Miền Mộng

Chương 10:

Viên Viên

13/11/2023

Nét mặt cô gái kia trong bóng tối tỏ ra vô cùng khó chịu khi nghe thấy lời chế giễu từ Minh. Ả nghiến răng đáp:

"Đây là đôi bên cùng có lợi thôi, anh có được con bé đó, còn tôi thì có được Thiên, không phải quá tốt rồi hay sao?"

Minh im lặng không đáp, tay đang chuẩn bị mồi thêm một điếu thuốc. Cô ả kia bắt đầu mất kiên nhẫn gắt lên:

"Tôi không rảnh ở đây phí thời gian với anh đâu! Cơ hội chỉ đến một lần duy nhất, không có lần sau đâu."

Nói rồi ả hậm hực quay đi, chắc thâm tâm ả không thể nào ngờ trên đời lại có người cứng đầu như anh ta.

Không còn ai quấy rối, Minh mới thở dài một hơi nặng trĩu, lúc nãy anh đã suy nghĩ rất nhiều về lời nói của cô gái kia. Cô ta nói trúng tim đen của an, quả thật anh cũng muốn Vy thuộc về mình.

"Nhưng mà làm như vậy thì có ý nghĩa gì chứ? Rốt cuộc trái tim em vẫn chỉ có anh ta thôi." - Minh buồn bã nặn ra từng chữ.

Hôm sau, từ sớm khi trời vừa hừng đông đã thấy Vy bước xuống bên dưới nơi làm việc, dáng vẻ như đang tìm kiếm thứ gì đó. Lát sau nghe cô thốt lên:

"May quá nó vẫn ở đây!"

Chị Nhung đang bước đến nghe Vy la lên thì giật mình, suýt làm rơi ly cà phê trên tay.

"Mới sáng sớm em định dọa chết chị hay sao vậy Vy."



Vy gãi đầu cười ái ngại:

"Dạ em xin lỗi chị, em tưởng làm rơi mất món đồ quan trọng, may sao nó vẫn ở trong ngăn kéo."

"Món đồ quan trọng hả? Người yêu tặng sao?" - Nhung tò mò hỏi.

"Cái này là Thiên đưa cho em lúc trước khi đi nước ngoài, anh ấy có nói phải giữ cho cẩn thận."

Chị ta chỉ ồ một tiếng, xong cũng vội vàng chào tạm biệt Vy, rồi trở về phòng làm việc. Công việc của Nhung hiện tại là nhà tuyển dụng, lúc nào cũng tham gia phỏng vấn với giám đốc công ty. Vy không hiểu rốt cuộc chị ta là ai, cô cảm giác Nhung có quyền hạn rất lớn ở nơi này nhưng lại không tiện hỏi rõ.

Tan ca hôm đó, lúc định quay về phòng nghỉ ngơi thì Vy bắt gặp bà nội đang ngồi tiếp chuyện với một đôi vợ chồng độ trung niên, không khí nhìn có vẻ rất căng thẳng. Thấy Vy đứng đó, bà nội vẫy tay gọi cô đến bên cạnh. Bà liền đổi thái độ, vui vẻ giới thiệu Vy cho hai người ngồi kia:

"Đây là con dâu hụt của anh chị, con bé ngoan với hiểu chuyện lắm."

"Dạ, con là Thanh Vy, rất vui được biết cô chú ạ!"

Người phụ nữ gật đầu, mỉm tỏ vẻ hài lòng lắm, riêng người đàn ông thì chỉ gật nhẹ đầu qua loa, thái độ dửng dưng.

Bà nội thấy vậy liền cảm thấy không vui, tuy vậy vẫn không thể hiện ra ngoài. Giọng bà hiền từ nói với Vy:

"Đây là cha mẹ thân sinh của thằng Thiên, chắc con cũng biết rồi."

"Dạ, thưa nội!"



Mặc dù không về chung một nhà với Thiên nhưng Vy vẫn giữ cách xưng hô này vì nó gần gũi và hơn hết là bà nội cũng muốn cô gọi như vậy.

Người đàn ông lúc này mới lên tiếng:

"Ở đây không còn việc gì thì vợ chồng tụi con xin phép về trước thưa mẹ!"

Bà nội không nhìn lấy một cái, chỉ phất tay, ý bảo hai người cứ ra ngoài. Thấy bọn họ đi xa, lúc này Vy mới dám hỏi:

"Sao cháu cảm thấy hai người họ khó gần vậy hả bà?"

"Chuyện kể ra thì rất dài, nhưng nếu cháu muốn biết thì ta cũng không giấu." - Giọng bà buồn bã.

Lại nói khi xưa Lê Thiên Hồng là con trai trưởng của bà nội, cũng là cha ruột của Thiên. Hồng lúc trẻ có yêu một cô gái tên Tú Anh, cả hai đã định sẽ thưa chuyện với cha mẹ đôi bên. Nhưng mẹ Hồng là bà Kim lại không chấp nhận chuyện của hai người vì không môn đăng hộ đối nên quyết liệt ngăn cản. Thân sinh của Tú Anh cũng nhận thấy bên nhà trai khinh thường mình thì lấy làm tự ái. Từ đó Hồng và Tú Anh bị hai bên gia đình cấm cản, không cho họ gặp mặt nhau. Khoảng một tháng sau bà Kim quyết định cho con trai đi du học ở Canada. Hồng kiên quyết phản đối nhưng bà đã ép buộc anh bằng cách đem tính mạng Tú Anh ra để uy hiếp:

"Nếu con không đi, thì mẹ chỉ còn cách khiến con nhỏ đó sống không bằng chết! Là hại hay lợi con cứ chọn đi."

Hồng chấp nhận ra đi, trong lòng anh rất hận mẹ mình vì lại ép uổng tình cảm của mình. Hai năm sau khi Hồng đi, Tú Anh cũng kết hôn với một người giàu có cũng không kém gì gia đình anh. Sau đó họ đi đâu thì bà Kim cũng không quan tâm đến nữa.

Ở nước ngoài hay tin người mình thương yêu đi lấy chồng từ một người bạn ở Việt Nam, tinh thần Hồng suy sụp. Anh gào thét trong nỗi thất vọng tột cùng:

"Chẳng phải em hứa sẽ chờ anh hay sao? Tại sao...Tại sao lại như vậy chứ!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Miền Mộng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook