Mau Xuyên: Pháo Hôi Vả Mặt Công Lược
Chương 128: Giới Giải Trí: Vả Mặt Nữ Chính Trọng Sinh (10)
Hắc Tâm Nữ Vương
29/03/2023
Lúc này Tuyết Lan đang ở nhà chuẩn bị bữa tối thì đột nhiên nghe thấy tiếng chuông ngoài cửa, bèn vội vàng lau tay đi mở cửa, cô thoáng nhìn một cái đã thấy được bóng người cao lớn của Chu Hi Hoa.
“Anh……” Tuyết Lan vừa mới mở miệng đã bị hành động kế tiếp của Chu Hi Hoa ngắt ngang, cô bị anh ôm siết vào lòng khó thể cách ra.
Mới đầu Tuyết Lan còn có chút chưa phản ứng lại, vẻ mặt có chút sững sờ, sau đó lại nhận thấy cảm xúc anh có điều không ổn, bèn cầm lòng không đậu vươn tay nhẹ nhàng vỗ lên bờ vai dày rộng của anh, an ủi tâm trạng anh.
Cảm xúc Chu Hi Hoa dần dần bình ổn lại, Tuyết Lan kéo anh vào phòng khách, ngồi lên sô pha mềm mại, đưa cho anh một chén trà nóng.
Nhận thấy sắc mặt mất tự nhiên của Chu Hi Hoa, Tuyết Lan dường như nghĩ tới gì đó, nếu cô nhớ không lầm thì tối này chính là cảnh cuối của Tiếu Toàn trong《 Phi thăng thành tiên 》.
Suy nghĩ Tuyết Lan chuyển nhanh, cô ngăn lại lời kế tiếp Chu Hi Hoa muốn nói, tự chủ động nói.
“Nếu em đoán không sai, hẳn là anh đã xem cảnh diễn của em trong 《 Phi thăng thành tiên 》. Hai tiếng nữa mới đến tám giờ, chắc là anh đã xem trailer trước nên đến tìm em hửm?”
Tuyết Lan thấy sắc mặt xấu hổ của Chu Hi Hoa thì nhịn không được cười thành tiếng, đây cũng chỉ là đóng phim mà thôi, ấy vậy mà anh còn xem như thật.
Trên tay truyền đến một luồng ấm áp, không nhìn cũng biết là đối phương nắm tay cô, xúc cảm ấm áp kia thông qua đầu ngón tay chậm rãi truyền lên cơ thể, xua tan hết thảy rét lạnh.
“Đó chỉ là đóng phim mà thôi, không thể coi là thật, vậy mà anh còn ngây ngốc mắc mưu.” Khóe miệng Tuyết Lan gợi lên độ cong lớn, cầm lòng không đậu hờn dỗi hai câu.
Không ngờ anh vẫn ngốc nghếch như trước, rõ ràng phương diện đối ngoại khôn khéo đến mức khiến người kinh thán, thế mà khi đối với cô lại vĩnh viễn là một dáng vẻ ngốc nghếch như vậy, không khỏi khiến cô cảm thấy vừa buồn cười vừa ấm áp.
Tuyết Lan không kìm được mà cười ha ha, cô vươn ngón tay mảnh khảnh xoa xoa hàng mày nhíu chặt của anh.
Chu Hi Hoa nắm lấy cái tay nhỏ đang tác loạn trên trán anh vào lòng bàn tay, thật sâu thở dài một hơi, tất nhiên anh biết suy nghĩ của mình quá mức xuẩn ngốc, nhưng anh vẫn nhịn không được mà cứ nghĩ như vậy, anh khống chế không được trái tim mình.
“Anh sẽ không để em yêu mà không được giống như Tiếu Toàn, anh nhất định sẽ nâng niu em trong lòng bàn tay.”
Ít ỏi hai câu đã nói lên hết tình chân ý thật của người đàn ông, Tuyết Lan cũng không nghi ngờ về lời hứa của anh với cô, bởi phàm là lời anh đã hứa thì không có cái nào mà anh không làm được.
Cô vươn tay vỗ lên khuôn ngực ấm áp của anh, trong giọng Tuyết Lan xen lẫn nghiêm túc khôn cùng.
“Em tin, em tin anh sẽ bảo vệ em, em tin anh tuyệt đối sẽ không làm em thương tâm, cũng tin tấm lòng của anh với em.”
Hai người trán chạm trán, ánh mắt nhìn nhau tràn đầy tình ý miên man, tâm ý tương liên, một khoảnh khắc ngọt ngào ấm áp hơn bao giờ hết.
Tuyết Lan liên tiếp nhận được hai bộ phim truyền hình, tuy rằng không phải nữ chính nhưng cũng được không ít suất diễn.
《 Phi thăng thành tiên 》 hiện giờ đang độ nổi như cồn, các nhân vật trong phim cũng đồng loạt hot lên, danh khí tăng gấp bội, đặc biệt là nam nữ vai chính và cả nữ số ba Tuyết Lan.
Tuy rằng Tiếu Toàn là một nữ phụ cực kỳ ác độc, nhiều lần mưu hại nữ chính, châm ngòi quan hệ nam nữ chính, nhưng một vẻ kinh hồng khi lần đầu xuất hiện của nàng ấy đã làm tất cả mọi người nhớ mãi không quên mà xem đi xem lại không dưới một lần, thậm chí quên mất sự độc ác của nàng, cũng hiểu được nỗi sầu khổ trong lòng nàng.
Yêu mà không được, nhất niệm thành ma. Đây là cuộc đời của Tiếu Toàn, cũng là vận mệnh nàng ấy không thể thoát khỏi.
Ai cũng không phải sinh mà ác độc, tất cả đều là từ hoàn cảnh quanh mình tạo thành, có một số bắt đầu từ dã tâm, có một số bắt đầu từ tình yêu, có một số bắt đầu từ sinh tồn, có một số bắt đầu từ bất đắc dĩ, dù cho lý do khác nhau, nhưng suy cho cùng kết quả đều giống nhau.
Đêm nay chính là một màn cuối cùng của Tiếu Toàn, khi toàn bộ chân tướng bị vạch trần, Kiều Vũ và An Ninh giải trừ hiểu lầm, Tiếu Toàn bại lộ gương mặt thật, sinh mệnh nàng cũng đi đến cuối.
Đào chi yêu yêu, chước chước kì hoa.
Cùng với một câu ‘Đời này ta hối hận nhất chính là yêu ngươi’, đào hoa yêu mỹ lệ quyến rũ lại ác độc rốt cuộc trút đi hơi thở cuối cùng, hóa thành mưa hoa đào đầy trời tan biến cả tuổi xuân đẹp nhất của một thiếu nữ.
Sinh từ thiên địa, lớn cùng thiên địa, cuối cùng cũng quy về thiên địa, đây có lẽ là kết cục tốt đẹp nhất của Tiếu Toàn.
Dưới màn mưa hoa đào ngập trời, thiếu nữ cười thanh thuần mà quyến rũ, xinh đep mà trong trẻo phảng phất xuất hiện, cuối cùng hóa thành khói nhẹ lượn lờ, chỉ còn lại hương hoa đào.
Khúc nhạc bi thương trầm bổng chậm rãi vang lên, mọi người đều đắm chìm trong thương cảm, phảng phất như bị nhiễm cảm xúc của đào hoa yêu mỹ lệ kia, hãy còn xuất thần.
Chu Phỉ Phỉ ngơ ngác ngồi trước TV, cầm lòng không đậu rút khăn giấy ra lau nước mắt, thân là một fan nguyên tác trung thành, ấy mà cô lại cảm thấy nữ phụ ác độc Tiếu Toàn vừa xinh đẹp vừa kiên trì, quả là điên rồi, nhưng cô lại không khống chế được cảm xúc của mình.
Có điều cũng không thể trách cô, ai bảo Lục Tuyết Lan diễn vai Tiếu Toàn đẹp như vậy, kỹ thuật diễn tốt như vậy chứ? Xem xong tới giờ cô còn muốn khóc nữa.
Chu Phỉ Phỉ tìm được cái cớ hoàn hảo cho mình xong liền thoải mái bộc lộ cảm xúc ra ngoài, không kìm được cho Lục Tuyết Lan một like.
Không ngờ được bình hoa giới giải trí này lại có kỹ thuật diễn như vậy, xem ra mấy lời đồn trước đó đều là không phải là thật, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, chỉ sợ cô phải bị mấy lời dư luận đó lừa gạt rồi.
