Chương 104: Con Rối
Hề Hành
11/05/2023
Mộ Như Tuyết không tỏ ý kiến: "Vậy còn cô, cô là Giang Nghiên sau khi trọng sinh sao, hay là một người khác trọng sinh vào cơ thể này?"
Nói xong, Mộ Như Tuyết sờ sờ cằm, làm ra vẻ đang suy nghĩ:" Giang Nghiên thật sự sau khi chia tay Đan Dương không lâu đã cắt cổ tay tự sát, và qua đời rồi. Cô ấy chỉ là một cô gái trong một gia đình bình thường, tính cách hướng nội, sẽ không trang điểm, càng không biết diễn xuất, nhưng cô tính cách rất hướng ngoại, đối nhân xử thế rất tốt và khôn khéo, còn biết trang điểm, diễn xuất lại rất có thiên phú, quả thực rất giống một người được đào tạo chính quy, hơn nữa còn tham gia diễn xuất không ít lần, được mài giũa đến mức gần như là một diễn viên chuyên nghiệp, hay nói là, cô chắc hẳn không phải là Giang Nghiên thật sự, mà là một linh hồn khác xuyên đến cơ thể này, trọng sinh vào cơ thể của cô ấy? Thân phận thật sự của cô, là một diễn viên?"
Mộ Như Tuyết nghĩ nghĩ, bổ sung: "Lấy khí chất của cô, kỹ thuật diễn cùng khả năng đối nhân xử thế kia, nếu cô là diễn viên, khẳng định sẽ gây ra không ít hỗn loạn trong giới giải trí, mức độ nổi tiếng trong nước cũng sẽ rất cao, nhưng giới giải trí hiện tại, trước khi Giang Nghiên cắt cổ tay, trong nước hoàn toàn không có bất cứ diễn viên nào qua đời, hơn nữa sau khi cô trọng sinh, ngoài việc cố gắng thu hút Kỳ Chu ra, cô cũng chưa làm điều gì khác, không hề giống như một diễn viên sống lại trong thế giới này, nói cách khác, mặc dù cô là diễn viên, nhưng không phải người của thế giới này, cô là người của thế giới khác à?"
Giang Nghiên không khỏi vỗ tay: "Lợi hại, không hổ là người đến từ tương lai, đoán được thân phận của tôi nhanh như vậy. "
"Cô còn lợi hại hơn, từ một số câu từ và biểu cảm ít ỏi của tôi mà cô đã đoán được tôi là người trọng sinh từ tương lai rồi. " Mộ Như Tuyết cảm thán một câu, lộ ra chút thần sắc mê mang, "Nói thật, tuy rằng đã trọng sinh tới đây, nhưng nhớ lại những chuyện mà tôi đã trải qua kia, thật sự vừa giống tôi, lại vừa không giống tôi, đời trước tôi có nhiều đàn ông như vậy, sau khi sống lại tôi nhớ lại những chuyện đó, thì phát hiện, hình như tôi bị hội chứng Stockholm, rõ ràng những người đó từ đầu đến cuối đều ngược đãi, cưỡng bức tôi làm tình cùng họ, vì cái gì cuối cùng tôi lại tha thứ, còn cùng bọn họ ở bên nhau chứ? Đôi khi tôi cảm thấy, đời trước tôi cứ như một con rối gỗ bị người ta giật dây, đi theo một hướng mà chính bản thân không hề muốn. "
"Cho nên đời này, sau khi cô trọng sinh, phát hiện tôi cùng Hoắc tổng không giống như đời trước, nên mới tìm chúng tôi? Có phải cô rất muốn thoát khỏi vận mệnh của đời trước hay không?" Giang Nghiên nhíu mày, nghĩ tới biểu cảm vô cùng kỳ quái của Hoắc Kỳ Chu.
Chỉ sợ, thời điểm nói chuyện cùng Mộ Như Tuyết, Hoắc Kỳ Chu cũng đã nhận ra, thế giới này, xác thật có một sức mạnh nào đó đang thao túng bọn họ làm một số việc.
Sự mờ mịt trên mặt Mộ Như Tuyết cũng dần tan đi, cô khẽ ừ một tiếng: "Tuy rằng tôi trọng sinh, nhưng tôi cảm giác được, sức mạnh kia vẫn đang ảnh hưởng tới tôi, thời điểm khi tôi vừa sống lại, tôi rất rõ đời trước lẫn hiện tại đều rất thích Kỳ Chu, hơn nữa còn đem anh ấy chôn sâu vào tận đáy lòng, nhưng khi tôi nhớ đến Kỳ Chu, tôi lại giống như không thích anh ấy như thế, thậm chí thời đại học đã trải qua những gì, tôi cũng không nhớ rõ, nhưng khi nhìn thấy anh ấy lại giống như tình cảm đã trở về rồi, chuyện này lặp lại khi tôi nhìn thấy Đan Dương. "
"Tôi cũng không biết sức mạnh kia là gì, nhưng đời này, nếu đã được sống lại, tôi cũng không muốn trải qua những chuyện như đời trước nữa, cô là một người đến từ thế giới khác, còn thành công ở bên Kỳ Chu, tôi nghĩ có lẽ cô sẽ giúp được tôi. "
Nói đến đây, Mộ Như Tuyết khẽ cười, nụ cười này, khiến cho Giang Nghiên nhớ đến nụ cười lúc nãy khi cô ấy mở cửa, điểm khó đoán ở đáy mắt ấy dường như đã trở lại rồi.
Nói xong, Mộ Như Tuyết sờ sờ cằm, làm ra vẻ đang suy nghĩ:" Giang Nghiên thật sự sau khi chia tay Đan Dương không lâu đã cắt cổ tay tự sát, và qua đời rồi. Cô ấy chỉ là một cô gái trong một gia đình bình thường, tính cách hướng nội, sẽ không trang điểm, càng không biết diễn xuất, nhưng cô tính cách rất hướng ngoại, đối nhân xử thế rất tốt và khôn khéo, còn biết trang điểm, diễn xuất lại rất có thiên phú, quả thực rất giống một người được đào tạo chính quy, hơn nữa còn tham gia diễn xuất không ít lần, được mài giũa đến mức gần như là một diễn viên chuyên nghiệp, hay nói là, cô chắc hẳn không phải là Giang Nghiên thật sự, mà là một linh hồn khác xuyên đến cơ thể này, trọng sinh vào cơ thể của cô ấy? Thân phận thật sự của cô, là một diễn viên?"
Mộ Như Tuyết nghĩ nghĩ, bổ sung: "Lấy khí chất của cô, kỹ thuật diễn cùng khả năng đối nhân xử thế kia, nếu cô là diễn viên, khẳng định sẽ gây ra không ít hỗn loạn trong giới giải trí, mức độ nổi tiếng trong nước cũng sẽ rất cao, nhưng giới giải trí hiện tại, trước khi Giang Nghiên cắt cổ tay, trong nước hoàn toàn không có bất cứ diễn viên nào qua đời, hơn nữa sau khi cô trọng sinh, ngoài việc cố gắng thu hút Kỳ Chu ra, cô cũng chưa làm điều gì khác, không hề giống như một diễn viên sống lại trong thế giới này, nói cách khác, mặc dù cô là diễn viên, nhưng không phải người của thế giới này, cô là người của thế giới khác à?"
Giang Nghiên không khỏi vỗ tay: "Lợi hại, không hổ là người đến từ tương lai, đoán được thân phận của tôi nhanh như vậy. "
"Cô còn lợi hại hơn, từ một số câu từ và biểu cảm ít ỏi của tôi mà cô đã đoán được tôi là người trọng sinh từ tương lai rồi. " Mộ Như Tuyết cảm thán một câu, lộ ra chút thần sắc mê mang, "Nói thật, tuy rằng đã trọng sinh tới đây, nhưng nhớ lại những chuyện mà tôi đã trải qua kia, thật sự vừa giống tôi, lại vừa không giống tôi, đời trước tôi có nhiều đàn ông như vậy, sau khi sống lại tôi nhớ lại những chuyện đó, thì phát hiện, hình như tôi bị hội chứng Stockholm, rõ ràng những người đó từ đầu đến cuối đều ngược đãi, cưỡng bức tôi làm tình cùng họ, vì cái gì cuối cùng tôi lại tha thứ, còn cùng bọn họ ở bên nhau chứ? Đôi khi tôi cảm thấy, đời trước tôi cứ như một con rối gỗ bị người ta giật dây, đi theo một hướng mà chính bản thân không hề muốn. "
"Cho nên đời này, sau khi cô trọng sinh, phát hiện tôi cùng Hoắc tổng không giống như đời trước, nên mới tìm chúng tôi? Có phải cô rất muốn thoát khỏi vận mệnh của đời trước hay không?" Giang Nghiên nhíu mày, nghĩ tới biểu cảm vô cùng kỳ quái của Hoắc Kỳ Chu.
Chỉ sợ, thời điểm nói chuyện cùng Mộ Như Tuyết, Hoắc Kỳ Chu cũng đã nhận ra, thế giới này, xác thật có một sức mạnh nào đó đang thao túng bọn họ làm một số việc.
Sự mờ mịt trên mặt Mộ Như Tuyết cũng dần tan đi, cô khẽ ừ một tiếng: "Tuy rằng tôi trọng sinh, nhưng tôi cảm giác được, sức mạnh kia vẫn đang ảnh hưởng tới tôi, thời điểm khi tôi vừa sống lại, tôi rất rõ đời trước lẫn hiện tại đều rất thích Kỳ Chu, hơn nữa còn đem anh ấy chôn sâu vào tận đáy lòng, nhưng khi tôi nhớ đến Kỳ Chu, tôi lại giống như không thích anh ấy như thế, thậm chí thời đại học đã trải qua những gì, tôi cũng không nhớ rõ, nhưng khi nhìn thấy anh ấy lại giống như tình cảm đã trở về rồi, chuyện này lặp lại khi tôi nhìn thấy Đan Dương. "
"Tôi cũng không biết sức mạnh kia là gì, nhưng đời này, nếu đã được sống lại, tôi cũng không muốn trải qua những chuyện như đời trước nữa, cô là một người đến từ thế giới khác, còn thành công ở bên Kỳ Chu, tôi nghĩ có lẽ cô sẽ giúp được tôi. "
Nói đến đây, Mộ Như Tuyết khẽ cười, nụ cười này, khiến cho Giang Nghiên nhớ đến nụ cười lúc nãy khi cô ấy mở cửa, điểm khó đoán ở đáy mắt ấy dường như đã trở lại rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.