Chương 211: Vương Cấp Bạo Cương
Anh Giai Ngây Thơ
18/10/2017
Tử Âm gật đầu nói:
Trước tiên hãy xem thế nào? Thân phận của hắn có điểm khác biệt!
Đầu lông mày Nghệ Phong giương lên nói:
A? Thân phận có điểm khác biệt? Lẽ nào hắn là đại quý tộc sao?
Tử Âm lấc đâu nói:
Quý tộc địa vị bá tước ta cũng không kiêng nể. Thể nhưng hắn là vương tước!
Vương tước?
Trong lòng Nghệ Phong khẽ chấn động:
Huynh đệ của hoàng đế?
Không phải! Bất quá, so với thân phận huynh đệ của hoàng đế còn tôn quý hơn. Bởi vì hắn là Vương Cấp! Chính là nhân vật thực quyền!
Tử Âm giải thích nói.
Nghệ Phong có chút chấn động, bất luận Vương Cấp như thể nào, chỉ cần được đế quốc tiếp đón. Lập tức được phong vương! Dù là Vương Cấp, nhưng không ai dám tùy tiện chèn ép hắn. Điều này dẫn tới địa vị của Vương tước cao hơn cả! Chỉ có một số người, ngoài ra không ai có thể áp chế bọn họ!
Gặp thì gặp chứ sao!
Nghệ Phong cười cười. Một Vương Cấp, bọn họ không dám đắc tội. Suy cho cùng, nếu như hắn chèn ép Tử Ấm, nhất định phải dùng tới vũ lực.
Rất nhanh, dưới sự dẫn dắt của thị nữ kia, một người trung niên khoác trên mình áo bào gấm, toàn thân tản ra lực lượng vô tận, xuất hiện trong tầm mất hai người Nghệ Phong và Tử Âm.
Thoạt nhìn người này còn rất trẻ, bộ dáng chỉ khoảng bốn mươi tuổi. Bất quá, Nghệ Phong không nghĩ hắn đà tới bốn mươi. Dù sao thực lực càng cao, thọ mệnh càng dài, già yểu càng chậm.
Tử Âm ra mắt Bạo Cương đại nhân!
Tử Âm quay về phá Bạo Cương thi lễ. không kiêu ngạo không siểm nịnh mỉm cười nói.
Bạo Cương cười ha ha, quay về phía Tử Âm nói:
Tử Âm phu nhân không cần đa lễ. Cũng là ta tới đây nhờ ngươi giúp đỡ.
Bạo Cương nhìn thấy thiểu niên đứng bên cạnh mỉm cười, tiếp đến thoáng nhìn qua Tiêm Hổ Kiểm bên hông hắn, không khỏi có chút kinh ngạc. Không rõ tại sao thiếu niên này lại đứng cùng Tử Âm.
Mời Bạo Cương đại nhân nói! Nếu như Tử Âm có thể giúp nhất định sẽ giúp đại nhân!
Tử Âm mỉm cười nói. Nàng vừa mới nhận thấy ánh mắt Bao Cương chợt lóe lên tia kinh ngạc, nàng biết không phải hắn hướng về phía Nghệ Phong, mà là tìm đến chính mình.
Bạo Cương nhìn bảo kiểm bên hông Nghệ Phong, trong lòng có chút thèm muốn, phát giác chính mình khá nuối tiếc! Hắn vốn nghĩ mua tặng một hậu bối, thể nhưng lại quá yêu thích. Bạo Cương hoàn toàn khác biệt các quý tộc khác, theo lý thuyết, hắn vừa là Vương Cấp vừa là Vương Tước. Khẳng định rất phi thường. Thể nhưng trước kia hắn đầu nhập vào để quốc, muốn chính mình sống thật lặng lẽ. Cũng không muốn trắng trợn phát triển thế lực, chuyện này cũng khiển hắn không quá giàu có. Năm mươi năm vạn kim tệ mua bảo kiếm như vậy, hắn không dám phung phí. Vừa nãy hắn cũng rất thích Tử Kim Thủy, thể nhưng cũng chỉ dám ra tới một trăm vạn kim tệ thì dừng lại.
Ha ha, không biết tử phu nhân nguyện ý giới thiệu giúp ta một người được không?
Bạo Cương mỉm cười hỏi.
Tử Âm nghi hoặc nói:
Bạo Cương đại nhân muốn ta giới thiệu ai?
Nghệ Phong thấy bộ dáng Bạo Cương cũng không giống như là vì chính mình mà tới, hắn thở dài một hơi, đồng thời lại ngồi xuống bên cạnh nhẹ nhàng uống một ngụm nước trà! Cũng tốt, một Vương Cấp, tuy nhiên muốn gặp người khác vẫn còn phải nhờ Tử Âm giới thiệu.