Quả thật là lời đồn không thể tin, tai nghe là giả mắt thấy mới là thật, đạo diễn Lý Thủy Phóng thật sự là mắt tinh biết nhìn người, nếu không phải nhờ ông đào ra một diễn viên giá trị nhan sắc cao còn có kỹ thuật diễn tốt như vậy thì e là bọn họ phải mất đi một thần tượng tuyệt vời rồi.
Những người có suy nghĩ giống Chu Phỉ Phỉ nhiều không kể xiết, toàn bộ đều sinh ra cảm xúc kính nể với đạo diễn Lý Thủy Phóng, cảm thấy ông mắt tinh chọn người, cũng hoàn toàn bị kỹ thuật diễn của Tuyết Lan chinh phục, người qua đường chuyển thành fans, fans chuyển thành fans cứng.
Có thể nói Tuyết Lan xoay chuyển tình thế rất thành công, cô đã thành công mà xoá đi cái danh bình hoa của Lục Tuyết Lan tạo nên danh tiếng cho chính mình, cũng thu hoạch vô số fans hâm mộ.
Sau khi chị Trịnh nhận được mấy tin tức này thì cười không khép được miệng, cảm thán bản thân lúc trước mắt sáng nhìn người, hơn nữa còn như tráng sĩ chặt cổ tay mà lựa chọn Tuyết Lan chứ không phải từ bỏ hạt giống tốt này.
Tuy rằng hiện tại Tuyết Lan chỉ mới bắt đầu có danh tiếng, xoá được tiếng xấu, nhưng chị Trịnh tin rằng dựa vào kỹ thuật diễn cùng năng lực của Tuyết Lan, cô tuyệt đối có thể từ một ngôi sao mới trở thành tuyệt thế của giới giải trí.
Dệt hoa trên gấm thì dễ, đưa than ngày tuyết mới khó. Sự săn đón và tán thưởng trước mắt đều là mây khói thoảng qua, không được xem là gì cả.
Tuyết Lan cũng sẽ không vì chút thành công nhỏ này mà kiêu ngạo tự mãn, dù sao tầm nhìn của cô không phải người bình thường có thể so sánh được, mục tiêu của cô là đoạt được vinh quang ảnh hậu, mà không phải chỉ mới lấy được một chút thành tựu nho nhỏ đã dừng lại không bước.
Tâm nguyện lớn nhất của Lục Tuyết Lan chính là trở thành ảnh hậu, trong tâm nguyện của cô ấy cũng có cả phần trả thù, Tuyết Lan cũng sẽ không quên nhiệm vụ của mình, cô bắt đầu suy nghĩ về chuyện Dương Nhược Y.
“Anh……” Tuyết Lan vừa mới mở miệng đã bị hành động kế tiếp của Chu Hi Hoa ngắt ngang, cô bị anh ôm siết vào lòng khó thể cách ra.
Mới đầu Tuyết Lan còn có chút chưa phản ứng lại, vẻ mặt có chút sững sờ, sau đó lại nhận thấy cảm xúc anh có điều không ổn, bèn cầm lòng không đậu vươn tay nhẹ nhàng vỗ lên bờ vai dày rộng của anh, an ủi tâm trạng anh.
Cảm xúc Chu Hi Hoa dần dần bình ổn lại, Tuyết Lan kéo anh vào phòng khách, ngồi lên sô pha mềm mại, đưa cho anh một chén trà nóng.
Nhận thấy sắc mặt mất tự nhiên của Chu Hi Hoa, Tuyết Lan dường như nghĩ tới gì đó, nếu cô nhớ không lầm thì tối này chính là cảnh cuối của Tiếu Toàn trong《 Phi thăng thành tiên 》.
Suy nghĩ Tuyết Lan chuyển nhanh, cô ngăn lại lời kế tiếp Chu Hi Hoa muốn nói, tự chủ động nói.
“Nếu em đoán không sai, hẳn là anh đã xem cảnh diễn của em trong 《 Phi thăng thành tiên 》. Hai tiếng nữa mới đến tám giờ, chắc là anh đã xem trailer trước nên đến tìm em hửm?”
Tuyết Lan thấy sắc mặt xấu hổ của Chu Hi Hoa thì nhịn không được cười thành tiếng, đây cũng chỉ là đóng phim mà thôi, ấy vậy mà anh còn xem như thật.
Trên tay truyền đến một luồng ấm áp, không nhìn cũng biết là đối phương nắm tay cô, xúc cảm ấm áp kia thông qua đầu ngón tay chậm rãi truyền lên cơ thể, xua tan hết thảy rét lạnh.
