Mẹ Kế Của Công Chúa Bạch Tuyết
Chương 16: Ngoan Nào, Ta Sẽ Đối Xử Tốt Với Nàng
Chích Thì Giới 99
20/09/2024
Hai người gặp nhau chưa được bao lâu, nhưng Agatha đã bị cuốn vào sự thay đổi thất thường của chàng, khi vui khi buồn, cảm xúc biến động không ngừng. Nàng thật sự không hiểu chàng là người như thế nào, nhưng mỗi lần chàng nhìn sâu vào mắt nàng, nàng cảm thấy mình như muốn tan chảy, đầu óc trống rỗng, chẳng còn sức giữ khoảng cách với chàng.
Isolde nhẹ nhàng nâng cằm nàng lên, đôi mắt của chàng thu hết sự ngượng ngùng và bối rối của nàng vào tầm mắt. Một lúc sau, chàng khẽ thở dài, đầu ngón tay nhẹ nhàng vẽ theo đường nét đôi môi đỏ hồng mềm mại của nàng, giọng trầm thấp nói: "Nàng muốn ta phải làm sao đây?"
Câu nói ấy làm Agatha càng thêm bối rối. Nàng khẽ mở miệng định hỏi, nhưng lại chẳng biết bắt đầu từ đâu. Trong khi nàng còn đang lúng túng, chàng Isolde đã không thể chịu đựng thêm nữa, cúi xuống và hôn nàng. Khi đôi môi chạm nhau, sự mềm mại đến khó tin khiến Agatha mở to mắt, ngay giây tiếp theo, lưỡi chàng đã tiến vào miệng nàng, cuốn nàng vào vòng xoáy mê loạn.
Đôi tay chàng lạnh, môi cũng lạnh, nhưng nụ hôn của chàng lại cuồng nhiệt như lửa, không để lại một khe hở nào cho sự kháng cự giữa răng môi nàng. Hơi thở của chàng mang theo một mùi hương quyến rũ đến mê mẩn, tràn ngập từ đôi môi đến sâu tận trong lòng nàng. Nàng không thể thở, cũng chẳng thể chống cự, chỉ có thể trôi nổi trong sự ngọt ngào tựa như độc dược này.
Nàng không còn sức để phản kháng, Isolde liền tùy ý xâm chiếm từng ngõ ngách. Răng trắng ngọc ngà của nàng, chiếc lưỡi mềm mại ướt át, tất cả đều bị chàng chiếm đoạt và tận hưởng một cách tinh tế. Không lâu sau, đôi môi lạnh của chàng dần trở nên ấm áp, sự xâm chiếm và hơi thở nồng nàn của chàng trong môi nàng biến thành những lời thì thầm tình tứ.
Khi chàng Isolde cuối cùng cũng rời khỏi đôi môi của nàng, đôi mắt xám xanh của Agatha đã ngập tràn hơi sương mờ ảo. Nàng đắm chìm trong nụ hôn vừa qua, nhìn vẻ say đắm của Isolde, chỉ cảm thấy đôi môi chàng quá đỗi hấp dẫn, thế là nàng mơ màng hôn lên đó lần nữa.
Isolde khó khăn lắm mới dừng lại được nụ hôn, không ngờ Agatha lại chủ động tiến tới. Nụ hôn của nàng còn vụng về, nhưng lại đầy khát khao và mãnh liệt không che giấu, nàng thậm chí còn vô thức bắt chước điệu nhảy lưỡi của chàng vừa rồi trong miệng nàng, từ từ khám phá mọi hương vị từ chàng.
Được đáp lại như vậy, Isolde không còn chần chừ nữa, chàng bế bổng nàng từ sofa lên, bước về phía phòng trong. Trong lúc đó, chàng vẫn không quên đáp lại sự nhiệt tình của nàng. Agatha đắm say trong sự quấn quýt của hơi thở hai người, vòng tay qua cổ chàng mà chẳng hề đề phòng, cho đến khi chàng đè nàng xuống giường, nàng mới bừng tỉnh.
Nghĩ đến hành động không chút e thẹn của mình vừa rồi, Agatha vừa xấu hổ vừa bối rối, chỉ muốn tìm chỗ nào đó để giấu mình đi. Nhưng Isolde lại đè lên người nàng, khiến nàng chẳng còn chỗ nào để trốn. Chàng hôn xuống cổ nàng, những nụ hôn nhỏ nhẹ, thoảng qua trên cổ thon gọn của nàng, cho đến khi nàng phát ra tiếng rên bất lực, chàng mới thở dốc bên chiếc cổ đẹp của nàng.
"Muốn ta không?"
Giọng chàng trầm thấp, đầy dụ hoặc, làm sao c còn đủ sức để từ chối, chỉ có thể run rẩy khép chặt đôi mắt. Isolde không ngần ngại hôn xuống xương quai xanh của nàng, để lại dấu ấn ướt át, rồi nhẹ nhàng nói: "Lần này, ta sẽ giúp nàng bảo vệ Bạch Tuyết.”
"Thật sao?"
Agatha mở to đôi mắt ngạc nhiên và vui sướng, nhưng ngay lúc ấy, chàng đã tháo tung phần áo trước ngực nàng, chôn vùi gương mặt điển trai của mình vào lớp ren trong áo nàng. Cảnh tượng này quá kích thích đối với nàng, khiến nàng vô thức muốn từ chối.
Nhưng khi nàng mới đẩy vai chàng vài cái, hai tay nàng đã bị một lực vô hình nắm lấy, kéo cao lên và giữ chặt trên đầu. Agatha hốt hoảng thốt lên, nhưng Isolde vẫn bình thản cởi bỏ sự ràng buộc trước ngực nàng, giọng khàn khàn nói: "Ngoan nào, ta sẽ đối xử tốt với nàng."
