Chương 1693: Sau lưng chiến tranh
Anh Giai Ngây Thơ
23/06/2013
Tần Y trang nhã ngồi ở trên đài, tuy chỉ là tùy ý mà ngồi. Nhưng triển lộ phong tư hoàn mỹ điên đảo chúng sinh như trước. Nghệ Phong nhìn Tần Y tuyệt mỹ, trầm mê trong đó.
- Sao đệ lại tới đây?
Tần Y nhìn Nghệ Phong, có chút kinh hỉ hỏi.
Nghệ Phong nhún nhún vai, phất tay cho thị vệ tùy tùng lui ra đi, đi qua ôm Tần Y vào lòng. Tần Y thấy Nghệ Phong còn như thế, sắc mặt khẽ biến thành đỏ hồng, oán trách nói:
- Có người vào thì sao.
- Không sợ, dùng thực lực của ta, có người muốn tiến đến sẽ phát giác ra.
Nghệ Phong khẽ cười cười nói.
Tần Y có chút bất đắc dĩ, chỉ có thể ở trong ngực Nghệ Phong. Thân thể Tần Y ấm áp, Nghệ Phong hít lấy mùi thơm nhàn nhạt của Tần Y rơi vào trong mũi, khẽ hôn lên môi Tần Y một ngụm cười nói:
- Thật không ngờ, Tần Y tỷ còn có thể hành quân chiến tranh.
Tần Y liếc mắt nói:
- Còn không phải bất đắc dĩ sao? Đệ không ở đây, ta chỉ có thể tiếp nhận. Muốn hiện tại tay giao cho đệ hay không?
- Đừng! Ta cảm thấy ta không làm tốt bằng tỷ.
Nghệ Phong cự tuyệt nói, hắn cũng không muốn làm chuyện như vậy.
Tần Y trắng mắt liếc nhìn Nghệ Phong, biết rõ Nghệ Phong lười biếng. Bất quá, lập tức Tần Y lại nhìn ánh mắt Nghệ Phong, rất chăm chú nói:
- Đệ có trách ta quá tùy hứng hay không?
- A!
Nghệ Phong sững sờ, lập tức phản ứng, Tần Y có ý tứ gì, Tần Y nói bởi vì nàng tranh cao thấp cùng nữ nhân kia mà tiếp Thánh Chủ lệnh, khiến Nghệ Phong không muốn. Làm như vậy không phải quá tùy hứng sao?
- Tùy hứng một chút cũng không quan hệ. Chỉ cần tỷ cao hứng, cho dù toàn bộ thiên hạ bởi vì tỷ tùy hứng mà hủy diệt cũng có thể.
Nghệ Phong rất ích kỷ nói.
Tần Y nghe những lời này của Nghệ Phong, lập tức ôm chặc lấy Nghệ Phong, sắc mặt có chút nóng đỏ, hiển nhiên đối với những lời này của Nghệ Phong có chút động tình không tên. Nghệ Phong bị Tần Y dán vào người, cũng dâng lên dục hỏa. Nếu không phải nơi này là quân doanh, tùy thời có người tiến đến, Nghệ Phong đã có chút không nhịn được.
Nghệ Phong nâng khuôn mặt tuyệt mỹ của Tần Y lên xem, nhìn Tần Y chăm chú nói:
- Trong mắt ta, tỷ là đẹp nhất, ưu tú nhất, không cần so đo với đối phương.
Tần Y lắc lắc đầu nói:
- Ta muốn khiến khắp thiên hạ biết, như vậy mới xứng với đệ.
Nghệ Phong nghe được lời tâm tình của Tần Y, cảm giác toàn thân hắn đều chấn động, ôn nhu ôm nàng vào lòng, nhìn Tần Y cũng không cự tuyệt, chăm chú gật đầu nói:
- Ừ! Ta tin tưởng tỷ!
Tần Y nhoẻn miệng cười, nụ cười khiến nghiêng thành khuynh quốc:
- Bất quá có ngươi giúp ta, ta càng có lòng tin.
Nghệ Phong cười cười, nhìn Tần Y cười nói:
- Tràng diện các tỷ rất lớn, thực không nghĩ ra làm sao Triệu lão có thể cho các tỷ dính vào.
Tần Y lắc lắc đầu nói:
- Dù cho không có chúng ta, Thánh Thành cùng Tiên Cảnh ma xát không ngừng, cuối cùng cũng sẽ bộc phát đại chiến, chúng ta chẳng qua là làm trước một chút mà thôi. Triệu lão cũng minh bạch điểm ấy, ngăn cản được hiện tại, hiển nhiên không ngăn cản được tiếp theo, cho nên hắn đơn giản mặc kệ, tùy ý để nó phát triển.
Nghe được câu này, Nghệ Phong cũng chỉ có thể cười cười, lập tức lại không nhịn được nói:
- Chỉ là, hai phe Tiên Thánh lại đặt cược ở trên người của hai nữ nhân. Tỷ đã minh bạch, sao còn tùy ý để bọn họ sử dụng, cho dù thật muốn tranh cao thấp cùng nữ nhân kia, cũng không cần mệt nhọc khống chế cục diện như thế.
Tần Y trầm mặc một hồi lâu, đột nhiên nói:
- Nữ nhân kia, người bình thường căn bản không đối phó được. Hơn nữa, ta muốn nói cho thiên hạ biết, nàng có thể khống chế trăm vạn người, ta cũng có thể.
Nghệ Phong nghe được câu này, thầm nghĩ tư tưởng nữ nhân quả nhiên không phải hắn có thể hiểu được. Vì một chút ganh đua so sánh như vậy, các nàng có thể sử dụng trận doanh trăm vạn người.
Tần Y thấy Nghệ Phong ngốc trệ tại đó, nàng che miệng cười nói:
- Tiên Cảnh và Thánh Thành cũng là ép không có biện pháp, tất cả mọi người chú ý nhìn bọn họ, cộng thêm lần này Chí Tôn bí cảnh trở về, bọn họ càng muốn ồn ào ra một chút cho người ta biết rõ. Đặc biệt, hai đại Chí Tôn Tiên Tà một mực không hợp, tranh đấu gay gắt không ngừng. Lần này trở về, chắc là bọn họ muốn mượn người phía dưới chiến một trận cao thấp. Muốn nói không có bọn họ bày mưu đặt kế, như thế nào cũng không tin ta có thể dùng được Thánh Chủ lệnh, mệnh lệnh bất kỳ một võ giả Thánh Tông nào. Kể cả cấp bậc đại lão.
Tần Y vừa nói như vậy, Nghệ Phong ngược lại cảm thấy rất có thể. Những Chí Tôn này vừa mới trở lại đại lục, nguyên một đám kéo đại kỳ phân địa bàn, tuy hai vị Tiên Tà không ra tay, nhưng cũng muốn mượn nhờ trận đại chiến này nói cho mọi người biết, chủ nhân đại lục này là ai. Các Chí Tôn khác đều thu liễm một chút, đại lục trước kia là dùng ba người bọn họ vi tôn, lúc này vẫn là dùng ba người bọn họ vi tôn.
Mà trường đại chiến kia, chính là trận ma sát thứ nhất, đại chiến thứ hai sẽ rất nhanh diễn ra. Cũng chính bởi vì vậy, bọn họ mới có thể để hai người Tần Y không ngừng thuyên chuyển lực lượng trận doanh song phương.
Mà Tần Y chỉ là nhân cơ hội trong trận đại chiến này, nàng có lẽ có thể tạo được tác dụng nhất định. Nhưng lại không phải chủ yếu, quan trọng nhất vẫn là thái độ của hai vị kia.
Nghĩ vậy, Nghệ Phong thở nhẹ ra một hơi, cảm giác những Chí Tôn này thật đúng là tra tấn người, vì một ý nghĩ của mình có thể khiến vô số người phía dưới xua như xua vịt. Hết lần này tới lần khác bọn người Tần Y không thể không thành con cờ của bọn hắn.
- Ha ha, bất kể nói thế nào, hai người các tỷ một tay khống chế trăm vạn đại quân hai phe Tiên Thánh Điều này đủ để cho thanh danh của các tỷ truyền khắp đại lục. Trừ Chí Tôn, sợ là thanh danh của các tỷ sẽ vang dội nhất. So về các tỷ, lúc này thanh danh của ta rơi xuống hạ phong rất nhiều.
Nghệ Phong cười cười nói.
Hai nàng khống chế hai phe cánh có thực lực mạnh nhất đại lục, trăm vạn đại quân trong tay, điều này là hào kiệt bực nào, chỉ cần là nghĩ cũng khiến lòng người nhiệt huyết bành trướng. Hơn nữa hai nàng là nữ nhân, là nữ nhân điên đảo chúng sinh. Điều này không thể nghi ngờ càng khiến các nàng vài phần sắc thái truyền kỳ.
Toàn bộ đại lục, hai nàng bị phủ lên màu sắc truyền kỳ đến mức tận cùng, không người không biết hai giai nhân này. Đương nhiên, những người này cũng âm thầm tiến hành bài danh cho hai nàng, nhưng tùy ý bọn họ sắp xếp như thế nào đều không phân ra cao thấp. Từ dung mạo, hai nàng đều là hại nước hại dân điên đảo chúng sinh, từ thực lực, hai nàng tranh đấu mấy trận, nhưng mỗi một trường cũng không chia trên dưới, theo khí chất, đồng dạng tôn quý vô cùng, trang nhã xinh đẹp. Dù cho đến hiện tại hành quân chiến tranh, vẫn không phân ra cao thấp.
Tình huống như vậy, khiến mọi người cảm thấy đây quả thực là một truyền kỳ. Hai nàng có quá nhiều chỗ tương tự.
Tần Y nghe Nghệ Phong nói, khẽ cười cười nói:
- Dù ta thế nào, vẫn như cũ là nữ nhân của dệ.
- Có được tỷ, kỳ thật ta có áp lực rất lớn, chỉ có trở nên vĩ đại hơn tỷ, ta mới có thể cảm giác một chút thư giãn.
Nghệ Phong khẽ cười cười, không thể nghi ngờ, có thể có được Tần Y, quả thật khiến người hâm mộ, đồng thời khiến Nghệ Phong cảm thấy rất áp lực, bị nữ nhân của mình áp chế cũng không là chuyện tình vẻ vang gì.
- Sao đệ lại tới đây?
Tần Y nhìn Nghệ Phong, có chút kinh hỉ hỏi.
Nghệ Phong nhún nhún vai, phất tay cho thị vệ tùy tùng lui ra đi, đi qua ôm Tần Y vào lòng. Tần Y thấy Nghệ Phong còn như thế, sắc mặt khẽ biến thành đỏ hồng, oán trách nói:
- Có người vào thì sao.
- Không sợ, dùng thực lực của ta, có người muốn tiến đến sẽ phát giác ra.
Nghệ Phong khẽ cười cười nói.
Tần Y có chút bất đắc dĩ, chỉ có thể ở trong ngực Nghệ Phong. Thân thể Tần Y ấm áp, Nghệ Phong hít lấy mùi thơm nhàn nhạt của Tần Y rơi vào trong mũi, khẽ hôn lên môi Tần Y một ngụm cười nói:
- Thật không ngờ, Tần Y tỷ còn có thể hành quân chiến tranh.
Tần Y liếc mắt nói:
- Còn không phải bất đắc dĩ sao? Đệ không ở đây, ta chỉ có thể tiếp nhận. Muốn hiện tại tay giao cho đệ hay không?
- Đừng! Ta cảm thấy ta không làm tốt bằng tỷ.
Nghệ Phong cự tuyệt nói, hắn cũng không muốn làm chuyện như vậy.
Tần Y trắng mắt liếc nhìn Nghệ Phong, biết rõ Nghệ Phong lười biếng. Bất quá, lập tức Tần Y lại nhìn ánh mắt Nghệ Phong, rất chăm chú nói:
- Đệ có trách ta quá tùy hứng hay không?
- A!
Nghệ Phong sững sờ, lập tức phản ứng, Tần Y có ý tứ gì, Tần Y nói bởi vì nàng tranh cao thấp cùng nữ nhân kia mà tiếp Thánh Chủ lệnh, khiến Nghệ Phong không muốn. Làm như vậy không phải quá tùy hứng sao?
- Tùy hứng một chút cũng không quan hệ. Chỉ cần tỷ cao hứng, cho dù toàn bộ thiên hạ bởi vì tỷ tùy hứng mà hủy diệt cũng có thể.
Nghệ Phong rất ích kỷ nói.
Tần Y nghe những lời này của Nghệ Phong, lập tức ôm chặc lấy Nghệ Phong, sắc mặt có chút nóng đỏ, hiển nhiên đối với những lời này của Nghệ Phong có chút động tình không tên. Nghệ Phong bị Tần Y dán vào người, cũng dâng lên dục hỏa. Nếu không phải nơi này là quân doanh, tùy thời có người tiến đến, Nghệ Phong đã có chút không nhịn được.
Nghệ Phong nâng khuôn mặt tuyệt mỹ của Tần Y lên xem, nhìn Tần Y chăm chú nói:
- Trong mắt ta, tỷ là đẹp nhất, ưu tú nhất, không cần so đo với đối phương.
Tần Y lắc lắc đầu nói:
- Ta muốn khiến khắp thiên hạ biết, như vậy mới xứng với đệ.
Nghệ Phong nghe được lời tâm tình của Tần Y, cảm giác toàn thân hắn đều chấn động, ôn nhu ôm nàng vào lòng, nhìn Tần Y cũng không cự tuyệt, chăm chú gật đầu nói:
- Ừ! Ta tin tưởng tỷ!
Tần Y nhoẻn miệng cười, nụ cười khiến nghiêng thành khuynh quốc:
- Bất quá có ngươi giúp ta, ta càng có lòng tin.
Nghệ Phong cười cười, nhìn Tần Y cười nói:
- Tràng diện các tỷ rất lớn, thực không nghĩ ra làm sao Triệu lão có thể cho các tỷ dính vào.
Tần Y lắc lắc đầu nói:
- Dù cho không có chúng ta, Thánh Thành cùng Tiên Cảnh ma xát không ngừng, cuối cùng cũng sẽ bộc phát đại chiến, chúng ta chẳng qua là làm trước một chút mà thôi. Triệu lão cũng minh bạch điểm ấy, ngăn cản được hiện tại, hiển nhiên không ngăn cản được tiếp theo, cho nên hắn đơn giản mặc kệ, tùy ý để nó phát triển.
Nghe được câu này, Nghệ Phong cũng chỉ có thể cười cười, lập tức lại không nhịn được nói:
- Chỉ là, hai phe Tiên Thánh lại đặt cược ở trên người của hai nữ nhân. Tỷ đã minh bạch, sao còn tùy ý để bọn họ sử dụng, cho dù thật muốn tranh cao thấp cùng nữ nhân kia, cũng không cần mệt nhọc khống chế cục diện như thế.
Tần Y trầm mặc một hồi lâu, đột nhiên nói:
- Nữ nhân kia, người bình thường căn bản không đối phó được. Hơn nữa, ta muốn nói cho thiên hạ biết, nàng có thể khống chế trăm vạn người, ta cũng có thể.
Nghệ Phong nghe được câu này, thầm nghĩ tư tưởng nữ nhân quả nhiên không phải hắn có thể hiểu được. Vì một chút ganh đua so sánh như vậy, các nàng có thể sử dụng trận doanh trăm vạn người.
Tần Y thấy Nghệ Phong ngốc trệ tại đó, nàng che miệng cười nói:
- Tiên Cảnh và Thánh Thành cũng là ép không có biện pháp, tất cả mọi người chú ý nhìn bọn họ, cộng thêm lần này Chí Tôn bí cảnh trở về, bọn họ càng muốn ồn ào ra một chút cho người ta biết rõ. Đặc biệt, hai đại Chí Tôn Tiên Tà một mực không hợp, tranh đấu gay gắt không ngừng. Lần này trở về, chắc là bọn họ muốn mượn người phía dưới chiến một trận cao thấp. Muốn nói không có bọn họ bày mưu đặt kế, như thế nào cũng không tin ta có thể dùng được Thánh Chủ lệnh, mệnh lệnh bất kỳ một võ giả Thánh Tông nào. Kể cả cấp bậc đại lão.
Tần Y vừa nói như vậy, Nghệ Phong ngược lại cảm thấy rất có thể. Những Chí Tôn này vừa mới trở lại đại lục, nguyên một đám kéo đại kỳ phân địa bàn, tuy hai vị Tiên Tà không ra tay, nhưng cũng muốn mượn nhờ trận đại chiến này nói cho mọi người biết, chủ nhân đại lục này là ai. Các Chí Tôn khác đều thu liễm một chút, đại lục trước kia là dùng ba người bọn họ vi tôn, lúc này vẫn là dùng ba người bọn họ vi tôn.
Mà trường đại chiến kia, chính là trận ma sát thứ nhất, đại chiến thứ hai sẽ rất nhanh diễn ra. Cũng chính bởi vì vậy, bọn họ mới có thể để hai người Tần Y không ngừng thuyên chuyển lực lượng trận doanh song phương.
Mà Tần Y chỉ là nhân cơ hội trong trận đại chiến này, nàng có lẽ có thể tạo được tác dụng nhất định. Nhưng lại không phải chủ yếu, quan trọng nhất vẫn là thái độ của hai vị kia.
Nghĩ vậy, Nghệ Phong thở nhẹ ra một hơi, cảm giác những Chí Tôn này thật đúng là tra tấn người, vì một ý nghĩ của mình có thể khiến vô số người phía dưới xua như xua vịt. Hết lần này tới lần khác bọn người Tần Y không thể không thành con cờ của bọn hắn.
- Ha ha, bất kể nói thế nào, hai người các tỷ một tay khống chế trăm vạn đại quân hai phe Tiên Thánh Điều này đủ để cho thanh danh của các tỷ truyền khắp đại lục. Trừ Chí Tôn, sợ là thanh danh của các tỷ sẽ vang dội nhất. So về các tỷ, lúc này thanh danh của ta rơi xuống hạ phong rất nhiều.
Nghệ Phong cười cười nói.
Hai nàng khống chế hai phe cánh có thực lực mạnh nhất đại lục, trăm vạn đại quân trong tay, điều này là hào kiệt bực nào, chỉ cần là nghĩ cũng khiến lòng người nhiệt huyết bành trướng. Hơn nữa hai nàng là nữ nhân, là nữ nhân điên đảo chúng sinh. Điều này không thể nghi ngờ càng khiến các nàng vài phần sắc thái truyền kỳ.
Toàn bộ đại lục, hai nàng bị phủ lên màu sắc truyền kỳ đến mức tận cùng, không người không biết hai giai nhân này. Đương nhiên, những người này cũng âm thầm tiến hành bài danh cho hai nàng, nhưng tùy ý bọn họ sắp xếp như thế nào đều không phân ra cao thấp. Từ dung mạo, hai nàng đều là hại nước hại dân điên đảo chúng sinh, từ thực lực, hai nàng tranh đấu mấy trận, nhưng mỗi một trường cũng không chia trên dưới, theo khí chất, đồng dạng tôn quý vô cùng, trang nhã xinh đẹp. Dù cho đến hiện tại hành quân chiến tranh, vẫn không phân ra cao thấp.
Tình huống như vậy, khiến mọi người cảm thấy đây quả thực là một truyền kỳ. Hai nàng có quá nhiều chỗ tương tự.
Tần Y nghe Nghệ Phong nói, khẽ cười cười nói:
- Dù ta thế nào, vẫn như cũ là nữ nhân của dệ.
- Có được tỷ, kỳ thật ta có áp lực rất lớn, chỉ có trở nên vĩ đại hơn tỷ, ta mới có thể cảm giác một chút thư giãn.
Nghệ Phong khẽ cười cười, không thể nghi ngờ, có thể có được Tần Y, quả thật khiến người hâm mộ, đồng thời khiến Nghệ Phong cảm thấy rất áp lực, bị nữ nhân của mình áp chế cũng không là chuyện tình vẻ vang gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.