Mèo Nhỏ Muốn Được Cưng Chiều, Anh Chồng Thần Minh Nhanh Đút Cá Khô!
Chương 50: Thịt Tôm Hùm
Hi Thông
26/09/2023
Tô Tử Hà nhấc Lai Phúc ra khỏi người của Diệp Thi Thi, nhẹ nhàng nắm gáy nó rồi bước vào nhà trước.
“Đừng có hôn nó, miệng mèo có vi khuẩn.”
“Hả…Ồ…”
Tô Tử Hà bỏ Lai Phúc xuống đất, Lục Phong Thanh bưng một chén bò hấp được băm nhỏ đặt trước mặt nó.
Diệp Thi Thi thấy thế thì lên tiếng cảm ơn: “Đàn anh Lục…Cảm ơn anh làm đồ ăn cho Lai Phúc.”
"Tuy rằng cái tên Lai Phúc này có hơi quê mùa, nhưng dù sao cũng là con mèo sống trong lâu đài, sao mà không có thịt ăn được."
"Trông con mèo nhỏ này có vẻ chưa cai sữa, có ăn thịt được không?"
Lục Phong Thanh nhún vai: "Mèo này lớn như vậy thì có lẽ là cai sữa rồi, thịt bò được băm rất nhỏ nên không sao đâu, hơn nữa trong tủ lạnh cũng không có sữa dê mà chỉ có sữa bò các người vừa mua, mèo uống sữa bò thì sẽ bị tiêu chảy."
Diệp Thi Thi nghe Lục Phong Thanh nói thì hai mắt sáng rực: "Đàn anh Lục biết nhiều thật, ngay cả mấy thứ này mà cũng hiểu, chắc là từng nuôi mèo rồi nhỉ?"
"Không có."
"À, đáng lẽ là có sữa dê, vừa nãy tôi định mua sữa chua dâu tây ở siêu thị, loại sữa chua đó được làm từ sữa dê, nhưng anh Tô không cho mua."
Lục Phong Thanh nhìn Tô Tử Hà với ánh mắt đầy ẩn ý: "Bình thường mà, sống trong lâu đài đâu có liên quan gì tới việc keo kiệt hay không."
Diệp Thi Thi suy nghĩ một chút rồi gật đầu, định đi phụ bưng mì ra.
Tô Tử Hà "xí" một tiếng, anh mới vừa rửa tay ở bồn nước xong thì dặn dò bé con: "Phải rửa tay rồi mới được ăn đó." Editor: Cá Vàng Chấm Bi.
Diệp Thi Thi ngoan ngoãn đi rửa tay.
Tô Tử Hà nhìn món mì trông khá ngon miệng trên bệ bếp, tôm tươi và tôm hùm được bỏ vào đầy ắp, nghêu sò được thêm vào nước lèo, phía trên còn có một dãy thịt bò trơn bóng kèm theo một quả trứng lòng đào.
Cái tên này nấu mì cũng không tệ, chắc chắn bé con sẽ rất thích.
Tô Tử Hà lặng lẽ bưng hai tô mì ra bàn ăn.
"Sao có nhiều hải sản như thế mà cái người bảo tôi keo kiệt kia lại không cho Lai Phúc ăn một chút nhỉ? Mèo thích ăn hải sản hơn thịt bò mà phải không?"
Lục Phong Thanh bưng tô mì ngồi xuống rồi nghiêm túc giải thích: "Nó còn quá nhỏ, có ăn vô bụng cũng không biết bản thân đang ăn cái gì, nó cũng không hiểu chuyện, thế thì chẳng bằng để tôi ăn, bởi tôi ăn rồi thì vẫn nhớ được đây là đồ mình mua."
Lục Phong Thanh nói xong còn nhướn mày với Tô Tử Hà: "Đúng không?"
"..."
Tô Tử Hà chưa từng nghe qua thứ logic quái quỷ này.
"Cậu đúng là người có thể nói nhăng nói cuội vì cái ăn."
"Quá khen." Editor: Cá Vàng Chấm Bi.
Diệp Thi Thi rửa tay xong rồi đi ra, Tô Tử Hà đẩy một bát khác đến trước mặt cô.
"Cảm ơn."
Tô Tử Hà lại gắp vài con tôm hùm trong bát của mình ra, vừa gắp vừa nói: "Nhiều quá, chia cho cô mấy con."
"Anh Tô không thích ăn à?"
"Buổi trưa ăn hơi nhiều."
Lục Phong Thanh thấy vậy thì đẩy bát của anh ấy qua, Tô Tử Hà liếc Lục Phong Thanh một cái, anh sớt cho bé con xong thì lấy bát của mình về.
"Hết rồi, phần còn lại để tôi ăn."
"Cảm ơn."
Diệp Thi Thi cắn đũa, cô thấy đống tôm hùm chất cao như một ngọn núi nhỏ trong bát thì cười tít mắt. Editor: Cá Vàng Chấm Bi.
"Trước giờ tôi chưa từng ăn bát mì tôm nào xa xỉ như thế cả."
Cô vừa nói vừa gắp gộp các món thấm đẫm nước lèo lại với nhau rồi đút vào miệng: "Oa! Ngon quá đi, món này của anh Lục quá ngon."
Lục Phong Thanh cười với Tô Tử Hà một cái rồi lấy bát của mình về, dùng tiếng lòng nói với Tô Tử Hà: Anh đưa thịt nhưng tôi được khen, hì hì.
Lục Phong Thanh còn đong đưa đầu với vẻ đắc ý.
Tô Tử Hà vừa định mắng thì lại thấy bé con đang gắp miếng tôm hùm mà anh vừa cho cô đút cho Lai Phúc ăn: "Lai Phúc, ăn nhanh đi, cái này ngon lắm đó, mèo con chắc chắn sẽ thích."
"Meo~"
“Đừng có hôn nó, miệng mèo có vi khuẩn.”
“Hả…Ồ…”
Tô Tử Hà bỏ Lai Phúc xuống đất, Lục Phong Thanh bưng một chén bò hấp được băm nhỏ đặt trước mặt nó.
Diệp Thi Thi thấy thế thì lên tiếng cảm ơn: “Đàn anh Lục…Cảm ơn anh làm đồ ăn cho Lai Phúc.”
"Tuy rằng cái tên Lai Phúc này có hơi quê mùa, nhưng dù sao cũng là con mèo sống trong lâu đài, sao mà không có thịt ăn được."
"Trông con mèo nhỏ này có vẻ chưa cai sữa, có ăn thịt được không?"
Lục Phong Thanh nhún vai: "Mèo này lớn như vậy thì có lẽ là cai sữa rồi, thịt bò được băm rất nhỏ nên không sao đâu, hơn nữa trong tủ lạnh cũng không có sữa dê mà chỉ có sữa bò các người vừa mua, mèo uống sữa bò thì sẽ bị tiêu chảy."
Diệp Thi Thi nghe Lục Phong Thanh nói thì hai mắt sáng rực: "Đàn anh Lục biết nhiều thật, ngay cả mấy thứ này mà cũng hiểu, chắc là từng nuôi mèo rồi nhỉ?"
"Không có."
"À, đáng lẽ là có sữa dê, vừa nãy tôi định mua sữa chua dâu tây ở siêu thị, loại sữa chua đó được làm từ sữa dê, nhưng anh Tô không cho mua."
Lục Phong Thanh nhìn Tô Tử Hà với ánh mắt đầy ẩn ý: "Bình thường mà, sống trong lâu đài đâu có liên quan gì tới việc keo kiệt hay không."
Diệp Thi Thi suy nghĩ một chút rồi gật đầu, định đi phụ bưng mì ra.
Tô Tử Hà "xí" một tiếng, anh mới vừa rửa tay ở bồn nước xong thì dặn dò bé con: "Phải rửa tay rồi mới được ăn đó." Editor: Cá Vàng Chấm Bi.
Diệp Thi Thi ngoan ngoãn đi rửa tay.
Tô Tử Hà nhìn món mì trông khá ngon miệng trên bệ bếp, tôm tươi và tôm hùm được bỏ vào đầy ắp, nghêu sò được thêm vào nước lèo, phía trên còn có một dãy thịt bò trơn bóng kèm theo một quả trứng lòng đào.
Cái tên này nấu mì cũng không tệ, chắc chắn bé con sẽ rất thích.
Tô Tử Hà lặng lẽ bưng hai tô mì ra bàn ăn.
"Sao có nhiều hải sản như thế mà cái người bảo tôi keo kiệt kia lại không cho Lai Phúc ăn một chút nhỉ? Mèo thích ăn hải sản hơn thịt bò mà phải không?"
Lục Phong Thanh bưng tô mì ngồi xuống rồi nghiêm túc giải thích: "Nó còn quá nhỏ, có ăn vô bụng cũng không biết bản thân đang ăn cái gì, nó cũng không hiểu chuyện, thế thì chẳng bằng để tôi ăn, bởi tôi ăn rồi thì vẫn nhớ được đây là đồ mình mua."
Lục Phong Thanh nói xong còn nhướn mày với Tô Tử Hà: "Đúng không?"
"..."
Tô Tử Hà chưa từng nghe qua thứ logic quái quỷ này.
"Cậu đúng là người có thể nói nhăng nói cuội vì cái ăn."
"Quá khen." Editor: Cá Vàng Chấm Bi.
Diệp Thi Thi rửa tay xong rồi đi ra, Tô Tử Hà đẩy một bát khác đến trước mặt cô.
"Cảm ơn."
Tô Tử Hà lại gắp vài con tôm hùm trong bát của mình ra, vừa gắp vừa nói: "Nhiều quá, chia cho cô mấy con."
"Anh Tô không thích ăn à?"
"Buổi trưa ăn hơi nhiều."
Lục Phong Thanh thấy vậy thì đẩy bát của anh ấy qua, Tô Tử Hà liếc Lục Phong Thanh một cái, anh sớt cho bé con xong thì lấy bát của mình về.
"Hết rồi, phần còn lại để tôi ăn."
"Cảm ơn."
Diệp Thi Thi cắn đũa, cô thấy đống tôm hùm chất cao như một ngọn núi nhỏ trong bát thì cười tít mắt. Editor: Cá Vàng Chấm Bi.
"Trước giờ tôi chưa từng ăn bát mì tôm nào xa xỉ như thế cả."
Cô vừa nói vừa gắp gộp các món thấm đẫm nước lèo lại với nhau rồi đút vào miệng: "Oa! Ngon quá đi, món này của anh Lục quá ngon."
Lục Phong Thanh cười với Tô Tử Hà một cái rồi lấy bát của mình về, dùng tiếng lòng nói với Tô Tử Hà: Anh đưa thịt nhưng tôi được khen, hì hì.
Lục Phong Thanh còn đong đưa đầu với vẻ đắc ý.
Tô Tử Hà vừa định mắng thì lại thấy bé con đang gắp miếng tôm hùm mà anh vừa cho cô đút cho Lai Phúc ăn: "Lai Phúc, ăn nhanh đi, cái này ngon lắm đó, mèo con chắc chắn sẽ thích."
"Meo~"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.