Mèo Nhỏ Muốn Được Cưng Chiều, Anh Chồng Thần Minh Nhanh Đút Cá Khô!
Chương 37: Quỳ Gối Lên Sầu Riêng
Hi Thông
19/09/2023
Loại bỏ độc tố, cảm thấy cơ thể nhẹ nhàng.
Khi nghe Diệp Thi Thi nói, chắc chắn cô sẽ ở trong đó khá lâu, vậy nên Tô Tử Hà đã chọn một chỗ thoải mái trước cửa nhà vệ sinh mà ngồi xuống.
Khi Diệp Thi Thi ra ngoài rửa tay, đứng bên bồn rửa tay có một người phụ nữ vô cùng quyến rũ. Với mái tóc dài được uốn cong, cô ấy mặc chiếc váy màu đỏ đô tôn lên những đường cong trên cơ thể. Trong đầu Diệp Thi Thi, chỉ có một từ phù hợp để mô tả người này là 'người đẹp quyến rũ', báu vật thế gian.
Diệp Thi Thi hơi ngạc nhiên, đây có lẽ là hình mẫu của một nữ thần mà ngay cả diễn viên phim truyền hình cũng không thể sánh được.
Người phụ nữ đó chuẩn bị rửa tay, nhưng tóc cô ấy quá dài dù đã buộc ở phía sau nhưng tóc cô ấy vẫn trượt lên phía trước, rơi xuống bồn rửa tay. Sau khi hất tóc hai lần, trong cô ấy khá thất vọng, cô ấy bất lực mà nhún vai một cái.
Thấy vậy, Diệp Thi Thi ngay lập tức bước vào và nói: "Để tôi giúp cô".
Diệp Thi Thi nhanh chóng rửa tay, cô lấy một tờ giấy lau khô tay, sau đó đến bên cô ấy và nhẹ nhàng giữ lấy tóc cho cô ấy.
"Được rồi, cô rửa tay đi."
Sau khi người phụ nữ rửa tay xong, cô ấy chỉnh lại mái tóc, cười quyến rũ nhìn Diệp Thi Thi. Sau đó, cô ấy nhìn vào gương và tô lại son môi.
"Cảm ơn cô."
"Không có gì". Diệp Thi Thi gật đầu cười và nhanh chóng ra ngoài.
Ồ, cô ấy thật tinh tế, quyến rũ và tự tin.
Diệp Thi Thi ước rằng bản thân có được một phần tự tin như cô ấy.
Sau khi ra khỏi nhà vệ sinh, Diệp Thi Thi không thấy thấy Tô Tử Hà đâu cả.
Có vẻ phải đợi anh một lúc. Cô sẽ ngồi đây chờ một.
"Aaa!"
Tiếng hò hét đầy phấn khích của một nhóm cô gái vang lên. Diệp Thi Thi nhìn sang, không xa nhà vệ sinh, có một nhóm cô gái đang tập trung ở đó, họ làm gì thì không biết. Tất nhiên, Diệp Thi Thi không phải người nhiều chuyện.
"Aaa, anh ấy đẹp trai quá!"
"À!! Chúng tôi có thể xin WeChat của anh được không?"
Diệp Thi Thi im lặng ngồi trên ghế. Có vẻ như họ đã gặp một ngôi sao. Cô không biết ngôi sao xui xẻo nào đang bị họ bao vây. Cùng lúc đó, điện thoại của cô rung lên.
[Tiểu Thổ Hào Tương lai, có tin nhắn mới!]
Diệp Thi Thi nhìn vào tên người gửi: Anh Tô.
"Hửm, là anh Tô."
Anh Tô không phải đang ngồi trong nhà vệ sinh sao? Tại sao anh lại gửi tin nhắn cho cô chứ? Diệp Thi Thi cảm thấy tò mò, mở điện thoại lên và xem tin nhắn.
[Cô không đến cứu tôi à?]
[Hả? Anh Tô, anh quên đem giấy vệ sinh vào à?]
[...]
[Lẽ nào… Anh rơi vào bồn cầu rồi không?]
[...]
