Chương 11: TUẦN TRĂNG MẶT 1
Uy Gia
30/08/2023
Trong phòng khách, một nhà bốn người đông đủ ngồi đối diện với nhau. Phong Cẩn nhìn Phong phu nhân khẽ nhíu mày rồi lên tiếng.
- Mẹ và bà ngoại cho gọi chúng con có việc gì không ?
Phong phu nhân mỉm cười nhẹ đưa ra hai tấm vé, mà không đó là tấm vé gì chỉ nghe bà ấy nói.
- Hai đứa kết hôn cũng được một tháng rồi, mà chưa có ngày hưởng tuần trăng mặt nào cả. Như vậy đã khiến cho Chi Lan thiệt thòi rồi, với lại mẹ muốn hai chúng con có không gian riêng tư nên mẹ chọn hai vé đi Thái Lan cho các con, nếu hai đứa không thích đi thì mẹ sẽ chọn địa điểm khác...
- Không đâu mẹ, nghe nói Thái Lan là điểm thu hút khách du lịch và có những món ăn ngon sẽ rất phù hợp với Lan Chi à không Chi Lan...
Lệ Chi Lan khi nghe anh nhắc đến mình thì giật mình quay sang nhìn anh, hể nhắc đến đồ ăn là anh sẽ nhắc đến cô mà. Phong lão thái thái nghe vậy, liền vui vẻ đây là ý tưởng của bà nghĩ ra, đi Thái Lan sẽ không khiến cho hai đứa thất vọng đâu.
- Vậy thì tốt quá, ngày mai hai đứa sẽ khởi hành bay đến BangKok
Nghe vậy, cô có hơi kinh ngạc.
- Bà ngoại ơi, có cần đi gấp như vậy không ạ, bọn con cũng không vội lắm đâu ạ
- Không sao đâu Tiểu Lan, bọn ta chỉ mong con có cuộc sống thật vui vẻ và những thứ tốt đẹp đều cho con, vậy nên con không cần phải lo lắng đều gì hết hãy cùng A Cẩn hưởng thụ tuần trăng mật thật ngọt ngào đấy...
Cô thật sự rất xúc động, không nghĩ rằng nhà chồng không những giàu to mà còn biết suy nghĩ và lo lắng cho cô, sợ cô sẽ phải tổn thương, không nghĩ được mọi người yêu thương che chở như vậy.
- Con cảm ơn mọi người...nhiều lắm
- Cái con bé này, có gì đâu mà khách sáo chứ đều là người một nhà cả mà...
Tối đến, Phong Cẩn thì ngồi nghiêm túc thu xếp quần áo bỏ vào trong va li, còn Lệ Chi Lan vẫn đang tắm, lúc cô đi ra vẫn thấy anh đang sắp xếp đồ đạc. Cô nghĩ đợi anh thu xếp xong sẽ tới lượt cô, nhưng nào ngờ vừa quay qua nhìn thì thấy anh đang cầm chiếc quần lót của cô bỏ vào trong va li, cô giật mình bỏ chiếc khăn lau tóc qua một bên, một mạch chạy đến giựt lấy chiếc quần lót trên tay anh.
- Anh...anh đang làm gì vậy hả ? Tự nhiên lấy quần lót của tôi làm gì, bộ anh chính là tên biến thái chính hiệu hay sao...
Nhưng như vậy Phong Cẩn vẫn bình thản, nét mặt không có gì là xấu hổ hay ngượng ngùng như cô ngược lại rất thản nhiên lên tiếng.
- Có gì đâu mà phải ngại với chả ngùng, chúng ta là vợ chồng thì chồng thu xếp đồ giúp vợ đó là điều đương nhiên và rất bình thường....
Bị anh nói đúng, Lệ Chi Lan chỉ biết ậm ờ trong miệng nhưng vẫn muốn lên án.
- Đúng là chúng ta là vợ chồng, nhưng chúng ta không thân mật đến mức phải để anh cầm quần lót của tôi lên như thế...
- Vẫn bình thường
Anh trả lời một cách bình thản khiến cho cô đuối lý, không một từ nào diễn tả hơn. Anh sau khi thu xếp hết đồ đạc của hai người rồi trải niệm nằm xuống, còn cô cũng không quan tâm đến anh nữa mà leo thẳng lên giường nằm xuống nhắm mắt ngủ khò khò.
Tại một căn phòng tối om chỉ còn mỗi đèn ngủ mờ mờ ảo ảo màu vàng, một người phụ nữ đứng bên cạnh cửa sổ nhìn ra bên ngoài trên tay cô ta đang nghe điện thoại.
- Thưa tiểu thư, tôi nghe nói vợ chồng Phong thiếu gia sẽ bay sang Thái Lan để hưởng tuần trăng mặt vào ngày mai ạ...
- Hưởng tuần trăng mặt ?
- Dạ vâng
Người phụ nữ kia nhanh chóng tắt máy, bàn tay siết chặt chiếc điện thoại trên tay, ánh mắt loé lên tia căm phẫn và sự tức giận...
