Mau Xuyên: Pháo Hôi Vả Mặt Công Lược
Chương 134: Giới Giải Trí: Vả Mặt Nữ Chính Trọng Sinh (16)
Hắc Tâm Nữ Vương
11/10/2024
“B…… Boss, là người được tuyển này có vấn đề gì sao?” Vốn khí thế quanh thân của Chu Hi Hoa đã rất kinh người, giờ phút này sắc mặt của anh còn khó coi như thế, càng tăng thêm không ít uy nghiêm, giám đốc Vương run rẩy mở miệng, cảm thấy áp lực như núi.
Chu Hi Hoa hồi lâu không mở miệng, trầm mặc lúc lâu sau thì ném tư liệu trên tay xuống đất, trầm giọng mở miệng.
“Đây là người ông đã tuyển chọn kỹ lưỡng ra ư?” Giọng nó trầm thấp khàn khàn kia tựa như xen lẫn gió lốc vô tận, muốn cắn nuốt người ta trong đó.
“Một người đàn bà danh khí không ổn, diện mạo không được, tâm cơ thâm trầm, đây là ánh mắt của một giám đốc nhân sự đấy sao?”
Mỗi lần Chu Hi Hoa nói một chữ, sắc mặt anh liền âm trầm thêm một phần, cuối cùng trực tiếp biến thành đen xì, rất có cảm giác mưa gió sắp đến.
“Đây đây đây……” Giám đốc Vương lúc này trên trán đã đầy mồ hôi, gương mặt trắng mập càng thêm trắng bệch như tờ giấy.
Ông ta hoàn toàn tìm người theo ý của sếp mà! Sao sắc mặt sếp khó coi như vậy? Chẳng lẽ là ông tìm lầm sao? Nhưng mà ông cũng thật sự không biết mình sai ở đâu nữa.
Lúc này thư ký Lý đỡ lấy cánh tay giám đốc Vương, sợ ông ta kinh hãi quá mà ngất luôn, đến lúc đó sếp nhà mình phải đeo trên lưng tội danh ức hiếp nhân viên, tuy rằng cũng không có ai dám đi cáo trạng sếp nhà mình.
Tư liệu trên mặt đất sớm đã rơi rớt lả tả, trong đó một trang giấy có ảnh chụp vừa lúc rơi xuống ngay mắt thư ký Lý.
Trong mắt thư ký Lý tràn ngập bốn chữ “Thảm không nỡ nhìn”, ánh mắt nhìn qua giám đốc Vương hơi có chút đồng tình.
Thảo nào sếp lại tức giận như vậy, tìm lầm người không nói, còn tìm tới tới kẻ đối địch với phu nhân tương lai của sếp, giám đốc Vương thật đúng là mạnh mẽ!
“Tìm lại lần nữa, sau này mọi sản nghiệp dưới trướng công ty chúng ta tuyệt đối không hợp tác với người phụ nữ này.” Chu Hi Hoa cũng lười so đo với giám đốc Vương, xua xua tay bảo hai người rời đi.
Lúc giám đốc Vương rời khỏi văn phòng chân cũng mềm nhũn, cứ mãi nghĩ không thông rốt cuộc mình làm sai điểm nào chọc cho sếp không vui, thế là chộp lấy thư ký Lý bắt đầu xin giúp đỡ.
Cuối cùng thư ký Lý suy nghĩ cẩn thận, năng lực làm việc của giám đốc Vương này là không thể nghi ngờ, nhưng ông ta quá châm tiêu với việc nhìn mặt đoán ý, nên căn bản không hiểu rõ được ý của sếp.
Giờ nếu anh lại gợi ý vòng vo cho ông ta nữa thì chỉ sợ kết quả vẫn vậy thôi, còn không bằng nói luôn.
“Nếu giám đốc Vương đã năn nỉ vậy rồi thì tôi cũng không nhập nhằng nữa, tôi nói thẳng với ông luôn. Người phát ngôn mà boss coi trọng, chính là một vị nữ nghệ sĩ giờ đang khá là hot —— Lục Tuyết Lan.”
Dứt lời, thư ký Lý vỗ vỗ bả vai giám đốc Vương, mở miệng nói lời thấm thía.
“Chỉ cần ông lấy lòng vị này, thành công để cô ấy trở thành người đại diện cho dòng nước hoa mới của công ty chúng ta thì chỗ tốt tuyệt đối không thể thiếu ông.”
Thâm ý trong lời nói làm giám đốc Vương như hiểu ra gì đó, cuối cùng há miệng thở dốc chuẩn bị mở miệng, lại bị thư ký Lý ngắt lời.
“Chuyện này còn là bí mật, trừ đương sự ra thì chỉ có ông biết tôi biết, tuyệt đối không thể có những người khác biết, tôi tin ông có thể hiểu ý tôi.”
Nhận được tin tức chính xác, giám đốc Vương nhanh chóng liên hệ với chị Trịnh, trước đó ông đã làm không tốt khiến sếp nhà mình tức giận, lần này thế nào cũng phải lo liệu mọi chuyện thật hoàn hảo.
Lúc chị Trịnh nhận được tin tức cũng rất kinh ngạc, phải biết rằng nhãn hiệu nước hoa của công ty nhà này chỉ dùng nữ nghệ sĩ nổi tiếng, bình thường đều là siêu sao hạng A hoặc là siêu sao quốc tế mới có tư cách, sao mà nay lại tìm tới Tuyết Lan nhà chị ta?
Cũng không phải chị ta xem thường bản lĩnh của Tuyết Lan, mà là trước mắt mới thôi Tuyết Lan chỉ có một tác phẩm tiêu biểu phẩm, đó chính là 《Phi thăng thành tiên》, hơn nữa còn là một vai nữ phụ.
Nhưng sau khi giám đốc Vương nhắc tới tên sếp tổng là Chu Hi Hoa thì chị Trịnh đã rõ rồi. Không ngờ thân phận bạn trai Tuyết Lan còn cao hơn mình tưởng tượng nhiều, thế mà lại là sếp tổng công ty lớn như vậy, Tuyết Lan có phúc mà!
Nếu trước đó chị Trịnh còn nghi ngờ thành ý của giám đốc Vương thì giờ chị ta đã không chút nghi ngờ, dù sao chị ta cũng đã thấy rõ được Chu Hi Hoa đối tốt với Tuyết Lan thế nào.
Hơn nữa nghệ sĩ nhà mình là một cô gái ngốc, chưa gì đã nhận định người đàn ông Chu Hi Hoa này rồi.
Cũng may tình cảm hhai người rất tốt, cũng biết chăm sóc lẫn nhau, nếu không chị ta thật đúng là lo lắng nghệ sĩ nhà mình bị đàn ông lừa mất, tương lai rơi vào kết cục mất cả người lẫn của.
Vì thế đại ngôn này được xác nhận nhanh chóng, Tuyết Lan biết đến lúc này thì mọi chuyện đã rồi, chẳng qua cô cũng không cự tuyệt. Dù sao bạn trai nhà mình muốn dâng tài nguyên cho mình, cô cũng đâu nỡ từ chối?
Giám đốc Vương cả người sáng lạng đi vào văn phòng sếp lần nữa, ông tin lần này mình tuyệt đối sẽ không phạm lỗi.
Sau khi biết Tuyết Lan đã nhận được đại ngôn nước hoa này, sắc mặt Chu Hi Hoa mới dần dần chuyển biến tốt, giám đốc Vương âm thầm ra một kết luận trong lòng là tuyệt đối không thể đắc tội Tuyết Lan.
Hiện giờ Tuyết Lan chưa nhận được lời mời của đoàn phim nào, cũng chưa thấy kịch bản nào hay ho, cho nên đại ngôn nước hoa này cũng là một cơ hội tốt với cô, dù sao cô cũng không thể ở nhà cả ngày chờ đợi đoàn phim mời hoặc đợi có kịch bản tốt được.
Thân là một nghệ sĩ thì tu dưỡng cơ bản nhất vẫn phải có, không thể nào ở nhà cả ngày như trạch nữ mà chờ đợi kỳ ngộ.
Mà đang lúc Tuyết Lan chuẩn bị cho đại ngôn nước hoa thì Dương Nhược Y bên này cũng có tình huống mới.
