Mau Xuyên: Pháo Hôi Vả Mặt Công Lược

Chương 133: Giới Giải Trí: Vả Mặt Nữ Chính Trọng Sinh (15)

Hắc Tâm Nữ Vương

06/01/2024

Hôm sau mọi chuyện đột nhiên xảy ra chuyển biến, Tuyết Lan vừa mới rời giường liền nhận được điện thoại của chị Trịnh, ra là chuyện đêm qua đã bị lan truyền ra ngoài.

Tuyết Lan mở Weibo ra, đầu bảng xếp hạng hot search chính là vụ việc Lục Tuyết Lan ỷ thế hiếp người, tiêu đề bảy chữ cực bắt mắt, click mở thì thấy nội dung quả thật là xuất sắc tuyệt luân, khiến người khác nhịn không được phỉ nhổ Tuyết Lan ỷ thế hiếp người.

Ngôn ngữ miêu tả phảng phất như người xem trực diện, có hình ảnh có chân tướng, phía dưới một đống bình luận nhục mạ Tuyết Lan.

Nếu không phải thân là một trong hai đương sự e là Tuyết Lan cũng nhịn không được mà cho người viết áng văn chương này một like.

“Chuyện này rốt cuộc là sao?” Chị Trịnh gấp muốn điên rồi, ấy vậy mà Tuyết Lan vẫn vẻ bình tĩnh tự nhiên, làm chị ta quả thực sắp phát cuồng.

“Không có gì, bị người khác tính kế mà thôi.” Tuyết Lan uống hết một ly trà xanh, nhẹ nhàng bâng quơ kể lại chuyện tối qua.

“Chả qua chỉ là một người mới nhú lên trong giới thôi mà dám tính kế lên đầu chúng ta, ai cho cô ta lá gan đó vậy.” Chị Trịnh nghe xong lời kể lại của Tuyết Lan thì tức giận vỗ bàn.

Chị ta cũng đã lăn lộn ngần ấy năm trong cái giới này, nhưng chưa từng gặp người mới kiêu ngạo ương ngạnh, không đầu óc như vậy, thế mà dám gây chuyện với bọn họ.

Chị Trịnh đã biết sự tình ngọn nguồn, cảm thấy chuyện này hoàn toàn không có chút xíu liên quan nào đến nghệ sĩ nhà mình, cho nên chị ta chuẩn bị mở cuộc họp báo làm sáng tỏ chuyện này nhưng lại bị Tuyết Lan ngăn cản.

“Em cản chị làm gì? Loại tai tiếng này vẫn nên mau chóng làm sáng tỏ thì hơn, nếu không sẽ có ảnh hưởng đến tiền đồ của em đó, em còn do dự cái gì?”

Chị Trịnh chưa hiểu hành động của Tuyết Lan, nhưng vẫn nghe cô nói ngồi xuống một bên, uống một ly nước lọc rồi cuối cùng là bình phục tâm trạng một chút, cho dù có gấp cũng không vội nữa.

“Cứ để bọn họ mắng chửi đi, mắng càng ác thì sau này càng nhục.” Tuyết Lan cười không quan tâm, dù sao cái gọi là dư luận cũng không đụng được tới nửa cọng lông tơ của cô, cô cần gì phải xen vào lắm chuyện như vậy?

Để bọn họ mắng chửi dưới Weibo đi! Sớm muộn gì cũng có một ngày phải trả giá đắt.



Đối với hành động của Tuyết Lan, trên Weibo có người lăng mạ, có người bênh vực, có người chỉ xem, tóm lại là loạn như một mớ hỗn độn.

Nhưng là Tuyết Lan tin tưởng vững chắc, phàm là người thật lòng yêu mến cô thì sẽ tuyệt đối không vì chút dư luận nhỏ này mà từ bỏ cô, mà những người không kiên định thì sớm muộn gì cũng có một ngày bị vả mặt bôm bốp, mà cô lại chẳng có tổn thất gì.

Phải nói giới giải trí thay đổi rất nhanh, mới hôm trước còn náo loạn về chuyện của cô, ngày hôm sau đã có tin tức mới lên bảng, đẩy những tin tai tiếng đó xuống hết. Nhóm cư dân mạng cũng dần dần quên đi chuyện này, Tuyết Lan như cũ sống cuộc sống tự do tự tại của cô, không chịu một chút ảnh hưởng nào.

Mà dù là có một ít tin đồn nhảm nhí cũng chẳng truyền lỗ tai cô, cho nên chuyện này cũng không giải quyết được gì, mưu tính của Dương Nhược Y lúc trước cũng coi như uổng phí.

Mà tin tức Tuyết Lan chơi đại bài khi dễ người mới sở dĩ bị tuồn ra là do trước đó Chu Hi Hoa chỉ yêu cầu là không công bố đời sống tình cảm của Tuyết Lan, nên bị mấy người lãnh đạo công ty truyền thông lợi dụng kẻ hở trong lời nói của anh.

Dù sao chỉ cần không công bố đời sống tình cảm của Lục Tuyết Lan ra, ví dụ như yêu đương với ai ở cùng với ai thôi, còn chơi đại bài khi dễ người linh tinh không quan hệ tới đời sống cá nhân, bọn họ đương nhiên có thể không kiêng nể gì mà đăng tin nóng rồi, hơn nữa sau lưng còn có Phong Mạc quạt gió thêm củi không ít.

