Mau Xuyên: Pháo Hôi Vả Mặt Công Lược
Chương 82: Mạt Thế: Vả Mặt Nữ Chủ Trọng Sinh (6)
Hắc Tâm Nữ Vương
21/08/2021
【 Cảnh báo cảnh báo —— nhân vật mục tiêu Quý Vũ Phong ở cách đó không xa, đang đứng ở bờ vực nguy hiểm tính mạng, mục tiêu nhiệm vụ tử vong nhiệm vụ ký chủ thất bại. 】
Chuyện tới lúc này còn do dự cái gì nữa? Tuyết Lan rút ra nhuyễn kiếm bên hông, vận khinh công nhảy vào vòng chiến, một chân đá văng Quý Vũ Phong sức cùng lực kiệt ra, đá anh ta tới khu vực an toàn xong rồi bắt đầu điên cuồng chém giết tang thi.
Cổ võ cùng dị năng kết hợp làm Tuyết Lan vững vàng chiếm thượng phong, tuy rằng hơi có chút cố sức nhưng còn hơn là nhiệm vụ thất bại. Tang thi không ngừng tụ tập lại một chỗ, Tuyết Lan một chân đá ngã lăn một tang thi đang lộ ra răng nanh chuẩn bị cắn người, vận nội lực vớt Quý Vũ Phong đang hôn mê lên liền chạy, thuận tiện tạo một bức tường nước cản bước tang thi, đây là chiêu số lớn nhất cô có thể sử dụng cho đến thời điểm hiện tại.
Ném Quý Vũ Phong lên ghế phụ, Tuyết Lan còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm đã khẩn cấp nhấn ga rời đi, trong lòng âm thầm ảo não bản thân năng lực không đủ, chỉ mới gặp vài tang thi như vậy đã chịu không nổi rồi, sau này nhất định phải huấn luyện nhiều hơn.
Nếu Quý Vũ Phong biết được ý nghĩ của Tuyết Lan, chắc chắn sẽ tức giận tới ngất xỉu, kia chính là đàn tang thi đó! Một đàn tang thi ít nhất cũng mấy trăm con, ngay lúc này có thể toàn thân mà lui đã là kỳ tích rồi, huống chi là cứu một người đang hôn mê hoàn toàn giúp không được gì ngược lại còn thêm phiền. Vậy mà cô còn ghét bỏ bản thân mình không đủ mạnh? Thật sự là người so người sẽ tức chết, đáng tiếc là anh đã rơi vào hôn mê, càng thêm không biết suy nghĩ của Tuyết Lan, nên chỉ có thể tiếp tục vô tri.
Trận chiến đấu này Tuyết Lan cũng không phải hoàn toàn không có thu hoạch, cấp bậc dị năng của cô thành công từ cấp ba thăng cấp đến cấp bốn, Thiên Ma quyết tuy rằng chưa đột phá tầng thứ nhất, nhưng để phá tầng màng chạm ngưỡng tầng thứ nhất chỉ thiếu một cơ hội. Ở thế giới trước, đến cuối cùng cô cũng chỉ đột phá tầng thứ mười Thiên Ma quyết mà thôi, bởi vậy có thể thấy được đạo này tu luyện gian nan, cho nên cô không hề nóng nảy chút nào.
“Haizz ——” Tuyết Lan than ngắn thở dài nhìn Quý Vũ Phong bên cạnh, cô còn thật đúng là tìm phiền toái về cho mình mà!
Quý Vũ Phong chỉ là quá mức tiêu hao dị năng và thể lực, chỉ cần nghỉ ngơi tốt một hai ngày là ổn, phương diện dị năng tương đối phiền phức, cần phải có tinh hạch bổ sung, nhưng với Tuyết Lan mà nói thì cũng không phải việc khó.
Đầy mặt thịt đau móc tinh hạch ra nhét cho Quý Vũ Phong đang bị thương, dị năng trong thân thể anh bắt đầu vận chuyển, bổ sung nguồn năng lượng dị năng trong cơ thể.
Hai ngày sau Quý Vũ Phong tỉnh lại, phát hiện người mình không ngừng xóc nảy, phảng phất giống như đang ở trên xe. Từ từ…… Trên xe? Quý Vũ Phong nhanh chóng tỉnh táo lại, liếc mắt một cái liền trông thấy cô gái ngồi trên ghế điều khiển.
Nàng kia dung mạo cũng không quá xinh đẹp, chỉ có thể nói là có tư sắc, ngũ quan tinh xảo, làn da trắng nõn, tuổi chừng khoảng hai mươi lăm, người mặc quần áo mùa đông đơn giản, trên gương mặt không biểu cảm mang theo vẻ nghiêm túc, đặc biệt khiến người chú ý.
Giữa mạt thế ăn bữa hôm lo bữa mai, người nhu nhược đơn thuần không được người khác ưa thích, bởi vì bọn họ chỉ có thể mang đến mầm tai hoạ cùng phiền toái, ngược lại là người độc lập kiên cường càng dễ dàng sinh tồn dưới hoàn cảnh như vậy hơn.
Cô gái trước mắt tuyệt đối là một người kiên cường, chỉ đơn giản từ bề ngoài là có thể nhìn ra được, Quý Vũ Phong nghĩ vậy.
Tuyết Lan đã phát hiện tình huống của Quý Vũ Phong từ sớm, song cô chỉ chuyên tâm chạy xe, cũng không có ý định mở miệng nói chuyện, nhưng cô im lặng Quý Vũ Phong lại nhịn không được.
“Xin hỏi đây là đâu? Là cô đã cứu tôi phải không?” Giọng người đàn ông mang theo nghẹn ngào khi ngủ lâu mới tỉnh ngủ, vô cớ làm người cảm thấy gợi cảm.
“Tôi là Tôn Tuyết Lan, vô tình đi ngang qua nhất thời có lòng tốt cứu anh.” Tuyết Lan nghĩ một chút rồi mở miệng nói, dù sao cô và Quý Vũ Phong là người xa lạ lại không thân không thích, tóm lại phải từ từ quen thuộc nhau.
Quý Vũ Phong như cũ là cảm thấy có chút kỳ lạ, nhìn dáng vẻ của Tôn Tuyết Lan thật sự không giống như là người có tâm địa thánh mẫu, nhưng lời nói kế tiếp của Tuyết Lan đã trả lời nghi vấn của anh.
“Anh không cần nghĩ nhiều, tôi chỉ là thấy anh là một dị năng giả hệ hỏa năng lực xem như không tồi, muốn để anh làm tiểu đệ cho tôi mà thôi.” Tuyết Lan cảm thấy vẫn nên giải thích rõ ràng, cô cũng không phải là ngụy thánh mẫu như Bạch Nhược Lan.
“Cô là của ân nhân cứu mạng của tôi, tôi sẵn lòng làm việc cho cô.” Quý Vũ Phong cảm thấy mình trừ thân phận dị năng giả thì cũng không có gì cả, bên người không có thân nhân càng không có chỗ để đi, đi theo cô gái trước mặt vẫn là lựa chọn không tồi, nên không hề có chút chướng ngại tâm lý nào mà đồng ý luôn.
“Tiếp theo chúng ta đến căn cứ B.” Tuyết Lan biết sau đó Bạch Nhược Lan sẽ đi B căn cứ, dứt khoát đến đó sớm chờ cô ta.
Tại lúc giao thông càng tắc nghẽn như hôm nay, muốn di chuyển giữa hai tỉnh vẫn rất khó khăn, cũng may hai người Tuyết Lan đều là dị năng giả, dưới sự dạy dỗ của Tuyết Lan, Quý Vũ Phong vận dụng dị năng càng thêm thành thạo, phối hợp lại càng thêm ăn ý.
Tại đây dọc theo đường đi, Tuyết Lan càng thêm hiểu biết về mạt thế tàn khốc cùng với mặt tối tăm của con người, tâm cũng trong rèn luyện mà càng thêm cứng rắn.
Về chuyện thức ăn, trước đó Tuyết Lan đã thu thập không ít vật tư, dọc theo đường đi càng là vừa chém giết tang thi vừa tìm kiếm vật tư, thu hoạch khá phong phú. Hơn nữa trong tùy thân không gian có thể chứa đựng hàng lương thực gieo trồng, chỉ cần tìm được hạt giống có thể dùng được thì cô sẽ đem đi trồng trọt, không cần lo lắng vấn đề thức ăn nữa.
Quý Vũ Phong chỉ biết Tuyết Lan có không gian, còn lại đều không biết gì cả, dù sao Tuyết Lan còn chưa hoàn toàn tín nhiệm anh. Quý Vũ Phong cũng đã từng có được không gian, chỉ nghĩ Tuyết Lan có được vật phẩm không gian hoặc là dị năng giả không gian, cũng không có suy nghĩ gì khác.
“Lão sư, sắp tới căn cứ B rồi.” Quý Vũ Phong quay đầu nhìn về phía Tuyết Lan đang ngủ ngon lành, nhẹ giọng nói.
Tuyết Lan tháo bịt mắt xuống ngồi dậy, khí thế sát phạt quanh thân làm người nhìn thôi đã thấy sợ. Khóe miệng chậm rãi gợi lên một nụ cười, “Vũ Phong, đừng quên che giấu cấp bậc dị năng. Anh là dị năng giả cấp hai hệ hỏa, tôi là dị năng giả cấp hai hệ thủy.”
Tục ngữ nói súng bắn chim đầu đàn, Tuyết Lan am hiểu sâu sắc việc này, một dị năng giả cấp sáu và một dị năng giả cấp ba thật sự là quá chói mắt, huống chi hai người đều là dị năng hệ công kích, rất dễ dàng rước lấy phiền toái.
Sau khi thông qua thí nghiệm Tuyết Lan bọn họ thuận lợi tiến vào căn cứ B, được phân tới một căn phòng nhỏ bốn mươi mét vuông, đãi ngộ này đều là từ cấp bậc dị năng mà định ra, cấp bậc càng cao đãi ngộ càng tốt, Tuyết Lan bọn họ dị năng giả cấp hai nhận được đãi ngộ như vậy cũng xem như khá tốt.
Căn cứ vô cùng hoan nghênh dị năng giả đến, còn người thường ai đến cũng không cự tuyệt, chỉ là đãi ngộ khác nhau mà thôi. Sau khi Tuyết Lan vào căn cứ thì nghe được tin tức, mạnh nhất trong căn cứ B chính là dị năng cấp năm hệ kim, năng lực rất mạnh không tùy tiện ra ngoài làm nhiệm vụ.
Tiền lưu thông trong căn cứ là tinh hạch và hoàng kim, mọi người đã dần dần phát hiện tác dụng kỳ diệu của tinh hạch, bắt đầu dùng nó để tăng cấp bậc bản thân, dần dần có năng lực đối kháng với tang thi.
Theo Tuyết Lan thấy hình thức như hiện giờ chính là một loại cân bằng, con người tiêu diệt không được tang thi, tang thi cũng không thể tiêu diệt nhân loại, người có cấp bậc cao nhất là dị năng giả cấp năm, tang thi cấp bậc cao nhất cũng là tang thi cấp năm, ai cũng không làm gì được đối phương, chỉ có thể liên tục giằng co.
“Lão sư, vừa rồi truyền đến tin tức, căn cứ chuẩn bị phái người đi thành phố C cách đó không xa thu thập thức ăn, chúng ta có đi không?” Quý Vũ Phong cung kính dò hỏi.
Chuyện tới lúc này còn do dự cái gì nữa? Tuyết Lan rút ra nhuyễn kiếm bên hông, vận khinh công nhảy vào vòng chiến, một chân đá văng Quý Vũ Phong sức cùng lực kiệt ra, đá anh ta tới khu vực an toàn xong rồi bắt đầu điên cuồng chém giết tang thi.
Cổ võ cùng dị năng kết hợp làm Tuyết Lan vững vàng chiếm thượng phong, tuy rằng hơi có chút cố sức nhưng còn hơn là nhiệm vụ thất bại. Tang thi không ngừng tụ tập lại một chỗ, Tuyết Lan một chân đá ngã lăn một tang thi đang lộ ra răng nanh chuẩn bị cắn người, vận nội lực vớt Quý Vũ Phong đang hôn mê lên liền chạy, thuận tiện tạo một bức tường nước cản bước tang thi, đây là chiêu số lớn nhất cô có thể sử dụng cho đến thời điểm hiện tại.
Ném Quý Vũ Phong lên ghế phụ, Tuyết Lan còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm đã khẩn cấp nhấn ga rời đi, trong lòng âm thầm ảo não bản thân năng lực không đủ, chỉ mới gặp vài tang thi như vậy đã chịu không nổi rồi, sau này nhất định phải huấn luyện nhiều hơn.
Nếu Quý Vũ Phong biết được ý nghĩ của Tuyết Lan, chắc chắn sẽ tức giận tới ngất xỉu, kia chính là đàn tang thi đó! Một đàn tang thi ít nhất cũng mấy trăm con, ngay lúc này có thể toàn thân mà lui đã là kỳ tích rồi, huống chi là cứu một người đang hôn mê hoàn toàn giúp không được gì ngược lại còn thêm phiền. Vậy mà cô còn ghét bỏ bản thân mình không đủ mạnh? Thật sự là người so người sẽ tức chết, đáng tiếc là anh đã rơi vào hôn mê, càng thêm không biết suy nghĩ của Tuyết Lan, nên chỉ có thể tiếp tục vô tri.
Trận chiến đấu này Tuyết Lan cũng không phải hoàn toàn không có thu hoạch, cấp bậc dị năng của cô thành công từ cấp ba thăng cấp đến cấp bốn, Thiên Ma quyết tuy rằng chưa đột phá tầng thứ nhất, nhưng để phá tầng màng chạm ngưỡng tầng thứ nhất chỉ thiếu một cơ hội. Ở thế giới trước, đến cuối cùng cô cũng chỉ đột phá tầng thứ mười Thiên Ma quyết mà thôi, bởi vậy có thể thấy được đạo này tu luyện gian nan, cho nên cô không hề nóng nảy chút nào.
“Haizz ——” Tuyết Lan than ngắn thở dài nhìn Quý Vũ Phong bên cạnh, cô còn thật đúng là tìm phiền toái về cho mình mà!
Quý Vũ Phong chỉ là quá mức tiêu hao dị năng và thể lực, chỉ cần nghỉ ngơi tốt một hai ngày là ổn, phương diện dị năng tương đối phiền phức, cần phải có tinh hạch bổ sung, nhưng với Tuyết Lan mà nói thì cũng không phải việc khó.
Đầy mặt thịt đau móc tinh hạch ra nhét cho Quý Vũ Phong đang bị thương, dị năng trong thân thể anh bắt đầu vận chuyển, bổ sung nguồn năng lượng dị năng trong cơ thể.
Hai ngày sau Quý Vũ Phong tỉnh lại, phát hiện người mình không ngừng xóc nảy, phảng phất giống như đang ở trên xe. Từ từ…… Trên xe? Quý Vũ Phong nhanh chóng tỉnh táo lại, liếc mắt một cái liền trông thấy cô gái ngồi trên ghế điều khiển.
Nàng kia dung mạo cũng không quá xinh đẹp, chỉ có thể nói là có tư sắc, ngũ quan tinh xảo, làn da trắng nõn, tuổi chừng khoảng hai mươi lăm, người mặc quần áo mùa đông đơn giản, trên gương mặt không biểu cảm mang theo vẻ nghiêm túc, đặc biệt khiến người chú ý.
Giữa mạt thế ăn bữa hôm lo bữa mai, người nhu nhược đơn thuần không được người khác ưa thích, bởi vì bọn họ chỉ có thể mang đến mầm tai hoạ cùng phiền toái, ngược lại là người độc lập kiên cường càng dễ dàng sinh tồn dưới hoàn cảnh như vậy hơn.
Cô gái trước mắt tuyệt đối là một người kiên cường, chỉ đơn giản từ bề ngoài là có thể nhìn ra được, Quý Vũ Phong nghĩ vậy.
Tuyết Lan đã phát hiện tình huống của Quý Vũ Phong từ sớm, song cô chỉ chuyên tâm chạy xe, cũng không có ý định mở miệng nói chuyện, nhưng cô im lặng Quý Vũ Phong lại nhịn không được.
“Xin hỏi đây là đâu? Là cô đã cứu tôi phải không?” Giọng người đàn ông mang theo nghẹn ngào khi ngủ lâu mới tỉnh ngủ, vô cớ làm người cảm thấy gợi cảm.
“Tôi là Tôn Tuyết Lan, vô tình đi ngang qua nhất thời có lòng tốt cứu anh.” Tuyết Lan nghĩ một chút rồi mở miệng nói, dù sao cô và Quý Vũ Phong là người xa lạ lại không thân không thích, tóm lại phải từ từ quen thuộc nhau.
Quý Vũ Phong như cũ là cảm thấy có chút kỳ lạ, nhìn dáng vẻ của Tôn Tuyết Lan thật sự không giống như là người có tâm địa thánh mẫu, nhưng lời nói kế tiếp của Tuyết Lan đã trả lời nghi vấn của anh.
“Anh không cần nghĩ nhiều, tôi chỉ là thấy anh là một dị năng giả hệ hỏa năng lực xem như không tồi, muốn để anh làm tiểu đệ cho tôi mà thôi.” Tuyết Lan cảm thấy vẫn nên giải thích rõ ràng, cô cũng không phải là ngụy thánh mẫu như Bạch Nhược Lan.
“Cô là của ân nhân cứu mạng của tôi, tôi sẵn lòng làm việc cho cô.” Quý Vũ Phong cảm thấy mình trừ thân phận dị năng giả thì cũng không có gì cả, bên người không có thân nhân càng không có chỗ để đi, đi theo cô gái trước mặt vẫn là lựa chọn không tồi, nên không hề có chút chướng ngại tâm lý nào mà đồng ý luôn.
“Tiếp theo chúng ta đến căn cứ B.” Tuyết Lan biết sau đó Bạch Nhược Lan sẽ đi B căn cứ, dứt khoát đến đó sớm chờ cô ta.
Tại lúc giao thông càng tắc nghẽn như hôm nay, muốn di chuyển giữa hai tỉnh vẫn rất khó khăn, cũng may hai người Tuyết Lan đều là dị năng giả, dưới sự dạy dỗ của Tuyết Lan, Quý Vũ Phong vận dụng dị năng càng thêm thành thạo, phối hợp lại càng thêm ăn ý.
Tại đây dọc theo đường đi, Tuyết Lan càng thêm hiểu biết về mạt thế tàn khốc cùng với mặt tối tăm của con người, tâm cũng trong rèn luyện mà càng thêm cứng rắn.
Về chuyện thức ăn, trước đó Tuyết Lan đã thu thập không ít vật tư, dọc theo đường đi càng là vừa chém giết tang thi vừa tìm kiếm vật tư, thu hoạch khá phong phú. Hơn nữa trong tùy thân không gian có thể chứa đựng hàng lương thực gieo trồng, chỉ cần tìm được hạt giống có thể dùng được thì cô sẽ đem đi trồng trọt, không cần lo lắng vấn đề thức ăn nữa.
Quý Vũ Phong chỉ biết Tuyết Lan có không gian, còn lại đều không biết gì cả, dù sao Tuyết Lan còn chưa hoàn toàn tín nhiệm anh. Quý Vũ Phong cũng đã từng có được không gian, chỉ nghĩ Tuyết Lan có được vật phẩm không gian hoặc là dị năng giả không gian, cũng không có suy nghĩ gì khác.
“Lão sư, sắp tới căn cứ B rồi.” Quý Vũ Phong quay đầu nhìn về phía Tuyết Lan đang ngủ ngon lành, nhẹ giọng nói.
Tuyết Lan tháo bịt mắt xuống ngồi dậy, khí thế sát phạt quanh thân làm người nhìn thôi đã thấy sợ. Khóe miệng chậm rãi gợi lên một nụ cười, “Vũ Phong, đừng quên che giấu cấp bậc dị năng. Anh là dị năng giả cấp hai hệ hỏa, tôi là dị năng giả cấp hai hệ thủy.”
Tục ngữ nói súng bắn chim đầu đàn, Tuyết Lan am hiểu sâu sắc việc này, một dị năng giả cấp sáu và một dị năng giả cấp ba thật sự là quá chói mắt, huống chi hai người đều là dị năng hệ công kích, rất dễ dàng rước lấy phiền toái.
Sau khi thông qua thí nghiệm Tuyết Lan bọn họ thuận lợi tiến vào căn cứ B, được phân tới một căn phòng nhỏ bốn mươi mét vuông, đãi ngộ này đều là từ cấp bậc dị năng mà định ra, cấp bậc càng cao đãi ngộ càng tốt, Tuyết Lan bọn họ dị năng giả cấp hai nhận được đãi ngộ như vậy cũng xem như khá tốt.
Căn cứ vô cùng hoan nghênh dị năng giả đến, còn người thường ai đến cũng không cự tuyệt, chỉ là đãi ngộ khác nhau mà thôi. Sau khi Tuyết Lan vào căn cứ thì nghe được tin tức, mạnh nhất trong căn cứ B chính là dị năng cấp năm hệ kim, năng lực rất mạnh không tùy tiện ra ngoài làm nhiệm vụ.
Tiền lưu thông trong căn cứ là tinh hạch và hoàng kim, mọi người đã dần dần phát hiện tác dụng kỳ diệu của tinh hạch, bắt đầu dùng nó để tăng cấp bậc bản thân, dần dần có năng lực đối kháng với tang thi.
Theo Tuyết Lan thấy hình thức như hiện giờ chính là một loại cân bằng, con người tiêu diệt không được tang thi, tang thi cũng không thể tiêu diệt nhân loại, người có cấp bậc cao nhất là dị năng giả cấp năm, tang thi cấp bậc cao nhất cũng là tang thi cấp năm, ai cũng không làm gì được đối phương, chỉ có thể liên tục giằng co.
“Lão sư, vừa rồi truyền đến tin tức, căn cứ chuẩn bị phái người đi thành phố C cách đó không xa thu thập thức ăn, chúng ta có đi không?” Quý Vũ Phong cung kính dò hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.