Ngay lập tức, Diệp Thi Thi đứng dậy, nghĩ thầm: À, anh rơi vào bồn cầu à? Vậy thì... Thì... Tôi nên gọi nhân viên đến giúp đỡ!
Nghĩ đến đây, Diệp Thi Thi vội vàng đi ra ngoài, vừa đi vừa gửi tin nhắn cho Tô Tử Hà.
“Anh Tô, anh đợi đi, tôi sẽ đi tìm người đến kéo anh ra ngay."
Khi Diệp Thi Thi đi qua chỗ các cô gái, cô nhìn thấy có người trong số họ đang vẫy tay về phía cô.
Tô Tử Hà đứng lên, Diệp Thi Thi chỉ cần một cái liếc mắt là đã nhận ra đó là Tô chủ. "Bảo bối, cuối cùng em cũng ra ngoài rồi, anh suýt chút nữa bị người ta cướp đi mất rồi đấy."
Mấy cô gái nhìn theo ánh mắt của Tô Tử Hà. Diệp Thi Thi bỗng dưng đặt tay lên trán, che mặt và ngay lập tức quay đi.
[Bé con, kiểm tra tin nhắn!]
[Nhanh đến kéo tôi đi! ( T_T)]
[Anh Tô, anh lại làm gì vậy nữa?]
"Nếu muốn có WeChat của tôi, các cô trước hết phải hỏi xem vợ tôi có đồng ý hay không đã."
Diệp Thi Thi có thể nghe rõ lời của anh Tô.
[Hu hu hu, không thể ăn cơm? Tôi không thể đi ra ngoài, tôi bị mắc kẹt rồi. (T-T) Cứu cứu]
Diệp Thi Thi nhìn vào màn hình điện thoại và suy nghĩ trong vòng ba giây. Nếu giúp anh, cô sẽ được báo ơn. Diệp Thi Thi nhìn mấy cô gái ồn ào kia, dũng cảm đi đến.
"Tránh ra, tránh ra, đây là chồng tôi! Mọi người định làm cái gì vậy!"
Diệp Thi Thi nhìn Tô Tử Hà rồi kêu to: "Anh không ra đấy à, có phải muốn về nhà quỳ gối lên sầu riêng không hả!"
Khi nghe Diệp Thi Thi nói, chắc chắn cô sẽ ở trong đó khá lâu, vậy nên Tô Tử Hà đã chọn một chỗ thoải mái trước cửa nhà vệ sinh mà ngồi xuống.
Khi Diệp Thi Thi ra ngoài rửa tay, đứng bên bồn rửa tay có một người phụ nữ vô cùng quyến rũ. Với mái tóc dài được uốn cong, cô ấy mặc chiếc váy màu đỏ đô tôn lên những đường cong trên cơ thể. Trong đầu Diệp Thi Thi, chỉ có một từ phù hợp để mô tả người này là 'người đẹp quyến rũ', báu vật thế gian.
Diệp Thi Thi hơi ngạc nhiên, đây có lẽ là hình mẫu của một nữ thần mà ngay cả diễn viên phim truyền hình cũng không thể sánh được.
Người phụ nữ đó chuẩn bị rửa tay, nhưng tóc cô ấy quá dài dù đã buộc ở phía sau nhưng tóc cô ấy vẫn trượt lên phía trước, rơi xuống bồn rửa tay. Sau khi hất tóc hai lần, trong cô ấy khá thất vọng, cô ấy bất lực mà nhún vai một cái.
Thấy vậy, Diệp Thi Thi ngay lập tức bước vào và nói: "Để tôi giúp cô".
Diệp Thi Thi nhanh chóng rửa tay, cô lấy một tờ giấy lau khô tay, sau đó đến bên cô ấy và nhẹ nhàng giữ lấy tóc cho cô ấy.
"Được rồi, cô rửa tay đi."
Sau khi người phụ nữ rửa tay xong, cô ấy chỉnh lại mái tóc, cười quyến rũ nhìn Diệp Thi Thi. Sau đó, cô ấy nhìn vào gương và tô lại son môi.
"Cảm ơn cô."
"Không có gì". Diệp Thi Thi gật đầu cười và nhanh chóng ra ngoài.
Ồ, cô ấy thật tinh tế, quyến rũ và tự tin.
Diệp Thi Thi ước rằng bản thân có được một phần tự tin như cô ấy.
Sau khi ra khỏi nhà vệ sinh, Diệp Thi Thi không thấy thấy Tô Tử Hà đâu cả.
Có vẻ phải đợi anh một lúc. Cô sẽ ngồi đây chờ một.
"Aaa!"
Tiếng hò hét đầy phấn khích của một nhóm cô gái vang lên. Diệp Thi Thi nhìn sang, không xa nhà vệ sinh, có một nhóm cô gái đang tập trung ở đó, họ làm gì thì không biết. Tất nhiên, Diệp Thi Thi không phải người nhiều chuyện.
"Aaa, anh ấy đẹp trai quá!"
"À!! Chúng tôi có thể xin WeChat của anh được không?"
Diệp Thi Thi im lặng ngồi trên ghế. Có vẻ như họ đã gặp một ngôi sao. Cô không biết ngôi sao xui xẻo nào đang bị họ bao vây. Cùng lúc đó, điện thoại của cô rung lên.
[Tiểu Thổ Hào Tương lai, có tin nhắn mới!]
Diệp Thi Thi nhìn vào tên người gửi: Anh Tô.
"Hửm, là anh Tô."
Anh Tô không phải đang ngồi trong nhà vệ sinh sao? Tại sao anh lại gửi tin nhắn cho cô chứ? Diệp Thi Thi cảm thấy tò mò, mở điện thoại lên và xem tin nhắn.
[Cô không đến cứu tôi à?]
[Hả? Anh Tô, anh quên đem giấy vệ sinh vào à?]
[...]
[Lẽ nào… Anh rơi vào bồn cầu rồi không?]
[...]
Ngay lập tức, Diệp Thi Thi đứng dậy, nghĩ thầm: À, anh rơi vào bồn cầu à? Vậy thì... Thì... Tôi nên gọi nhân viên đến giúp đỡ!
Nghĩ đến đây, Diệp Thi Thi vội vàng đi ra ngoài, vừa đi vừa gửi tin nhắn cho Tô Tử Hà.
“Anh Tô, anh đợi đi, tôi sẽ đi tìm người đến kéo anh ra ngay."
Khi Diệp Thi Thi đi qua chỗ các cô gái, cô nhìn thấy có người trong số họ đang vẫy tay về phía cô.
Tô Tử Hà đứng lên, Diệp Thi Thi chỉ cần một cái liếc mắt là đã nhận ra đó là Tô chủ. "Bảo bối, cuối cùng em cũng ra ngoài rồi, anh suýt chút nữa bị người ta cướp đi mất rồi đấy."
Mấy cô gái nhìn theo ánh mắt của Tô Tử Hà. Diệp Thi Thi bỗng dưng đặt tay lên trán, che mặt và ngay lập tức quay đi.
[Bé con, kiểm tra tin nhắn!]
[Nhanh đến kéo tôi đi! ( T_T)]
[Anh Tô, anh lại làm gì vậy nữa?]
"Nếu muốn có WeChat của tôi, các cô trước hết phải hỏi xem vợ tôi có đồng ý hay không đã."
Diệp Thi Thi có thể nghe rõ lời của anh Tô.
[Hu hu hu, không thể ăn cơm? Tôi không thể đi ra ngoài, tôi bị mắc kẹt rồi. (T-T) Cứu cứu]
Diệp Thi Thi nhìn vào màn hình điện thoại và suy nghĩ trong vòng ba giây. Nếu giúp anh, cô sẽ được báo ơn. Diệp Thi Thi nhìn mấy cô gái ồn ào kia, dũng cảm đi đến.
"Tránh ra, tránh ra, đây là chồng tôi! Mọi người định làm cái gì vậy!"
Diệp Thi Thi nhìn Tô Tử Hà rồi kêu to: "Anh không ra đấy à, có phải muốn về nhà quỳ gối lên sầu riêng không hả!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.