...
Phong Cẩn và Lệ Chi Lan nhanh chóng bay sang đến Bangkok, vừa đến nơi thì hai người họ đi đến một khách sạn xxx nổi tiếng nhất tại Bangkok.
Bay khoảng thời gian dài nên cô có chút mệt, nhưng khi cô vừa mới mở cửa rèm ra thì trước mặt khiến cho cô thật choáng váng, từ phòng nghỉ của hai người có tầm nhìn ra đường chân trời thành phố.
- Được rồi, cô đi vào tắm rửa đi rồi chúng ta đi xuống dùng bữa ăn
- Được, tôi đi tắm ngay đây
Lệ Chi Lan háo hức khi nghe đến đồ ăn, nhanh chóng lấy quần áo phi thẳng vào phòng tắm, nhìn hành động của cô cũng khiến cho anh lắc đầu bó tay.
Xong xuôi hết cả rồi, cả hai người nhanh chóng đi xuống nhà hàng của khách sạn, Phong Cẩn thì không hứng thú mấy với đồ ăn nên anh dường hết cho cô, cô muốn ăn gì thì gọi món đó. Vậy là cô gọi toàn bộ những món đặc sản của Thái Lan, cô háo hức chờ đợi món ăn lên.
Sau khi chờ đợi, tất cả món mà cô gọi đã dọn hết lên bàn cô không ngừng thèm thuồng khi nhìn vào từng món mà nhân viên phục vụ đang dọn lên bàn, Phong Cẩn không nhịn được mà cốc nhẹ vào đầu cô.
- Cô đúng là đồ háo ăn mà, khi nào về nước tôi sẽ mua tất cả các đồ ăn cho cô về mà mukbang ha
- Ý hay đó, cảm ơn anh nhiều
Anh một lần nữa lắc đầu ngao ngán, thật hết cách với cô vợ này của anh.
- Úi cái này cay quá, nhưng mà ngon quá..
Lệ Chi Lan ăn thử tháp sườn cây khủng lồ, nhưng có đều cay không là vấn đề gì cả khi mà tháp sườn cây khủng lồ này quá ngon, ăn vào thì thịt tan trong miệng, chấm cùng với nước dùng đậm đà chua chua ta nói tuyệt vời.
- Anh mau ăn thử cái này đi, ngon lắm đó
Anh còn định từ chối mà chưa kịp mở miệng thì miếng thịt đã ở trong miệng anh, anh chỉ đành nhai vậy, nhưng có điều nó có vẻ như lời của cô nói, nên là cả hai quyết định gọi thêm hai phần tháp sườn cây khủng lồ.
- Mẹ và bà ngoại cho gọi chúng con có việc gì không ?
Phong phu nhân mỉm cười nhẹ đưa ra hai tấm vé, mà không đó là tấm vé gì chỉ nghe bà ấy nói.
- Hai đứa kết hôn cũng được một tháng rồi, mà chưa có ngày hưởng tuần trăng mặt nào cả. Như vậy đã khiến cho Chi Lan thiệt thòi rồi, với lại mẹ muốn hai chúng con có không gian riêng tư nên mẹ chọn hai vé đi Thái Lan cho các con, nếu hai đứa không thích đi thì mẹ sẽ chọn địa điểm khác...
- Không đâu mẹ, nghe nói Thái Lan là điểm thu hút khách du lịch và có những món ăn ngon sẽ rất phù hợp với Lan Chi à không Chi Lan...
Lệ Chi Lan khi nghe anh nhắc đến mình thì giật mình quay sang nhìn anh, hể nhắc đến đồ ăn là anh sẽ nhắc đến cô mà. Phong lão thái thái nghe vậy, liền vui vẻ đây là ý tưởng của bà nghĩ ra, đi Thái Lan sẽ không khiến cho hai đứa thất vọng đâu.
- Vậy thì tốt quá, ngày mai hai đứa sẽ khởi hành bay đến BangKok
Nghe vậy, cô có hơi kinh ngạc.
- Bà ngoại ơi, có cần đi gấp như vậy không ạ, bọn con cũng không vội lắm đâu ạ
- Không sao đâu Tiểu Lan, bọn ta chỉ mong con có cuộc sống thật vui vẻ và những thứ tốt đẹp đều cho con, vậy nên con không cần phải lo lắng đều gì hết hãy cùng A Cẩn hưởng thụ tuần trăng mật thật ngọt ngào đấy...
Cô thật sự rất xúc động, không nghĩ rằng nhà chồng không những giàu to mà còn biết suy nghĩ và lo lắng cho cô, sợ cô sẽ phải tổn thương, không nghĩ được mọi người yêu thương che chở như vậy.
- Con cảm ơn mọi người...nhiều lắm
- Cái con bé này, có gì đâu mà khách sáo chứ đều là người một nhà cả mà...
