Mau Xuyên Pháo Hôi: Vai Ác Đại Nhân Cầu Buông Tha
Chương 12: Hoa khôi học đường là bia đỡ đạn (12)
Mục An Kỳ
04/05/2022
Edit: H. Trúc
"Mà lúc đó, tôi tự hỏi mẹ ruột tôi đang làm gì, bà đang vui vẻ chuẩn bị hôn lễ cho bọn họ, sau khi nghe tin tôi cũng chỉ nói, 'tại sao tao lại sinh ra đứa con gái không hiểu chuyện như vậy chứ, thật giống cha ruột của mày', ngước mắt liền không nhận người xem thành bạch nhãn lang chết cũng mặc kệ."
Du Nhã lạnh mặt nhìn thẳng vào mẹ Tiêu như đâm vào tim: "Tôi biết trước sau gì các người cũng sẽ trở nên lạnh nhạt như vậy, cho nên sau khi tỉnh mộng, tôi có chút mong chờ, tôi luôn tránh dây dưa với Tiêu Thu Ninh, mặc kệ cuối cùng các người sắp xếp cho tôi như thế nào, ít nhất tôi sẽ không để nó giống như trong mơ. Tôi nhường vị trí, tôi rời đi, tất cả đều giống trong mơ, các người nói tôi ác độc, nhưng tôi đã làm gì? Tôi chưa hề làm gì cả."
Mẹ Tiêu lắc đầu ngữ điệu bi thương: "Không phải, chúng ta sẽ không làm vậy, sao con có thể nghĩ như vậy chứ?" Vừa nói, muốn đi tới giơ tay xoa đầu Du Nhã.
Du Nhã đột nhiên cười khinh miệt: "Thật vậy sao? Nếu không phải, vậy yến tiệc sinh nhật của tôi bà từ bỏ đi, dù sao tôi hiện tại ở Tiêu gia cũng đã trở thành trò cười rồi không phải sao?"
"Chị Du Nhã, chị đừng gây rối vô cớ nữa có được không." Tiêu Thu Ninh đột nhiên từ ngoài cửa vọt vào.
"Nếu chị không thích em, không muốn nhận mặt em. Có thể từ từ nói, em có thể rời khỏi Tiêu gia, nhưng mà chị không được đối xử với cha mẹ như vậy." Du Nhã nhìn Tiêu Thu Ninh nổi giận đùng đùng, đột nhiên có chút buồn cười, cô và mẹ Tiêu đang nói chuyện, cô ta đứng ở góc tường nghe lén, còn đột nhiên xông ra như vậy không cảm thấy càng khiến người ta cảm thấy chán ghét sao?
"Ninh nhi, chuyện này không liên quan đến con, mẹ sẽ nói chuyện với chị con." Mẹ Tiêu khẩn trương nhìn Tiêu Thu Ninh, giơ tay giữ chặt Du Nhã, ý bảo cô đừng cãi nhau với con bé. Mặc kế thế nào, dù sao cũng là miếng thịt từ trên người bà sinh ra, cha Tiêu nổi sát tâm, nghe cô nói những cảnh trong mơ, chẳng phải ăn khớp với quyết định của cha Tiêu sao. Đột nhiên bà cảm thấy hơi chột dạ, đối với câu hỏi của con gái, bà không biết trả lời như thế nào. Nhưng mà mặc kệ thế nào, vì cha Tiêu, con gái đành chịu ủy khuất một chút, sau này sẽ tìm cơ hội nhất định bù đắp thật tốt.
Tiêu Thu Ninh thấy Du Nhã không để ý đến cô ta, nhớ tới thái độ từ lúc đầu của Du Nhã, đột nhiên có hơi ngượng ngùng, bởi vì vừa rồi cô ta đứng nghe lén ở góc tường: "Chị Du Nhã……."
"Dừng, tôi và cô không thân, đừng kêu thân như vậy, sẽ bị người khác hiểu lầm, nghĩ tôi ác độc với cô như vậy, còn giả bộ thân làm gì?"
"Không có…… Chị Du Nhã, chị hiểu lầm em rồi, chị tha thứ cho em đi, về sau em nhất định sẽ sửa sai." Du Nhã nghe giọng điệu Tiêu Thu Ninh, thật muốn phun lên vẻ mặt cẩu huyết của cô ta.
Du Nhã lạnh nhạt gợi lên một tia mỉm cười: "Tiêu Thu Ninh, tôi và cô vĩnh viễn sẽ không có đường thẳng song song, tôi là đường S." Dứt lời quay đầu nhìn về phía mẹ Tiêu: "Nếu bà tới đây chỉ để nói chuyện này, vậy ngại quá, tôi không đồng ý. Nếu các người muốn làm vai chính trong yến tiệc sinh nhật, vậy cứ tự nhiên, đừng ở đây lấy danh nghĩa của tôi ra bên ngoài để chắp nối cho con gái các người."
Mẹ Tiêu thấy giọng điệu không muốn thương lượng của Du Nhã, không khỏi lạnh mặt nói: "Tôi mặc kệ cô có đồng ý hay không, chuyện này cô muốn làm thì làm, không muốn làm cũng phải làm. Tới đó cô và Thu Ninh phải bày ra vẻ mặt hòa thuận cho tôi, trong sinh nhật của cô phải thả xuống hết mọi khuất mắt, cùng chị em chung sống hòa bình."
"Được a, tôi nhất định sẽ nghe lời bà." Du Nhã đột nhiên sửa thái độ, thuận miệng đáp. Làm cho mẹ Tiêu và Tiêu Thu Ninh chưa kịp trở tay, không biết nên đáp lời thế nào, cuối cùng vẫn là mẹ Tiêu thình lình quay đầu: "Vậy……. Cứ quyết định vậy đi, thời gian không còn sớm nữa, con nghỉ ngơi sớm chút, sinh nhật của con sẽ mau đến, là vào hôm chủ nhật, con….. Con đừng hà khắc với Thu Ninh, con bé thật sự không có ác ý gì."
Nghe mẹ Tiêu nói Tiêu Thu Ninh vẻ mặt càng thêm chân thành: "Chị Du Nhã, cảm ơn chị đã nhận em……. Em……"
"Đừng nhiều lời nữa, tôi không muốn nghe, không tiễn." Du Nhã ý tứ tiễn khách rõ ràng, có điều lời này vừa mới rơi xuống liền thấy cha Tiêu lạnh mặt đứng ở ngoài cửa.
"Tiêu Du Nhã, cô dám đối xử với con gái tôi như vậy, cô được lắm."
Du Nhã: "........" Chị đây lại làm gì rồi?
Cha Tiêu thấy Du Nhã không lên tiếng, quay đầu rời đi. Liền tính không bao lâu nữa, đợi khi tổ chức yến tiệc sinh nhật cho Du Nhã xong, liền đưa cô ra nước Nhật, đồng thời tập đoàn Tiêu thi sẽ không bị Dạ thị hủy hoại.
【 Ký chủ, sao hôm nay ngươi dễ nói chuyện vậy, tâm tình tốt à? 】
Du Nhã đợi bọn họ đi rồi, trực tiếp khóa cửa trái lại, nghĩ bây giờ cô có nên tìm người tới đổi khóa hay không, sau khi rời phòng thì khóa lại.
"Ừm, không phải tâm tình tốt, mà là ngày lành của bọn họ tới rồi."
Hệ thống hoảng sợ: 【 Xảy ra chuyện gì? 】
"Hơ, ngươi là hệ thống mà, sao cái gì cũng hỏi ta thế, ta không muốn trả lời, ngươi là hệ thống mà, ta chắc chắn ngươi là loại tốt nhất. Nếu không giá trị tồn tại của ngươi, đúng là thật vô dụng.". truyện ngôn tình
Hệ thống: "......." Vừa nói ký chủ hôm nay tốt tình, ai ngờ lại biến thành bộ dạng đáng ghét này, tại sao mệnh bổn hệ thống lại khổ vậy chứ, Chủ Thần đại nhân người nhanh thu phục nàng đi. Bây giờ hệ thống chỉ nghĩ vậy, mơ sau này Chủ Thần sẽ thu phục cô thật, hệ thống phát hiện, hiện giờ còn chưa phải bi thảm nhất, đây mới chỉ là khai vị nhỏ mà thôi.
【 Ký chủ, ta tốt bụng nhắc nhở ngươi, nếu nhiệm vụ đầu tiên ngươi thất bại, sẽ phải chịu trừng phạt rất nghiêm trọng. 】
"Ồ!" Dư âm Du Nhã kéo dài, phảng phất như phát hiện món mới, nổi lên hứng thú.
【Ký chủ, ngươi xem, bây giờ ta chỉ là truyền tin, cái gì cũng không biết, cũng không có bàn tay vàng, nếu nhiệm vụ đầu tiên mà ngươi làm không tốt, khả năng cao sẽ bị phạt đưa tới nhiệm vụ cấp cao, đó là nơi cửu tử nhất sinh a! Bây giờ ngươi không phải lão quỷ hai vạn năm, bây giờ ngươi là nhân loại! 】
Du Nhã: "Đừng cho là ta không biết, ngươi và Chủ Thần đại nhân nhà ngươi đang tính kế gì ở ta, dù sao nhiệm vụ là do ta làm, quá trình chính ta quyết định. Các ngươi chỉ cần xem kết quả là được, cái gì mà nhắc nhở này nhắc nhở kia, đúng là vô nghĩa, vậy sao không cấp lễ bao không gian cho ta đi, chỉ toàn cấp thứ phẩm, các ngươi đúng là không biết ngại. Thật là, nghĩ lại đúng là mất mặt dùm các ngươi." Hừ, Chủ Thần cái gì, đúng là keo kiệt đến không thể keo hơn.
Hệ thống: Bây giờ cư nhiên nghĩ lại, ký chủ thật lợi hại, vậy mà có thể khống chế tiếng lòng của mình, chỉ có lúc tức giận hệ thống mới bắt được, thật là dọa hệ thống.
# Chủ Thần đại nhân, cầu giải quyết ký chủ đại nhân, nàng tạo phản rồi #
Chủ Thần: "......." Tuyển được hệ thống có cảm xúc, đừng hỏi vì sao Du Nhã lại ghét hệ thống này, đến cả hắn cũng cảm thấy hệ thống này thật phiền. Cho nó nhiều công năng, nhưng vẫn bị ký chủ ghét bỏ, so với những hệ thống khác đúng là vô dụng mất mặt a!
Du Nhã: "Ồ? Sao không trả lời, đây là chết máy rồi? Ngươi làm vậy, chủ nhân nhà ngươi có biết không?
Hệ thống: 【 Biết! 】Nội tâm hệ thống sắp hỏng rồi.
"Mà lúc đó, tôi tự hỏi mẹ ruột tôi đang làm gì, bà đang vui vẻ chuẩn bị hôn lễ cho bọn họ, sau khi nghe tin tôi cũng chỉ nói, 'tại sao tao lại sinh ra đứa con gái không hiểu chuyện như vậy chứ, thật giống cha ruột của mày', ngước mắt liền không nhận người xem thành bạch nhãn lang chết cũng mặc kệ."
Du Nhã lạnh mặt nhìn thẳng vào mẹ Tiêu như đâm vào tim: "Tôi biết trước sau gì các người cũng sẽ trở nên lạnh nhạt như vậy, cho nên sau khi tỉnh mộng, tôi có chút mong chờ, tôi luôn tránh dây dưa với Tiêu Thu Ninh, mặc kệ cuối cùng các người sắp xếp cho tôi như thế nào, ít nhất tôi sẽ không để nó giống như trong mơ. Tôi nhường vị trí, tôi rời đi, tất cả đều giống trong mơ, các người nói tôi ác độc, nhưng tôi đã làm gì? Tôi chưa hề làm gì cả."
Mẹ Tiêu lắc đầu ngữ điệu bi thương: "Không phải, chúng ta sẽ không làm vậy, sao con có thể nghĩ như vậy chứ?" Vừa nói, muốn đi tới giơ tay xoa đầu Du Nhã.
Du Nhã đột nhiên cười khinh miệt: "Thật vậy sao? Nếu không phải, vậy yến tiệc sinh nhật của tôi bà từ bỏ đi, dù sao tôi hiện tại ở Tiêu gia cũng đã trở thành trò cười rồi không phải sao?"
"Chị Du Nhã, chị đừng gây rối vô cớ nữa có được không." Tiêu Thu Ninh đột nhiên từ ngoài cửa vọt vào.
"Nếu chị không thích em, không muốn nhận mặt em. Có thể từ từ nói, em có thể rời khỏi Tiêu gia, nhưng mà chị không được đối xử với cha mẹ như vậy." Du Nhã nhìn Tiêu Thu Ninh nổi giận đùng đùng, đột nhiên có chút buồn cười, cô và mẹ Tiêu đang nói chuyện, cô ta đứng ở góc tường nghe lén, còn đột nhiên xông ra như vậy không cảm thấy càng khiến người ta cảm thấy chán ghét sao?
"Ninh nhi, chuyện này không liên quan đến con, mẹ sẽ nói chuyện với chị con." Mẹ Tiêu khẩn trương nhìn Tiêu Thu Ninh, giơ tay giữ chặt Du Nhã, ý bảo cô đừng cãi nhau với con bé. Mặc kế thế nào, dù sao cũng là miếng thịt từ trên người bà sinh ra, cha Tiêu nổi sát tâm, nghe cô nói những cảnh trong mơ, chẳng phải ăn khớp với quyết định của cha Tiêu sao. Đột nhiên bà cảm thấy hơi chột dạ, đối với câu hỏi của con gái, bà không biết trả lời như thế nào. Nhưng mà mặc kệ thế nào, vì cha Tiêu, con gái đành chịu ủy khuất một chút, sau này sẽ tìm cơ hội nhất định bù đắp thật tốt.
Tiêu Thu Ninh thấy Du Nhã không để ý đến cô ta, nhớ tới thái độ từ lúc đầu của Du Nhã, đột nhiên có hơi ngượng ngùng, bởi vì vừa rồi cô ta đứng nghe lén ở góc tường: "Chị Du Nhã……."
"Dừng, tôi và cô không thân, đừng kêu thân như vậy, sẽ bị người khác hiểu lầm, nghĩ tôi ác độc với cô như vậy, còn giả bộ thân làm gì?"
"Không có…… Chị Du Nhã, chị hiểu lầm em rồi, chị tha thứ cho em đi, về sau em nhất định sẽ sửa sai." Du Nhã nghe giọng điệu Tiêu Thu Ninh, thật muốn phun lên vẻ mặt cẩu huyết của cô ta.
Du Nhã lạnh nhạt gợi lên một tia mỉm cười: "Tiêu Thu Ninh, tôi và cô vĩnh viễn sẽ không có đường thẳng song song, tôi là đường S." Dứt lời quay đầu nhìn về phía mẹ Tiêu: "Nếu bà tới đây chỉ để nói chuyện này, vậy ngại quá, tôi không đồng ý. Nếu các người muốn làm vai chính trong yến tiệc sinh nhật, vậy cứ tự nhiên, đừng ở đây lấy danh nghĩa của tôi ra bên ngoài để chắp nối cho con gái các người."
Mẹ Tiêu thấy giọng điệu không muốn thương lượng của Du Nhã, không khỏi lạnh mặt nói: "Tôi mặc kệ cô có đồng ý hay không, chuyện này cô muốn làm thì làm, không muốn làm cũng phải làm. Tới đó cô và Thu Ninh phải bày ra vẻ mặt hòa thuận cho tôi, trong sinh nhật của cô phải thả xuống hết mọi khuất mắt, cùng chị em chung sống hòa bình."
"Được a, tôi nhất định sẽ nghe lời bà." Du Nhã đột nhiên sửa thái độ, thuận miệng đáp. Làm cho mẹ Tiêu và Tiêu Thu Ninh chưa kịp trở tay, không biết nên đáp lời thế nào, cuối cùng vẫn là mẹ Tiêu thình lình quay đầu: "Vậy……. Cứ quyết định vậy đi, thời gian không còn sớm nữa, con nghỉ ngơi sớm chút, sinh nhật của con sẽ mau đến, là vào hôm chủ nhật, con….. Con đừng hà khắc với Thu Ninh, con bé thật sự không có ác ý gì."
Nghe mẹ Tiêu nói Tiêu Thu Ninh vẻ mặt càng thêm chân thành: "Chị Du Nhã, cảm ơn chị đã nhận em……. Em……"
"Đừng nhiều lời nữa, tôi không muốn nghe, không tiễn." Du Nhã ý tứ tiễn khách rõ ràng, có điều lời này vừa mới rơi xuống liền thấy cha Tiêu lạnh mặt đứng ở ngoài cửa.
"Tiêu Du Nhã, cô dám đối xử với con gái tôi như vậy, cô được lắm."
Du Nhã: "........" Chị đây lại làm gì rồi?
Cha Tiêu thấy Du Nhã không lên tiếng, quay đầu rời đi. Liền tính không bao lâu nữa, đợi khi tổ chức yến tiệc sinh nhật cho Du Nhã xong, liền đưa cô ra nước Nhật, đồng thời tập đoàn Tiêu thi sẽ không bị Dạ thị hủy hoại.
【 Ký chủ, sao hôm nay ngươi dễ nói chuyện vậy, tâm tình tốt à? 】
Du Nhã đợi bọn họ đi rồi, trực tiếp khóa cửa trái lại, nghĩ bây giờ cô có nên tìm người tới đổi khóa hay không, sau khi rời phòng thì khóa lại.
"Ừm, không phải tâm tình tốt, mà là ngày lành của bọn họ tới rồi."
Hệ thống hoảng sợ: 【 Xảy ra chuyện gì? 】
"Hơ, ngươi là hệ thống mà, sao cái gì cũng hỏi ta thế, ta không muốn trả lời, ngươi là hệ thống mà, ta chắc chắn ngươi là loại tốt nhất. Nếu không giá trị tồn tại của ngươi, đúng là thật vô dụng.". truyện ngôn tình
Hệ thống: "......." Vừa nói ký chủ hôm nay tốt tình, ai ngờ lại biến thành bộ dạng đáng ghét này, tại sao mệnh bổn hệ thống lại khổ vậy chứ, Chủ Thần đại nhân người nhanh thu phục nàng đi. Bây giờ hệ thống chỉ nghĩ vậy, mơ sau này Chủ Thần sẽ thu phục cô thật, hệ thống phát hiện, hiện giờ còn chưa phải bi thảm nhất, đây mới chỉ là khai vị nhỏ mà thôi.
【 Ký chủ, ta tốt bụng nhắc nhở ngươi, nếu nhiệm vụ đầu tiên ngươi thất bại, sẽ phải chịu trừng phạt rất nghiêm trọng. 】
"Ồ!" Dư âm Du Nhã kéo dài, phảng phất như phát hiện món mới, nổi lên hứng thú.
【Ký chủ, ngươi xem, bây giờ ta chỉ là truyền tin, cái gì cũng không biết, cũng không có bàn tay vàng, nếu nhiệm vụ đầu tiên mà ngươi làm không tốt, khả năng cao sẽ bị phạt đưa tới nhiệm vụ cấp cao, đó là nơi cửu tử nhất sinh a! Bây giờ ngươi không phải lão quỷ hai vạn năm, bây giờ ngươi là nhân loại! 】
Du Nhã: "Đừng cho là ta không biết, ngươi và Chủ Thần đại nhân nhà ngươi đang tính kế gì ở ta, dù sao nhiệm vụ là do ta làm, quá trình chính ta quyết định. Các ngươi chỉ cần xem kết quả là được, cái gì mà nhắc nhở này nhắc nhở kia, đúng là vô nghĩa, vậy sao không cấp lễ bao không gian cho ta đi, chỉ toàn cấp thứ phẩm, các ngươi đúng là không biết ngại. Thật là, nghĩ lại đúng là mất mặt dùm các ngươi." Hừ, Chủ Thần cái gì, đúng là keo kiệt đến không thể keo hơn.
Hệ thống: Bây giờ cư nhiên nghĩ lại, ký chủ thật lợi hại, vậy mà có thể khống chế tiếng lòng của mình, chỉ có lúc tức giận hệ thống mới bắt được, thật là dọa hệ thống.
# Chủ Thần đại nhân, cầu giải quyết ký chủ đại nhân, nàng tạo phản rồi #
Chủ Thần: "......." Tuyển được hệ thống có cảm xúc, đừng hỏi vì sao Du Nhã lại ghét hệ thống này, đến cả hắn cũng cảm thấy hệ thống này thật phiền. Cho nó nhiều công năng, nhưng vẫn bị ký chủ ghét bỏ, so với những hệ thống khác đúng là vô dụng mất mặt a!
Du Nhã: "Ồ? Sao không trả lời, đây là chết máy rồi? Ngươi làm vậy, chủ nhân nhà ngươi có biết không?
Hệ thống: 【 Biết! 】Nội tâm hệ thống sắp hỏng rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.