Chương 28
Hoa Mơ
15/12/2024
Tôi cười buồn, hạnh phúc hay vui vẻ đâu mà đi du lịch, là thật sự anh muốn đưa gia đình đi chơi hay còn một âm mưu nào khác nữa đang bày ra để dụ tôi lọt hố.
Thấy tôi im lặng, Tùng đi tới, mỗi bước chân của anh tới gần là mỗi nhịp tim tôi run rẩy. Tùng quàng tay lên cổ tôi, tôi giật mình, mồ hôi lạnh phút chốc túa ra.
-Ngọc, lâu rồi vợ chồng mình không có sự riêng tư. Sẵn dịp này anh cũng muốn bù đắp tình cảm cho em.
Tôi ngước lên nhìn Tùng, nhìn đôi mắt đầy sự dối trá kia chỉ muốn tát cho một phát.
Mỉm cười lấy lệ tôi nói
-Nhưng Na còn quá nhỏ, đi xa em không yên tâm. Hay để con lớn cứng cáp xíu rồi đi nha anh.
Nghe câu từ chối của tôi, Tùng không được vui thở dài một hơi đầy tiếc nuối
-Anh đã lấy vé rồi. Nếu mẹ không đi, giờ đến em cũng không đi thì có phải tiếc công cho anh lắm không? Em Yên tâm chúng ta không đi xe theo đoàn của công ty đâu. Anh và em với con sẽ đi xe riêng. Xe anh cũng đã thuê rồi.
-Nhưng mà em…
Tôi chưa kịp nói gì nữa thì mẹ chồng lại hùa vào
-Thằng Tùng nó nói vậy rồi thì đi đi con. Mấy thuở có dịp này. Con không đi nó lại buồn
“Mấy thuở có dịp để hại tôi đúng hơn “ tôi nói thầm trong lòng. Ngoài mặt thì miễn cưỡng gật đầu rồi tính sau. Tôi nghĩ dù Tùng muốn hại tôi thì ở nhà anh ta cũng hại được, có khi ở nhà giet tôi chet cũng chẳng ai hay. Đi ra ngoài, có gì còn có người cứu.
-Ừa em biết rồi. Vậy để em chuẩn bị.
-Ok em. Thôi anh vào phòng ngủ với Na xíu. Lát anh còn lên công ty.
-Dạ.
…
Sát đến ngày đi, trong lòng tôi càng thêm lo âu. Tôi cứ nghĩ bản thân mình rất mạnh mẽ và thông Dũng đủ để tránh những nguy hiểm đang cận kề mình. Nhưng không đến giờ phút này tôi mới nhận ra, Tùng còn nguy hiểm hơn tôi rất nhiều lần. Có thể đứng ngoài cuộc mọi người đều khuyên tôi ly hôn, bỏ quách cái gia đình này đi. Tôi tất nhiên là hiểu điều này hơn ai hết. Nhưng mọi người nghĩ tôi sẽ đi đâu về đâu khi mà Na còn quá nhỏ. Và liệu tôi trốn chạy có thể thoát được sự săn lùng của Tùng không trong khi tôi đã biết quá nhiều chuyện của anh ta và mẹ mình làm. Liên quan đến chuyện đánh lừa thừa kế chiếm đoạt hàng tỷ đồng lộ ra Tùng có mà đi tù như chơi. Thế nên chắc chắn để giữ cho mình an toàn Tùng tất nhiên sẽ kìm kẹp tôi ở bên anh, hoặc như anh ta nói giet tôi diệt khẩu để bịt miệng và đường đường chính chính cưới Ngân về làm vợ. Cho nên chuyện tôi tự ý bỏ trốn hoặc tố cáo anh ta trước, có khi chính bản thân tôi hoặc con tôi hoàn toàn sẽ không an toàn.
