Mau Xuyên: Pháo Hôi Vả Mặt Công Lược

Chương 132: Giới Giải Trí: Vả Mặt Nữ Chính Trọng Sinh (14)

Hắc Tâm Nữ Vương

08/10/2023

Tuyết Lan không ngờ dưới tình huống như thế, Dương Nhược Y lại còn dám mở miệng nói ra lời nói cuồng vọng như vậy.

Thân là một người mới ở giới giải trí, giữ thái độ khiêm tốn và quan hệ tốt với mọi người là điều quan trọng nhất.

Ai cũng không thể bảo đảm, người cô đã từng khinh thường có thể quật khởi trong một đêm không.

Xem ra Dương Nhược Y quả thật là bị áp chế tới không thở nổi, sự ghen ghét trong lòng ngày càng sâu nên mới có thể vứt não mà chạy tới khiêu khích như vậy.

Tuyết Lan cười ha hả, chẳng để tâm chút nào tới lời khiêu khích của Dương Nhược Y, người phụ nữ này trừ biết ganh ghét ra thì gần như chỉ có hai bàn tay trắng.

“Nể tình cô là một người mới còn chưa từng trải, làm tiền bối tôi dạy cho cô hai chiêu. Chính là mặc kệ trong bất kỳ tình huống nào cũng không được dễ dàng tiết lộ cảm xúc của mình ra ngoài, vì chút cảm xúc này có lẽ sẽ trở thành độc dược trí mạng, khiến cô vạn kiếp bất phục.”

Uổng có dã tâm lại chẳng có đầu óc, cứ vậy rồi cũng sẽ bị cái giới này xoá sổ thôi. Tuyết Lan cảm thấy đứa con của vận mệnh kiểu như này thật sự là quá lãng phí những khí vận dành cho vai chính đó, khiến người khác cảm thấy buồn cười.

Dương Nhược Y dường như là bị thái độ của Tuyết Lan kích thích, sắc mặt trong nháy mắt trở nên dữ tợn, ánh mắt âm trầm đáng sợ.

Tính cả kiếp trước đến nay thì cô ta đã lăn lộn trong giới giải trí cũng tám chín năm có, ấy vậy mà còn bị một con ả ngực to ngốc nghếch nói thành người mới, đây thật sự khiến cô ta khó có thể chịu đựng.

Người khác khinh thường nhục mạ, cô ta đều có thể nhẫn nhịn xuống cầu ngày sau trả thù, nhưng lại chẳng chịu nổi một chút trào phúng của Tuyết Lan, điều đó sẽ khiến cô ta nổi điên.

Tuyết Lan nói xong liền xoay đầu bước đi không thèm nhìn lấy gương mặt dữ tợn vặn vẹo kia của Dương Nhược Y, cô xem chừng đối phương cũng chẳng dám làm gì trước bàn dân thiên hạ, dù sao đều là nhân vật công chúng, nếu làm loạn quá khó coi cũng không tốt.

Nhưng khi nghe được một tiếng thanh thúy bên cạnh thì Tuyết Lan mới biết chính mình sai rồi, hơn nữa là sai mười phần.

Cô thật sự đã đánh giá sai sức nặng của Lục Tuyết Lan trong lòng Dương Nhược Y, có thể Dương Nhược Y chịu trào phúng áp chế của Lục Tuyết Lan một kiếp đã đủ rồi, một đời này cô ta chịu không nổi một chút xíu ức hiếp của Lục Tuyết Lan, cho nên Dương Nhược Y bùng nổ.

“Chị Lục, những chuyện trước đó chỉ là diễn thôi, em căn bản không có ý ức hiếp chị, nếu chị muốn trả thù em thì em sẽ tuỳ chị xử trí.”



Gương mặt Dương Nhược Y đã trở nên sưng đỏ không thể tả, y như là bị người tát vài bạt tay vậy, giọng nói khiếp nhược đáng thương ép dạ cầu toàn làm người khác nhịn không được nảy sinh thương tiếc.

Tuyết Lan không hiểu nổi loại cách làm này của Dương Nhược Y, hiện tại hai người họ chỉ là quan hệ bình thường, căn bản không hề quen biết, chưa gì đã hãm hại như vậy, thật sự tất yếu sao?

Hơn nữa đêm nay người qua lại thưa thớt, cho dù có bị paparazzi chụp được thì nhiều nhất cũng chỉ bị truyền ra tin đồn Lục Tuyết Lan kiêu ngạo ương ngạnh ức hiếp người mới thôi.

Loại tin đồn này tuy sẽ có tổn hại thanh danh, nhưng cũng không phải không thể xoay chuyển, hành vi của Dương Nhược Y thật khó mà lý giải.

Có điều sau đó Tuyết Lan rất nhanh đã hiểu được dụng ý của Dương Nhược Y, thì ra là giả đáng thương à! Tuyết Lan nhìn người đàn ông anh tuấn cách đó không xa, cảm thấy duyên phận thật sự là một thứ rất thú vị.

Người đàn ông anh tuấn đương nhiên chính là nam chính phối với Dương Nhược Y—— Phong Mạc, Phong Mạc cũng mới vừa xã giao xong, đang chuẩn bị trở về nghỉ ngơi thì nhìn thấy một người phụ nữ hai má sưng đỏ, đôi mắt đẫm lệ mông lung bổ nhào vào trong lòng ngực anh ta, cả người cô ta không tự giác co rúm lại, quả nhiên là nhu nhược đáng thương.

Anh ta đã từng gặp quá nhiều trường hợp như vậy, thân là sếp tổng một công ty niêm yết, tất nhiên có không ít phụ nữ chủ động nhào vào lòng anh ta, thủ đoạn nhỏ như vậy thật sự rất phiền phức!

Phong Mạc vươn tay muốn đẩy người phụ nữ đang bám dính xuống đất, dù sao anh ta cũng không có ý định thương hương tiếc ngọc gì.

Nhưng trùng hợp là đang lúc anh ta chuẩn bị thô lỗ đẩy người phụ nữ này ra, định bụng rời khỏi đây thì Dương Nhược Y lại nâng khuôn mặt xinh đẹp quyến rũ lên, tuy rằng gò má có chút sưng đỏ, nhưng ánh mắt đẫm lệ càng làm tăng thêm vài phần dáng vẻ nhu nhược đáng thương của cô ta, khiến người muốn ôm cô ta vào lòng mà an ủi.

Ngay lập tức Phong Mạc dừng động tác trên tay, bắt đầu ôn nhu ôm người phụ nữ vào lòng, vẻ mặt cao thâm khó đoán.

Dương Nhược Y run rẩy dựa lên bả vai dày rộng của người đàn ông, trên thực tế khóe miệng giấu trong bóng tối lại đang nhếch lên, không ngờ hôm nay cô ta lại may mắn như vậy, gặp hai người. Một là kẻ thù, người còn lại là quý nhân trong đời cô ta.

Phong Mạc chính là CEO của tập đoàn số một số hai Trung Quốc, dưới trướng cũng sở hữu một công ty giải trí nổi tiếng, diện mạo đẹp trai, tính cách ôn nhu ra tay hào phóng, kiếp trước Lục Tuyết Lan chính là nhờ sự tồn tại Phong Mạc mới có thể sừng sững không ngã.

Đời này cô ta tuyệt đối không thể mặc kệ Lục Tuyết Lan và Phong Mạc ở bên nhau, thay vì giao một người đẹp trai tài nguyên tốt như vậy cho tiện nhân Lục Tuyết Lan ngực to ngốc nghếch kia, còn không bằng để lại cho chính mình.



“Rất xin lỗi, vừa rồi tôi đã thất lễ.” Dương Nhược Y run run bả vai, dè dặt thoát ra khỏi vòng tay Phong Mạc.

Cô ta biết Phong Mạc thích phụ nữ đơn thuần sạch sẽ, cũng không thích phụ nữ ồn ào, vì để phù hợp với khẩu vị của Phong Mạc, cô ta tất nhiên phải biểu hiện vẻ ngoan ngoãn nghe lời.

“Không sao, có mỹ nữ nhào vào trong ngực, tôi tất nhiên rất vui.” Khóe môi Phong Mạc treo lên nụ cười khéo léo, sâu trong ánh mắt lại là băng lạnh.

“Thành thật xin lỗi, vừa rồi em xảy ra chút xung đột với một tiền bối, có chút hoảng sợ nên mới xông tới, giờ đã không sao rồi.”

Dương Nhược Y một bộ dáng vẻ người tốt bụng, cứ như vừa rồi thật sự chỉ là xảy ra chút xung đột nhỏ thôi vậy, nhưng cô ta càng thể hiện bộ dạng này thì càng có một loại cảm giác giấu đầu lòi đuôi.

Làm người khác nhịn không được nghi tính chân thật trong lời nói của cô ta, rồi theo đó bắt đầu nghi ngờ trước đó Tuyết Lan có từng ức hiếp cô ta không, mà cô ta lại là ép dạ cầu toàn.

Trong suy nghĩ của Dương Nhược Y, bất kể Phong Mạc có ra mặt thay mình hay không thì cô ta vẫn có lợi.

Nếu ra mặt thay cô ta, vậy thì Tuyết Lan nhất định phải bị trừng trị, dù sao Tuyết Lan chỉ là một minh tinh bình thường, căn bản không thể so sánh với sếp tổng của một công ty lớn.

Nếu Phong Mạc không đứng ra vì cô ta, nhất định cũng sẽ cảm thấy cô ta ôn nhu lương thiện, là một cô gái ngoan ngoãn nghe lời, cũng sẽ nảy sinh ấn tượng tốt với cô ta, tóm lại là không lỗ.

Phong Mạc cũng thấy được bóng dáng yểu điệu đứng ở cách đó không xa, cũng không thể nói là cảm giác gì, anh ta liền không nhịn được tiến lên mở miệng nói.

“Vị tiểu thư này sao lại đi ức hiếp người khác chứ? Đêm hôm đi ức hiếp người khác có phải có chút quá đáng rồi không?” Trên mặt Phong Mạc vẫn luôn treo nụ cười nhạt, nói chuyện cũng không hùng hổ doạ người, chỉ có bình dị dễ gần.

“Con mắt nào của anh thấy tôi ức hiếp cô ta?” Tuyết Lan xoay đầu, mắt đào hoa xinh đẹp ánh vẻ khinh thường cùng châm chọc.

“Bỏ đi, vị tiên sinh này hay là không cần để tâm đến chuyện của chúng tôi đâu.” Dương Nhược Y cúi đầu kéo ống tay áo Phong Mạc, bởi vậy nên đã bỏ lỡ khoảnh khắc nhíu chặt mày trong nháy mắt của Phong Mạc.

Đúng lúc này, chị Trịnh đã lái xe tới, Tuyết Lan kéo cửa xe ra chui ngay vào trong, chỉ để lại hai chữ nhàm chán rồi nghênh ngang mà đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mau Xuyên: Pháo Hôi Vả Mặt Công Lược

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook