Chương 48: Phi vụ này tôi lời gấp đôi
BTNLing
07/05/2024
Vị chủ trì đứng bên trên nhìn hàng người dơ bảng đấu giá lô đất với những con số ngất ngưởng. Ông ta lần nữa lặp lại, âm điệu giọng cao hẳn.
“Còn ai cho số tiền cao hơn không?”
Vân Nhật Sam ngây người trước những số tiền họ đưa lên. Cô không muốn mất mảnh đất, nhưng cũng không có tiền.
Mà Nguỵ Kính Dụ ngồi bên cạnh, nhìn biểu cảm cô gái nhỏ. Vậy mà vẫn không nhận ra sự hiện diện của hắn. Hắn có thể giúp cô, sao cô lại chẳng thể ngó ngàng.
Người chủ trì sau một thời gian nhưng vẫn chưa dám chốt giá. Bởi ông đang đợi phía Nguỵ Kính Dụ là nhà đầu tư lên tiếng. Theo trình tự, phần mảnh đất này cũng chỉ là một trong màn kịch.
Vân Nhật Sam đảo mắt, lúc này mới tập trung cao độ nhìn vào người bên cạnh. Cô nhỏ giọng, nắm lấy tay áo người đàn ông gắt gao.
“Anh… giúp tôi. Tôi muốn miếng đất đó, miếng đất đó là kỉ vật duy nhất của mẹ tôi.”
Nguỵ Kính Dụ chỉ đợi có nhiêu đó. Bàn tay khẽ gõ lên bàn phím. Một số tiền lập tức hiện lên bảng gương ngay tại vị trí trung tâm.
“Ngài Nguỵ ra giá mảnh đất là 10 tỉ. Còn ai ra giá hơn nữa không?”
Ngài Nguỵ?
Tất cả đều ngạc nhiên, Nguỵ Kính Dụ vậy mà cũng có mặt tại nơi đây.
Vân Nhật Hạ ngây người. Hôm nay cô ta đã bán thân để phục vụ đại thiếu gia nhà họ Trực là Trực Kiên. Hy vọng anh ta có thể chi ít tiền đóng góp giúp cô ta sở hữu miếng đất.
Vậy mà giờ Nguỵ Kính Dụ lại muốn miếng đất này.
Mà miếng đất này lại có liên quan đến Vân Nhật Sam, rõ ràng Nguỵ Kính Dụ gián tiếp giúp đỡ.
Đồng nghĩa đến việc Nguỵ Kính Dụ lẫn Vân Nhật Sam đều có mặt tại đây.
Vân Nhật Hạ đảo mắt tìm kiếm, nhưng chẳng thể trông thấy bóng dáng hai người giữa chốn này. Bất quá cô ta chỉ đành ngồi gọn một góc mà im lặng để hụt mảnh đất.
Đến cuối người chủ trì lên tiếng, chốt món đồ thuộc quyền sở hữu của Nguỵ Kính Dụ.
Nguỵ Kính Dụ chi tiền ngay lập tức, chỉ duy Vân Nhật Sam bên cạnh thì hơi ngây ra. 10 tỉ, vậy mà người đàn ông lại ra giá dễ dàng trong một nốt nhạc như thế.
Bản thân Vân Nhật Sam lại không biết, nên trả lại người đàn ông thứ gì. 10 tỉ đâu phải số tiền nhỏ. Cô làm cả đời, chưa chắc đã sở hữu được.
Kết thúc buổi đấu giá, Nguỵ Kính Dụ cùng Vân Nhật Sam di chuyển qua căn phòng tiệc khác. Hầu như người trình diện khách mời nơi đây đều khoát trên người những bộ lễ phục đắt tiền.
Rất lâu sau đã có một người đàn ông khác tiến tới, vừa dồn sự chú ý vào Nguỵ Kính Dụ, đã ngạc nhiên khi trông thấy Vân Nhật Sam đứng bên cạnh.
Thực chất buổi đấu giá, đều do một tay phú nhị đại Dật Nhiệm tài trợ. Còn về việc một lô đất quèn từ khi nào trở thành món đồ đấu giá chục tỉ, đều do Nguỵ Kính Dụ đưa đến.
Trên cơ bản người tung tin đồn miếng đất có giá trị, cũng đều do Ngụy Kính Dụ làm ra. Dật Nhiệm còn đang thắc mắc từ khi nào Nguỵ Kính Dụ lại có hứng thú với mảnh đất nghèo như thế. Ra là đang bày kế với người phụ nữ bên cạnh.
Chỉ Vân Nhật Sam vẫn không hay biết bản thân chỉ được đưa vào tròng, việc Nguỵ Kính Dụ giúp cô lấy lại mảnh đất. Vừa hay lại ghi điểm hắn trong lòng cô.
Nguỵ Kính Dụ nói chuyện với Dật Nhiệm. Vân Nhật Sam bên cạnh, cảm thấy không biết nói gì liền muốn rời đi. Nhưng vừa xoay người tách bàn tay khỏi Nguỵ Kính Dụ, một tay hắn đã giữ lại. Người đàn ông nhìn cô, trực tiếp lên tiếng.