Vừa soạn đồ cho Na, tôi vừa nhìn ngắm con đang nằm trên nôi đưa tay vào mút. Cái miệng nhỏ xinh cứ chùn chụt đáng yêu vô cùng nhưng không hiểu sao nước mắt tôi lại rơi đầy mặt. Hôm qua tôi đã mua một chiếc balo mới, hôm nay cố tình chọn những bộ quần áo và vật dụng mà hai mẹ con cần dùng nhất sắp xếp nhét gọn vào balo. Cuộc chuẩn bị rời đi này, không biết rồi cuộc đời của mẹ con tôi sẽ ra sao? Có an toàn hay gặp nguy hiểm. Nhưng tôi tự hứa với lòng. Nếu như an toàn chạy trốn, khi cuộc sống ổn định tôi sẽ quay về và trả thù mẹ con họ.
Đang miên man với những suy nghĩ trong đầu thì bất ngờ điện thoại của tôi có tin nhắn đến được gửi từ số lạ. Tôi từ từ mở ra và đọc dòng tin nhắn kia. Phút chốc tôi sững sờ khi nội dung tin nhắn thật sự rất kỳ quặc
-Tôi đã nghe được thông tin là chuyến du lịch sắp đến của gia đình chị, Tùng sẽ thuê taxi từ sân bay rước chị và chở luôn sang Trung để bán chị và con chị ra nuớc ngoài. Nếu chị nghe lời tôi thì khi bước ra khỏi sân bay tìm cách chạy trốn ngay hoặc chí ít phải dùng cách bắt buộc tài xế bảo hắn chở đến điểm x (x là địa chỉ) tôi sẽ cho xe đến đưa chị và cháu đi.
Đọc tin nhắn cả người tôi túa đầy mồ hôi, trống n.g.ự.c càng lúc càng đập dồn dập. Chưa biết người gửi tin là ai, tôi chỉ cảm nhận sự dã man và độc ác của Tùng nếu đúng như những gì tin nhắn này nói. Nhanh tay tôi run run bấm gọi, muốn biết chủ tin nhắn này và muốn hỏi thăm nhiều điều, lạ lùng thay cuộc gọi vừa mới đó đã vào chế độ thuê bao không liên lạc được.
Thấy tôi im lặng, Tùng đi tới, mỗi bước chân của anh tới gần là mỗi nhịp tim tôi run rẩy. Tùng quàng tay lên cổ tôi, tôi giật mình, mồ hôi lạnh phút chốc túa ra.
-Ngọc, lâu rồi vợ chồng mình không có sự riêng tư. Sẵn dịp này anh cũng muốn bù đắp tình cảm cho em.
Tôi ngước lên nhìn Tùng, nhìn đôi mắt đầy sự dối trá kia chỉ muốn tát cho một phát.
Mỉm cười lấy lệ tôi nói
-Nhưng Na còn quá nhỏ, đi xa em không yên tâm. Hay để con lớn cứng cáp xíu rồi đi nha anh.
Nghe câu từ chối của tôi, Tùng không được vui thở dài một hơi đầy tiếc nuối
-Anh đã lấy vé rồi. Nếu mẹ không đi, giờ đến em cũng không đi thì có phải tiếc công cho anh lắm không? Em Yên tâm chúng ta không đi xe theo đoàn của công ty đâu. Anh và em với con sẽ đi xe riêng. Xe anh cũng đã thuê rồi.
-Nhưng mà em…
Tôi chưa kịp nói gì nữa thì mẹ chồng lại hùa vào
-Thằng Tùng nó nói vậy rồi thì đi đi con. Mấy thuở có dịp này. Con không đi nó lại buồn
“Mấy thuở có dịp để hại tôi đúng hơn “ tôi nói thầm trong lòng. Ngoài mặt thì miễn cưỡng gật đầu rồi tính sau. Tôi nghĩ dù Tùng muốn hại tôi thì ở nhà anh ta cũng hại được, có khi ở nhà giet tôi chet cũng chẳng ai hay. Đi ra ngoài, có gì còn có người cứu.
-Ừa em biết rồi. Vậy để em chuẩn bị.
-Ok em. Thôi anh vào phòng ngủ với Na xíu. Lát anh còn lên công ty.
-Dạ.
…
Sát đến ngày đi, trong lòng tôi càng thêm lo âu. Tôi cứ nghĩ bản thân mình rất mạnh mẽ và thông Dũng đủ để tránh những nguy hiểm đang cận kề mình. Nhưng không đến giờ phút này tôi mới nhận ra, Tùng còn nguy hiểm hơn tôi rất nhiều lần. Có thể đứng ngoài cuộc mọi người đều khuyên tôi ly hôn, bỏ quách cái gia đình này đi. Tôi tất nhiên là hiểu điều này hơn ai hết. Nhưng mọi người nghĩ tôi sẽ đi đâu về đâu khi mà Na còn quá nhỏ. Và liệu tôi trốn chạy có thể thoát được sự săn lùng của Tùng không trong khi tôi đã biết quá nhiều chuyện của anh ta và mẹ mình làm. Liên quan đến chuyện đánh lừa thừa kế chiếm đoạt hàng tỷ đồng lộ ra Tùng có mà đi tù như chơi. Thế nên chắc chắn để giữ cho mình an toàn Tùng tất nhiên sẽ kìm kẹp tôi ở bên anh, hoặc như anh ta nói giet tôi diệt khẩu để bịt miệng và đường đường chính chính cưới Ngân về làm vợ. Cho nên chuyện tôi tự ý bỏ trốn hoặc tố cáo anh ta trước, có khi chính bản thân tôi hoặc con tôi hoàn toàn sẽ không an toàn.
Vừa soạn đồ cho Na, tôi vừa nhìn ngắm con đang nằm trên nôi đưa tay vào mút. Cái miệng nhỏ xinh cứ chùn chụt đáng yêu vô cùng nhưng không hiểu sao nước mắt tôi lại rơi đầy mặt. Hôm qua tôi đã mua một chiếc balo mới, hôm nay cố tình chọn những bộ quần áo và vật dụng mà hai mẹ con cần dùng nhất sắp xếp nhét gọn vào balo. Cuộc chuẩn bị rời đi này, không biết rồi cuộc đời của mẹ con tôi sẽ ra sao? Có an toàn hay gặp nguy hiểm. Nhưng tôi tự hứa với lòng. Nếu như an toàn chạy trốn, khi cuộc sống ổn định tôi sẽ quay về và trả thù mẹ con họ.
Đang miên man với những suy nghĩ trong đầu thì bất ngờ điện thoại của tôi có tin nhắn đến được gửi từ số lạ. Tôi từ từ mở ra và đọc dòng tin nhắn kia. Phút chốc tôi sững sờ khi nội dung tin nhắn thật sự rất kỳ quặc
-Tôi đã nghe được thông tin là chuyến du lịch sắp đến của gia đình chị, Tùng sẽ thuê taxi từ sân bay rước chị và chở luôn sang Trung để bán chị và con chị ra nuớc ngoài. Nếu chị nghe lời tôi thì khi bước ra khỏi sân bay tìm cách chạy trốn ngay hoặc chí ít phải dùng cách bắt buộc tài xế bảo hắn chở đến điểm x (x là địa chỉ) tôi sẽ cho xe đến đưa chị và cháu đi.
Đọc tin nhắn cả người tôi túa đầy mồ hôi, trống n.g.ự.c càng lúc càng đập dồn dập. Chưa biết người gửi tin là ai, tôi chỉ cảm nhận sự dã man và độc ác của Tùng nếu đúng như những gì tin nhắn này nói. Nhanh tay tôi run run bấm gọi, muốn biết chủ tin nhắn này và muốn hỏi thăm nhiều điều, lạ lùng thay cuộc gọi vừa mới đó đã vào chế độ thuê bao không liên lạc được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.