Chương 6:
Viên Viên
13/11/2023
Tối đến, Vy thức dậy với cơ thể đầy mệt mỏi và cái đầu đau như búa bổ. Mở điện thoại lên xem thì đã gần mười chín giờ, định ngồi dậy thì cô cảm thấy có gì đó đang đè lên eo mình. Xoay qua nhìn thì có giọng nói nhẹ nhàng cất lên:
"Phu nhân của tôi dậy rồi đó hả?"
Giọng nói này cho dù có biến thành tro cô cũng nhận ra, là tên Thiên, hắn ta đã quay lại rồi. Thậm chí bây giờ còn đang ôm cô không chịu buông ra. Vy vội vùng vẫy.
"Anh làm cái gì vậy hả? Mau...Mau buông tôi ra đi!"
Thiên vẫn nằm lì ra đó, vờ như không nghe thấy gì. Vy hận không thể đấm anh ta một phát vào bụng cho hả cơn tức giận. Vùng vẫy trong vô vọng một hồi thì Vy cũng nằm yên. Cảm giác mệt lại còn đói khiến cô không muốn kháng cự nữa, mặc xác anh ta muốn làm gì thì làm. Tay Khắc Thiên không chịu ngoan ngoãn nằm một chỗ, bắt đầu hư hỏng sờ eo Vy khiến cô bất giác run nhẹ lên. Anh ta định luồn tay sờ lên chỗ nhạy cảm ở phía trên thì chợt bụng Vy kêu lên.
"Cô đói rồi sao?"
Thanh Vy xấu hổ đỏ mặt, không dám quay qua nhìn anh, chỉ gật gật đầu mấy cái. Thiên ngồi dậy, đưa tay qua bàn lấy điện thoại gọi cho ai đó. Lát sau nghe tiếng người gõ cửa thì xuống giường chạy ra ngoài. Thấy người đem đồ ăn lên là bộ hạ thân cận A Đoàn thì Thiên bất ngờ.
"Mấy đứa nhỏ đâu hết rồi mà đích thân cậu phải đem đồ ăn lên đây vậy?"
Đoàn đưa tay gãi đầu cười ái ngại đáp:
"Chuyện là nãy em cho tụi nó nghỉ sớm để mai còn chuẩn bị đón khách vip thưa sếp!"
Ánh mắt Thiên tỏ ra hết chín phần ngờ vực. Anh hỏi:
"Khách vip sao? Đến tôi còn không biết là có khách đến công ty đó."
"Người này là bà nội của sếp chứ ai, nghe tin sắp có cháu dâu nên bà gấp rút muốn đến đây xem mặt."
"Bà tôi biết nhanh đến vậy sao? Tin này chỉ có nội bộ công ty chứng kiến, chẳng lẽ có người tuồn ra ngoài rồi?"
"Dạ cái này tôi cũng không biết đâu thưa sếp, nhưng mà sếp định sẽ lấy cô gái kia làm vợ thật hả?"
Thấy thiên nhìn mình bằng ánh mắt khó chịu, biết bản thân đã lỡ lời thì Đoàn liền lảng sang chuyện khác.
"À...Ở dưới còn có chút việc cần giải quyết, chúc sếp ăn ngon miệng ha!"
Thiên quay vào trong phòng, mặt liền đổi sang vẻ ân cần. Anh nhìn Vy âu yếm nói:
"Mau dậy ăn đi cô vợ trẻ của tôi! Hay là em muốn ông xã của em đút cho đây?"
Nghe thấy thế Vy liền ngồi bật dậy, không chút chần chừ đáp:
"Không....Không cần, tôi tự ăn được mà! Anh xem đi, tôi cũng có tay đó!"
Thiên bật cười thành tiếng, lần đầu tiên trong cuộc đời anh mới thấy có người con gái lại cự tuyệt anh như vậy. Với cái body chuẩn và gương mặt đẹp không tì vết của anh thì bất cứ mỹ nhân nào cũng đều muốn lên giường, .Nhưng riêng Vy thì lại khác, cô dường như chẳng mảy may đến chuyện nam nữ.
Đang ăn ngon lành thì Thiên bất giác hỏi một câu khiến Vy liền họ sặc sụa.
"Cô còn trinh hay không?"
"Tôi...Dĩ nhiên là còn rồi, anh đừng hỏi mấy câu tế nhị vậy nữa được không?"
"Tôi không tin!"
"Không tin thì mặc xác anh chứ! Anh kêu tôi làm sao tôi có thể chứng minh cho anh đây?"
"Có cách!"
Khuôn mặt và ánh mắt Vy tỏ ra ngờ vực. Cô hỏi:
"Là cách gì?"
"Tí nữa ăn xong đi ngủ cô sẽ biết thôi!
Nói rồi Thiên hé môi cười gian, cái nét mặt ấy khiến Vy có dự cảm không lành. Từng đợt nuốt đồ ăn xuống cổ bỗng khó khăn hơn, như đang nuốt phải đá. Về phía Thiên, anh ta không ngờ nhìn cô gái vẻ bề ngoài yếu đuối này lại rất bình tĩnh khi nghe anh hâm dọa. Cứ tưởng Vy sẽ khóc lóc van xin như mấy cô gái quê nhà lành khác. Nhưng sự thật trước mắt khiến khóe môi anh bất giác giật lên mấy cái. Nhưng phải công nhận là Vy đẹp thật, cái nét đẹp khiến anh từ lần đầu gặp cô ở quê đã thấy thích. Không trang điểm lố lăng, một lớp phấn dày như những cô gái thành phố mà anh từng gặp. Vy có làn da trắng tự nhiên, mắt to, môi đỏ, tóc đen dài óng ả lại còn tỏa ra mùi hương dầu dừa cuốn hút. Tự nhủ với lòng, kể cả có bị cô ta lừa thì Thiên cũng sẵn sàng chấp nhận.
Suy nghĩ một hồi quay ra nhìn thì thấy Vy đã đi đâu mất, nhìn qua thì thấy đèn phòng tắm đã sáng lên. Trong lòng Thiên chợt xuất hiện cảm giác rạo rực hiếm có. Anh đã ngủ với kha khá cô tình nhân nhưng chỉ để thỏa mãn chứ chưa từng có loại cảm giác kì lạ như thế này. Một hồi lâu sau, cô nàng bước ra với bộ đồ ngủ gợi cảm. Vy có chút ngượng ngùng khi mặc thứ này trên người nhưng cũng hết cách. Cái tên đểu giả kia chuẩn bị toàn mấy bộ đồ thiếu vải kiểu như thế này, đúng là không phải loại tốt lành gì. Thiên nhìn không chớp mắt, suýt thì chảy cả máu mũi.
"Phu nhân của tôi dậy rồi đó hả?"
Giọng nói này cho dù có biến thành tro cô cũng nhận ra, là tên Thiên, hắn ta đã quay lại rồi. Thậm chí bây giờ còn đang ôm cô không chịu buông ra. Vy vội vùng vẫy.
"Anh làm cái gì vậy hả? Mau...Mau buông tôi ra đi!"
Thiên vẫn nằm lì ra đó, vờ như không nghe thấy gì. Vy hận không thể đấm anh ta một phát vào bụng cho hả cơn tức giận. Vùng vẫy trong vô vọng một hồi thì Vy cũng nằm yên. Cảm giác mệt lại còn đói khiến cô không muốn kháng cự nữa, mặc xác anh ta muốn làm gì thì làm. Tay Khắc Thiên không chịu ngoan ngoãn nằm một chỗ, bắt đầu hư hỏng sờ eo Vy khiến cô bất giác run nhẹ lên. Anh ta định luồn tay sờ lên chỗ nhạy cảm ở phía trên thì chợt bụng Vy kêu lên.
"Cô đói rồi sao?"
Thanh Vy xấu hổ đỏ mặt, không dám quay qua nhìn anh, chỉ gật gật đầu mấy cái. Thiên ngồi dậy, đưa tay qua bàn lấy điện thoại gọi cho ai đó. Lát sau nghe tiếng người gõ cửa thì xuống giường chạy ra ngoài. Thấy người đem đồ ăn lên là bộ hạ thân cận A Đoàn thì Thiên bất ngờ.
"Mấy đứa nhỏ đâu hết rồi mà đích thân cậu phải đem đồ ăn lên đây vậy?"
Đoàn đưa tay gãi đầu cười ái ngại đáp:
"Chuyện là nãy em cho tụi nó nghỉ sớm để mai còn chuẩn bị đón khách vip thưa sếp!"
Ánh mắt Thiên tỏ ra hết chín phần ngờ vực. Anh hỏi:
"Khách vip sao? Đến tôi còn không biết là có khách đến công ty đó."
"Người này là bà nội của sếp chứ ai, nghe tin sắp có cháu dâu nên bà gấp rút muốn đến đây xem mặt."
"Bà tôi biết nhanh đến vậy sao? Tin này chỉ có nội bộ công ty chứng kiến, chẳng lẽ có người tuồn ra ngoài rồi?"
"Dạ cái này tôi cũng không biết đâu thưa sếp, nhưng mà sếp định sẽ lấy cô gái kia làm vợ thật hả?"
Thấy thiên nhìn mình bằng ánh mắt khó chịu, biết bản thân đã lỡ lời thì Đoàn liền lảng sang chuyện khác.
"À...Ở dưới còn có chút việc cần giải quyết, chúc sếp ăn ngon miệng ha!"
Thiên quay vào trong phòng, mặt liền đổi sang vẻ ân cần. Anh nhìn Vy âu yếm nói:
"Mau dậy ăn đi cô vợ trẻ của tôi! Hay là em muốn ông xã của em đút cho đây?"
Nghe thấy thế Vy liền ngồi bật dậy, không chút chần chừ đáp:
"Không....Không cần, tôi tự ăn được mà! Anh xem đi, tôi cũng có tay đó!"
Thiên bật cười thành tiếng, lần đầu tiên trong cuộc đời anh mới thấy có người con gái lại cự tuyệt anh như vậy. Với cái body chuẩn và gương mặt đẹp không tì vết của anh thì bất cứ mỹ nhân nào cũng đều muốn lên giường, .Nhưng riêng Vy thì lại khác, cô dường như chẳng mảy may đến chuyện nam nữ.
Đang ăn ngon lành thì Thiên bất giác hỏi một câu khiến Vy liền họ sặc sụa.
"Cô còn trinh hay không?"
"Tôi...Dĩ nhiên là còn rồi, anh đừng hỏi mấy câu tế nhị vậy nữa được không?"
"Tôi không tin!"
"Không tin thì mặc xác anh chứ! Anh kêu tôi làm sao tôi có thể chứng minh cho anh đây?"
"Có cách!"
Khuôn mặt và ánh mắt Vy tỏ ra ngờ vực. Cô hỏi:
"Là cách gì?"
"Tí nữa ăn xong đi ngủ cô sẽ biết thôi!
Nói rồi Thiên hé môi cười gian, cái nét mặt ấy khiến Vy có dự cảm không lành. Từng đợt nuốt đồ ăn xuống cổ bỗng khó khăn hơn, như đang nuốt phải đá. Về phía Thiên, anh ta không ngờ nhìn cô gái vẻ bề ngoài yếu đuối này lại rất bình tĩnh khi nghe anh hâm dọa. Cứ tưởng Vy sẽ khóc lóc van xin như mấy cô gái quê nhà lành khác. Nhưng sự thật trước mắt khiến khóe môi anh bất giác giật lên mấy cái. Nhưng phải công nhận là Vy đẹp thật, cái nét đẹp khiến anh từ lần đầu gặp cô ở quê đã thấy thích. Không trang điểm lố lăng, một lớp phấn dày như những cô gái thành phố mà anh từng gặp. Vy có làn da trắng tự nhiên, mắt to, môi đỏ, tóc đen dài óng ả lại còn tỏa ra mùi hương dầu dừa cuốn hút. Tự nhủ với lòng, kể cả có bị cô ta lừa thì Thiên cũng sẵn sàng chấp nhận.
Suy nghĩ một hồi quay ra nhìn thì thấy Vy đã đi đâu mất, nhìn qua thì thấy đèn phòng tắm đã sáng lên. Trong lòng Thiên chợt xuất hiện cảm giác rạo rực hiếm có. Anh đã ngủ với kha khá cô tình nhân nhưng chỉ để thỏa mãn chứ chưa từng có loại cảm giác kì lạ như thế này. Một hồi lâu sau, cô nàng bước ra với bộ đồ ngủ gợi cảm. Vy có chút ngượng ngùng khi mặc thứ này trên người nhưng cũng hết cách. Cái tên đểu giả kia chuẩn bị toàn mấy bộ đồ thiếu vải kiểu như thế này, đúng là không phải loại tốt lành gì. Thiên nhìn không chớp mắt, suýt thì chảy cả máu mũi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.