng cụ trên tay nháy mắt mất đi hiệu dụng, điểm sáng màu đỏ hoàn toàn biến mất, Lý Tuyết Thanh tức giận quăng đồ trên tay, trong lòng từng chút nảy sinh ác độc.

Hôm nay Lý Trúc nhất định phải chết, vì địa vị cùng tương lai của mình, cô ta nhất định phải giết chết bọn họ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Mau Xuyên: Pháo Hôi Vả Mặt Công Lược

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook