Mẹ Kế Của Công Chúa Bạch Tuyết
Chương 18: Ông Ta Chưa Từng Chạm Vào Nàng Sao?
Chích Thì Giới 99
01/11/2024
Khi ý định đã rõ ràng, Isolde nhàn nhã đưa ngón tay lướt nhẹ trên làn da mềm mại trước ngực nàng. Đầu ngón tay chàng cảm nhận được nhiệt độ cơ thể nàng, không còn lạnh lẽo như trước nhưng vẫn đủ để khơi lên những kích thích ngứa ngáy trên đôi bầu ngực đầy đặn. Agatha xấu hổ đến mức muốn trốn tránh, nhưng lại chỉ có thể mở to mắt nhìn chàng vân vê vẽ những vòng tròn trên ngực mình, rồi đi đến nơi đỉnh cao nhất.
Đôi nhũ hoa non nớt ngây thơ của thiếu nữ, đã bị đầu ngón tay người đàn ông nhẹ nhàng kẹp lấy. Đôi tay chàng trắng trẻo, thon dài, đốt ngón tay rõ ràng, một cử chỉ nhẹ nhàng cũng đủ khiến người ta say mê, huống hồ đây lại là nơi nhạy cảm nhất của nàng.
Bị kích thích cả về cơ thể lẫn thị giác khiến Agatha rên khẽ một tiếng, nàng nhắm mắt lại để giảm bớt cảm giác, nhưng vẻ mặt nhắm mắt và cắn chặt môi của nàng lại càng khiến Isolde càng thêm hứng thú. Chàng vừa mân mê nụ hoa dần trở nên đỏ rực, vừa nhẹ nhàng liếm quanh vùng hồng nhạt phía dưới, từng đợt từng đợt, ép nàng cảm nhận sự xâm chiếm ngày một sâu hơn.
Đầu lưỡi chàng khéo léo đến kỳ lạ, tay khi nhẹ nhàng khi mãnh liệt, như thể đang nắm lấy trái tim nàng. Lúc dịu dàng lúc lại mạnh mẽ, khiến tim nàng đập loạn nhịp, khắp người nàng dường như đều không ổn.
“Ưm… a… đừng… như thế… kỳ lạ quá…”
Nghe nàng nói vậy, Isolde từ trước ngực nàng ngẩng đầu lên, mỉm cười hỏi: “Ông ta chưa từng làm vậy với nàng sao? Hay nàng thích một cách trực tiếp hơn?”
Agatha mở to mắt, vẻ mặt đầy bối rối, Isolde đưa tay còn lại lần vào giữa đôi chân nàng, lướt nhẹ qua lớp lụa mỏng che lối vào thung lũng, khiến nàng xấu hổ đến muốn khép chân lại. Nhưng tay chàng mạnh mẽ đến mức chỉ cần nhẹ nhàng giữ lấy, nàng cũng khó mà khép chân lại hoàn toàn.
Sự ngại ngùng và ngây ngô của nàng không giống như giả vờ, Isolde đột nhiên hiểu ra, chàng thấp giọng hỏi: “Ông ta chưa từng chạm vào nàng sao?”
Ban đầu Agatha còn ngơ ngác lắc đầu, sau đó như hiểu ra “ông ta” trong lời của Isolde là chỉ quốc vương, nàng bèn nhanh chóng gật đầu, rồi lại cảm thấy không đúng, vội vàng lắc đầu lần nữa. Vẻ bối rối của nàng khiến Isolde suýt nữa bật cười.
Dù biết Agatha và quốc vương không phải là cặp vợ chồng khăn khít, nhưng Agatha đẹp như thế, hơn nữa họ là vợ chồng danh chính ngôn thuận, Isolde không ngờ hai người chưa từng phát sinh chuyện gì. Không thể phủ nhận, sự thật này khiến tâm trạng chàng càng thêm vui vẻ, nhưng chàng vẫn ác ý hỏi: “Hai người là vợ chồng, ông ta không muốn chạm vào nàng, nàng không cảm thấy thiệt thòi sao?”
“Không… em… em chỉ cần chăm sóc Bạch Tuyết là đủ rồi. Em vốn không định lấy chồng…”
Nghe câu nói này, trong lòng Isolde cảm thấy muôn vàn cảm xúc phức tạp, nhưng chàng nhanh chóng quyết định không tính toán bao nhiêu ghen tuông mình từng phải chịu đựng, mà nắm bắt hiện tại là điều quan trọng hơn.
Vì vậy, chàng lại cúi xuống giữa đôi gò bồng đảo của nàng, không chút do dự ngậm lấy điểm đỏ đã cương cứng, thỏa sức thưởng thức. Đồng thời, chàng tiếp tục trêu chọc nụ hoa e ấp của nàng, kiên nhẫn vuốt ve nơi khe rãnh, đôi khi dùng ngón cái khẽ bật nhẹ điểm mềm mại, mang lại cho nàng sự kích thích từ nhiều hướng.
Bộ óc nghèo nàn kinh nghiệm về chuyện nam nữ của Agatha nào ngờ rằng việc này lại có nhiều chiêu trò đến vậy. Sự đùa bỡn của chàng khiến toàn thân nàng tê dại nhưng lại cảm thấy vô cùng dễ chịu, cơ thể nàng nóng rực, đầu óc cũng rối bời, hơn nữa việc Isolde nhắc đến quốc vương cũng khiến Agatha nhớ đến thân phận khác biệt của mình.
Tuy nàng mến mộ Isolde, nhưng đồng thời nàng cũng là góa phụ của quốc vương. Dù giữa họ không có tình nghĩa vợ chồng, nhưng quốc vương vừa mới qua đời không lâu, nàng đã cùng Isolde xảy ra quan hệ, như thế quả thật rất trụy lạc. Chính cảm giác cấm kỵ này khiến cơ thể nàng càng nhạy cảm hơn, đúng lúc đó Isolde lại nhẹ nhàng cắn lấy điểm hồng trên đỉnh nhũ hoa...
Đôi nhũ hoa non nớt ngây thơ của thiếu nữ, đã bị đầu ngón tay người đàn ông nhẹ nhàng kẹp lấy. Đôi tay chàng trắng trẻo, thon dài, đốt ngón tay rõ ràng, một cử chỉ nhẹ nhàng cũng đủ khiến người ta say mê, huống hồ đây lại là nơi nhạy cảm nhất của nàng.
Bị kích thích cả về cơ thể lẫn thị giác khiến Agatha rên khẽ một tiếng, nàng nhắm mắt lại để giảm bớt cảm giác, nhưng vẻ mặt nhắm mắt và cắn chặt môi của nàng lại càng khiến Isolde càng thêm hứng thú. Chàng vừa mân mê nụ hoa dần trở nên đỏ rực, vừa nhẹ nhàng liếm quanh vùng hồng nhạt phía dưới, từng đợt từng đợt, ép nàng cảm nhận sự xâm chiếm ngày một sâu hơn.
Đầu lưỡi chàng khéo léo đến kỳ lạ, tay khi nhẹ nhàng khi mãnh liệt, như thể đang nắm lấy trái tim nàng. Lúc dịu dàng lúc lại mạnh mẽ, khiến tim nàng đập loạn nhịp, khắp người nàng dường như đều không ổn.
“Ưm… a… đừng… như thế… kỳ lạ quá…”
Nghe nàng nói vậy, Isolde từ trước ngực nàng ngẩng đầu lên, mỉm cười hỏi: “Ông ta chưa từng làm vậy với nàng sao? Hay nàng thích một cách trực tiếp hơn?”
Agatha mở to mắt, vẻ mặt đầy bối rối, Isolde đưa tay còn lại lần vào giữa đôi chân nàng, lướt nhẹ qua lớp lụa mỏng che lối vào thung lũng, khiến nàng xấu hổ đến muốn khép chân lại. Nhưng tay chàng mạnh mẽ đến mức chỉ cần nhẹ nhàng giữ lấy, nàng cũng khó mà khép chân lại hoàn toàn.
Sự ngại ngùng và ngây ngô của nàng không giống như giả vờ, Isolde đột nhiên hiểu ra, chàng thấp giọng hỏi: “Ông ta chưa từng chạm vào nàng sao?”
Ban đầu Agatha còn ngơ ngác lắc đầu, sau đó như hiểu ra “ông ta” trong lời của Isolde là chỉ quốc vương, nàng bèn nhanh chóng gật đầu, rồi lại cảm thấy không đúng, vội vàng lắc đầu lần nữa. Vẻ bối rối của nàng khiến Isolde suýt nữa bật cười.
Dù biết Agatha và quốc vương không phải là cặp vợ chồng khăn khít, nhưng Agatha đẹp như thế, hơn nữa họ là vợ chồng danh chính ngôn thuận, Isolde không ngờ hai người chưa từng phát sinh chuyện gì. Không thể phủ nhận, sự thật này khiến tâm trạng chàng càng thêm vui vẻ, nhưng chàng vẫn ác ý hỏi: “Hai người là vợ chồng, ông ta không muốn chạm vào nàng, nàng không cảm thấy thiệt thòi sao?”
“Không… em… em chỉ cần chăm sóc Bạch Tuyết là đủ rồi. Em vốn không định lấy chồng…”
Nghe câu nói này, trong lòng Isolde cảm thấy muôn vàn cảm xúc phức tạp, nhưng chàng nhanh chóng quyết định không tính toán bao nhiêu ghen tuông mình từng phải chịu đựng, mà nắm bắt hiện tại là điều quan trọng hơn.
Vì vậy, chàng lại cúi xuống giữa đôi gò bồng đảo của nàng, không chút do dự ngậm lấy điểm đỏ đã cương cứng, thỏa sức thưởng thức. Đồng thời, chàng tiếp tục trêu chọc nụ hoa e ấp của nàng, kiên nhẫn vuốt ve nơi khe rãnh, đôi khi dùng ngón cái khẽ bật nhẹ điểm mềm mại, mang lại cho nàng sự kích thích từ nhiều hướng.
Bộ óc nghèo nàn kinh nghiệm về chuyện nam nữ của Agatha nào ngờ rằng việc này lại có nhiều chiêu trò đến vậy. Sự đùa bỡn của chàng khiến toàn thân nàng tê dại nhưng lại cảm thấy vô cùng dễ chịu, cơ thể nàng nóng rực, đầu óc cũng rối bời, hơn nữa việc Isolde nhắc đến quốc vương cũng khiến Agatha nhớ đến thân phận khác biệt của mình.
Tuy nàng mến mộ Isolde, nhưng đồng thời nàng cũng là góa phụ của quốc vương. Dù giữa họ không có tình nghĩa vợ chồng, nhưng quốc vương vừa mới qua đời không lâu, nàng đã cùng Isolde xảy ra quan hệ, như thế quả thật rất trụy lạc. Chính cảm giác cấm kỵ này khiến cơ thể nàng càng nhạy cảm hơn, đúng lúc đó Isolde lại nhẹ nhàng cắn lấy điểm hồng trên đỉnh nhũ hoa...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.