Mẹ Chồng Nhà Nông Nuôi Con Giỏi

Chương 26: Nói Với Nương Là Đại Cô Là Đồ Vô Dụng

Lạc Tuyết Khinh Khinh

10/11/2024

Hai huynh đệ Chu Long và Chu Hổ cầm miếng bánh trong tay, cũng là do Vân Sơn bẻ cho một nửa lớn, còn Vân Chu thị bẻ cho một mẩu nhỏ, bốn người ngồi chia nhau ăn.

La Tử Vi liếc nhìn Vân Sơn và Vân Chu thị, thầm nghĩ, nếu Vân Chu thị đã bao bọc nhà mẹ đẻ, gọi cháu trai đến ăn uống thì phần bánh và rau cải trong bát của hai đứa cháu cứ tính vào phần của Vân Sơn và Vân Chu thị.

Chia phần ít như vậy ăn không đủ no? Không đủ thì tự chịu, là do các người tự chuốc lấy thôi.

La Tử Vi chẳng có một chút thương hại hay do dự nào.

Còn vợ chồng Vân Hà, vợ chồng Vân Văn thì hoàn toàn vô tội, chỉ là bị nàng giận cá chém thớt mà thôi.

Cũng chẳng còn cách nào khác, ai bảo bọn họ cũng đã cưới vợ. Những đứa con trai bất hiếu cưới vợ rồi quên mẹ, La Tử Vi đều khinh không thèm để mắt.

Hừm… nhìn cảnh ngộ khác biệt rõ ràng của từng người trong bàn, đúng là có chút thê thảm.

“Nương…” Vân Sơn gọi một tiếng “nương” đầy oán trách, mắt liếc nhìn tô thịt gà, nuốt nước bọt mấy lần.

Vân Sơn cố nén cơn xúc động muốn giành lấy, nhắc nhở, “Nương, mấy ngày nay trời nóng, thịt gà nhiều quá ăn không hết, để lâu sợ hỏng mất.”

Nương sao lại ăn một mình rồi?

À, không đúng, sao chỉ cùng lão Tứ và Tú nhi ăn, còn đám huynh đệ chúng con lại không có phần? Thế này đâu giống quy tắc ăn uống trước giờ.



Quy tắc bao năm vẫn luôn là trưởng nam ưu tiên, trưởng tẩu ưu tiên, trưởng tôn ưu tiên, nói bỏ là bỏ, nương đã bàn bạc với ai chưa?

Vân Sơn mặt mày khó coi, uất ức, nhưng không dám nói ra những gì trong lòng.

Vân Chu thị ngửi thấy mùi thịt gà thơm nức, nhìn những miếng gà vàng giòn bên ngoài, mềm ngọt bên trong, mà lòng như bị cào cấu khó chịu không yên.

Trước đây, đừng nói đến ăn cả con gà lớn như thế này, chỉ cần một bát trứng hấp thôi thì nàng ta và tướng công cũng được chia phần lớn, vậy mà hôm nay... ngửi thấy mùi gà thôi cũng đã muốn nuốt cả lưỡi.

Nhìn hai đứa cháu nhà mẹ đẻ, bà mẹ chồng như thể xem chúng là hai kẻ ăn xin, chỉ cho mỗi đứa một phần bánh nhỏ xíu, như vậy cũng quá đáng lắm rồi? Con nít tuy nhỏ, nhưng dù sao cũng là cháu nhà mẹ đẻ mình, sao lại bị đối xử khắt khe đến vậy? Như thế này về sau còn qua lại họ hàng được sao?

“Nương…” Vân Chu thị nén giận, nhịn không nổi nữa, thầm nghĩ, người lớn không được ăn thì thôi, ít ra cũng cho hai đứa cháu vài miếng chứ. Nàng ta gọi La Tử Vi, giọng oán trách không khác gì Vân Sơn.

“Nương, tướng công nói đúng, chỗ thịt gà này nhiều như vậy, không ăn hết thì để đến bữa sau hỏng mất, rồi sẽ đau bụng.”

Chu Long và Chu Hổ dù còn nhỏ nhưng đã quen với đồ ăn ở nhà họ Vân, sao có thể nhịn được trước cảnh này?

Thấy La Tử Vi không cho mình ăn thịt gà, hai đứa không đợi Vân Chu thị kịp nói trọn câu, bỗng khóc ré lên, “Đại cô, đại cô, con muốn ăn thịt gà, con muốn ăn thịt gà! Oa oa oa… con đến nhà cô là để ăn thịt gà, sao không cho con ăn? Con không chịu đâu, không chịu đâu. Đại cô, con muốn ăn đùi gà, con muốn ăn đùi gà. Nhanh lên nào, bà già kia, nhanh đưa cho con, đùi gà là của con mà. Oa oa oa… Đại cô, đại cô, chẳng phải cô mới kêu con đến nhà ăn gà sao, sao lại không cho con? Hả? Để xem con về có méc với nương là đại cô là đồ vô dụng không cho xem!”

Gì cơ? Lại là đại tẩu gọi cháu bên nhà mẹ đẻ sang đây ăn ké? Vân Hà, Vân Giang thị, Vân Văn và Hà thị nghe thế đều quay sang nhìn Vân Sơn và Vân Chu thị.

Mấy người tuy không nói gì, nhưng vẻ mặt chế giễu và bực bội thì không hề che giấu, khiến Vân Sơn và Vân Chu thị vô cùng tức tối.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mẹ Chồng Nhà Nông Nuôi Con Giỏi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook