Mị Ảnh

Chương 1611: Thí luyện

Anh Giai Ngây Thơ

23/06/2013

Sau khi hạ xuống trung tâm, thành chủ bắt đầu giảng thuật cách tu luyện cho các võ giả xung quanh và một chút kĩ xảo trong đó. Nghệ Phong nghe qua cũng phải thừa nhận người này có mấy phần bản lĩnh, bên trong có mấy phần cốt yếu. Tuy rằng điều này đối với Nghệ Phong chẳng là gì, nhưng lại là vô giá với các võ giả khác. Những gì trong tu luyện cảm thấy khó hiểu thì giờ này hiểu ra toàn bộ.

Trong lúc thành chủ giảng thuật, mọi võ giả đều yên lặng lắng nghe, tất cả mang theo ánh mắt sùng bái và kính ngưỡng. Mà đám người Nhị Ngưu phía sau lại càng nhìn thành chủ không chớp mắt.

Thời gian từng chút một trôi qua, một đám võ giả lắng nghe hết sức chăm chú. Chỉ có một mình Nghệ Phong nhấp nhổm không yên, hắn ngáp một cái rồi nhắm mắt dưỡng thần. Mặc dù Nghệ Phong muốn chạy lên lôi thành chủ đi hỏi chuyện một phen, nhưng vào lúc này thì thật không nên quấy rầy hắn.

- Hôm nay chỉ nói tới đây thôi, vẫn theo quy củ cũ. Ta sẽ chọn ngẫu nhiên một số người lên diễn luyện một phen.

Thành chủ rất hiển nhiên là một lão sư hợp cách, hắn cười cười nhìn về phía các võ giả, ánh mắt hắn quét qua.

Những võ giả này thấy thành chủ muốn chọn người, nhất thời tinh thần hắn hái. Trong lòng họ đều mong thành chủ đại nhân chọn mình, như vậy có thể lãnh giáo một phen. Nói không chừng mượn cơ hội lần này khiến thực lực đại tăng. Dù sao, một Quân cấp đỉnh phong đối với bọn hắn mà nói là một tồn tại quá xa vời không thể với tới.

Nhưng khi ánh mắt của thành chủ đảo qua những người này một vòng, đột nhiên dừng lại trên người Nghệ Phong. Hắn nhớ rõ lúc mình truyền thụ kỹ xảo vũ kỹ chỉ có một mình người thanh niên này luôn có bộ dạng bình tĩnh không lộ ra bất kì cảm xúc nào. Điều này khiến trong lòng hắn chú ý.

- Ngươi đi lên diễn luyện với ta một chút.

Thành chủ nhìn Nghệ Phong nói.

Nghệ Phong chỉ chỉ cái mũi của mình, nghi ngờ hỏi thành chủ:

- Ta?

Thành chủ gật gật đầu nói:

- Chính là ngươi. Ha ha, ngươi yên tâm, ta chỉ diễn luyện sẽ không đả thương đến ngươi?

- Thương tổn được ta?

Nghệ Phong bật cười, nhưng ngay sau đó nhìn thành chủ cười nói:

- Ta thấy hay là thôi đi. Để cơ hội cho người khác.

Nghệ Phong cũng không muốn diễn luyện cùng hắn, hai người căn bản không cùng một cấp bậc.

Mọi người nghe thấy lời của Nghệ Phong đều trợn trừng mắt ghen tị nhìn Nghệ Phong, sau đó lại nhìn hắn như nhìn người ngốc nghếch. Thành chủ chọn ngươi mà tiểu tử ngươi lại còn cự tuyệt, chẳng lẽ không biết rất nhiều người đều chờ đợi cơ hội này sao?



Thành chủ cũng sửng sốt, qua nhiều năm như vậy, đây là lần thứ nhất có người cự tuyệt mình.

Thành chủ hít sâu một hơi, nhìn Nghệ Phong cười nói:

- Lên đây đi, ngươi yên tâm, ta sẽ không đả thương ngươi.

Nghệ Phong thấy thành chủ lại mời một lần nữa, lại nhận thấy ánh mắt của mọi người ghen tị nhìn hắn. Rốt cục cũng nhún nhún vai đứng lên, trong lòng thầm nghĩ muốn chơi đùa thì chơi vậy. Đang muốn thỉnh giáo đối phương, mượn cơ hội này quen biết cũng tốt.

Nhị Ngưu ở phía sau nhìn Nghệ Phong đứng lên thì khẽ kinh ngạc kêu nhỏ. Không ngờ người thanh niên túm hắn lúc nãy lại có vận khí tốt như vậy, nhớ tới vừa rồi Nghệ Phong nói với hắn rằng còn mạnh hơn cả thành chủ. Trong lòng Nhị Ngưu không khỏi nói thầm:

- Tiểu tử ngươi không phải thích thổi da trâu sao? Hắc hắc, lần này sẽ làm cho ngươi thổi bể da trâu luôn.

- Cũng tốt, theo ngươi vui đùa một chút!

Nghệ Phong cười nói.

Một câu nói này nhất thời khiến tất cả mọi người trợn mắt nhìn Nghệ Phong, giọng điệu của hắn như đang cho thành chủ mặt mũi vậy. Đối với những võ giả luôn coi thành chủ là thần tượng, làm sao có thể nhịn được.

Cho dù là thành chủ, nghe thấy Nghệ Phong nói như vậy cũng hơi nhíu mày. Trong lòng hắn thầm nghĩ, người thanh niên này thật không biết thức thời, không những cự tuyệt hắn mà còn làm bộ cao ngạo. Xem ra cũng nên đả kích ngạo khí của người này một chút.

Nghĩ tới đây, thành chủ chuẩn bị khiến Nghệ Phong chịu chút thiệt nhỏ.

- Ngươi muốn chơi như thế nào?

Nghệ Phong vốn còn đang ở bên ngoài tràng, nhưng khi tiếng nói vừa dứt đã xuất hiện đối diện với thành chủ. Tốc độ này khiến đông đảo các võ giả sửng sốt, bọn họ không thể thấy rõ động tác của Nghệ Phong.

Thành chủ thấy Nghệ Phong đột nhiên xuất hiện trước mặt mình liền sửng sốt, không ngờ tốc độ của Nghệ Phong lại nhanh như vậy.

Thành chủ khẽ dò xét Nghệ Phong một chút, nhưng không thể phát hiện ra điều gì. Dường như Nghệ Phong giống một người bình thường không có gì đặc biệt. Khẽ nhíu mày, hắn không cho Nghệ Phong chính là một người bình thường. Tốc độ vừa rồi của hắn vượt xa tất cả mọi người tại bí cảnh này, không có một ai từng tu luyện vũ kỹ như vậy.

Dĩ nhiên, thành chủ cũng rất rõ ràng, đại lục có rất nhiều công pháp kỳ dị có thể che giấu thực lực của đối phương. Bất quá không thể nhìn ra điều gì mới khiến người ta kinh ngạc không thôi.

- Ngươi muốn chơi như thế nào?



Nghệ Phong hỏi lại.

- Ngươi xuất toàn lực đối phó ta là được.

Thành chủ nhìn Nghệ Phong hít sâu một hơi nói.

Nghệ Phong kinh ngạc, nhưng ngay sau đó lắc đầu nói:

- Vậy thì ngươi động thủ trước đi.

Trong lòng Nghệ Phong thầm nghĩ, nếu như hắn vận dụng toàn lực, ngươi một chiêu cũng khó mà đỡ nổi.

Thành chủ nghe Nghệ Phong nói sắc mặt càng trở nên khó coi. Thậm chí có chút hối hận vì đã gọi Nghệ Phong lên. Người này đúng là một kẻ lỗ mãng, không biết thức thời là gì.

Bất quá, mặc dù trong lòng thành chủ không thích nhưng cũng không biểu lộ quá rõ ràng, hắn hít sâu một nói:

- Cũng tốt. Vậy ngươi hãy dùng tâm cảm nhận một chút.

Nói đến đây, thành chủ dừng chốc lát, nói với các võ giả phía dưới:

- Các ngươi cũng quan sát cẩn thận.

Nói xong, thành chủ chủ động đánh một quyền về phía Nghệ Phong. Lực lượng của một quyền này rất yếu, chỉ tương đương với võ giả Vương cấp, chỉ là phương hướng tinh vi mười phần, oanh thẳng vào cổ họng Nghệ Phong.

Nghệ Phong thấy đối phương oanh tới một quyền thì khẽ mỉm cười, tiện tay thành chưởng nghênh đón. Một quyền của thành chủ vừa lúc tiếp xúc với lòng bàn tay của Nghệ Phong, toàn bộ lực lượng bị hóa giải.

Với lực lượng thân thể của hắn, một quyền này không thể làm tổn thương hắn được, Nghệ Phong không thèm để ý một chút nào.

- Ha ha! Ngươi cũng có mấy phần bản lãnh.

Thành chủ nhìn Nghệ Phong cười nói, người này nhẹ nhàng hóa giải một quyền của mình chứng tỏ thực lực không kém. Nghĩ tới đây, lực lượng của thành chủ cũng mạnh mẽ tuôn ra, lướt trên hư không một đạo quỹ tích, sau đó oanh thẳng về phía Nghệ Phong.

Lực lượng của thành chủ cực kì tinh diệu sau khi Nghệ Phong nghiêng người né tránh liền vòng lại đánh thẳng vào ngực Nghệ Phong. Mặc dù mọi người thấy thành chủ thi triển rất dễ dàng, nhưng nếu muốn góc độ này để công kích thì khó khăn quả thực không nhỏ.

Dĩ nhiên, lực sát thương của công kích này không nhỏ, người bình thường nếu không kịp phản ứng sẽ không thể đỡ được một chiêu này. Rất nhanh nắm đấm của thành chủ đã tiếp xúc với ngực của Nghệ Phong. Mọi người chắc mẩm Nghệ Phong thua chỉ còn là vấn đề thời gian, trong lòng họ thầm nghĩ tiểu tử này rất ngạo khí, cũng nên trừng phạt một chút.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mị Ảnh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook