Mau Xuyên Thành Nam Phụ Bẻ Cong Nam Chính
Chương 200: Số đặc biệt năm mới: Tâm đắc công lược của Kỳ tiểu thụ
Thanh Thủy Nương Nương
02/09/2024
Edit + Beta: Tiểu Cố
---------------------------------------------
2017, tiễn cũ đón mới, hôm nay là 1/1/2017, tính đến hôm nay, tác phẩm này đã đăng được khoảng 6 tháng.
(Vũ: Tự nhiên thấy hơi nhột nhề =w= )
Mọi người vô cùng yêu thích nhân vật trong này, tương tự, Nương Nương cũng yêu con trai mình chết đi được~. Không biết tiểu kịch trường thường ngày mọi người xem đã không ~ Hôm nay chúng ta chuyển sang đại kịch trường, ta thấy được đó!
[Nương Nương]: Làm phóng viên của lần này, tại đây, ta muốn nói với các bé yêu xem đến đây một câu: Cảm ơn.
[Kỳ Ngôn]: Cảm ơn mọi người, chứng kiến ta bị ooxx nhiều lần như vậy, thích ta không?
[Nương Nương]: Con trai! Tết nhất phải lịch sự, không được nói tục!
[Kỳ Ngôn]: Bàn về cái này ta còn kém ngươi... Còn nữa, đừng gọi ta là con trai, làm như ta còn nhỏ lắm.
[Nương Nương]: Ngươi là kết tinh của ta! Ngươi là con trai ta! Con trai con trai con trai con trai con trai con trai con trai...
[Kỳ Ngôn]: . . . Thiểu năng.
[Nương Nương]: Hi hi, không nhiều lời nữa. Lần phỏng vấn này, nhân vật chính là con trai ta ―― Bản tính của Kỳ Ngôn, tiến hành phỏng vấn sâu và tâm đắc công lược. Xem nhiều thế giới như vậy, các ngươi có muốn biết mỗi lần công lược thì rốt cuộc cảm giác của bản thân con trai nhà ta là thế nào không?
[Kỳ Ngôn]: Bớt nói nhảm đi, mau lên, nào có ai hùa theo ngươi đâu.
[Nương Nương]: ... Thật không nể mặt. Được rồi, vấn đề đầu tiên của hôm nay: Con trai, lúc ngươi công lược ở thế giới thứ nhất đã từng vì tạo nên hiệu quả 'khi gần khi xa' mà trốn mấy tháng, xin hỏi... Mấy tháng đó ngươi đi du lịch lấy tiền ở đâu ra?
[Kỳ Ngôn]: ... Excuse me! [anh da đen ???]
[Nương Nương]: Mau trả lời! Nói mau, ngươi lấy tiền kia ở đâu ra? Đừng nói ta cho, ta cũng không có nhiều tiền như vậy.
[Kỳ Ngôn]: ... Đầu tư được đấy. Khó khăn lắm mới có một đại kịch trường, ngươi không thể hỏi mấy thứ mọi người thích xem à? Thịt vụn gì gì đó cũng được, ngươi định viết nhạt nhẽo như thế thật à?
[Nương Nương]: Con trai nói nhanh quá, ta không nghe rõ. Được, chúng ta chuyển sang vấn đề thứ hai.
―― Lần đầu tiên sờ sờ nắn nắn cùng Lạc Hàn, ngươi thật sự sướng 'tới' chưa?
[Kỳ Ngôn]: ... Câu hỏi này của ngươi có thiếu sót, lần đầu tiên sờ sờ nắn nắn chỉ có thể tính là hưng phấn và vui vẻ, bởi vì cùng người mình thích bên nhau cũng không để ý nhiều thứ râu ria thế.
[Lạc Hàn]: Trọng tâm câu chuyện đột nhiên không trong sáng.
[Kỳ Ngôn]: Trời má? Sao ngươi lại đột nhiên suất hiện? Này còn có cả khách mời luôn! (khuôn mặt khiếp sợ)
[Lạc Hàn]: Ta là khách quý. (bình tĩnh)
[Nương Nương]: Đúng, đây là con cả công ở thế giới thứ nhất của ta.
[Kỳ Ngôn]: ... Loại chuyện này sao không nói trước với ta? Thông báo một câu cũng được mà!
[Nương Nương]: Đây là niềm vui bất ngờ.
[Lạc Hàn]: Niềm vui bất ngờ.
[Kỳ Ngôn]: ... Niềm vui bất ngờ cái quần què.
[Lạc Hàn]: (Vươn người đến, hôn sâu kiểu Pháp đúng chuẩn. Sau khi chấm dứt, khuôn mặt bình tĩnh) Bất ngờ chưa?
[Kỳ Ngôn]: ... Biến đi. [Truyện chỉ có tại Ý vị nhân sinh]
[Nương Nương]: Vừa rồi ta không nhìn thấy gì hết, được rồi, chúng ta chuyển sang câu hỏi tiếp theo.
―― Lúc bị Phong Dương Ngạo nhốt, ngươi có từng định nhảy lầu không?
[Kỳ Ngôn]: Nếu như là suy nghĩ của bản thân kí chủ thì chắc chắn là muốn chết rất nhiều lần... Nhưng nếu là ta, ta thấy Phong Dương Ngạo chính là một tên đần... Yêu một người sao có thể chọn nhốt lại chứ? Còn làm đến chót luôn! Tuyên bố với bên ngoài là người ta chết rồi, ơ kìa!
[Phong Dương Ngạo]: ... Ừ, đây chính là một vấn đề. (trầm tư suy nghĩ)
[Kỳ Ngôn]: Sao ngươi cũng tới!
[Phong Dương Ngạo]: Được mời tới, thấy ta, vui vẻ không? (cười xấu xa)
[Kỳ Ngôn]: Vui... (phản xạ có điều kiện)
[Phong Dương Ngạo]: Ta cũng vui.
[Nương Nương]: Được, ta lại không nhìn thấy gì hết, câu hỏi tiếp theo!
―― Cảm giác lần đầu tiên làm ông chủ thanh lâu?
[Kỳ Ngôn]: Hương son phấn nghẹt cả mũi, cho nên ta bắt Bộc Dương Tranh nhanh chóng chuộc ta về nhà.
[Nương Nương]: Đúng, chuyện này Bộc Dương Tranh có quyền lên tiếng nhất rồi.
[Kỳ Ngôn]: ... Đừng bảo hắn cũng tới đấy!
[Bộc Dương Tranh]: Ừm, chuộc người từ thanh lâu là lần đầu tiên, chuộc nam nhân cũng là lần đầu tiên.
[Kỳ Ngôn]: Ngươi chẳng lẽ hối hận?
[Bộc Dương Tranh]: (ôm) Vạn hạnh, may mắn, có được là phúc của ta.
[Nương Nương]: Mặc dù không biết các ngươi có thấy ta phiền hay không nhưng chúng ta phải chuyển sang câu hỏi tiếp theo rồi hihihihihi.
―― Lúc rơi vào ngày tận thế, suy nghĩ trong nội tâm của ngươi.
[Kỳ Ngôn]: Không khác gì con cún cả.
[Khang Duệ]: ... Không vui à? (túm góc áo Kỳ Ngôn)
[Kỳ Ngôn]: (bị ánh mắt đó của cún nhỏ chọc mù) Vui chết đi được, nào, sờ đầu.
―― Lần đầu tiên biến thành loài khác, có chỗ nào không quen không?
[Kỳ Ngôn]: Bản thân ta thích trời mưa, nhưng rất mâu thuẫn là ta không thích nước lắm. Ngoại trừ không quen với cái đuôi cá ra thì ban đầu luôn lượn lờ trong biển cũng khiến ta rất bất mãn.
[Kerry]: Thế nên ta mới nhốt ngươi bên người.
[Kỳ Ngôn]: Ngươi cũng coi như là Phong Dương Ngạo thứ hai rồi.
[Kerry]: Không, không được nhắc tới tên đàn ông khác trước mặt ta.
――NP thoải mái không? [Truyện chỉ có tại Ý vị nhân sinh]
[Kỳ Ngôn]: Các ngươi biết cái gì gọi là 'làm' không xuể không?
[Mãng Hi]: Biết. (cười xấu xa)
[Thi Ngang]: Mỗi một lần lúc Ngôn thỏa mãn chúng ta không phải là 'làm' không xuể sao?
[Lộ Nhĩ]: Đúng, ta cũng thấy như vậy.
[Bảo Trạch]: Nếu không chắc chắn, vậy lần sau thử lại là được rồi.
―― Bí quyết diễn vai ngốc moe là gì?
[Kỳ Ngôn]: Chính là 'ngươi nói gì, ta nghe không hiểu', 'ta khiến cho dù ta làm cái gì thì ngươi cũng hiểu thành nghĩa ngược lại'. Nói dễ nghe thì là ngốc moe, nói khó nghe thì cứ gọi là chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế!
[Lâu Cốt Tu]: Mau trở về đi, Ngao Luân còn chờ ngươi cho ăn đấy.
[Kỳ Ngôn]: Ngươi ra ngoài, hôm nay lão tử là nhân vật chính! Ai cũng dạt ra hết! Không cho ăn!
[Lâu Cốt Tu]: Ngươi nói gì? (híp mắt)
[Kỳ Ngôn]: Chuẩn bị xong hai thùng thịt, lát nữa chờ ta về cho ăn.
―― Có từng nghĩ sẽ làm một diễn viên cho đến ngày sinh mệnh chấm dứt không?
[Kỳ Ngôn]: Ta cảm thấy bây giờ ta chính là một diễn viên; nhưng khác với phim truyền hình, điện ảnh ở chỗ ta diễn là vai trọn đời.
[Nương Nương]: Câu này nói quá hay. Tuy đây là khoái xuyên, nhưng cẩn thận nhìn lại, mỗi đời của Kỳ Ngôn đều do cậu thành tâm diễn ra.
[Úc Không Cảnh]: My love.
[Kỳ Ngôn]: Một đời dụ thụ này, ta thấy ta cực kỳ thành công.
[Úc Không Cảnh]: Cảm ơn my love cả đời này là một dụ thụ.
[Kỳ Ngôn]: Ngươi đã đen, còn đểu nữa.
[Úc Không Cảnh]: Đen thì ta nhận, đểu là ta sai!
―― Võng du chơi vui lắm à?
[Kỳ Ngôn]: Bản thân ta không thích chơi game, thế nhưng trò chơi quả thật có thể khiến cho rất nhiều người rung động và cảm động.
[Tiêu Dật]: Game thì nên một vừa hai phải thôi, dù sao không phải ai cũng gặp được chân ái.
[Kỳ Ngôn]: ... Hôm nay ta là nhân vật chính, từ chối ngược cún, ngày đầu tiên của 2017 các ngươi xuất hiện làm gì!
[Tiêu Dật]: Bởi vì là ngày đầu tiên, cho nên muốn thơm một cái, moah moah.
―― Lúc bị SM có hưng phấn chút nào không?
[Kỳ Ngôn]: Đó là bị tra hỏi! Bớt gọi là SM!!
[Bạch Hạo]: Cục cưng, thẹn quá thành giận à.
[Kỳ Ngôn]: Ngươi bị ta bỏ rơi chưa đủ, còn muốn đợi thêm mấy năm đúng không?
[Bạch Hạo]: À, ta có thể nhốt ngươi lại, khiến ngươi chỉ thuộc về ta.
[Kỳ Ngôn]: Chiêu này của ngươi trước đó có hai người đã chơi chán rồi...
[Bạch Hạo]: (hí mắt) Tình địch rất nhiều nha.
[Nương Nương]: Là rất nhiều, nhưng trừ hôm nay, đời này các ngươi cũng không bao giờ gặp nhau.
Mặc dù không muốn kết thúc, thế nhưng chớp mắt qua đi, Nương Nương đã spoil plot ở nhiều thế giới như vậy. Hôm nay để cho mọi người ôn lại các thế giới cũ một chút, coi như là một số đặc biệt nho nhỏ nhe!!
Đại khái còn một thế giới nữa thì bộ khoái xuyên này sẽ kết thúc rồi.
Bộ khoái xuyên tiếp theo chờ mọi người, tiếp tục hẹn hò nha?
Ôiiiii, nói cứ như kết thúc luôn để làm chi! Yên tâm đi! Thế giới cuối cùng mấy ngày nữa chắc chắn là đặc sắc nhất!
Ngày mai vẫn tiếp tục cập nhật như cũ nha ~ Hôm nay nhân đây, chúc mọi người năm mới vui vẻ!
[Kỳ Ngôn]: Giao thừa vui vẻ, năm mới vui vẻ nha. (bắn tym)
---------------------------------------------
2017, tiễn cũ đón mới, hôm nay là 1/1/2017, tính đến hôm nay, tác phẩm này đã đăng được khoảng 6 tháng.
(Vũ: Tự nhiên thấy hơi nhột nhề =w= )
Mọi người vô cùng yêu thích nhân vật trong này, tương tự, Nương Nương cũng yêu con trai mình chết đi được~. Không biết tiểu kịch trường thường ngày mọi người xem đã không ~ Hôm nay chúng ta chuyển sang đại kịch trường, ta thấy được đó!
[Nương Nương]: Làm phóng viên của lần này, tại đây, ta muốn nói với các bé yêu xem đến đây một câu: Cảm ơn.
[Kỳ Ngôn]: Cảm ơn mọi người, chứng kiến ta bị ooxx nhiều lần như vậy, thích ta không?
[Nương Nương]: Con trai! Tết nhất phải lịch sự, không được nói tục!
[Kỳ Ngôn]: Bàn về cái này ta còn kém ngươi... Còn nữa, đừng gọi ta là con trai, làm như ta còn nhỏ lắm.
[Nương Nương]: Ngươi là kết tinh của ta! Ngươi là con trai ta! Con trai con trai con trai con trai con trai con trai con trai...
[Kỳ Ngôn]: . . . Thiểu năng.
[Nương Nương]: Hi hi, không nhiều lời nữa. Lần phỏng vấn này, nhân vật chính là con trai ta ―― Bản tính của Kỳ Ngôn, tiến hành phỏng vấn sâu và tâm đắc công lược. Xem nhiều thế giới như vậy, các ngươi có muốn biết mỗi lần công lược thì rốt cuộc cảm giác của bản thân con trai nhà ta là thế nào không?
[Kỳ Ngôn]: Bớt nói nhảm đi, mau lên, nào có ai hùa theo ngươi đâu.
[Nương Nương]: ... Thật không nể mặt. Được rồi, vấn đề đầu tiên của hôm nay: Con trai, lúc ngươi công lược ở thế giới thứ nhất đã từng vì tạo nên hiệu quả 'khi gần khi xa' mà trốn mấy tháng, xin hỏi... Mấy tháng đó ngươi đi du lịch lấy tiền ở đâu ra?
[Kỳ Ngôn]: ... Excuse me! [anh da đen ???]
[Nương Nương]: Mau trả lời! Nói mau, ngươi lấy tiền kia ở đâu ra? Đừng nói ta cho, ta cũng không có nhiều tiền như vậy.
[Kỳ Ngôn]: ... Đầu tư được đấy. Khó khăn lắm mới có một đại kịch trường, ngươi không thể hỏi mấy thứ mọi người thích xem à? Thịt vụn gì gì đó cũng được, ngươi định viết nhạt nhẽo như thế thật à?
[Nương Nương]: Con trai nói nhanh quá, ta không nghe rõ. Được, chúng ta chuyển sang vấn đề thứ hai.
―― Lần đầu tiên sờ sờ nắn nắn cùng Lạc Hàn, ngươi thật sự sướng 'tới' chưa?
[Kỳ Ngôn]: ... Câu hỏi này của ngươi có thiếu sót, lần đầu tiên sờ sờ nắn nắn chỉ có thể tính là hưng phấn và vui vẻ, bởi vì cùng người mình thích bên nhau cũng không để ý nhiều thứ râu ria thế.
[Lạc Hàn]: Trọng tâm câu chuyện đột nhiên không trong sáng.
[Kỳ Ngôn]: Trời má? Sao ngươi lại đột nhiên suất hiện? Này còn có cả khách mời luôn! (khuôn mặt khiếp sợ)
[Lạc Hàn]: Ta là khách quý. (bình tĩnh)
[Nương Nương]: Đúng, đây là con cả công ở thế giới thứ nhất của ta.
[Kỳ Ngôn]: ... Loại chuyện này sao không nói trước với ta? Thông báo một câu cũng được mà!
[Nương Nương]: Đây là niềm vui bất ngờ.
[Lạc Hàn]: Niềm vui bất ngờ.