Chính là y sư thất giai quyết định bán đấu giá đan dược!
Phụt...
Nghệ Phong còn chưa kịp nuốt ngụm nước trà lập tức phun ra, hắn vừa nãy cảm thán đối phương không phải tới tìm chính mình. Không ngờ đối phương lập tức chuyển hướng tới chính mình.
Nghệ Phong thấy Tử Âm cổ quái nhìn về phía chính mình, hắn liên tục xua tay nói:
A! Không sao cả, không sao cả! Nước trà này hơi nóng!
Bạo Cương ngạc nhiên: Trà lạnh cũng nóng sao?
Đối với thiếu niên vẫn ngồi bên cạnh mỉm cười này, hắn có phần hiếu kỳ. Không chỉ là hắn hắn nguyện ý bỏ năm mươi năm vạn kim tệ đấu giá Tiêm Hổ Kiểm, quan là có thể ngồi cùng ghế với Tử Âm, hơn nữ lại tự nhiên vô ý như vậy!
Hắn hiểu rất rõ, Tử Âm đối với nam nhân khác còn không muốn liếc mắt nhìn qua!
Tử Âm nghe thấy lời giải thích của Nghệ Phong, nàng liền trừng mắt liếc nhìn Nghệ Phong. Quay đầu về phía Bạo Cương giải thích nói:
Đây là đệ đệ của ta, khiển đại nhân chê cười.
Con mắt Bao Cương khẽ ngưng đọng, hắn không biết từ nơi nào Tử Âm mọc ra một đệ đệ.
Ha ha! Đệ đệ của Tử phu nhân thực sự là thiếu niên anh hùng. Một lần tăng tới mười vạn kim tệ. Không giới thiệu với ta sao? Khí phách này quả thực dù họa ta.
Bạo Cương tuy không tin, nhưng trên mặt vẫn tươi cười nói.
Nghệ Phong mỉm cười, đứng lên nói:
Đại nhân chê cười, ngài thân là Vương cấp, đây mới là khí phách vô địch.
❤truy cập http://truyencuatui.net/ để đọc truyện
Khóe miệng Bạo Cương nhếch lên tươi cười, bản thân hắn chính là cao thủ nhập vào để quốc, hắn cũng rất tự hào về thực lực của chính mình.
Không biết Tử phu nhân có thể giới thiệu vị y sư thất giai kia cho ta hay không?
Bạo Cương thực ra không nói xã giao với Nghệ Phong nhiều lắm, quay về phía Tử Âm hỏi. Tuy ràng thiếu niên cho hắn có cảm giác khác biệt, thế nhưng cũng không quá để ý. Nhiều nhất cũng chỉ là công tử con nhà có tiền mà thôi.
Chuyện này...
Tử Âm quay đầu hướng về phía Nghệ Phong, không biết nên trả lời thế nào. Chính nàng cũng chưa từng gặp vị y sư thất giai kia, làm sao có thể giới thiệu cho người khác?
Nghệ Phong thấy sắc mặt bọn họ, thiếu chút nữa không kiềm chế nổi phá lên cười. Vị y sư thất giai kia đang đứng trước mặt các ngươi đây!
Nghệ Phong cũng không muốn Tử Âm quá khó xử, hắn liền bước lên phía trước chen miệng nói:
Ha ha, không biết Bao Cương đai nhân tìm hắn làm gì?
Bạo Cương nghi hoặc thoáng liếc nhìn Nghệ Phong, thấy Tử Âm gật đầu ra hiệu, hắn giải thích nói:
Khi còn trẻ ta bị thương, lưu lại một điểm ám tật. Muốn nhờ hắn giúp một chút.
Dương như Nghệ Phong bừng tỉnh liền gật đầu. Tuy ràng Bạo Cương ăn nói hời hợt. Thể nhưng hắn cảm thấy nhất định không đơn giản như vậy.
Ha ha, chỉ một điểm ám tật mà thôi, cần gì phải tìm tới y sư thất giai. Cần tới y sư lục giai là đủ rồi. Tuy ràng y sư lục giai ít, thế nhưng với thực lực Vương Cấp của ngài, muốn tìm một người giúp cũng không thành vấn đề.
Nghệ Phong mỉm cười nói.
Bạo Cương thấy Nghệ Phong vẫn chen miệng nói, hắn không khỏi nhíu đầu lông mày, quay đầu về phía Tử Âm nói:
Tử Âm phu nhân, nàng không cảm thấy chúng ta cần một nơi an tĩnh sao?
Nghệ Phong quay về phía Tử Âm nhún nhún vai, vừa mới chuẩn bị rời đi, Vương Cấp này không gặp chính mình vậy hãy tìm quỷ đi! Hắn liền thấy Tử Âm trừng mắt liếc nhìn, đôi mắt đẹp tản ra vũ Mị khiển Nghệ Phong ngây dại tại chỗ
Trước tiên hãy xem thế nào? Thân phận của hắn có điểm khác biệt!
Đầu lông mày Nghệ Phong giương lên nói:
A? Thân phận có điểm khác biệt? Lẽ nào hắn là đại quý tộc sao?
Tử Âm lấc đâu nói:
Quý tộc địa vị bá tước ta cũng không kiêng nể. Thể nhưng hắn là vương tước!
Vương tước?
Trong lòng Nghệ Phong khẽ chấn động:
Huynh đệ của hoàng đế?
Không phải! Bất quá, so với thân phận huynh đệ của hoàng đế còn tôn quý hơn. Bởi vì hắn là Vương Cấp! Chính là nhân vật thực quyền!
Tử Âm giải thích nói.
Nghệ Phong có chút chấn động, bất luận Vương Cấp như thể nào, chỉ cần được đế quốc tiếp đón. Lập tức được phong vương! Dù là Vương Cấp, nhưng không ai dám tùy tiện chèn ép hắn. Điều này dẫn tới địa vị của Vương tước cao hơn cả! Chỉ có một số người, ngoài ra không ai có thể áp chế bọn họ!
Gặp thì gặp chứ sao!
Nghệ Phong cười cười. Một Vương Cấp, bọn họ không dám đắc tội. Suy cho cùng, nếu như hắn chèn ép Tử Ấm, nhất định phải dùng tới vũ lực.
Rất nhanh, dưới sự dẫn dắt của thị nữ kia, một người trung niên khoác trên mình áo bào gấm, toàn thân tản ra lực lượng vô tận, xuất hiện trong tầm mất hai người Nghệ Phong và Tử Âm.
Thoạt nhìn người này còn rất trẻ, bộ dáng chỉ khoảng bốn mươi tuổi. Bất quá, Nghệ Phong không nghĩ hắn đà tới bốn mươi. Dù sao thực lực càng cao, thọ mệnh càng dài, già yểu càng chậm.
Tử Âm ra mắt Bạo Cương đại nhân!
Tử Âm quay về phá Bạo Cương thi lễ. không kiêu ngạo không siểm nịnh mỉm cười nói.
Bạo Cương cười ha ha, quay về phía Tử Âm nói:
Tử Âm phu nhân không cần đa lễ. Cũng là ta tới đây nhờ ngươi giúp đỡ.
Bạo Cương nhìn thấy thiểu niên đứng bên cạnh mỉm cười, tiếp đến thoáng nhìn qua Tiêm Hổ Kiểm bên hông hắn, không khỏi có chút kinh ngạc. Không rõ tại sao thiếu niên này lại đứng cùng Tử Âm.
Mời Bạo Cương đại nhân nói! Nếu như Tử Âm có thể giúp nhất định sẽ giúp đại nhân!
Tử Âm mỉm cười nói. Nàng vừa mới nhận thấy ánh mắt Bao Cương chợt lóe lên tia kinh ngạc, nàng biết không phải hắn hướng về phía Nghệ Phong, mà là tìm đến chính mình.
Bạo Cương nhìn bảo kiểm bên hông Nghệ Phong, trong lòng có chút thèm muốn, phát giác chính mình khá nuối tiếc! Hắn vốn nghĩ mua tặng một hậu bối, thể nhưng lại quá yêu thích. Bạo Cương hoàn toàn khác biệt các quý tộc khác, theo lý thuyết, hắn vừa là Vương Cấp vừa là Vương Tước. Khẳng định rất phi thường. Thể nhưng trước kia hắn đầu nhập vào để quốc, muốn chính mình sống thật lặng lẽ. Cũng không muốn trắng trợn phát triển thế lực, chuyện này cũng khiển hắn không quá giàu có. Năm mươi năm vạn kim tệ mua bảo kiếm như vậy, hắn không dám phung phí. Vừa nãy hắn cũng rất thích Tử Kim Thủy, thể nhưng cũng chỉ dám ra tới một trăm vạn kim tệ thì dừng lại.
Ha ha, không biết tử phu nhân nguyện ý giới thiệu giúp ta một người được không?
Bạo Cương mỉm cười hỏi.
Tử Âm nghi hoặc nói:
Bạo Cương đại nhân muốn ta giới thiệu ai?
Nghệ Phong thấy bộ dáng Bạo Cương cũng không giống như là vì chính mình mà tới, hắn thở dài một hơi, đồng thời lại ngồi xuống bên cạnh nhẹ nhàng uống một ngụm nước trà! Cũng tốt, một Vương Cấp, tuy nhiên muốn gặp người khác vẫn còn phải nhờ Tử Âm giới thiệu.
Chính là y sư thất giai quyết định bán đấu giá đan dược!
Phụt...
Nghệ Phong còn chưa kịp nuốt ngụm nước trà lập tức phun ra, hắn vừa nãy cảm thán đối phương không phải tới tìm chính mình. Không ngờ đối phương lập tức chuyển hướng tới chính mình.
Nghệ Phong thấy Tử Âm cổ quái nhìn về phía chính mình, hắn liên tục xua tay nói:
A! Không sao cả, không sao cả! Nước trà này hơi nóng!
Bạo Cương ngạc nhiên: Trà lạnh cũng nóng sao?
Đối với thiếu niên vẫn ngồi bên cạnh mỉm cười này, hắn có phần hiếu kỳ. Không chỉ là hắn hắn nguyện ý bỏ năm mươi năm vạn kim tệ đấu giá Tiêm Hổ Kiểm, quan là có thể ngồi cùng ghế với Tử Âm, hơn nữ lại tự nhiên vô ý như vậy!
Hắn hiểu rất rõ, Tử Âm đối với nam nhân khác còn không muốn liếc mắt nhìn qua!
Tử Âm nghe thấy lời giải thích của Nghệ Phong, nàng liền trừng mắt liếc nhìn Nghệ Phong. Quay đầu về phía Bạo Cương giải thích nói:
Đây là đệ đệ của ta, khiển đại nhân chê cười.
Con mắt Bao Cương khẽ ngưng đọng, hắn không biết từ nơi nào Tử Âm mọc ra một đệ đệ.
Ha ha! Đệ đệ của Tử phu nhân thực sự là thiếu niên anh hùng. Một lần tăng tới mười vạn kim tệ. Không giới thiệu với ta sao? Khí phách này quả thực dù họa ta.
Bạo Cương tuy không tin, nhưng trên mặt vẫn tươi cười nói.
Nghệ Phong mỉm cười, đứng lên nói:
Đại nhân chê cười, ngài thân là Vương cấp, đây mới là khí phách vô địch.
❤truy cập http://truyencuatui.net/ để đọc truyện
Khóe miệng Bạo Cương nhếch lên tươi cười, bản thân hắn chính là cao thủ nhập vào để quốc, hắn cũng rất tự hào về thực lực của chính mình.
Không biết Tử phu nhân có thể giới thiệu vị y sư thất giai kia cho ta hay không?
Bạo Cương thực ra không nói xã giao với Nghệ Phong nhiều lắm, quay về phía Tử Âm hỏi. Tuy ràng thiếu niên cho hắn có cảm giác khác biệt, thế nhưng cũng không quá để ý. Nhiều nhất cũng chỉ là công tử con nhà có tiền mà thôi.
Chuyện này...
Tử Âm quay đầu hướng về phía Nghệ Phong, không biết nên trả lời thế nào. Chính nàng cũng chưa từng gặp vị y sư thất giai kia, làm sao có thể giới thiệu cho người khác?
Nghệ Phong thấy sắc mặt bọn họ, thiếu chút nữa không kiềm chế nổi phá lên cười. Vị y sư thất giai kia đang đứng trước mặt các ngươi đây!
Nghệ Phong cũng không muốn Tử Âm quá khó xử, hắn liền bước lên phía trước chen miệng nói:
Ha ha, không biết Bao Cương đai nhân tìm hắn làm gì?
Bạo Cương nghi hoặc thoáng liếc nhìn Nghệ Phong, thấy Tử Âm gật đầu ra hiệu, hắn giải thích nói:
Khi còn trẻ ta bị thương, lưu lại một điểm ám tật. Muốn nhờ hắn giúp một chút.
Dương như Nghệ Phong bừng tỉnh liền gật đầu. Tuy ràng Bạo Cương ăn nói hời hợt. Thể nhưng hắn cảm thấy nhất định không đơn giản như vậy.
Ha ha, chỉ một điểm ám tật mà thôi, cần gì phải tìm tới y sư thất giai. Cần tới y sư lục giai là đủ rồi. Tuy ràng y sư lục giai ít, thế nhưng với thực lực Vương Cấp của ngài, muốn tìm một người giúp cũng không thành vấn đề.
Nghệ Phong mỉm cười nói.
Bạo Cương thấy Nghệ Phong vẫn chen miệng nói, hắn không khỏi nhíu đầu lông mày, quay đầu về phía Tử Âm nói:
Tử Âm phu nhân, nàng không cảm thấy chúng ta cần một nơi an tĩnh sao?
Nghệ Phong quay về phía Tử Âm nhún nhún vai, vừa mới chuẩn bị rời đi, Vương Cấp này không gặp chính mình vậy hãy tìm quỷ đi! Hắn liền thấy Tử Âm trừng mắt liếc nhìn, đôi mắt đẹp tản ra vũ Mị khiển Nghệ Phong ngây dại tại chỗ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.