Chương 1692: Chiến trường thảm thiết
Anh Giai Ngây Thơ
23/06/2013
Thân ảnh Nghệ Phong chớp động, mau chóng chạy về hướng kia. Đoạn đường này không xa, Nghệ Phong rất nhanh đã đến bên cạnh một đại lão Thánh Tông. Đại lão này nhìn qua Nghệ Phong, đồng dạng mừng rỡ như điên. Hắn đã nghe nói qua thực lực của Nghệ Phong, có một trợ lực như vậy, phần thắng trong trận chiến này lại tăng thêm vài phần.
- Thiếu Thánh chủ! Trận chiến đấu này do ngài chủ trì?
Mặc dù võ giả này là cấp bậc đại lão, chỉ là thân phận thiếu Thánh chủ của Nghệ Phong đã sớm truyền ra trong tầng lớpThánh Cấp.
Ở Thánh Tông, Nghệ Phong chỉ dưới hai người, trên vô số người. Mặc dù hắn đạt tới cấp bậc đại lão, đối mặt Nghệ Phong cũng không dám vô lễ.
Nghệ Phong xếp đặt một phen, nhìn võ giả cấp bậc đại lão hỏi:
- Tần Y đâu?
Đại lão Thánh Tông tranh thủ thời gian hồi đáp:
- Tần Y tiểu thư khống chế toàn cục. Tràng diện nhỏ này quả thực không đáng để Tần Y tiểu thư ra tay.
Một câu nói kia, khiến Nghệ Phong kinh ngạc, nhìn chiến trường hơn mười vạn người trước mặt, thầm nghĩ như vậy là tràng diện nhỏ? Ta dựa vào, nghe chừng tư thái tiểu nữ nhân Tần Y này cũng quá lớn đi.
Đại lão Thánh Tông tựa hồ biết Nghệ Phong đang suy nghĩ gì, hắn cười khổ một tiếng nói:
- Nguyên bản là mấy vạn người giao chiến, chỉ là đánh đến hiện tại quy mô càng lúc càng lớn. Đã hoàn toàn không thể khống chế, rất có thể sẽ thành Tiên Cảnh cùng Thánh Thành quyết tử chiến. Trận đại chiến này, đã thuyên chuyển một phần ba thế lực Thánh Tông. Nói cách khác, trận đại chiến này ngưng tụ cả một phần ba lực lượng Thánh Thành.
Nói đến đây, đại lão Thánh Tông cũng có chút bất đắc dĩ. một phần ba thực lực Thánh Thành, trừ Tiên Cảnh, đủ để quét ngang bất kỳ một thế lực nào trên đại lục. Đương nhiên, đây là dưới tình huống Chí Tôn không ra.
Nghệ Phong cũng không hiểu lắm đối với thực lực cụ thể của Thánh Thành, nhưng cũng biết một phần ba thế lực kinh khủng cở nào. Chỉ là, trận đại chiến này rõ ràng tác động một phần ba thế lực Thánh Thành, thủ bút của Tần Y có phải là quá lớn hay không? Triệu lão tùy ý cho nàng dính vào sao?
Nghệ Phong không biết lúc này Triệu lão cũng âm thầm đau đầu, hắn không nghĩ tới hai nữ nhân này càng đấu càng lên cấp, loại thăng cấp này ngay cả hắn cũng đã không ngăn cản được nữa, hai nàng đánh ra hỏa khí, hoàn toàn là liều lĩnh. Nếu Tần Y có quyền lực mà nói, Triệu lão không chút nghi ngờ Tần Y sẽ cho cả Thánh Thành đến tham chiến.
Triệu lão rất muốn ngăn cản thăng cấp, chỉ là mặc dù hắn là nhân vật số hai Thánh Thành, nhưng dưới sự tình không bị khống chế phát triển, hiện tại muốn ngăn cản cũng không còn kịp rồi.
Hiện tại hi vọng duy nhất chính là, trận đại chiến này Thánh Thành có thể thắng, thắng hết thảy đều đáng giá. Không thắng, hậu quả kia...
Đại chiến liên lụy rộng như thế, một phương bại, vậy thì chờ bị đối phương ngăn chặn đi. Cũng chính là nguyên nhân này, mới đưa đến trận chiến tranh này không ngừng thăng cấp.
- Tần Y ở nơi nào?
Nghệ Phong hỏi.
Đại lão Thánh Tông gọi một người tới, nhìn Nghệ Phong nói:
- Thiếu thánh chủ muốn gặp Tần Y tiểu thư, có thể đi cùng hắn.
Nghệ Phong gật gật đầu, lập tức nói:
- Chờ một chút. Đánh xong trận này nói sau.
Nghe được Nghệ Phong nói, đại lão Thánh Tông nhẹ gật đầu:
- Trận đại chiến này chúng ta không thể bại, ai thất bại, đều tổn thất thảm trọng.
Nghệ Phong tự nhiên minh bạch, bất quá hắn cũng không phát biểu bình luận gì.
Nghệ Phong cùng đại lão làm thống suất đồng thời lăng không phiêu phù, hai phe hơn mười vạn người, Thánh Cấp ở trên hư không ra mệnh lệnh, bắt đầu điên cuồng đánh về đối phương.
Hơn mười vạn người hội tụ cùng một chỗ là kịch liệt tới cỡ nào, thanh âm gào thét vang vọng không ngừng, Nghệ Phong cảm giác máu của hắn cũng bị nhen nhóm. Hận không thể xông lên quyết một trận thư hùng. Nhưng Nghệ Phong rất rõ ràng, nếu hắn xuất hiện mà nói, Thánh Cấp đối phương nhất định sẽ nghênh đón. Hơn nữa, vận dụng một phần ba lực lượng, Thánh Cấp đối phương tới nhất định không ít.
Thân phận Nghệ Phong rất mẫn cảm, nếu hắn xuất hiện, Nghệ Phong không chút nghi ngờ đối phương sẽ phái một đám Thánh Cấp trước tiên chém giết hắn rồi nói sau. Chỉ cần chém giết Nghệ Phong, trận chiến này bọn họ tương đương với thắng.
Nghệ Phong áp chế rung động trong lòng, ánh mắt nhìn song phương giao chiến. Thảm thiết và huyết tinh, tiếng kêu cùng chém giết không ngừng, máu nhuộm đỏ mặt đất, toàn bộ không gian tràn ngập trong giết chóc.
Huyết tinh gay mũi xông vào đại não một đám người, khiến đám người càng bị kích thích, điên cuồng lao tới đối phương, quên đi sinh tử.
Nghệ Phong cùng đại lão Thánh Tông lẳng lặng nhìn từ trên hư không, cũng không bởi vì đệ tử Thánh Tông tử vong mà thương tâm, cũng không bởi vì đệ tử Tiên Cảnh tử vong mà cao hứng.
Đối với võ giả cấp độ bọn họ mà nói, cấp độ tử vong như vậy đã không gảy động được tiếng lòng bọn họ. Dù sao, đây là chiến tranh, người chết là chuyện rất bình thường.
Thời điểm chú ý trong chiến tranh, Nghệ Phong cùng đại lão Thánh Tông đưa mắt chuyển hướng hư không, nhìn Thánh Cấp phía trên hư không.
Rất hiển nhiên, quyết định chiến tranh vẫn là trên vài người bọn họi.
Hơn mười Thánh Cấp, đồng dạng ở trên hư không điên cuồng va chạm. Tuy nhân số bọn họ chỉ hơn mười người, nhưng uy thế bộc phát không thua hơn mười vạn người phía dưới.
Đại lão Thánh Tông thấy một màn như vậy, ánh mắt chuyển hướng Nghệ Phong hỏi:
- Thiếu Thánh chủ cho rằng trận đại chiến này ai có khả năng thắng?
Nghệ Phong lắc lắc đầu nói:
- Xem thế cục bây giờ đều là lực lượng ngang nhau. Hai phe bất luận ai thắng đều trả giá thật lớn.
Nói đến đây, Nghệ Phong dừng một chút nói:
- Nếu như đối phương không có phái Thánh Cấp ra nữa mà nói, chúng ta bên này cũng không cần phái ra. Tối thiểu, như vậy sẽ không để đối phương chiếm lấy quyền chủ động.
Đại lão Thánh Tông biết rõ ý tứ của Nghệ Phong, ý của hắn là nếu bên này phái một Thánh Cấp tứ giai đi trước, đối phương phái một ngũ giai mà nói, vậy tất nhiên mình sẽ thua thiệt, bởi như vậy, sẽ bị đối phương nắm mũi dẫn đi. Loại tình huống này, đối với bên mình cực kỳ bất lợi.
- Thiếu Thánh chủ yên tâm, ta tự có chừng mực!
Nghệ Phong nhẹ gật đầu, lập tức nhìn hắn cười nói:
- Chuyện tình chiến trường ta không có thể so với ngươi, lúc này ngươi khống chế là tốt rồi, ta đi gặp Tần Y.
Tuy đại lão Thánh Tông không muốn Nghệ Phong rời đi, nhưng mà thấy Nghệ Phong nói hắn như vậy cũng không tiện ngăn cản, nhìn Nghệ Phong nhẹ gật đầu nói:
- Thiếu Thánh chủ xin cứ tự nhiên.
Nghệ Phong gật đầu, nhìn người mà đại lão Thánh Tông đưa cho hắn vừa rồi nói:
- Dẫn ta đi gặp Tần Y.
Võ giả này tranh thủ thời gian khom người tuân lệnh.
Nghệ Phong đi theo sau lưng người này, nhìn qua cục diện Tần Y làm ra lớn như vậy. Không biết nàng bị cái kích thích gì. Nữ nhân này, rất ít làm ra chuyện tình điên cuồng như thế.
Mà quan trọng nhất là, Nghệ Phong biết rõ năng lượng của Tần Y. Người nào còn có thể so sánh với Tần Y sao?
Trong óc Nghệ Phong không khỏi hiện lên một đạo thân ảnh, càng lúc càng cảm thấy có thể. Tuy ở chung với nữ nhân kia không lâu, nhưng Nghệ Phong vẫn như trước có thể cảm giác ra, nàng rất cường hãn.
Vừa nghĩ tới có thể là nàng, Nghệ Phong liền không nhịn được đau đầu.
- Thiếu Thánh chủ! Trận chiến đấu này do ngài chủ trì?
Mặc dù võ giả này là cấp bậc đại lão, chỉ là thân phận thiếu Thánh chủ của Nghệ Phong đã sớm truyền ra trong tầng lớpThánh Cấp.
Ở Thánh Tông, Nghệ Phong chỉ dưới hai người, trên vô số người. Mặc dù hắn đạt tới cấp bậc đại lão, đối mặt Nghệ Phong cũng không dám vô lễ.
Nghệ Phong xếp đặt một phen, nhìn võ giả cấp bậc đại lão hỏi:
- Tần Y đâu?
Đại lão Thánh Tông tranh thủ thời gian hồi đáp:
- Tần Y tiểu thư khống chế toàn cục. Tràng diện nhỏ này quả thực không đáng để Tần Y tiểu thư ra tay.
Một câu nói kia, khiến Nghệ Phong kinh ngạc, nhìn chiến trường hơn mười vạn người trước mặt, thầm nghĩ như vậy là tràng diện nhỏ? Ta dựa vào, nghe chừng tư thái tiểu nữ nhân Tần Y này cũng quá lớn đi.
Đại lão Thánh Tông tựa hồ biết Nghệ Phong đang suy nghĩ gì, hắn cười khổ một tiếng nói:
- Nguyên bản là mấy vạn người giao chiến, chỉ là đánh đến hiện tại quy mô càng lúc càng lớn. Đã hoàn toàn không thể khống chế, rất có thể sẽ thành Tiên Cảnh cùng Thánh Thành quyết tử chiến. Trận đại chiến này, đã thuyên chuyển một phần ba thế lực Thánh Tông. Nói cách khác, trận đại chiến này ngưng tụ cả một phần ba lực lượng Thánh Thành.
Nói đến đây, đại lão Thánh Tông cũng có chút bất đắc dĩ. một phần ba thực lực Thánh Thành, trừ Tiên Cảnh, đủ để quét ngang bất kỳ một thế lực nào trên đại lục. Đương nhiên, đây là dưới tình huống Chí Tôn không ra.
Nghệ Phong cũng không hiểu lắm đối với thực lực cụ thể của Thánh Thành, nhưng cũng biết một phần ba thế lực kinh khủng cở nào. Chỉ là, trận đại chiến này rõ ràng tác động một phần ba thế lực Thánh Thành, thủ bút của Tần Y có phải là quá lớn hay không? Triệu lão tùy ý cho nàng dính vào sao?
Nghệ Phong không biết lúc này Triệu lão cũng âm thầm đau đầu, hắn không nghĩ tới hai nữ nhân này càng đấu càng lên cấp, loại thăng cấp này ngay cả hắn cũng đã không ngăn cản được nữa, hai nàng đánh ra hỏa khí, hoàn toàn là liều lĩnh. Nếu Tần Y có quyền lực mà nói, Triệu lão không chút nghi ngờ Tần Y sẽ cho cả Thánh Thành đến tham chiến.
Triệu lão rất muốn ngăn cản thăng cấp, chỉ là mặc dù hắn là nhân vật số hai Thánh Thành, nhưng dưới sự tình không bị khống chế phát triển, hiện tại muốn ngăn cản cũng không còn kịp rồi.
Hiện tại hi vọng duy nhất chính là, trận đại chiến này Thánh Thành có thể thắng, thắng hết thảy đều đáng giá. Không thắng, hậu quả kia...
Đại chiến liên lụy rộng như thế, một phương bại, vậy thì chờ bị đối phương ngăn chặn đi. Cũng chính là nguyên nhân này, mới đưa đến trận chiến tranh này không ngừng thăng cấp.
- Tần Y ở nơi nào?
Nghệ Phong hỏi.
Đại lão Thánh Tông gọi một người tới, nhìn Nghệ Phong nói:
- Thiếu thánh chủ muốn gặp Tần Y tiểu thư, có thể đi cùng hắn.
Nghệ Phong gật gật đầu, lập tức nói:
- Chờ một chút. Đánh xong trận này nói sau.
Nghe được Nghệ Phong nói, đại lão Thánh Tông nhẹ gật đầu:
- Trận đại chiến này chúng ta không thể bại, ai thất bại, đều tổn thất thảm trọng.
Nghệ Phong tự nhiên minh bạch, bất quá hắn cũng không phát biểu bình luận gì.
Nghệ Phong cùng đại lão làm thống suất đồng thời lăng không phiêu phù, hai phe hơn mười vạn người, Thánh Cấp ở trên hư không ra mệnh lệnh, bắt đầu điên cuồng đánh về đối phương.
Hơn mười vạn người hội tụ cùng một chỗ là kịch liệt tới cỡ nào, thanh âm gào thét vang vọng không ngừng, Nghệ Phong cảm giác máu của hắn cũng bị nhen nhóm. Hận không thể xông lên quyết một trận thư hùng. Nhưng Nghệ Phong rất rõ ràng, nếu hắn xuất hiện mà nói, Thánh Cấp đối phương nhất định sẽ nghênh đón. Hơn nữa, vận dụng một phần ba lực lượng, Thánh Cấp đối phương tới nhất định không ít.
Thân phận Nghệ Phong rất mẫn cảm, nếu hắn xuất hiện, Nghệ Phong không chút nghi ngờ đối phương sẽ phái một đám Thánh Cấp trước tiên chém giết hắn rồi nói sau. Chỉ cần chém giết Nghệ Phong, trận chiến này bọn họ tương đương với thắng.
Nghệ Phong áp chế rung động trong lòng, ánh mắt nhìn song phương giao chiến. Thảm thiết và huyết tinh, tiếng kêu cùng chém giết không ngừng, máu nhuộm đỏ mặt đất, toàn bộ không gian tràn ngập trong giết chóc.
Huyết tinh gay mũi xông vào đại não một đám người, khiến đám người càng bị kích thích, điên cuồng lao tới đối phương, quên đi sinh tử.
Nghệ Phong cùng đại lão Thánh Tông lẳng lặng nhìn từ trên hư không, cũng không bởi vì đệ tử Thánh Tông tử vong mà thương tâm, cũng không bởi vì đệ tử Tiên Cảnh tử vong mà cao hứng.
Đối với võ giả cấp độ bọn họ mà nói, cấp độ tử vong như vậy đã không gảy động được tiếng lòng bọn họ. Dù sao, đây là chiến tranh, người chết là chuyện rất bình thường.
Thời điểm chú ý trong chiến tranh, Nghệ Phong cùng đại lão Thánh Tông đưa mắt chuyển hướng hư không, nhìn Thánh Cấp phía trên hư không.
Rất hiển nhiên, quyết định chiến tranh vẫn là trên vài người bọn họi.
Hơn mười Thánh Cấp, đồng dạng ở trên hư không điên cuồng va chạm. Tuy nhân số bọn họ chỉ hơn mười người, nhưng uy thế bộc phát không thua hơn mười vạn người phía dưới.
Đại lão Thánh Tông thấy một màn như vậy, ánh mắt chuyển hướng Nghệ Phong hỏi:
- Thiếu Thánh chủ cho rằng trận đại chiến này ai có khả năng thắng?
Nghệ Phong lắc lắc đầu nói:
- Xem thế cục bây giờ đều là lực lượng ngang nhau. Hai phe bất luận ai thắng đều trả giá thật lớn.
Nói đến đây, Nghệ Phong dừng một chút nói:
- Nếu như đối phương không có phái Thánh Cấp ra nữa mà nói, chúng ta bên này cũng không cần phái ra. Tối thiểu, như vậy sẽ không để đối phương chiếm lấy quyền chủ động.
Đại lão Thánh Tông biết rõ ý tứ của Nghệ Phong, ý của hắn là nếu bên này phái một Thánh Cấp tứ giai đi trước, đối phương phái một ngũ giai mà nói, vậy tất nhiên mình sẽ thua thiệt, bởi như vậy, sẽ bị đối phương nắm mũi dẫn đi. Loại tình huống này, đối với bên mình cực kỳ bất lợi.
- Thiếu Thánh chủ yên tâm, ta tự có chừng mực!
Nghệ Phong nhẹ gật đầu, lập tức nhìn hắn cười nói:
- Chuyện tình chiến trường ta không có thể so với ngươi, lúc này ngươi khống chế là tốt rồi, ta đi gặp Tần Y.
Tuy đại lão Thánh Tông không muốn Nghệ Phong rời đi, nhưng mà thấy Nghệ Phong nói hắn như vậy cũng không tiện ngăn cản, nhìn Nghệ Phong nhẹ gật đầu nói:
- Thiếu Thánh chủ xin cứ tự nhiên.
Nghệ Phong gật đầu, nhìn người mà đại lão Thánh Tông đưa cho hắn vừa rồi nói:
- Dẫn ta đi gặp Tần Y.
Võ giả này tranh thủ thời gian khom người tuân lệnh.
Nghệ Phong đi theo sau lưng người này, nhìn qua cục diện Tần Y làm ra lớn như vậy. Không biết nàng bị cái kích thích gì. Nữ nhân này, rất ít làm ra chuyện tình điên cuồng như thế.
Mà quan trọng nhất là, Nghệ Phong biết rõ năng lượng của Tần Y. Người nào còn có thể so sánh với Tần Y sao?
Trong óc Nghệ Phong không khỏi hiện lên một đạo thân ảnh, càng lúc càng cảm thấy có thể. Tuy ở chung với nữ nhân kia không lâu, nhưng Nghệ Phong vẫn như trước có thể cảm giác ra, nàng rất cường hãn.
Vừa nghĩ tới có thể là nàng, Nghệ Phong liền không nhịn được đau đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.