Chương 23
Hoa Mơ
15/12/2024
Mẹ chồng bị Tùng quát lớn trước mặt bạn mình lập tức sượng trân luôn, mà không chỉ mẹ, bà kia cũng thế, bà ta cũng nghệch ra một lúc có lẽ là không tin được Tùng lại hành xự như vậy.
-Tùng, con nói gì, con Ngọc nói đòi ly dị hả, vậy chẳng phải là quá tốt hay sao? Con cứ ly dị đi rồi rước con Ngân về. Nó đã đợi con lâu lắm rồi đấy.
Sau một lúc bất ngờ thì bà dì Sáu ấy bộc lộ cảm xúc vui mừng lên tiếng nói với Tùng. Nhưng hình như tôi thấy Tùng không hề vui, ngược lại còn phản bác lời của bà ấy bằng thái độ không mấy phấn khích như ý bà ta muốn
-Ai nói với dì con sẽ ly dị vợ con?...sẽ rước Ngân về, giữa con và Ngân chẳng là gì cả…Vì…
Tùng chỉ mới nói đến đây, tôi còn muốn nghe thử anh sẽ nói gì tiếp theo nữa nhưng đúng lúc này bất ngờ bên ngoài có người bước vào khiến cho tôi ngạc nhiên không kém. Là cô gái mà hôm đó chụp cùng Tùng ngoài Hà Nội. Cô ta đến từ lúc nào, đã đứng bên ngoài lúc nào chỉ là khi nghe được lời Tùng vừa thốt ra, vành mắt cô ta đỏ ửng, hai hàng nước mắt lăn dài. Đứng trước Tùng, cô ta tỏ ra vẻ ủy khuất ấm ức gặng hỏi
-Anh vừa nói gì? Giữa chúng ta là gì? Anh nói lại cho em nghe?
Có lẽ Tùng cũng không đoán được cô ta sẽ đến tận đây nên tôi thấy anh có vẻ hốt hoảng, anh không vội trả lời với cô ấy mà quay nhanh lại đối diện với tôi.
Trong ánh nhìn kia có phần hối lỗi và lo lắng, tim tôi chet đi một chút nên chỉ đứng im rồi ôm chặt con gái trơ mắt nhìn họ. Chỉ thoáng qua là nổi thất vọng, còn lại sau đó là thản nhiên muốn xem giữa họ đã sâu đậm đến đâu, và trong lòng Tùng giữa tôi và cô ta anh sẽ lựa chọn ai, ai mới là người anh xem là quan trọng.
…Tất cả ai có mặt cũng chờ đợi câu trả lời của Tùng. Và tôi cũng vậy, nhưng tôi không hồi hộp là mấy vì mình đã đoán được kết quả anh sẽ chọn cô ta rồi vậy mà hình như tôi đã đoán nhầm, khi Tùng từ từ bước về phía mẹ con tôi, không gian trong nhà lúc này dường như cô đặc lại, chỉ mỗi bước chân anh dậm xuống nền nhà vang lên âm thanh, còn mọi thứ đều rơi vào tĩnh lặng.
Tùng đưa tay kéo mẹ con tôi vào lòng n.g.ự.c anh rồi ôm siết lại, khoảnh khắc này tôi chỉ biết trố mắt thật to nhìn anh vì quá đổi ngạc nhiên nên cổ họng cũng nghẹn đi không nói ra được câu gì.
Nhìn về phía cô gái kia, Tùng hít sâu một hơi, tôi nghe rõ lồng n.g.ự.c anh thở nặng nề, có lẽ là lựa chọn giữa tôi và cô ấy Tùng đã rất khó khăn để đưa ra quyết định.
Giọng Tùng trầm hẳn nói với cô gái ấy bằng lời lẽ hối lỗi.
-Chúng ta chưa là gì cả, Ngân anh chỉ xem em là thư ký của anh, là đồng nghiệp giúp đỡ anh trong công việc. Nhiều hơn là đứa em gái. Nên anh mong em đừng cố hiểu nhầm.
Cái siết c.h.ặ.t t.a.y của Tùng khi dứt lời, dường như cũng đang kìm nén bản thân anh. Tôi đau vì móng tay anh bấu vào da thịt mình nhưng tôi không hét lên, mà chỉ mở to mắt ngước nhìn thái độ của Tùng lúc này. Là anh cố tình, hay muốn nói tránh.
Có lẽ nếu như là người khác, chính thất sẽ rất vui, chỉ là không hiểu sao đối với tôi, niềm vui thì ít mà bản thân lại trống rỗng vô cùng. Ban đầu tôi nghĩ sẽ dùng nhược điểm của Tùng khống chế anh, ra điều kiện bắt anh ly hôn với tôi, nếu không tôi sẽ cho chú Út biết chuyện anh lừa dối họ để chiếm tài sản, lúc đó chắc chắn kết cục của Tùng và gia đình anh chẳng tốt đẹp gì, thế mà bây giờ giữa tình huống này, không hiểu sao tôi lại chần chừ lại muốn mình xem xem Tùng sẽ giải quyết ra sao khi tôi mới chính là kẻ đáng thương nhất.
Cô gái kia nghe câu trả lời của Tùng, nhất thời thất thần không nói được nên lời, mấy giây sau cô ta lại cười lớn, cười trong nỗi đau mất mát của bản thân
-Anh nói cái gì, anh chỉ xem em là em gái? Em gái nhưng anh lại đem em lên giường rất nhiều lần để ngủ với anh trai. Thật sự là rất mắc cười đấy? Tùng? Anh nói đi, anh đang đùa em đúng không?
-Ngân em im đi.
-Tùng, con nói gì, con Ngọc nói đòi ly dị hả, vậy chẳng phải là quá tốt hay sao? Con cứ ly dị đi rồi rước con Ngân về. Nó đã đợi con lâu lắm rồi đấy.
Sau một lúc bất ngờ thì bà dì Sáu ấy bộc lộ cảm xúc vui mừng lên tiếng nói với Tùng. Nhưng hình như tôi thấy Tùng không hề vui, ngược lại còn phản bác lời của bà ấy bằng thái độ không mấy phấn khích như ý bà ta muốn
-Ai nói với dì con sẽ ly dị vợ con?...sẽ rước Ngân về, giữa con và Ngân chẳng là gì cả…Vì…
Tùng chỉ mới nói đến đây, tôi còn muốn nghe thử anh sẽ nói gì tiếp theo nữa nhưng đúng lúc này bất ngờ bên ngoài có người bước vào khiến cho tôi ngạc nhiên không kém. Là cô gái mà hôm đó chụp cùng Tùng ngoài Hà Nội. Cô ta đến từ lúc nào, đã đứng bên ngoài lúc nào chỉ là khi nghe được lời Tùng vừa thốt ra, vành mắt cô ta đỏ ửng, hai hàng nước mắt lăn dài. Đứng trước Tùng, cô ta tỏ ra vẻ ủy khuất ấm ức gặng hỏi
-Anh vừa nói gì? Giữa chúng ta là gì? Anh nói lại cho em nghe?
Có lẽ Tùng cũng không đoán được cô ta sẽ đến tận đây nên tôi thấy anh có vẻ hốt hoảng, anh không vội trả lời với cô ấy mà quay nhanh lại đối diện với tôi.
Trong ánh nhìn kia có phần hối lỗi và lo lắng, tim tôi chet đi một chút nên chỉ đứng im rồi ôm chặt con gái trơ mắt nhìn họ. Chỉ thoáng qua là nổi thất vọng, còn lại sau đó là thản nhiên muốn xem giữa họ đã sâu đậm đến đâu, và trong lòng Tùng giữa tôi và cô ta anh sẽ lựa chọn ai, ai mới là người anh xem là quan trọng.
…Tất cả ai có mặt cũng chờ đợi câu trả lời của Tùng. Và tôi cũng vậy, nhưng tôi không hồi hộp là mấy vì mình đã đoán được kết quả anh sẽ chọn cô ta rồi vậy mà hình như tôi đã đoán nhầm, khi Tùng từ từ bước về phía mẹ con tôi, không gian trong nhà lúc này dường như cô đặc lại, chỉ mỗi bước chân anh dậm xuống nền nhà vang lên âm thanh, còn mọi thứ đều rơi vào tĩnh lặng.
Tùng đưa tay kéo mẹ con tôi vào lòng n.g.ự.c anh rồi ôm siết lại, khoảnh khắc này tôi chỉ biết trố mắt thật to nhìn anh vì quá đổi ngạc nhiên nên cổ họng cũng nghẹn đi không nói ra được câu gì.
Nhìn về phía cô gái kia, Tùng hít sâu một hơi, tôi nghe rõ lồng n.g.ự.c anh thở nặng nề, có lẽ là lựa chọn giữa tôi và cô ấy Tùng đã rất khó khăn để đưa ra quyết định.
Giọng Tùng trầm hẳn nói với cô gái ấy bằng lời lẽ hối lỗi.
-Chúng ta chưa là gì cả, Ngân anh chỉ xem em là thư ký của anh, là đồng nghiệp giúp đỡ anh trong công việc. Nhiều hơn là đứa em gái. Nên anh mong em đừng cố hiểu nhầm.
Cái siết c.h.ặ.t t.a.y của Tùng khi dứt lời, dường như cũng đang kìm nén bản thân anh. Tôi đau vì móng tay anh bấu vào da thịt mình nhưng tôi không hét lên, mà chỉ mở to mắt ngước nhìn thái độ của Tùng lúc này. Là anh cố tình, hay muốn nói tránh.
Có lẽ nếu như là người khác, chính thất sẽ rất vui, chỉ là không hiểu sao đối với tôi, niềm vui thì ít mà bản thân lại trống rỗng vô cùng. Ban đầu tôi nghĩ sẽ dùng nhược điểm của Tùng khống chế anh, ra điều kiện bắt anh ly hôn với tôi, nếu không tôi sẽ cho chú Út biết chuyện anh lừa dối họ để chiếm tài sản, lúc đó chắc chắn kết cục của Tùng và gia đình anh chẳng tốt đẹp gì, thế mà bây giờ giữa tình huống này, không hiểu sao tôi lại chần chừ lại muốn mình xem xem Tùng sẽ giải quyết ra sao khi tôi mới chính là kẻ đáng thương nhất.
Cô gái kia nghe câu trả lời của Tùng, nhất thời thất thần không nói được nên lời, mấy giây sau cô ta lại cười lớn, cười trong nỗi đau mất mát của bản thân
-Anh nói cái gì, anh chỉ xem em là em gái? Em gái nhưng anh lại đem em lên giường rất nhiều lần để ngủ với anh trai. Thật sự là rất mắc cười đấy? Tùng? Anh nói đi, anh đang đùa em đúng không?
-Ngân em im đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.