“Đi đâu?”
“Tôi ra ngoài một chút, sẽ không đi quá lâu. Anh yên tâm.”
Huống hồ chi Vân Nhật Sam đang nợ hắn, có chạy rồi cũng bị hắn bắt lại thôi.
Nghe tới đây, Nguỵ Kính Dụ mới buông ra. Ánh mắt ngầm ra lệnh với vệ sĩ từ xa trông chừng cô thật kĩ. Rồi cũng không nắm bàn tay Vân Nhật Sam nữa.
Trông Vân Nhật Sam rời đi, Dật Nhiệm bên cạnh không khỏi đảo mắt theo. Đây chẳng phải nữ nhân ở Đế Cực mấy tháng trước sao. Giờ lại xuất hiện bên cạnh Nguỵ Kính Dụ. Xem ra Nguỵ Kính Dụ biết để tâm đến một người rồi.
Dật Nhiệm làm bạn với Nguỵ Kính Dụ đã lâu. Là một người đứng đầu chuỗi quán bar lớn có tiếng của thành phố. So với Nguỵ Kính Dụ nhàm chán không có hứng thú với nữ nhân. Trái lại Dật Nhiệm chỉ xem nữ nhân như một công cụ lên giường. Xung quanh anh phụ nữ chỉ có thừa mà không thiếu.
Giờ trông Nguỵ Kính Dụ vì một người phụ nữ lại tính toán chi một số tiền 10 tỉ chỉ để thu gom mảnh đất quèn. Dật Nhiệm thật sự không thể hiểu.
“Lỗ 10 tỉ chỉ để diễn kịch đưa miếng đất cho nữ nhân đó. Chỉ nhìn sơ qua, số tiền lớn này nữ nhân đó sẽ không thể trả hết được. Vậy trong phi vụ này cậu chỉ có lỗ mà thôi.”
Nguỵ Kính Dụ vì câu nói này mà nhíu mày. Vài giây sau thoáng nhếch môi, đưa ly rượu lên môi mà nhấp.
“Không lỗ được, phi vụ này tôi lời gấp đôi.”
Dật Nhiệm không hiểu câu nói có ý nghĩa như thế nào. Dù gì 10 tỉ này với Nguỵ Kính Dụ thật sự không thiếu. Bên cạnh Dật Nhiệm có nữ nhân, chẳng qua cũng chỉ là vung tiền. Nhưng Dật Nhiệm cũng chẳng rảnh đến mức vung số tiền lớn với kẻ không quan trọng.
“Còn ai cho số tiền cao hơn không?”
Vân Nhật Sam ngây người trước những số tiền họ đưa lên. Cô không muốn mất mảnh đất, nhưng cũng không có tiền.
Mà Nguỵ Kính Dụ ngồi bên cạnh, nhìn biểu cảm cô gái nhỏ. Vậy mà vẫn không nhận ra sự hiện diện của hắn. Hắn có thể giúp cô, sao cô lại chẳng thể ngó ngàng.
Người chủ trì sau một thời gian nhưng vẫn chưa dám chốt giá. Bởi ông đang đợi phía Nguỵ Kính Dụ là nhà đầu tư lên tiếng. Theo trình tự, phần mảnh đất này cũng chỉ là một trong màn kịch.
Vân Nhật Sam đảo mắt, lúc này mới tập trung cao độ nhìn vào người bên cạnh. Cô nhỏ giọng, nắm lấy tay áo người đàn ông gắt gao.
“Anh… giúp tôi. Tôi muốn miếng đất đó, miếng đất đó là kỉ vật duy nhất của mẹ tôi.”
Nguỵ Kính Dụ chỉ đợi có nhiêu đó. Bàn tay khẽ gõ lên bàn phím. Một số tiền lập tức hiện lên bảng gương ngay tại vị trí trung tâm.
“Ngài Nguỵ ra giá mảnh đất là 10 tỉ. Còn ai ra giá hơn nữa không?”
Ngài Nguỵ?
Tất cả đều ngạc nhiên, Nguỵ Kính Dụ vậy mà cũng có mặt tại nơi đây.
Vân Nhật Hạ ngây người. Hôm nay cô ta đã bán thân để phục vụ đại thiếu gia nhà họ Trực là Trực Kiên. Hy vọng anh ta có thể chi ít tiền đóng góp giúp cô ta sở hữu miếng đất.
Vậy mà giờ Nguỵ Kính Dụ lại muốn miếng đất này.
Mà miếng đất này lại có liên quan đến Vân Nhật Sam, rõ ràng Nguỵ Kính Dụ gián tiếp giúp đỡ.
Đồng nghĩa đến việc Nguỵ Kính Dụ lẫn Vân Nhật Sam đều có mặt tại đây.
Vân Nhật Hạ đảo mắt tìm kiếm, nhưng chẳng thể trông thấy bóng dáng hai người giữa chốn này. Bất quá cô ta chỉ đành ngồi gọn một góc mà im lặng để hụt mảnh đất.
Đến cuối người chủ trì lên tiếng, chốt món đồ thuộc quyền sở hữu của Nguỵ Kính Dụ.
Nguỵ Kính Dụ chi tiền ngay lập tức, chỉ duy Vân Nhật Sam bên cạnh thì hơi ngây ra. 10 tỉ, vậy mà người đàn ông lại ra giá dễ dàng trong một nốt nhạc như thế.
Bản thân Vân Nhật Sam lại không biết, nên trả lại người đàn ông thứ gì. 10 tỉ đâu phải số tiền nhỏ. Cô làm cả đời, chưa chắc đã sở hữu được.
Kết thúc buổi đấu giá, Nguỵ Kính Dụ cùng Vân Nhật Sam di chuyển qua căn phòng tiệc khác. Hầu như người trình diện khách mời nơi đây đều khoát trên người những bộ lễ phục đắt tiền.
Rất lâu sau đã có một người đàn ông khác tiến tới, vừa dồn sự chú ý vào Nguỵ Kính Dụ, đã ngạc nhiên khi trông thấy Vân Nhật Sam đứng bên cạnh.
Thực chất buổi đấu giá, đều do một tay phú nhị đại Dật Nhiệm tài trợ. Còn về việc một lô đất quèn từ khi nào trở thành món đồ đấu giá chục tỉ, đều do Nguỵ Kính Dụ đưa đến.
Trên cơ bản người tung tin đồn miếng đất có giá trị, cũng đều do Ngụy Kính Dụ làm ra. Dật Nhiệm còn đang thắc mắc từ khi nào Nguỵ Kính Dụ lại có hứng thú với mảnh đất nghèo như thế. Ra là đang bày kế với người phụ nữ bên cạnh.
Chỉ Vân Nhật Sam vẫn không hay biết bản thân chỉ được đưa vào tròng, việc Nguỵ Kính Dụ giúp cô lấy lại mảnh đất. Vừa hay lại ghi điểm hắn trong lòng cô.
Nguỵ Kính Dụ nói chuyện với Dật Nhiệm. Vân Nhật Sam bên cạnh, cảm thấy không biết nói gì liền muốn rời đi. Nhưng vừa xoay người tách bàn tay khỏi Nguỵ Kính Dụ, một tay hắn đã giữ lại. Người đàn ông nhìn cô, trực tiếp lên tiếng.
“Đi đâu?”
“Tôi ra ngoài một chút, sẽ không đi quá lâu. Anh yên tâm.”
Huống hồ chi Vân Nhật Sam đang nợ hắn, có chạy rồi cũng bị hắn bắt lại thôi.
Nghe tới đây, Nguỵ Kính Dụ mới buông ra. Ánh mắt ngầm ra lệnh với vệ sĩ từ xa trông chừng cô thật kĩ. Rồi cũng không nắm bàn tay Vân Nhật Sam nữa.
Trông Vân Nhật Sam rời đi, Dật Nhiệm bên cạnh không khỏi đảo mắt theo. Đây chẳng phải nữ nhân ở Đế Cực mấy tháng trước sao. Giờ lại xuất hiện bên cạnh Nguỵ Kính Dụ. Xem ra Nguỵ Kính Dụ biết để tâm đến một người rồi.
Dật Nhiệm làm bạn với Nguỵ Kính Dụ đã lâu. Là một người đứng đầu chuỗi quán bar lớn có tiếng của thành phố. So với Nguỵ Kính Dụ nhàm chán không có hứng thú với nữ nhân. Trái lại Dật Nhiệm chỉ xem nữ nhân như một công cụ lên giường. Xung quanh anh phụ nữ chỉ có thừa mà không thiếu.
Giờ trông Nguỵ Kính Dụ vì một người phụ nữ lại tính toán chi một số tiền 10 tỉ chỉ để thu gom mảnh đất quèn. Dật Nhiệm thật sự không thể hiểu.
“Lỗ 10 tỉ chỉ để diễn kịch đưa miếng đất cho nữ nhân đó. Chỉ nhìn sơ qua, số tiền lớn này nữ nhân đó sẽ không thể trả hết được. Vậy trong phi vụ này cậu chỉ có lỗ mà thôi.”
Nguỵ Kính Dụ vì câu nói này mà nhíu mày. Vài giây sau thoáng nhếch môi, đưa ly rượu lên môi mà nhấp.
“Không lỗ được, phi vụ này tôi lời gấp đôi.”
Dật Nhiệm không hiểu câu nói có ý nghĩa như thế nào. Dù gì 10 tỉ này với Nguỵ Kính Dụ thật sự không thiếu. Bên cạnh Dật Nhiệm có nữ nhân, chẳng qua cũng chỉ là vung tiền. Nhưng Dật Nhiệm cũng chẳng rảnh đến mức vung số tiền lớn với kẻ không quan trọng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.