Mẹ Chồng Nhà Nông Nuôi Con Giỏi
Chương 27: Đã Làm Chuyện Gì Có Lỗi Với Nương Rồi
Lạc Tuyết Khinh Khinh
10/11/2024
La Tử Vi cụp mắt, thong thả nhai cổ gà, hoàn toàn không để ý đến những người trong nhà đang cãi nhau ầm ĩ. Mấy đứa bất hiếu này ăn được hay không thì có liên quan gì đến nàng đâu chứ?
Nàng nhả một khúc xương gà, quay sang bảo Vân Cẩm và Vân Tú, “Ăn đi, ăn nhiều vào. Cẩm nhi đọc sách rất hao tổn tinh thần, uống nhiều canh gà sẽ bổ lắm, con ăn luôn cả tim gà đi. Tú nhi mấy ngày qua bị dọa sợ hãi, làm thêu may cũng hao tổn tinh thần. Con giống như tứ ca, ăn nhiều vào cũng chẳng sao. Chỉ cần các con có hiếu, biết cố gắng, chịu nghe lời ta, không làm những chuyện hai mặt, ta có nhịn ăn cũng vui lòng.”
Lời La Tử Vi vừa dứt, cả phòng khách im phăng phắc.
Vân Sơn và Vân Chu thị vừa nghe đã hiểu ngay, nương cố tình dùng con gà lớn này để trừng trị hai người bọn họ, trong lòng liền bất an, ngồi đứng không yên, mặt mày tái mét.
Chiêu này nhẹ nhàng nhưng khiến họ còn khó chịu hơn là bị mắng hay bị đánh.
Vân Hà, Vân Giang thị, Vân Văn và Hà thị cũng chẳng rõ vì sao, chỉ thấy nương như đang dồn hết cả cơn giận vào trong, chờ đợi ai đó chọc vào cho nàng xả hết. Điều này khiến họ càng thêm nghi ngờ.
Không đúng, nương vốn luôn thiên vị đại ca và đại tẩu nhất mà, sao bây giờ lại như thể hai người họ làm gì có lỗi với nương khiến nương không còn muốn để mắt đến?
Ngay cả tô thịt gà lớn cũng không cho họ lấy một miếng, có thể thấy nương đang thực sự tức giận. Nếu là trước đây, nhiều đồ ăn ngon thế này, dù không đến lượt phòng hai và phòng ba, thì phòng đại ca và đại tẩu cũng phải có phần chứ.
Hửm? Mấy người chúng ta không có nhà, rốt cuộc đại ca và đại tẩu đã làm gì? Hay là bọn họ làm chuyện trái lương tâm khiến nương phát hiện ra? Không thể phủ nhận rằng suy đoán của Vân Hà, Vân Giang thị, Vân Văn và Hà thị đã gần chạm đến sự thật.
Lão Tứ Vân Cẩm dù là người đọc sách, da mặt mỏng, thấy trong bát mình có một cái đùi gà thì cảm giác mặt nóng bừng lên khó chịu.
Trong lòng hắn vừa xúc động vì nương cuối cùng cũng ưu ái mình, lại vừa cảm thấy ngại ngùng, như thể việc mấy người ca ca, tẩu tẩu không có phần đùi gà là do mình có lỗi vậy.
Mẹ hắn định làm gì thế này? Đại ca và đại tẩu đã làm gì mà khiến nương vốn luôn thiên vị bọn họ lại nổi giận như vậy? Không cho họ một miếng da gà nào, chắc hẳn nương thực sự tức giận lắm.
Vân Cẩm, Vân Hà, Vân Giang thị, Vân Văn và Hà thị, cả năm người đều hiểu rất rõ tính cách của nương và cặp vợ chồng Vân Sơn - Vân Chu thị, nên suy đoán cũng không khác nhau là mấy.
Mọi người đều cho rằng chắc chắn đại ca và đại tẩu đã làm chuyện không ra gì, chọc giận nương và khiến nương tức đến mức không cho họ động đến thịt gà.
Ngoài ra, Vân Cẩm cũng để ý đến câu mà nương vừa nói, “Tú nhi dạo này bị dọa sợ,” thì lập tức nhận ra chuyện xảy ra trong nhà thời gian qua có vẻ nghiêm trọng hơn mình nghĩ, nên hắn định bụng ăn xong sẽ hỏi Vân Tú xem chuyện là thế nào.
Vân Tú tuy tuổi còn nhỏ, nhưng không phải là đứa ngốc, trái lại rất thông minh.
Thấy lúc này nương ăn thịt gà mà chỉ có nàng và ca ca là có phần, cô bé cũng hiểu ngay là nương thực sự vì mình mà giận đại ca và đại tẩu.
Vậy nên, dù thịt gà ngon đến đâu, họ cũng chỉ có thể ngồi nhìn, đây là… là một hình phạt cho bọn họ.
Hừ… bắt bọn họ thèm nhỏ dãi là đúng rồi, trừng phạt họ cũng là đúng.
Vân Tú nhớ lại lúc nương bị ngất, Vân Tú đã hoảng sợ đến mức khóc lóc đòi đi mời đại phu Mạnh Bình về chữa trị cho nương, nhưng đại tẩu… đại tẩu lại chắn ngay ở cửa viện, không cho nàng ra ngoài.
Đúng là đồ đàn bà chết tiệt, cũng như đại ca, đều là lũ lòng lang dạ sói.
Nghĩ đến chuyện khi đó, lòng nàng lại đầy oán hận.
Nàng nhả một khúc xương gà, quay sang bảo Vân Cẩm và Vân Tú, “Ăn đi, ăn nhiều vào. Cẩm nhi đọc sách rất hao tổn tinh thần, uống nhiều canh gà sẽ bổ lắm, con ăn luôn cả tim gà đi. Tú nhi mấy ngày qua bị dọa sợ hãi, làm thêu may cũng hao tổn tinh thần. Con giống như tứ ca, ăn nhiều vào cũng chẳng sao. Chỉ cần các con có hiếu, biết cố gắng, chịu nghe lời ta, không làm những chuyện hai mặt, ta có nhịn ăn cũng vui lòng.”
Lời La Tử Vi vừa dứt, cả phòng khách im phăng phắc.
Vân Sơn và Vân Chu thị vừa nghe đã hiểu ngay, nương cố tình dùng con gà lớn này để trừng trị hai người bọn họ, trong lòng liền bất an, ngồi đứng không yên, mặt mày tái mét.
Chiêu này nhẹ nhàng nhưng khiến họ còn khó chịu hơn là bị mắng hay bị đánh.
Vân Hà, Vân Giang thị, Vân Văn và Hà thị cũng chẳng rõ vì sao, chỉ thấy nương như đang dồn hết cả cơn giận vào trong, chờ đợi ai đó chọc vào cho nàng xả hết. Điều này khiến họ càng thêm nghi ngờ.
Không đúng, nương vốn luôn thiên vị đại ca và đại tẩu nhất mà, sao bây giờ lại như thể hai người họ làm gì có lỗi với nương khiến nương không còn muốn để mắt đến?
Ngay cả tô thịt gà lớn cũng không cho họ lấy một miếng, có thể thấy nương đang thực sự tức giận. Nếu là trước đây, nhiều đồ ăn ngon thế này, dù không đến lượt phòng hai và phòng ba, thì phòng đại ca và đại tẩu cũng phải có phần chứ.
Hửm? Mấy người chúng ta không có nhà, rốt cuộc đại ca và đại tẩu đã làm gì? Hay là bọn họ làm chuyện trái lương tâm khiến nương phát hiện ra? Không thể phủ nhận rằng suy đoán của Vân Hà, Vân Giang thị, Vân Văn và Hà thị đã gần chạm đến sự thật.
Lão Tứ Vân Cẩm dù là người đọc sách, da mặt mỏng, thấy trong bát mình có một cái đùi gà thì cảm giác mặt nóng bừng lên khó chịu.
Trong lòng hắn vừa xúc động vì nương cuối cùng cũng ưu ái mình, lại vừa cảm thấy ngại ngùng, như thể việc mấy người ca ca, tẩu tẩu không có phần đùi gà là do mình có lỗi vậy.
Mẹ hắn định làm gì thế này? Đại ca và đại tẩu đã làm gì mà khiến nương vốn luôn thiên vị bọn họ lại nổi giận như vậy? Không cho họ một miếng da gà nào, chắc hẳn nương thực sự tức giận lắm.
Vân Cẩm, Vân Hà, Vân Giang thị, Vân Văn và Hà thị, cả năm người đều hiểu rất rõ tính cách của nương và cặp vợ chồng Vân Sơn - Vân Chu thị, nên suy đoán cũng không khác nhau là mấy.
Mọi người đều cho rằng chắc chắn đại ca và đại tẩu đã làm chuyện không ra gì, chọc giận nương và khiến nương tức đến mức không cho họ động đến thịt gà.
Ngoài ra, Vân Cẩm cũng để ý đến câu mà nương vừa nói, “Tú nhi dạo này bị dọa sợ,” thì lập tức nhận ra chuyện xảy ra trong nhà thời gian qua có vẻ nghiêm trọng hơn mình nghĩ, nên hắn định bụng ăn xong sẽ hỏi Vân Tú xem chuyện là thế nào.
Vân Tú tuy tuổi còn nhỏ, nhưng không phải là đứa ngốc, trái lại rất thông minh.
Thấy lúc này nương ăn thịt gà mà chỉ có nàng và ca ca là có phần, cô bé cũng hiểu ngay là nương thực sự vì mình mà giận đại ca và đại tẩu.
Vậy nên, dù thịt gà ngon đến đâu, họ cũng chỉ có thể ngồi nhìn, đây là… là một hình phạt cho bọn họ.
Hừ… bắt bọn họ thèm nhỏ dãi là đúng rồi, trừng phạt họ cũng là đúng.
Vân Tú nhớ lại lúc nương bị ngất, Vân Tú đã hoảng sợ đến mức khóc lóc đòi đi mời đại phu Mạnh Bình về chữa trị cho nương, nhưng đại tẩu… đại tẩu lại chắn ngay ở cửa viện, không cho nàng ra ngoài.
Đúng là đồ đàn bà chết tiệt, cũng như đại ca, đều là lũ lòng lang dạ sói.
Nghĩ đến chuyện khi đó, lòng nàng lại đầy oán hận.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.