Từ sau ngày đó cô cũng coi như là hot lên một phen, dù sao bất kể trong tình huống nào thì mọi người đều có xu hướng bên vực kẻ yếu, mà trong chuyện kia Dương Nhược Y rõ ràng là đối tượng bị ức hiếp, cũng bởi vậy mà được mọi người nhớ rõ mặt.
Mà thu hoạch lớn nhất của cô ta ở đây chỉ sợ cũng là việc cô ta quấn được tới Phong Mạc, hai người dần dần có liên hệ, kẻ có tâm người cố ý, rất nhanh đã tăng tiến quan hệ.
Phong Mạc hiển nhiên là có ấn tượng với Dương Nhược Y, biết cô ta chính là người đêm đó bò lên giường mình, nhưng Dương Nhược Y lại hoàn toàn không biết gì về anh ta.
Đêm đó gây cho anh ta ấn tượng khắc sâu, anh ta nhất thời vô ý bị người khác chuốc thuốc, truy đã điều tra nhưng vẫn chưa biết là ai động tay, cuối cùng lại là Dương Nhược Y được lợi, có một đêm say cùng anh ta.
Cho nên Phong Mạc vô cùng có lý do nghi ngờ Dương Nhược Y, anh ta không tin có sự trùng hợp như vậy, ngay lúc anh ta trúng thuốc thì người phụ nữ này đột nhiên xuất hiện, hơn nữa còn xảy ra quan hệ với anh ta.
Cho dù chuyện lần đó là trùng hợp, nhưng lần này ả đột nhiên nhảy vào lòng anh ta chắc hẳn không thể nào vẫn là trùng hợp chứ? Anh ta cũng chẳng tin trên thế giới có nhiều sự trùng hợp như vậy.
Trong khi Tuyết Lan bận lo cho đại ngôn nước hoa, Dương Nhược Y vội vàng tăng tiến cảm tình cùng Phong Mạc, thì《 Phượng Nghi Thiên Hạ 》 công chiếu.
Bộ phim truyền hình này xem như là một bộ tác phẩm khác của Tuyết Lan, tất nhiên là phải tốn chút tâm tư.
Cho nên cô rất chú ý đến nó, hơn nữa còn nhiều lần hỗ trợ tuyên truyền trên Weibo, Dương Nhược Y tuy rằng không có sức ảnh hưởng lớn nhưng đây là bộ phim truyền hình lần đầu tiên cô ta tham diễn nên tất nhiên là cố gắng hết sức tuyên truyền, hai người ấy vậy mà không hẹn nhưng đều hướng về cùng mục tiêu.
Chu Hi Hoa hồi lâu không mở miệng, trầm mặc lúc lâu sau thì ném tư liệu trên tay xuống đất, trầm giọng mở miệng.
“Đây là người ông đã tuyển chọn kỹ lưỡng ra ư?” Giọng nó trầm thấp khàn khàn kia tựa như xen lẫn gió lốc vô tận, muốn cắn nuốt người ta trong đó.
“Một người đàn bà danh khí không ổn, diện mạo không được, tâm cơ thâm trầm, đây là ánh mắt của một giám đốc nhân sự đấy sao?”
Mỗi lần Chu Hi Hoa nói một chữ, sắc mặt anh liền âm trầm thêm một phần, cuối cùng trực tiếp biến thành đen xì, rất có cảm giác mưa gió sắp đến.
“Đây đây đây……” Giám đốc Vương lúc này trên trán đã đầy mồ hôi, gương mặt trắng mập càng thêm trắng bệch như tờ giấy.
Ông ta hoàn toàn tìm người theo ý của sếp mà! Sao sắc mặt sếp khó coi như vậy? Chẳng lẽ là ông tìm lầm sao? Nhưng mà ông cũng thật sự không biết mình sai ở đâu nữa.
Lúc này thư ký Lý đỡ lấy cánh tay giám đốc Vương, sợ ông ta kinh hãi quá mà ngất luôn, đến lúc đó sếp nhà mình phải đeo trên lưng tội danh ức hiếp nhân viên, tuy rằng cũng không có ai dám đi cáo trạng sếp nhà mình.
Tư liệu trên mặt đất sớm đã rơi rớt lả tả, trong đó một trang giấy có ảnh chụp vừa lúc rơi xuống ngay mắt thư ký Lý.
Trong mắt thư ký Lý tràn ngập bốn chữ “Thảm không nỡ nhìn”, ánh mắt nhìn qua giám đốc Vương hơi có chút đồng tình.
Thảo nào sếp lại tức giận như vậy, tìm lầm người không nói, còn tìm tới tới kẻ đối địch với phu nhân tương lai của sếp, giám đốc Vương thật đúng là mạnh mẽ!
“Tìm lại lần nữa, sau này mọi sản nghiệp dưới trướng công ty chúng ta tuyệt đối không hợp tác với người phụ nữ này.” Chu Hi Hoa cũng lười so đo với giám đốc Vương, xua xua tay bảo hai người rời đi.
Lúc giám đốc Vương rời khỏi văn phòng chân cũng mềm nhũn, cứ mãi nghĩ không thông rốt cuộc mình làm sai điểm nào chọc cho sếp không vui, thế là chộp lấy thư ký Lý bắt đầu xin giúp đỡ.
Cuối cùng thư ký Lý suy nghĩ cẩn thận, năng lực làm việc của giám đốc Vương này là không thể nghi ngờ, nhưng ông ta quá châm tiêu với việc nhìn mặt đoán ý, nên căn bản không hiểu rõ được ý của sếp.
Giờ nếu anh lại gợi ý vòng vo cho ông ta nữa thì chỉ sợ kết quả vẫn vậy thôi, còn không bằng nói luôn.
“Nếu giám đốc Vương đã năn nỉ vậy rồi thì tôi cũng không nhập nhằng nữa, tôi nói thẳng với ông luôn. Người phát ngôn mà boss coi trọng, chính là một vị nữ nghệ sĩ giờ đang khá là hot —— Lục Tuyết Lan.”
Dứt lời, thư ký Lý vỗ vỗ bả vai giám đốc Vương, mở miệng nói lời thấm thía.
“Chỉ cần ông lấy lòng vị này, thành công để cô ấy trở thành người đại diện cho dòng nước hoa mới của công ty chúng ta thì chỗ tốt tuyệt đối không thể thiếu ông.”
Thâm ý trong lời nói làm giám đốc Vương như hiểu ra gì đó, cuối cùng há miệng thở dốc chuẩn bị mở miệng, lại bị thư ký Lý ngắt lời.
“Chuyện này còn là bí mật, trừ đương sự ra thì chỉ có ông biết tôi biết, tuyệt đối không thể có những người khác biết, tôi tin ông có thể hiểu ý tôi.”
Nhận được tin tức chính xác, giám đốc Vương nhanh chóng liên hệ với chị Trịnh, trước đó ông đã làm không tốt khiến sếp nhà mình tức giận, lần này thế nào cũng phải lo liệu mọi chuyện thật hoàn hảo.
Lúc chị Trịnh nhận được tin tức cũng rất kinh ngạc, phải biết rằng nhãn hiệu nước hoa của công ty nhà này chỉ dùng nữ nghệ sĩ nổi tiếng, bình thường đều là siêu sao hạng A hoặc là siêu sao quốc tế mới có tư cách, sao mà nay lại tìm tới Tuyết Lan nhà chị ta?
Cũng không phải chị ta xem thường bản lĩnh của Tuyết Lan, mà là trước mắt mới thôi Tuyết Lan chỉ có một tác phẩm tiêu biểu phẩm, đó chính là 《Phi thăng thành tiên》, hơn nữa còn là một vai nữ phụ.
Nhưng sau khi giám đốc Vương nhắc tới tên sếp tổng là Chu Hi Hoa thì chị Trịnh đã rõ rồi. Không ngờ thân phận bạn trai Tuyết Lan còn cao hơn mình tưởng tượng nhiều, thế mà lại là sếp tổng công ty lớn như vậy, Tuyết Lan có phúc mà!
Nếu trước đó chị Trịnh còn nghi ngờ thành ý của giám đốc Vương thì giờ chị ta đã không chút nghi ngờ, dù sao chị ta cũng đã thấy rõ được Chu Hi Hoa đối tốt với Tuyết Lan thế nào.
Hơn nữa nghệ sĩ nhà mình là một cô gái ngốc, chưa gì đã nhận định người đàn ông Chu Hi Hoa này rồi.