“Đó chỉ là đóng phim mà thôi, không thể coi là thật, vậy mà anh còn ngây ngốc mắc mưu.” Khóe miệng Tuyết Lan gợi lên độ cong lớn, cầm lòng không đậu hờn dỗi hai câu.
Không ngờ anh vẫn ngốc nghếch như trước, rõ ràng phương diện đối ngoại khôn khéo đến mức khiến người kinh thán, thế mà khi đối với cô lại vĩnh viễn là một dáng vẻ ngốc nghếch như vậy, không khỏi khiến cô cảm thấy vừa buồn cười vừa ấm áp.
Tuyết Lan không kìm được mà cười ha ha, cô vươn ngón tay mảnh khảnh xoa xoa hàng mày nhíu chặt của anh.
Chu Hi Hoa nắm lấy cái tay nhỏ đang tác loạn trên trán anh vào lòng bàn tay, thật sâu thở dài một hơi, tất nhiên anh biết suy nghĩ của mình quá mức xuẩn ngốc, nhưng anh vẫn nhịn không được mà cứ nghĩ như vậy, anh khống chế không được trái tim mình.
“Anh sẽ không để em yêu mà không được giống như Tiếu Toàn, anh nhất định sẽ nâng niu em trong lòng bàn tay.”
Ít ỏi hai câu đã nói lên hết tình chân ý thật của người đàn ông, Tuyết Lan cũng không nghi ngờ về lời hứa của anh với cô, bởi phàm là lời anh đã hứa thì không có cái nào mà anh không làm được.
Cô vươn tay vỗ lên khuôn ngực ấm áp của anh, trong giọng Tuyết Lan xen lẫn nghiêm túc khôn cùng.
“Em tin, em tin anh sẽ bảo vệ em, em tin anh tuyệt đối sẽ không làm em thương tâm, cũng tin tấm lòng của anh với em.”
Hai người trán chạm trán, ánh mắt nhìn nhau tràn đầy tình ý miên man, tâm ý tương liên, một khoảnh khắc ngọt ngào ấm áp hơn bao giờ hết.
Tuyết Lan liên tiếp nhận được hai bộ phim truyền hình, tuy rằng không phải nữ chính nhưng cũng được không ít suất diễn.
《 Phi thăng thành tiên 》 hiện giờ đang độ nổi như cồn, các nhân vật trong phim cũng đồng loạt hot lên, danh khí tăng gấp bội, đặc biệt là nam nữ vai chính và cả nữ số ba Tuyết Lan.
Tuy rằng Tiếu Toàn là một nữ phụ cực kỳ ác độc, nhiều lần mưu hại nữ chính, châm ngòi quan hệ nam nữ chính, nhưng một vẻ kinh hồng khi lần đầu xuất hiện của nàng ấy đã làm tất cả mọi người nhớ mãi không quên mà xem đi xem lại không dưới một lần, thậm chí quên mất sự độc ác của nàng, cũng hiểu được nỗi sầu khổ trong lòng nàng.
Yêu mà không được, nhất niệm thành ma. Đây là cuộc đời của Tiếu Toàn, cũng là vận mệnh nàng ấy không thể thoát khỏi.
Ai cũng không phải sinh mà ác độc, tất cả đều là từ hoàn cảnh quanh mình tạo thành, có một số bắt đầu từ dã tâm, có một số bắt đầu từ tình yêu, có một số bắt đầu từ sinh tồn, có một số bắt đầu từ bất đắc dĩ, dù cho lý do khác nhau, nhưng suy cho cùng kết quả đều giống nhau.
Đêm nay chính là một màn cuối cùng của Tiếu Toàn, khi toàn bộ chân tướng bị vạch trần, Kiều Vũ và An Ninh giải trừ hiểu lầm, Tiếu Toàn bại lộ gương mặt thật, sinh mệnh nàng cũng đi đến cuối.
Đào chi yêu yêu, chước chước kì hoa.
Cùng với một câu ‘Đời này ta hối hận nhất chính là yêu ngươi’, đào hoa yêu mỹ lệ quyến rũ lại ác độc rốt cuộc trút đi hơi thở cuối cùng, hóa thành mưa hoa đào đầy trời tan biến cả tuổi xuân đẹp nhất của một thiếu nữ.
Sinh từ thiên địa, lớn cùng thiên địa, cuối cùng cũng quy về thiên địa, đây có lẽ là kết cục tốt đẹp nhất của Tiếu Toàn.
Dưới màn mưa hoa đào ngập trời, thiếu nữ cười thanh thuần mà quyến rũ, xinh đep mà trong trẻo phảng phất xuất hiện, cuối cùng hóa thành khói nhẹ lượn lờ, chỉ còn lại hương hoa đào.
Khúc nhạc bi thương trầm bổng chậm rãi vang lên, mọi người đều đắm chìm trong thương cảm, phảng phất như bị nhiễm cảm xúc của đào hoa yêu mỹ lệ kia, hãy còn xuất thần.
Chu Phỉ Phỉ ngơ ngác ngồi trước TV, cầm lòng không đậu rút khăn giấy ra lau nước mắt, thân là một fan nguyên tác trung thành, ấy mà cô lại cảm thấy nữ phụ ác độc Tiếu Toàn vừa xinh đẹp vừa kiên trì, quả là điên rồi, nhưng cô lại không khống chế được cảm xúc của mình.
Có điều cũng không thể trách cô, ai bảo Lục Tuyết Lan diễn vai Tiếu Toàn đẹp như vậy, kỹ thuật diễn tốt như vậy chứ? Xem xong tới giờ cô còn muốn khóc nữa.
Chu Phỉ Phỉ tìm được cái cớ hoàn hảo cho mình xong liền thoải mái bộc lộ cảm xúc ra ngoài, không kìm được cho Lục Tuyết Lan một like.
Không ngờ được bình hoa giới giải trí này lại có kỹ thuật diễn như vậy, xem ra mấy lời đồn trước đó đều là không phải là thật, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, chỉ sợ cô phải bị mấy lời dư luận đó lừa gạt rồi.
Quả thật là lời đồn không thể tin, tai nghe là giả mắt thấy mới là thật, đạo diễn Lý Thủy Phóng thật sự là mắt tinh biết nhìn người, nếu không phải nhờ ông đào ra một diễn viên giá trị nhan sắc cao còn có kỹ thuật diễn tốt như vậy thì e là bọn họ phải mất đi một thần tượng tuyệt vời rồi.
Những người có suy nghĩ giống Chu Phỉ Phỉ nhiều không kể xiết, toàn bộ đều sinh ra cảm xúc kính nể với đạo diễn Lý Thủy Phóng, cảm thấy ông mắt tinh chọn người, cũng hoàn toàn bị kỹ thuật diễn của Tuyết Lan chinh phục, người qua đường chuyển thành fans, fans chuyển thành fans cứng.
Có thể nói Tuyết Lan xoay chuyển tình thế rất thành công, cô đã thành công mà xoá đi cái danh bình hoa của Lục Tuyết Lan tạo nên danh tiếng cho chính mình, cũng thu hoạch vô số fans hâm mộ.
Sau khi chị Trịnh nhận được mấy tin tức này thì cười không khép được miệng, cảm thán bản thân lúc trước mắt sáng nhìn người, hơn nữa còn như tráng sĩ chặt cổ tay mà lựa chọn Tuyết Lan chứ không phải từ bỏ hạt giống tốt này.
Tuy rằng hiện tại Tuyết Lan chỉ mới bắt đầu có danh tiếng, xoá được tiếng xấu, nhưng chị Trịnh tin rằng dựa vào kỹ thuật diễn cùng năng lực của Tuyết Lan, cô tuyệt đối có thể từ một ngôi sao mới trở thành tuyệt thế của giới giải trí.
Dệt hoa trên gấm thì dễ, đưa than ngày tuyết mới khó. Sự săn đón và tán thưởng trước mắt đều là mây khói thoảng qua, không được xem là gì cả.
Tuyết Lan cũng sẽ không vì chút thành công nhỏ này mà kiêu ngạo tự mãn, dù sao tầm nhìn của cô không phải người bình thường có thể so sánh được, mục tiêu của cô là đoạt được vinh quang ảnh hậu, mà không phải chỉ mới lấy được một chút thành tựu nho nhỏ đã dừng lại không bước.
Tâm nguyện lớn nhất của Lục Tuyết Lan chính là trở thành ảnh hậu, trong tâm nguyện của cô ấy cũng có cả phần trả thù, Tuyết Lan cũng sẽ không quên nhiệm vụ của mình, cô bắt đầu suy nghĩ về chuyện Dương Nhược Y.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.