Tối đến, Phong Cẩn thì ngồi nghiêm túc thu xếp quần áo bỏ vào trong va li, còn Lệ Chi Lan vẫn đang tắm, lúc cô đi ra vẫn thấy anh đang sắp xếp đồ đạc. Cô nghĩ đợi anh thu xếp xong sẽ tới lượt cô, nhưng nào ngờ vừa quay qua nhìn thì thấy anh đang cầm chiếc quần lót của cô bỏ vào trong va li, cô giật mình bỏ chiếc khăn lau tóc qua một bên, một mạch chạy đến giựt lấy chiếc quần lót trên tay anh.
- Anh...anh đang làm gì vậy hả ? Tự nhiên lấy quần lót của tôi làm gì, bộ anh chính là tên biến thái chính hiệu hay sao...
Nhưng như vậy Phong Cẩn vẫn bình thản, nét mặt không có gì là xấu hổ hay ngượng ngùng như cô ngược lại rất thản nhiên lên tiếng.
- Có gì đâu mà phải ngại với chả ngùng, chúng ta là vợ chồng thì chồng thu xếp đồ giúp vợ đó là điều đương nhiên và rất bình thường....
Bị anh nói đúng, Lệ Chi Lan chỉ biết ậm ờ trong miệng nhưng vẫn muốn lên án.
- Đúng là chúng ta là vợ chồng, nhưng chúng ta không thân mật đến mức phải để anh cầm quần lót của tôi lên như thế...
- Vẫn bình thường
Anh trả lời một cách bình thản khiến cho cô đuối lý, không một từ nào diễn tả hơn. Anh sau khi thu xếp hết đồ đạc của hai người rồi trải niệm nằm xuống, còn cô cũng không quan tâm đến anh nữa mà leo thẳng lên giường nằm xuống nhắm mắt ngủ khò khò.
Tại một căn phòng tối om chỉ còn mỗi đèn ngủ mờ mờ ảo ảo màu vàng, một người phụ nữ đứng bên cạnh cửa sổ nhìn ra bên ngoài trên tay cô ta đang nghe điện thoại.
- Thưa tiểu thư, tôi nghe nói vợ chồng Phong thiếu gia sẽ bay sang Thái Lan để hưởng tuần trăng mặt vào ngày mai ạ...
- Hưởng tuần trăng mặt ?
- Dạ vâng
Người phụ nữ kia nhanh chóng tắt máy, bàn tay siết chặt chiếc điện thoại trên tay, ánh mắt loé lên tia căm phẫn và sự tức giận...
...
Phong Cẩn và Lệ Chi Lan nhanh chóng bay sang đến Bangkok, vừa đến nơi thì hai người họ đi đến một khách sạn xxx nổi tiếng nhất tại Bangkok.
Bay khoảng thời gian dài nên cô có chút mệt, nhưng khi cô vừa mới mở cửa rèm ra thì trước mặt khiến cho cô thật choáng váng, từ phòng nghỉ của hai người có tầm nhìn ra đường chân trời thành phố.
- Được rồi, cô đi vào tắm rửa đi rồi chúng ta đi xuống dùng bữa ăn
- Được, tôi đi tắm ngay đây
Lệ Chi Lan háo hức khi nghe đến đồ ăn, nhanh chóng lấy quần áo phi thẳng vào phòng tắm, nhìn hành động của cô cũng khiến cho anh lắc đầu bó tay.
Xong xuôi hết cả rồi, cả hai người nhanh chóng đi xuống nhà hàng của khách sạn, Phong Cẩn thì không hứng thú mấy với đồ ăn nên anh dường hết cho cô, cô muốn ăn gì thì gọi món đó. Vậy là cô gọi toàn bộ những món đặc sản của Thái Lan, cô háo hức chờ đợi món ăn lên.
Sau khi chờ đợi, tất cả món mà cô gọi đã dọn hết lên bàn cô không ngừng thèm thuồng khi nhìn vào từng món mà nhân viên phục vụ đang dọn lên bàn, Phong Cẩn không nhịn được mà cốc nhẹ vào đầu cô.
- Cô đúng là đồ háo ăn mà, khi nào về nước tôi sẽ mua tất cả các đồ ăn cho cô về mà mukbang ha
- Ý hay đó, cảm ơn anh nhiều
Anh một lần nữa lắc đầu ngao ngán, thật hết cách với cô vợ này của anh.
- Úi cái này cay quá, nhưng mà ngon quá..
Lệ Chi Lan ăn thử tháp sườn cây khủng lồ, nhưng có đều cay không là vấn đề gì cả khi mà tháp sườn cây khủng lồ này quá ngon, ăn vào thì thịt tan trong miệng, chấm cùng với nước dùng đậm đà chua chua ta nói tuyệt vời.
- Anh mau ăn thử cái này đi, ngon lắm đó
Anh còn định từ chối mà chưa kịp mở miệng thì miếng thịt đã ở trong miệng anh, anh chỉ đành nhai vậy, nhưng có điều nó có vẻ như lời của cô nói, nên là cả hai quyết định gọi thêm hai phần tháp sườn cây khủng lồ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.