Cũng may tình cảm hhai người rất tốt, cũng biết chăm sóc lẫn nhau, nếu không chị ta thật đúng là lo lắng nghệ sĩ nhà mình bị đàn ông lừa mất, tương lai rơi vào kết cục mất cả người lẫn của.
Vì thế đại ngôn này được xác nhận nhanh chóng, Tuyết Lan biết đến lúc này thì mọi chuyện đã rồi, chẳng qua cô cũng không cự tuyệt. Dù sao bạn trai nhà mình muốn dâng tài nguyên cho mình, cô cũng đâu nỡ từ chối?
Giám đốc Vương cả người sáng lạng đi vào văn phòng sếp lần nữa, ông tin lần này mình tuyệt đối sẽ không phạm lỗi.
Sau khi biết Tuyết Lan đã nhận được đại ngôn nước hoa này, sắc mặt Chu Hi Hoa mới dần dần chuyển biến tốt, giám đốc Vương âm thầm ra một kết luận trong lòng là tuyệt đối không thể đắc tội Tuyết Lan.
Hiện giờ Tuyết Lan chưa nhận được lời mời của đoàn phim nào, cũng chưa thấy kịch bản nào hay ho, cho nên đại ngôn nước hoa này cũng là một cơ hội tốt với cô, dù sao cô cũng không thể ở nhà cả ngày chờ đợi đoàn phim mời hoặc đợi có kịch bản tốt được.
Thân là một nghệ sĩ thì tu dưỡng cơ bản nhất vẫn phải có, không thể nào ở nhà cả ngày như trạch nữ mà chờ đợi kỳ ngộ.
Mà đang lúc Tuyết Lan chuẩn bị cho đại ngôn nước hoa thì Dương Nhược Y bên này cũng có tình huống mới.
Từ sau ngày đó cô cũng coi như là hot lên một phen, dù sao bất kể trong tình huống nào thì mọi người đều có xu hướng bên vực kẻ yếu, mà trong chuyện kia Dương Nhược Y rõ ràng là đối tượng bị ức hiếp, cũng bởi vậy mà được mọi người nhớ rõ mặt.
Mà thu hoạch lớn nhất của cô ta ở đây chỉ sợ cũng là việc cô ta quấn được tới Phong Mạc, hai người dần dần có liên hệ, kẻ có tâm người cố ý, rất nhanh đã tăng tiến quan hệ.
Phong Mạc hiển nhiên là có ấn tượng với Dương Nhược Y, biết cô ta chính là người đêm đó bò lên giường mình, nhưng Dương Nhược Y lại hoàn toàn không biết gì về anh ta.
Đêm đó gây cho anh ta ấn tượng khắc sâu, anh ta nhất thời vô ý bị người khác chuốc thuốc, truy đã điều tra nhưng vẫn chưa biết là ai động tay, cuối cùng lại là Dương Nhược Y được lợi, có một đêm say cùng anh ta.
Cho nên Phong Mạc vô cùng có lý do nghi ngờ Dương Nhược Y, anh ta không tin có sự trùng hợp như vậy, ngay lúc anh ta trúng thuốc thì người phụ nữ này đột nhiên xuất hiện, hơn nữa còn xảy ra quan hệ với anh ta.
Cho dù chuyện lần đó là trùng hợp, nhưng lần này ả đột nhiên nhảy vào lòng anh ta chắc hẳn không thể nào vẫn là trùng hợp chứ? Anh ta cũng chẳng tin trên thế giới có nhiều sự trùng hợp như vậy.
Trong khi Tuyết Lan bận lo cho đại ngôn nước hoa, Dương Nhược Y vội vàng tăng tiến cảm tình cùng Phong Mạc, thì《 Phượng Nghi Thiên Hạ 》 công chiếu.
Bộ phim truyền hình này xem như là một bộ tác phẩm khác của Tuyết Lan, tất nhiên là phải tốn chút tâm tư.
Cho nên cô rất chú ý đến nó, hơn nữa còn nhiều lần hỗ trợ tuyên truyền trên Weibo, Dương Nhược Y tuy rằng không có sức ảnh hưởng lớn nhưng đây là bộ phim truyền hình lần đầu tiên cô ta tham diễn nên tất nhiên là cố gắng hết sức tuyên truyền, hai người ấy vậy mà không hẹn nhưng đều hướng về cùng mục tiêu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.