Sau khi Chu Hi Hoa biết chuyện này thì vô cùng tức giận, không ngờ những người này cũng dám bằng mặt không bằng lòng, lợi dụng khe hở trong lời nói của anh, khi anh sắp nổi trận tam bành thì lại bị Tuyết Lan ngăn lại.

Thân là một minh tinh, đời sống cá nhân đại khái xem như nửa trong suốt rồi, bị lan truyền ra cũng là chuyện rất bình thường, hơn nữa chuyện này với cô cũng không có bao lớn ảnh hưởng, cũng không cần phải vì thế mà đắc tội với người khác, tuy rằng cô tin tưởng bản lĩnh anh yêu nhà mình, nhưng vẫn không hao tâm tốn sức vì một số chuyện không cần thiết.

Chuyện tình cảm của cô sẽ không bị đưa tin nóng đã rất tốt rồi, những thứ khác cô cũng không cần thiết cưỡng cầu, dù sao minh tinh cũng cần tỉ suất lộ diện, tuy rằng là một số ngôn luận không tốt, nhưng không thể không thừa nhận chuyện này cũng làm cô nổi tiếng một phen.

Trong đó đạo diễn Lý Thủy Phóng cùng nhóm người đạo diễn Vương có mối quan hệ tốt với Tuyết Lan cũng gọi điện an ủi cô, dù sao chuyện như vậy rất thường thấy trong giới giải trí, bảo Tuyết Lan yên tâm.

Bọn họ cũng có chút hiểu biết với nhân phẩm của Tuyết Lan, dù sao cũng đã từng làm chung đoàn phim một thời gian, Tuyết Lan nói cảm ơn từng người, cảm quan tốt về họ cũng tăng thêm một bậc.

Chu Hi Hoa bên này tuy rằng được Tuyết Lan khuyên giải an ủi, tuy bớt giận không ít nhưng trong lòng vẫn có chút khó chịu.

Dẫu sao anh cũng có chút chủ nghĩa đại nam tử, muốn bảo vệ người mình thích, không ngờ những người này dám không nể mặt anh, tuy trong lòng anh rất bất bình, nhưng lại nề hà Tuyết Lan không cho anh động thủ nên chỉ có thể giày vò cấp dưới trong công ty mình.



Vì thế toàn bộ nhân viên trong công ty đều bị vây trong mưa rền gió dữ, bị boss nhà mình chà đạp cực thảm, cả ngày bị bao phủ giữa áp suất thấp.

Giám đốc Vương nơm nớp lo sợ đứng trước cửa văn phòng anh, chậm chạp không dám đi vào, thật sự là mấy ngày này uy áp của sếp nhà mình càng nặng, khiến ông có chút hít thở không thông, mỗi lần ông muốn vào văn phòng của sếp đều phải đấu tranh tư tưởng một phen, đặc biệt là lúc sắp phải đối mặt này.

“Giám đốc Vương sao còn đứng ở ngoài cửa thế? Boss đang chờ ông kìa!” Thư ký Lý đúng lúc từ bên ngoài đi tới, vừa hay thấy được giám đốc Vương do dự mãi không dám vào cửa bèn cười nói hai câu.

Trong khoảng thời gian này anh ta cũng chịu vạ lây không ít, dù sao anh ta cũng là thư ký của sếp, thời gian đi theo bên cạnh anh còn nhiều hơn bất cứ ai.

Có điều giờ giám đốc Vương tới thì tốt rồi, anh ta vẫn luôn chờ giám đốc Vương đến, tin rằng đợi khi giám đốc Vương mang đến tin tức tốt kia thì sếp nhà mình sẽ vui hơn nhiều.

Giám đốc Vương vươn ống tay áo xoa xoa cái trán đang toát mồ hôi không ngừng, vâng vâng dạ dạ đáp hai tiếng rồi vội vàng cùng thư ký Lý đẩy cửa đi vào.

“Hai người vào làm gì?” Chu Hi Hoa nghe được động tĩnh ở cửa thì ngẩng đầu, đôi mắt thâm thúy nhìn hai người trước mặt, ngữ khí âm tình bất định.

“Chuyện đó……” Giám đốc Vương lại nhịn không được toát mồ hôi, nhưng là ông ta cũng không dám lau trước mặt Chu Hi Hoa, chỉ do dự một chút, cuối cùng khẽ cắn môi nói tiếp.

“Boss, danh ngạch người phát ngôn nước hoa lần trước đã được xác định, mời anh xem qua. Nếu boss xác nhận không có vấn đề gì nữa thì tôi lập tức liên hệ với nghệ sĩ này, bảo đảm không chút sai sót.”

Hơn nữa vì để tìm được nữ nghệ sĩ xinh đẹp đang nổi này mà giám đốc Vương cũng liều mạng cái mạng già.

Suy cho cùng để một người chưa bao giờ tiếp xúc với tin tức giới giải trí như ông ta mà nói thì độ khó khăn không phải chỉ một chút. Nhưng vì để làm hài lòng sếp nhà mình, vì không bị sếp phê bình, ông cũng đã hao hết tâm tư mới tìm được người nọ.

Tuy rằng ông ta không thể nào hiểu được một nữ nghệ sĩ không nổi danh là bao như vậy, đến tột cùng có điểm nào vừa mắt sếp nhà mình.

Thần sắc trên mặt Chu Hi Hoa hơi dịu lại, cầm lấy tư liệu trên bàn nhìn thoáng qua, sau đó sắc mặt nháy mắt âm trầm xuống, dường như lập tức sẽ có bão tố ập đến.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mau Xuyên: Pháo Hôi Vả Mặt Công Lược

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook