Chương 18: Đến Nữ Thần Học Viện
An
14/11/2019
Khó khăn mở mắc ra thì thấy mội người vẫn như trước, không ai nói với ai 1 câu gì.
Những việc mình vừa gập là thật sao, không thể tin được có ngày mình gập lại cha, còn mẹ, mẹ hay chờ con chờ con mạnh mẽ rồi sẽ trả thù cho mẹ.Nhớ đến mẹ thì trong lòng cậu đâu sót, muốn được mẹ ôm vào lòng.Hắn ngồi đó ngồi thầm nghĩ trong long.
Chờ đã trước khi đi cha còn cho mình 1 cái tháp thì phải.Hắn bổng nhiên sực nhớ tới cái tháp mà cha tặng mình, tinh thần cậu tiến vào kí ức hải xem, quả nhiên có 1 vật gì đó đang tồn tại trong mình , khi tinh thần cậu sấp đến cái tháp thì 1 lục hút, hút tinh thần cậu vào trong.
Do hắn có tinh thần mạnh hơn người binh thường nên có thể dùng tinh thần, nếu mà có mấy lão quái vật trong tông môn biết được chắc sẽ kinh sợ đền chết, phun ra 2 từ" yêu nghiệt".Không phải sao mới có 15 tuổi mà tu vi linh sư mà có thể dùng được tinh thần, phải biết muốn dùng tinh thần phải it nhất là linh tá, mà đằng này 1 linh sư đã dùng được tinh thần thì biết đáng sợ như thế nào.
Vì hắn bị bất ngờ nên thu tinh thần lại, trên mặc không giấu được vẻ kinh sợ, hên mình phản ứng nhanh không thì e răng...
Nghĩ đến đây hắn không rét mà run.
Không biết cái tháp đó là cái gì, rốt cuộc ẩn chứa bí mật gì, thôi bỏ qua 1 bên cái này không phải ngày 1 ngày 2 là tim ra ngây, từ từ rồi tìm hiểu, giờ mình tranh thủ tu luyện chắc cũng gần đến rồi.Nghĩ là làm, hắn tiến vào trạng thái tu luyện.
Ở 1 nơi vô cùng náo nhiệt có 5 thiếu niên đang đi trên đường, người sung quanh nhìn các cậu, vì 5 người mỗi người ăn mặc đò màu sắc khác nhau, đỏ, xanh, đen, trắng, vàng kim, nhưng kiểu áo thì khác nhau.
-Lão đại hay mình tim quán trọ ở lại đên nay đi, lão đại xem trời sấp tối rồi không là ở ngoài đường.
Đang đi thì người áo xanh lên tiếng, 3 người áo đen , trắng, vàng kim đều gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Người áo đỏ thấy 4 người như vậy thì cũng gật đầu:
-Thôi được tìm quán trọ ở đên nay, mà tìm người cũng không gấp.
Nghe lão đại nói vậy 4 người còn lại mườn ra mặc hô lên:
-Lão đại là nhất.
Trong 1 căn phong rộng lớn trang trí rất đẹp, có 3 người đang nói chuyện.
-Thưa viện trưởng theo truyền tinh thạch thì bọn họ cỡ 1 tiếng nữa sẽ tới.
-Được, ta rất môn chờ coi 2 thiếu niên này làm nên đại sự gì.
-Dạ viện trưởng tôi có lời muốn nói.
1 lão giả còn lại lên tiếng.
-Ô nói nghe xem nào.
-Chuyện bên phía Long tộc họ muốn cho tộc họ vào học viện.
-À được ta sẽ đồng ý còn lại ngươi tự sấp xếp, giờ ta có việc bận, xin làm phiền.
-Không phiền...
...
Trên lưng cực viện Phong đang tu luyện có cảm giác mình sấp đột phá linh sư cấp 2 thì hắn mườn rỡ, hắn mở mắc ra xem sét lại thân thể thì gật đầu hài lòng.Bổng có người hô:
-Mội người ơi đến Nữ Thần học viện rồi.
Đồng loạt mội người đều mở mắc ra nhìn về hướng học viện.
-Các ngươi chuẩn bị xong để tiến vào học viện chưa?
Đồng loạt hô rồi ạ.
-Tốt, à mà ta quên nói cho các ngươi biết người được vào học viện không chỉ riêng các ngươi mà còn 1 đoàn nữa.
Mội người ngạc nhiên, con 1 đoàn nữa có nghĩ là...
-Ta biết các ngươi suy nghĩ gì, đúng các ngươi nghĩ đúng rồi, khi vào học viên các ngươi và đoàn còn lại sẽ luận bàn với nhau để coi như là tìm hiểu về nhau hơn.
Cái con khỉ còn không phải ai thắng thì người dẫn chung ta về vinh quang sao.Hầu hết các thiêu niên nghĩ vậy
Canh vật quanh đây hết sức yên tỉnh, không khí trong lành, bầu trời trong xanh đẹp biết bao, nhiều dẫy nui cao gần mây, khu rừng rộng lớn nhiều yêu thú nhỏ bé bị loài mạnh hơn ăn thịt, vì bảo toàn mạng sống mà yêu thú nhỏ bé phải chạy trốn các yêu thú mạnh.Con người cũng vậy, ai cũng có dã tâm, không có ai là hoàn thiện hết luôn lấy cái gọi là lợi ích làm đầu khi làm việc gì người ta phải nghĩ mình có được lợi ích không, nếu không được lợi ích thì họ sẽ không làm.Trong các gia tộc lớn việc đấu đá lẫn nhau là không thể tránh khỏi, anh em cùng cha cùng mẹ sinh ra mà đa số chỉ nghĩ cho mình, thậm chí có thể giết hại lẫn nhau chỉ vì 1 chúc lợi cho mình.Còn trong học viện tông môn, chỉ dựa vào mình có chỗ dựa sau lưng mà ngang tàn hống hách không xem ai ra gì, người thực lực mạnh thì được mội người coi trọng, yếu thì bị kinh bỉ sỉ nhục.Trong thế giớ này sự tàn khóc, đấu tranh quyết liệt ... là đáng sợ như thế nào.
-Qua không ngờ ở đây đẹp tới vậy.
Có thiếu nữ không nhịn được mà hô to 1 tiếng cô là Kinh Ánh Tuyết cũng có thể gọi là đẹp.
Giờ mọi người xuống đi sẽ có người sấp xếp cho các ngươi.
Mội người đồng loạt nhảy xuông, Phong đánh giá học viện, gật gật đầu thấy vừa ý .
Từ xa có 2 người đi lại:
-Xin chào ta là người đưa các ngươi đi kí túc xá giờ ta sẽ dẫn các ngươi tới kí túc xá.
Nói rồi không đợi ai nói gì thì liền đi trước dẫn đường.Mội người trên mặc đều khó chịu nhưng cũng đi theo.3 nữ nhân được 1 người nữ nhân dẫn vào kí túc xá nữ.
Phong được dẫn lên phòng số 4, mở cửa đi vào thì bên trong có 1 người cũng đứng ngây cửa, do bất ngờ cả hai đều hoảng la lên:
-Aaaa
Đùng
Do vì hoảng sợ người kia đấm cho Phong 1 cái rồi bất tỉnh nhân sự.
Những việc mình vừa gập là thật sao, không thể tin được có ngày mình gập lại cha, còn mẹ, mẹ hay chờ con chờ con mạnh mẽ rồi sẽ trả thù cho mẹ.Nhớ đến mẹ thì trong lòng cậu đâu sót, muốn được mẹ ôm vào lòng.Hắn ngồi đó ngồi thầm nghĩ trong long.
Chờ đã trước khi đi cha còn cho mình 1 cái tháp thì phải.Hắn bổng nhiên sực nhớ tới cái tháp mà cha tặng mình, tinh thần cậu tiến vào kí ức hải xem, quả nhiên có 1 vật gì đó đang tồn tại trong mình , khi tinh thần cậu sấp đến cái tháp thì 1 lục hút, hút tinh thần cậu vào trong.
Do hắn có tinh thần mạnh hơn người binh thường nên có thể dùng tinh thần, nếu mà có mấy lão quái vật trong tông môn biết được chắc sẽ kinh sợ đền chết, phun ra 2 từ" yêu nghiệt".Không phải sao mới có 15 tuổi mà tu vi linh sư mà có thể dùng được tinh thần, phải biết muốn dùng tinh thần phải it nhất là linh tá, mà đằng này 1 linh sư đã dùng được tinh thần thì biết đáng sợ như thế nào.
Vì hắn bị bất ngờ nên thu tinh thần lại, trên mặc không giấu được vẻ kinh sợ, hên mình phản ứng nhanh không thì e răng...
Nghĩ đến đây hắn không rét mà run.
Không biết cái tháp đó là cái gì, rốt cuộc ẩn chứa bí mật gì, thôi bỏ qua 1 bên cái này không phải ngày 1 ngày 2 là tim ra ngây, từ từ rồi tìm hiểu, giờ mình tranh thủ tu luyện chắc cũng gần đến rồi.Nghĩ là làm, hắn tiến vào trạng thái tu luyện.
Ở 1 nơi vô cùng náo nhiệt có 5 thiếu niên đang đi trên đường, người sung quanh nhìn các cậu, vì 5 người mỗi người ăn mặc đò màu sắc khác nhau, đỏ, xanh, đen, trắng, vàng kim, nhưng kiểu áo thì khác nhau.
-Lão đại hay mình tim quán trọ ở lại đên nay đi, lão đại xem trời sấp tối rồi không là ở ngoài đường.
Đang đi thì người áo xanh lên tiếng, 3 người áo đen , trắng, vàng kim đều gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Người áo đỏ thấy 4 người như vậy thì cũng gật đầu:
-Thôi được tìm quán trọ ở đên nay, mà tìm người cũng không gấp.
Nghe lão đại nói vậy 4 người còn lại mườn ra mặc hô lên:
-Lão đại là nhất.
Trong 1 căn phong rộng lớn trang trí rất đẹp, có 3 người đang nói chuyện.
-Thưa viện trưởng theo truyền tinh thạch thì bọn họ cỡ 1 tiếng nữa sẽ tới.
-Được, ta rất môn chờ coi 2 thiếu niên này làm nên đại sự gì.
-Dạ viện trưởng tôi có lời muốn nói.
1 lão giả còn lại lên tiếng.
-Ô nói nghe xem nào.
-Chuyện bên phía Long tộc họ muốn cho tộc họ vào học viện.
-À được ta sẽ đồng ý còn lại ngươi tự sấp xếp, giờ ta có việc bận, xin làm phiền.
-Không phiền...
...
Trên lưng cực viện Phong đang tu luyện có cảm giác mình sấp đột phá linh sư cấp 2 thì hắn mườn rỡ, hắn mở mắc ra xem sét lại thân thể thì gật đầu hài lòng.Bổng có người hô:
-Mội người ơi đến Nữ Thần học viện rồi.
Đồng loạt mội người đều mở mắc ra nhìn về hướng học viện.
-Các ngươi chuẩn bị xong để tiến vào học viện chưa?
Đồng loạt hô rồi ạ.
-Tốt, à mà ta quên nói cho các ngươi biết người được vào học viện không chỉ riêng các ngươi mà còn 1 đoàn nữa.
Mội người ngạc nhiên, con 1 đoàn nữa có nghĩ là...
-Ta biết các ngươi suy nghĩ gì, đúng các ngươi nghĩ đúng rồi, khi vào học viên các ngươi và đoàn còn lại sẽ luận bàn với nhau để coi như là tìm hiểu về nhau hơn.
Cái con khỉ còn không phải ai thắng thì người dẫn chung ta về vinh quang sao.Hầu hết các thiêu niên nghĩ vậy
Canh vật quanh đây hết sức yên tỉnh, không khí trong lành, bầu trời trong xanh đẹp biết bao, nhiều dẫy nui cao gần mây, khu rừng rộng lớn nhiều yêu thú nhỏ bé bị loài mạnh hơn ăn thịt, vì bảo toàn mạng sống mà yêu thú nhỏ bé phải chạy trốn các yêu thú mạnh.Con người cũng vậy, ai cũng có dã tâm, không có ai là hoàn thiện hết luôn lấy cái gọi là lợi ích làm đầu khi làm việc gì người ta phải nghĩ mình có được lợi ích không, nếu không được lợi ích thì họ sẽ không làm.Trong các gia tộc lớn việc đấu đá lẫn nhau là không thể tránh khỏi, anh em cùng cha cùng mẹ sinh ra mà đa số chỉ nghĩ cho mình, thậm chí có thể giết hại lẫn nhau chỉ vì 1 chúc lợi cho mình.Còn trong học viện tông môn, chỉ dựa vào mình có chỗ dựa sau lưng mà ngang tàn hống hách không xem ai ra gì, người thực lực mạnh thì được mội người coi trọng, yếu thì bị kinh bỉ sỉ nhục.Trong thế giớ này sự tàn khóc, đấu tranh quyết liệt ... là đáng sợ như thế nào.
-Qua không ngờ ở đây đẹp tới vậy.
Có thiếu nữ không nhịn được mà hô to 1 tiếng cô là Kinh Ánh Tuyết cũng có thể gọi là đẹp.
Giờ mọi người xuống đi sẽ có người sấp xếp cho các ngươi.
Mội người đồng loạt nhảy xuông, Phong đánh giá học viện, gật gật đầu thấy vừa ý .
Từ xa có 2 người đi lại:
-Xin chào ta là người đưa các ngươi đi kí túc xá giờ ta sẽ dẫn các ngươi tới kí túc xá.
Nói rồi không đợi ai nói gì thì liền đi trước dẫn đường.Mội người trên mặc đều khó chịu nhưng cũng đi theo.3 nữ nhân được 1 người nữ nhân dẫn vào kí túc xá nữ.
Phong được dẫn lên phòng số 4, mở cửa đi vào thì bên trong có 1 người cũng đứng ngây cửa, do bất ngờ cả hai đều hoảng la lên:
-Aaaa
Đùng
Do vì hoảng sợ người kia đấm cho Phong 1 cái rồi bất tỉnh nhân sự.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.