Lời nói mập mờ ấy khiến Agatha run lên, rõ ràng hai người chỉ là những kẻ xa lạ, nhưng sự thân mật của chàng lại tự nhiên đến mức như thể họ đã quen thuộc từ lâu.
Isolde nhẹ nhàng nâng cằm nàng lên, đôi mắt của chàng thu hết sự ngượng ngùng và bối rối của nàng vào tầm mắt. Một lúc sau, chàng khẽ thở dài, đầu ngón tay nhẹ nhàng vẽ theo đường nét đôi môi đỏ hồng mềm mại của nàng, giọng trầm thấp nói: "Nàng muốn ta phải làm sao đây?"
Câu nói ấy làm Agatha càng thêm bối rối. Nàng khẽ mở miệng định hỏi, nhưng lại chẳng biết bắt đầu từ đâu. Trong khi nàng còn đang lúng túng, chàng Isolde đã không thể chịu đựng thêm nữa, cúi xuống và hôn nàng. Khi đôi môi chạm nhau, sự mềm mại đến khó tin khiến Agatha mở to mắt, ngay giây tiếp theo, lưỡi chàng đã tiến vào miệng nàng, cuốn nàng vào vòng xoáy mê loạn.
Đôi tay chàng lạnh, môi cũng lạnh, nhưng nụ hôn của chàng lại cuồng nhiệt như lửa, không để lại một khe hở nào cho sự kháng cự giữa răng môi nàng. Hơi thở của chàng mang theo một mùi hương quyến rũ đến mê mẩn, tràn ngập từ đôi môi đến sâu tận trong lòng nàng. Nàng không thể thở, cũng chẳng thể chống cự, chỉ có thể trôi nổi trong sự ngọt ngào tựa như độc dược này.
Nàng không còn sức để phản kháng, Isolde liền tùy ý xâm chiếm từng ngõ ngách. Răng trắng ngọc ngà của nàng, chiếc lưỡi mềm mại ướt át, tất cả đều bị chàng chiếm đoạt và tận hưởng một cách tinh tế. Không lâu sau, đôi môi lạnh của chàng dần trở nên ấm áp, sự xâm chiếm và hơi thở nồng nàn của chàng trong môi nàng biến thành những lời thì thầm tình tứ.
Khi chàng Isolde cuối cùng cũng rời khỏi đôi môi của nàng, đôi mắt xám xanh của Agatha đã ngập tràn hơi sương mờ ảo. Nàng đắm chìm trong nụ hôn vừa qua, nhìn vẻ say đắm của Isolde, chỉ cảm thấy đôi môi chàng quá đỗi hấp dẫn, thế là nàng mơ màng hôn lên đó lần nữa.
Isolde khó khăn lắm mới dừng lại được nụ hôn, không ngờ Agatha lại chủ động tiến tới. Nụ hôn của nàng còn vụng về, nhưng lại đầy khát khao và mãnh liệt không che giấu, nàng thậm chí còn vô thức bắt chước điệu nhảy lưỡi của chàng vừa rồi trong miệng nàng, từ từ khám phá mọi hương vị từ chàng.
Được đáp lại như vậy, Isolde không còn chần chừ nữa, chàng bế bổng nàng từ sofa lên, bước về phía phòng trong. Trong lúc đó, chàng vẫn không quên đáp lại sự nhiệt tình của nàng. Agatha đắm say trong sự quấn quýt của hơi thở hai người, vòng tay qua cổ chàng mà chẳng hề đề phòng, cho đến khi chàng đè nàng xuống giường, nàng mới bừng tỉnh.
Nghĩ đến hành động không chút e thẹn của mình vừa rồi, Agatha vừa xấu hổ vừa bối rối, chỉ muốn tìm chỗ nào đó để giấu mình đi. Nhưng Isolde lại đè lên người nàng, khiến nàng chẳng còn chỗ nào để trốn. Chàng hôn xuống cổ nàng, những nụ hôn nhỏ nhẹ, thoảng qua trên cổ thon gọn của nàng, cho đến khi nàng phát ra tiếng rên bất lực, chàng mới thở dốc bên chiếc cổ đẹp của nàng.
"Muốn ta không?"
Giọng chàng trầm thấp, đầy dụ hoặc, làm sao c còn đủ sức để từ chối, chỉ có thể run rẩy khép chặt đôi mắt. Isolde không ngần ngại hôn xuống xương quai xanh của nàng, để lại dấu ấn ướt át, rồi nhẹ nhàng nói: "Lần này, ta sẽ giúp nàng bảo vệ Bạch Tuyết.”
"Thật sao?"
Agatha mở to đôi mắt ngạc nhiên và vui sướng, nhưng ngay lúc ấy, chàng đã tháo tung phần áo trước ngực nàng, chôn vùi gương mặt điển trai của mình vào lớp ren trong áo nàng. Cảnh tượng này quá kích thích đối với nàng, khiến nàng vô thức muốn từ chối.
Nhưng khi nàng mới đẩy vai chàng vài cái, hai tay nàng đã bị một lực vô hình nắm lấy, kéo cao lên và giữ chặt trên đầu. Agatha hốt hoảng thốt lên, nhưng Isolde vẫn bình thản cởi bỏ sự ràng buộc trước ngực nàng, giọng khàn khàn nói: "Ngoan nào, ta sẽ đối xử tốt với nàng."
Lời nói mập mờ ấy khiến Agatha run lên, rõ ràng hai người chỉ là những kẻ xa lạ, nhưng sự thân mật của chàng lại tự nhiên đến mức như thể họ đã quen thuộc từ lâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.