[Kỳ Ngôn]: ... Niềm vui bất ngờ cái quần què.
[Lạc Hàn]: (Vươn người đến, hôn sâu kiểu Pháp đúng chuẩn. Sau khi chấm dứt, khuôn mặt bình tĩnh) Bất ngờ chưa?
[Kỳ Ngôn]: ... Biến đi. [Truyện chỉ có tại Ý vị nhân sinh]
[Nương Nương]: Vừa rồi ta không nhìn thấy gì hết, được rồi, chúng ta chuyển sang câu hỏi tiếp theo.
―― Lúc bị Phong Dương Ngạo nhốt, ngươi có từng định nhảy lầu không?
[Kỳ Ngôn]: Nếu như là suy nghĩ của bản thân kí chủ thì chắc chắn là muốn chết rất nhiều lần... Nhưng nếu là ta, ta thấy Phong Dương Ngạo chính là một tên đần... Yêu một người sao có thể chọn nhốt lại chứ? Còn làm đến chót luôn! Tuyên bố với bên ngoài là người ta chết rồi, ơ kìa!
[Phong Dương Ngạo]: ... Ừ, đây chính là một vấn đề. (trầm tư suy nghĩ)
[Kỳ Ngôn]: Sao ngươi cũng tới!
[Phong Dương Ngạo]: Được mời tới, thấy ta, vui vẻ không? (cười xấu xa)
[Kỳ Ngôn]: Vui... (phản xạ có điều kiện)
[Phong Dương Ngạo]: Ta cũng vui.
[Nương Nương]: Được, ta lại không nhìn thấy gì hết, câu hỏi tiếp theo!
―― Cảm giác lần đầu tiên làm ông chủ thanh lâu?
[Kỳ Ngôn]: Hương son phấn nghẹt cả mũi, cho nên ta bắt Bộc Dương Tranh nhanh chóng chuộc ta về nhà.
[Nương Nương]: Đúng, chuyện này Bộc Dương Tranh có quyền lên tiếng nhất rồi.
[Kỳ Ngôn]: ... Đừng bảo hắn cũng tới đấy!
[Bộc Dương Tranh]: Ừm, chuộc người từ thanh lâu là lần đầu tiên, chuộc nam nhân cũng là lần đầu tiên.
[Kỳ Ngôn]: Ngươi chẳng lẽ hối hận?
[Bộc Dương Tranh]: (ôm) Vạn hạnh, may mắn, có được là phúc của ta.
[Nương Nương]: Mặc dù không biết các ngươi có thấy ta phiền hay không nhưng chúng ta phải chuyển sang câu hỏi tiếp theo rồi hihihihihi.
―― Lúc rơi vào ngày tận thế, suy nghĩ trong nội tâm của ngươi.
[Kỳ Ngôn]: Không khác gì con cún cả.
[Khang Duệ]: ... Không vui à? (túm góc áo Kỳ Ngôn)
[Kỳ Ngôn]: (bị ánh mắt đó của cún nhỏ chọc mù) Vui chết đi được, nào, sờ đầu.
―― Lần đầu tiên biến thành loài khác, có chỗ nào không quen không?
[Kỳ Ngôn]: Bản thân ta thích trời mưa, nhưng rất mâu thuẫn là ta không thích nước lắm. Ngoại trừ không quen với cái đuôi cá ra thì ban đầu luôn lượn lờ trong biển cũng khiến ta rất bất mãn.
[Kerry]: Thế nên ta mới nhốt ngươi bên người.
[Kỳ Ngôn]: Ngươi cũng coi như là Phong Dương Ngạo thứ hai rồi.
[Kerry]: Không, không được nhắc tới tên đàn ông khác trước mặt ta.
――NP thoải mái không? [Truyện chỉ có tại Ý vị nhân sinh]
[Kỳ Ngôn]: Các ngươi biết cái gì gọi là 'làm' không xuể không?
[Mãng Hi]: Biết. (cười xấu xa)
[Thi Ngang]: Mỗi một lần lúc Ngôn thỏa mãn chúng ta không phải là 'làm' không xuể sao?
[Lộ Nhĩ]: Đúng, ta cũng thấy như vậy.
[Bảo Trạch]: Nếu không chắc chắn, vậy lần sau thử lại là được rồi.
―― Bí quyết diễn vai ngốc moe là gì?
[Kỳ Ngôn]: Chính là 'ngươi nói gì, ta nghe không hiểu', 'ta khiến cho dù ta làm cái gì thì ngươi cũng hiểu thành nghĩa ngược lại'. Nói dễ nghe thì là ngốc moe, nói khó nghe thì cứ gọi là chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế!
[Lâu Cốt Tu]: Mau trở về đi, Ngao Luân còn chờ ngươi cho ăn đấy.
[Kỳ Ngôn]: Ngươi ra ngoài, hôm nay lão tử là nhân vật chính! Ai cũng dạt ra hết! Không cho ăn!
[Lâu Cốt Tu]: Ngươi nói gì? (híp mắt)
[Kỳ Ngôn]: Chuẩn bị xong hai thùng thịt, lát nữa chờ ta về cho ăn.
―― Có từng nghĩ sẽ làm một diễn viên cho đến ngày sinh mệnh chấm dứt không?
[Kỳ Ngôn]: Ta cảm thấy bây giờ ta chính là một diễn viên; nhưng khác với phim truyền hình, điện ảnh ở chỗ ta diễn là vai trọn đời.
[Nương Nương]: Câu này nói quá hay. Tuy đây là khoái xuyên, nhưng cẩn thận nhìn lại, mỗi đời của Kỳ Ngôn đều do cậu thành tâm diễn ra.
[Úc Không Cảnh]: My love.
[Kỳ Ngôn]: Một đời dụ thụ này, ta thấy ta cực kỳ thành công.
[Úc Không Cảnh]: Cảm ơn my love cả đời này là một dụ thụ.
[Kỳ Ngôn]: Ngươi đã đen, còn đểu nữa.
[Úc Không Cảnh]: Đen thì ta nhận, đểu là ta sai!
―― Võng du chơi vui lắm à?
[Kỳ Ngôn]: Bản thân ta không thích chơi game, thế nhưng trò chơi quả thật có thể khiến cho rất nhiều người rung động và cảm động.
[Tiêu Dật]: Game thì nên một vừa hai phải thôi, dù sao không phải ai cũng gặp được chân ái.
[Kỳ Ngôn]: ... Hôm nay ta là nhân vật chính, từ chối ngược cún, ngày đầu tiên của 2017 các ngươi xuất hiện làm gì!
[Tiêu Dật]: Bởi vì là ngày đầu tiên, cho nên muốn thơm một cái, moah moah.
―― Lúc bị SM có hưng phấn chút nào không?
[Kỳ Ngôn]: Đó là bị tra hỏi! Bớt gọi là SM!!
[Bạch Hạo]: Cục cưng, thẹn quá thành giận à.
[Kỳ Ngôn]: Ngươi bị ta bỏ rơi chưa đủ, còn muốn đợi thêm mấy năm đúng không?
[Bạch Hạo]: À, ta có thể nhốt ngươi lại, khiến ngươi chỉ thuộc về ta.
[Kỳ Ngôn]: Chiêu này của ngươi trước đó có hai người đã chơi chán rồi...
[Bạch Hạo]: (hí mắt) Tình địch rất nhiều nha.
[Nương Nương]: Là rất nhiều, nhưng trừ hôm nay, đời này các ngươi cũng không bao giờ gặp nhau.
Mặc dù không muốn kết thúc, thế nhưng chớp mắt qua đi, Nương Nương đã spoil plot ở nhiều thế giới như vậy. Hôm nay để cho mọi người ôn lại các thế giới cũ một chút, coi như là một số đặc biệt nho nhỏ nhe!!
Đại khái còn một thế giới nữa thì bộ khoái xuyên này sẽ kết thúc rồi.
Bộ khoái xuyên tiếp theo chờ mọi người, tiếp tục hẹn hò nha?
Ôiiiii, nói cứ như kết thúc luôn để làm chi! Yên tâm đi! Thế giới cuối cùng mấy ngày nữa chắc chắn là đặc sắc nhất!
Ngày mai vẫn tiếp tục cập nhật như cũ nha ~ Hôm nay nhân đây, chúc mọi người năm mới vui vẻ!
[Kỳ Ngôn]: Giao thừa vui vẻ, năm mới vui vẻ nha. (bắn tym)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.